Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 112 : Pháp Tắc Chi Lực

"Đại Hắc? Cái bàn tay kia là gì? Tại sao lại khủng bố như vậy? " Diệp Tử Phàm rùng mình một cái. Thao Thiết cùng vị Nhân Tộc cường giả kia chiến đấu thực lực, hắn đã xem trọn vẹn không bỏ sót, thực lực của hai bên có thể nói là vô cùng khủng khiếp. Nói thật, nếu như lấy hắn hiện tại Đạo Khí Hạ Phẩm Phòng Ngự thân thể, nếu như chỉ lâm vào hai người bọn họ động thủ phạm vi trăm vạn dặm, hắn thân thể này chỉ sợ là một tia lực lượng do hại tên đó phát ra cũng không có chịu đựng nổi. Thế nhưng cường đại hơn vị Nhân Tộc kia gấp mười lần thực lực Thao Thiết lại bị một bàn tay cho diệt sát, bàn tay phía sau chủ nhân kia phải cường đại đến trình độ nào, hắn cũng không có tưởng tượng ra nổi. "Chủ Nhân! Nếu như ta đoán không sai, bàn tay kia rất có thể là một vị Thánh Vương Cường Giả phát ra!" Nhắc đến bàn tay kia, Đại Hắc cũng không cấm được ngưng trọng. "Thánh...Thánh Vương cường giả? Đây là loại cảnh giới gì? "Diệp Tử Phàm có chút lắp bắp hỏi. Hóa Thần cường giả hắn đã xem vô cùng cường đại rồi, không nghĩ đến bên trên lại có Thánh Vương Cường giả. Chỉ đơn giản một bàn tay đã làm cho Hóa Thần cường giả tối đỉnh như Thao Thiết không có sức phản kháng, nếu như là chân thân đến, không phải là không cần ra tay cũng có thể diệt vô số Hóa Thần cảnh sao? "Chủ nhân! Thánh Vương Cường Giả chính là cảnh giới phía trên của Hóa Thần cảnh, đây là cảnh giới đầu tiên trong Thánh Nhân Tam Cảnh, trong vũ trụ có một câu nói chính là không thành Thánh Nhân, chung quy là sâu kiến! " "Không thành Thánh Nhân, chung quy là sâu kiến!!" Diệp Tử Phàm nhắm mắt lại nghiền ngẫm câu nói của Đại Hắc. Hắn vừa rồi còn vì đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ tam trọng vui mừng khi không còn một mảnh. Hắn nghĩ bây giờ mình có thể lập tại Pháp Thần mà bất bại kiêu ngạo, bị đánh cho không còn một mảnh, ở tại Thiên Hoang này, không tốn bao lâu thời gian hắn có thể chúa tể tất cả sinh linh tại đây, nhưng mà bên ngoài, so sánh với chân chính cường giả, hắn chỉ như là một con kiến, những cường giả kia thậm chí liếc mắt nhìn qua hắn một cái cũng không có hứng thú. "Đại Hắc? Thánh Vương Cường Giả mạnh đến trình độ nào? "Diệp Tử Phàm hít một hơi thật sâu, mở mắt da bình tĩnh hỏi. Thánh Vương thì thế nào, hắn Diệp Tử Phàm chỉ mới tu luyện thời gian không đầy hai năm mà thôi, đã có thể chống lại mấy ngà hơn vạn năm những lão quái vật kia. Cho hắn thêm mấy chục năm thời gian, chưa chắc không thể địch lại Thánh Giả. Hắn cũng không có hỏi Đại Hắc Thánh Nhân Tam Cảnh Thánh Vương phía sau, vì đó là không cần thiết, nó cách hắn hiện tai quá mức xa xôi. Nhìn thấy Diệp Tử Phàm đã lấy lại sự tự tin vốn có, Đại Hắc âm thầm gật đầu, trước đây hắn không chịu nói cho Diệp Tử Phàm biết bên trên Pháp Thần cảnh giới, không phải là sợ Diệp Tử bị đã kích hay sao? Thử hỏi một người tu luyện khắc khổ mấy chục năm trời nếu như biết trong mắt của người khác mình vẫn chỉ là một con kiến hôi, tùy tiện có thể diệt, ngươi còn tu luyện làm cái gì. Rất may mắn là Diệp Tử Phàm không nằm trong số đó, ngược lại lại có vô hạn tự tin, hắn biết Luyện Thần Đỉnh lựa chọn không nhầm chủ nhân. "Chủ nhân! Thánh Vương Cường Giả mạnh như thế nào, ta hiện tại chỉ có thể nói cho ngài biết, chỉ cần Thánh Vương cường giả xuất một ngón tay, cả tòa Thiên Hoang Đại Lục này sẽ tan biến thành mây khói!!! " "Lợi hại đến như vậy? " Dù đã đoán trước được Thánh Nhân cường giả thực lực vô cùng khủng bố, nhưng mà xem ra hắn còn xem nhẹ đi đôi chút. Thiên Hoang Đại Lục này rộng lớn đến như thế nào? Cho dù chưa đi qua Đông, Bắc, Nam tam Hoang, nhưng từ bên trong trí nhớ của một đám Yêu Thú hắn cũng có đại khái suy đoán. Theo như hắn biết bốn phương Hoang Vực cộng lại ít nhất cũng có hơn một trăm đầu ức vạn dặm sơn mạch, chu vi của Thiên Hoang này ít ra cũng đến một trăm Ức km vuông, tức là gấp hai mươi lần diện tích của địa cầu. Một tòa khổng lồ như vậy Đại Lục, chỉ là một đầu ngón tay của Thánh Vương cường giả liền tan nát, sức mạnh của Thánh Vương đến tột cùng cường bao nhiêu. "Không sai, Thánh Nhân cường giả đã lĩnh ngộ đến Thiên Địa Pháp Tắc, thường nhân là không thể nào tưởng tượng ra được sự cường đại của Thánh Nhân cường giả! "Đại Hắc gật đầu nói, nó đối với Thánh Nhân cấp cường giả vô cùng hiểu biết, hắn còn không có muốn đã kích tiếp Diệp Tử Phàm, nếu không sợ là vị chủ nhân này có chịu đựng nổi không? "Thiên Địa Pháp Tắc, như thế nào mới có thể lĩnh ngộ được Thiên Địa Pháp Tắc?" Thiên Địa Pháp Tắc hắn chưa từng nghe nói qua, nhưng mà đây là điều bắt buộc nếu muốn trở thành Thánh Nhân, hắn cũng muốn nghe Đại Hắc nói một chút. "Chủ nhân! Thực ra muốn lĩnh ngộ Pháp Tắc đối với người khác là vô cùng khó khăn, nhưng mà với ngài không phải là như vậy." Đại Hắc mỉm cười nói," muốn lĩnh ngộ được Pháp Tắc, trước tiên phải thông hiểu được một loại Áo Nghĩa Chi Lực, mà chủ nhân ngài đã hiểu được Áo Nghĩa Chi Lực rồi đó thôi! " "Áo Nghĩa Chi Lực? Ta từ khi nào thì hiểu được Áo Nghĩa Chi Lực chứ?"Diệp Tử Phàm rất là nghi hoặc, hắn ngay cả Áo Nghĩa Chi Lực là gì còn không biết, làm sao nói hắn thông hiểu được Áo Nghĩa Chi Lực. "Chủ Nhân! Mỗi một vị Thần Thể tu luyện giả nếu như gặp được công Pháp phù hợp với bản thân đều có thể thông hiểu Áo Nghĩa Chi Lực, như chủ nhân ngài đây, ngài tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết, mỗi khi ngài vận chuyển công Pháp, ngài không cảm thấy luôn có một cổ cực lớn Thôn Phệ Hắc Động hay sao, đó chính là Thôn Phệ Pháp Tắc hình thức ban đầu, Thôn Phệ Áo Nghĩa. " "Thôn Phệ Áo Nghĩa? " Diệp Tử Phàm nghe Đại Hắc nói như vậy, lập tức nhắm mắt lại, vận chuyển công Pháp, quả nhiên quanh thân hắn xuất hiện từng lỗ đen nhỏ, hắn dùng tinh thần lực thẩm thấu vào bên trong một đạo hắc động, hắn cảm nhận được tinh thần lực của mình không ngừng bị đạo Hắc Động này nuốt lấy, sau đó lại chuyển đến cho bản thân, nó cứ lập đi lập lại như vậy nhiều lần liền, làm cho hắn dường như đã có điều ngộ ra. "Thì ra đây chính là Thôn Phệ Áo Nghĩa? " Diệp Tử Phàm mở mắt ra một đạo khổng lồ Hắc Động xuất hiện trước mắt hắn, cái Hắc Động này càng ngày càng khổng lồ, khi nó lớn đến bốn ngàn mét lớn nhỏ mới dừng lại. Sau đó hắn dùng tinh thần khống chế cái Hắc Động này, mỗi khi nó đi qua, vạn vật năng lượng đều bị nó Thôn Phệ một mảnh không còn, sau khi đi được khoảng bốn ngàn km phạm vi thì nó mới dừng lại, Diệp Tử Phàm biết, đây là khả năng hắn có thể khống chế được cao nhất khả năng, muốn tiến thêm, thực lực của hắn cần phải đột phá, quan trọng nhất là Nguyên Thần,hiện tại hắn cũng chỉ có bốn mươi hai mét Nguyên Thần chiều cao, cho nên phạm vi khống chế cũng chỉ có như vậy.