Đỉnh cấp rể quý

Chương 786 : Đại Giáo Chủ Đích Thân Tới

llanbo quốc vương Nước A còn chưa nói xong, sắc mặt công chúa Anne đã trở nên tái mét. Anne muốn phản bác, nhưng lại không biết nên biểu đạt như thế nào, bởi vì cô ta biết ba cô không hề nói sai, hơn nữa trong lòng cô ta cũng biết rõ điểm này, chỉ là cô ta không sẵn lòng thừa nhận mà thôi. “Xác suất kết hôn giữa con và Trần Dật Thần nước H vô cùng nhỏ, nếu chỉ bàn tình cảm của Trần Dật Thần với vợ thì cũng không đáng nói, quan trọng nhất là còn có một nguyên nhân quan trọng khác, có lẽ nguyên nhân này sẽ bóp chết hoàn toàn hy vọng cuối cùng của con.” Quốc vương llanbo do dự một chút chậm rãi nói. “Ba, nguyên nhân quan trọng nhất là cái gì?” Công chúa Anne bắt giác hỏi, bởi từ giọng điệu và sắc mặt của ba mình, cô ta đã mơ hồ nhận ra có gì đó không đúng. “Nguyên nhân quan trọng nhất chính là, Trần Dật Thần nước H có thể sắp mắt mạng rồi, thậm chí thời điểm đó sắp xảy ra, nói không quá thì có lẽ ngay vào đêm nay.” Ánh mắt llanbo quốc vương nước A lóe lên, mang theo vẻ cơ trí, sau khi trầm ngâm một chút ông ta tiếp tục nói: “Trần Dật Thần nước H đắc tội quá nhiều người, chưởng môn của Hồng Môn, gia tộc Solo, Mafia, còn có tổ chức Yamaguchi của nước N, giới võ học nước N.” “Hơn nữa Trần Dật Thần không chỉ một lần công khai đánh chết truyền nhân, người thừa kế của mấy thế lực này, biểu lộ muốn cùng bọn họ không chết không thôi, dưới tình huống này, con cảm thấy mấy thế lực đó sẽ trả thù Trần Dật Thần như thế nào?” llanbo quốc vương nước A thong thả phân tích tiền căn hậu quả của mọi chuyện. “Nếu ba là những người có thế lực đó, thì tất nhiên ba sẽ diệt trừ Trần Dật Thần cho yên tâm, chắc chắn không có chuyện đợi đến sau khi Trần Dật Thần trưởng thành mới động thủ, hơn nữa loại động thủ này cũng không phải động thủ bình thường, mà liên kết các thế lực lại dồn Trần Dật Thần vào chỗ chết.” Nghe ba mình phân tích như vậy, sắc mặt công chúa Anne trở nên âm trầm như nước, vẻ mặt lo lắng, chỉ từ mấy câu nói của ba, công chúa Anne đã nhận ra nguy hiểm trí mạng. Nhưng mà cô ta nên làm như thế nào, lại có thể như làm thế nào chứ? “Ba, ba cảm thấy bọn họ sẽ ra tay vào lúc nào?” Dù Anne không muốn hỏi, nhưng vì Trần Dật Thần, Anne vẫn thốt ra. “Ba nghĩ nếu nhanh nhất thì là ngay hôm nay, ngay đêm nay.” Quốc vương llanbo ngập ngừng nói. Công chúa Anne trầm mặc không nói, dưới ánh đèn có thể thấy được khuôn mặt trắng bệch của cô ta, vui sướng vừa nãy bây giờ đã chuyển thành lo lắng và hoảng sợ, khiến Anne không kịp thích ứng. Nắng chiều đã tắt, đêm tối bao phủ vùng đất rộng lớn, đường phố nước V không còn náo nhiệt như ban ngày nữa, mà có vẻ hơi yên tĩnh. Trong giáo đường nước V: “Cô hãy nhìn xem bộ quần áo này như thế nào?” Tiffany, Thánh nữ nước V quay người hỏi nữ tu sĩ bên cạnh, nhìn cô ta có vẻ vô cùng hào hứng, sau khi cuộc thi đấu kết thúc, cô ta lập tức rời khỏi đấu trường, trở về phòng chỉnh trang cách ăn mặc. Nữ tu sĩ bên cạnh nhìn cô ta khó hiểu, sau khi Thánh nữ Tifany trở lại phòng, đầu tiên là vọt vào tắm, sau đó lại trang điểm nhẹ nhàng rồi bắt đầu chỉnh trang cách ăn mặc, bận đến quên cả trời đất. “Thánh nữ, hôm nay người thật xinh đẹp!” Nữ tu sĩ ở bên cạnh tán dương, tuy cô ta có chút buồn bực hôm nay Thánh nữ làm sao vậy, nhưng cô ta cũng không dám hỏi. “Cảm ơn, cô đi xuống đi!” Nghe được tán thưởng của nữ tu sĩ, Thánh nữ Tiffany vẻ mặt thỏa mãn, phát tay ra hiệu cho nữ tu sĩ lui ra. “Dại” Nữ tu sĩ xoay người thi lễ, sau đó rời khỏi phòng của Thánh nữ. Sau khi nữ tu sĩ rời đi, Thánh nữ Tiffany ngồi ở trên ghế sô pha nhìn đồng hồ treo tường, còn cách tiệc tối một giờ đồng hồ, nhưng cô ta cảm thấy một giờ này thật sự dài dằng dặc. “Anh ấy đã đồng ý với Giáo hoàng trở về tham gia tiệc cưới, vậy anh ấy chắc chắn sẽ tới.” Thánh nữ Tiffany cảm thấy trong lòng hồi hộp, vô cùng mong chờ bữa tiệc tối nay. Một chỗ khác, trong khách sạn nước V chuẩn bị cho võ giả dự thi, Trần Dật Thần vẻ mặt nghiêm túc lắng nghe dạy bảo của Diệp Nam Thiên. “Dật Thần, theo ý tôi, cậu không cần đi tham gia tiệc tối, phải biết dù không biết Giáo hoàng Zeus có ý gì khi bảo cậu tham gia bữa tiệc, nhưng với tình huống trước mắt thì nếu cậu rời khỏi khách sạn, sẽ rất nguy hiểm.” Diệp Nam Thiên ánh mắt cần thận dặn dò. “Ừm, sư huynh, tôi biết anh lo lắng cái gì, là mấy người Hồng môn Hồng Thiên Bá, Miyamoto Takeno nước N, Solo nhỉ?” Tất nhiên Trần Dật Thần biết sư huynh Diệp Nam Thiên lo lắng cái gì. Mặc kệ là lúc trước hay là thi đấu gần đây, Trần Dật Thần không chỉ một lần đánh chết hoặc đánh tàn phế truyền nhân của ba thế lực này, dưới tình huống này, bọn họ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Hơn nữa ba người này có thể sẽ không đề ý thanh danh mà liên thủ ra tay với Trần Dật Thần. “Không sail” Diệp Nam Thiên khẽ gật đầu tiếp tục nói: “Bọn họ chắc chắn sẽ ra tay với cậu, điểm này là không thể nghi ngờ, hiện sở dĩ bọn họ chưa ra tay là vì sắc trời vẫn còn sáng, nếu bị người khác nhìn thấy, khó tránh khỏi sẽ mắt hết thể diện, cho nên có chút lo lắng, thứ hai, khách sạn này nằm trong phạm vi của tổ chức võ thuật thế giới, bọn họ không dám ở đây ra tay với cậu, nếu ra tay chính là khiêu khích tổ chức võ thuật thế giới, nói cách khác nếu cậu ở lại đây, là rất an toàn.” “Không thể rời khách sạn? Sư huynh, vậy chúng ta làm sao đi sân bay?” Trần Dật Thần cau mày, anh biết sư huynh Diệp Nam Thiên nói không sai, nhưng nếu như vậy vậy căn bản không cách nào rời khỏi nơi này trở lại nước H. Nếu không giải quyết tốt mọi chuyện, dù ngồi lên máy bay về nước, cũng có khả năng bị đạn pháo bắn hạ. Dù sao đã từng có tắm gương về việc này rồi, đến thời gian nếu tùy tiện tìm lý do nói là tai nạn trên không, nước H cũng không dễ dàng truy cứu. “Về điều này thì cậu không cần lo lắng, có thể chờ một chút, không lâu sau Vương minh chủ của Võ Minh nước H sẽ tới nơi này tham gia đại hội nhiệm kỳ mới của tổ chức võ thuật thế giới.” Diệp Nam Thiên dừng một chút tiếp tục nói: “Phải biết Vương minh chủ đã bước nửa bước vào cấp tông sư, đã không phải cỡ như Miyamoto Takeno và Hồng Thiên Bá, Solo có thể ngăn cản.” Trần Dật Thần khẽ gật đầu, khi anh đang định nói gì đó thì ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Trần Dật Thần quay người mở cửa phòng ra, ngoài cửa là Võ Chí Châu. “Võ đại sư ngài có chuyện gì không?” Trần Dật Thần mở miệng hỏi. “Là thế này Dật Thần, tôi vốn lo lắng cậu muốn đi tham gia dự tiệc, đặc biệt bảo sư huynh cậu tới khuyên cậu từ bỏ dự tiệc, nhưng hiện tại đã không cần thiết nữa.” Sau khi vào phòng, Võ Chí Châu khép cửa phòng lại. “Võ đại sư ngài nói vậy là có ý gì?” Trần Dật Thần hơi ngây người, không rõ Võ Chí Châu có ý gì, ngay cả Diệp Nam Thiên cũng dời mắt nhìn về phía Võ Chí Châu. “Giáo hoàng Zeus đã phái Đại giáo chủ trước kia của Tòa thánh đến đây đón cậu đi tham gia tiệc tối.” Võ Chí Châu mặt đầy ý cười nói. “Đại giáo chủ?” Dù Trần Dật Thần không rõ Đại giáo chủ là người phương nào nhưng từ giọng nói của Võ Chí Châu có thể nghe ra người này nhát định vô cùng mạnh mẽ, thực lực chắc cũng vượt xa Hồng Thiên Bá, Solo, Miyamoto Takeno..