Đỉnh cao phú quý
Chương 262
Anh biết mình được dì hai của Lý Tịnh Trúc cứu, nhưng anh không biết khi được cứu thí nó như thế nào.
Ngày hôm qua, sau khi Trình Uyên bóp nát thuốc giải, Lý Tịnh Trúc cùng dì hai của cô kịp thời đến kịp.
Nhìn thấy nước da của Trình Uyên, dì hai của Lý Tịnh Trúc vội vàng siết chặt cổ tay anh và hét lên “Mau, chuẩn bị vào phòng xông hơi.” Phòng xong hơi? Mọi người đều rất khó hiểu.
Lý Tịnh Trúc nói với Bạch Long: “cõng hắn đi xông hơi nhanh lên.” Sau khi phản ứng lại, Vương Hinh Duyệt nhanh chóng gọi điện đến, bao luôn khu tắm xông hơi.
Về phần Lý Tịnh Trúc và dì hai giải độc cho Trình Uyên rốt cuộc như thế nào thì không ai biết, bởi vì ngoài Lý Tịnh Trúc và dì hai thì không cho ai vào.
Lại Lúc đi ra, Trình Uyên đã trần như nhộng.
Nhìn thấy chỗ ấy của Trình Uyên, Bạch An Tương sửng sốt một chút, sau đó sắc mặt đỏ bừng, vội vàng xoay người.
Tim đập “rầm ..rầm …” như có điện báo, má cô nóng ran như hai lò sưởi.
Trình Uyên cũng xấu hổ.
Mặc dù anh và Bạch An Tương đã kết hôn nhưng vẫn chưa thực sự nghiên cứu sâu về “giường chiếu học”.
… Mặc quần vào xong, hai người mặt đỏ bừng nhìn nhau, rồi tránh ánh mắt của nhau.
“Anh… anh đưa em… đi xem nhà của chúng ta.” Trình Uyên nói. thế là… Khi đến biệt thự Vịnh Ánh Trăng, Trình Uyên ngẩn người.
Anh quên không nói cho Bạch Long , thế là anh pikachu làm nổ tung nhà của anh để thực hiện kế hoạch.
“anh nói là nơi này sao?” Bạch An Tương nhướng lông mày hỏi.
Trình Uyên gãi gãi đầu, nhìn đống đổ nát trước mặt, cười khổ nói: “Nhà của chúng ta nổ tung .” … … Ba ngày sau.
Có một tòa nhà mới ở khu phía Nam Thành của Tân Dương.
Tòa nhà hôm nay tụ tập rất nhiều người, trong đó có không ít nhân vật có mặt mũi ởTân Dương.
Trong phòng hội nghị có thể chứa cả trăm người, Thẩm Lệ ngồi vào ghế chủ tọa vị trí bên trên, đợi đám người tới rồi mới cất giọng nói.
“Mọi người, tôi rất vui vì các bạn có thể đến đây.” “Sở dĩ hôm nay mời mọi người tới, là vì chuyện liên quan đến lợi ích của chính mình.” “Như chúng ta đã biết, Trung Thượng thất thủ, mỗi người chúng ta ở đây đều có quan hệ hợp tác chặt chẽ với Trung Thượng.
Một khi chao đảo, số lượng tổn thất của chúng ta không thể tính toán chi tiết được.” “Nhưng tôi nghĩ, sẽ không có quá ít, phải không? Vậy các vị có cam lòng không?” Mọi người nhìn nhau.
Lúc trước Trình Uyên muốn giao chiến với Trung Thượng, anh đã từng yêu cầu Vương Hinh Duyệt thông báo cho các công ty khác cùng nhau ngừng hợp tác với Trung Thượng và nhanh thoát khỏi hố bom càng sớm càng tốt.
Nhưng không ai tin rằng anh, một người kinh doanh, thực sự có thể phá hủy một ngân hàng được hậu thuẫn bởi một tập đoàn lớn.
Vì vậy, hầu hết mọi người chỉ giả vờ giao dịch với Cẩm Đông, nhưng thực chất họ vẫn đâm đầu tập trung vào lợi ích dự án tài chính với Trung Thượng.
Điều mà họ không ngờ là Cẩm Đông hay Trình Uyên lại thực sự có sức mạnh này, phá được một ngân hàng lớn được hậu thuẫn bởi tập đoàn top 100 trong nước.
Những người này được bồi thường tiền, và số tiền chắc chắn không hề nhỏ.
Lời nói của Thẩm Lệ đánh vào chỗ nhức nhối của họ, nên có người hỏi “Nếu không cam lòng thì còn có thể làm gì?” “Đúng, ai sẽ là người đừng ra chịu bồi thường? Nhưng lại không cam tâm thì sao?” “chẳng lẽ có người tiếp tế cho chúng ta?” Mọi người dồn dập hỏi, đa số mọi người vẫn có lời nói mỉa mai, giống như đang chất vấn, tất cả mọi người đều mất tiền,dạng này kiểu như là, tất cả mọi người đều bị thương, ngươi còn tàn nhẫn vạch trần vết sẹo của mọi người, ý của ngươi là sao? Thẩm Lệ không quan tâm đến chuyện này, cô cười nhạt, rồi nhìn sang một bên.
Ngồi bên cạnh cô là Bạch Ngạn Bân.
Bạch Ngạn Bân nhìn thấy Thẩm Lệ đang nhìn về phía mình, vì vậy nhanh chóng đứng lên thay Thẩm Lệ nói: “chư vị, mọi người đều không biết lai lịch của vị chủ tịch chúng ta, cho nên mới có loại nghi vấn này.” “Lai lịch?Thẩm thị có thể có lai lịch gì? Không phải ở Tân Dương là một công ty nhỏ sao?” “Đúng vậy, hôm nay thế mà còn dám ngồi ở vị trí chủ tọa, thật sự đề cao bản thân mình rồi đấy?” “Ở đây có rất nhiều ông chủ lớn có tư cách hơn,mà dựa vào cái gì chúng ta phải nghe lời một cô gái nhỏ?” Có rất nhiều câu hỏi.
Thẩm Lệ chỉ cười với điều này.
Bạch Ngạn Bân vẻ mặt bất thiện, hắn cười chế nhạo, “Lai lịch thâm hậu?” ” Chẳng lẽ các ngươi so với Cẩm Đông thực lực còn hùng hậu hơn sao?” “các Ngươi so với Tập Đoàn Trung Thượng có kinh nghiệm hơn sao?” “Nói thật cho các ngươi biết, cho dù chủ tịch Tập Đoàn Trung Thượng Tống An gặp chủ tịch chúng ta, ông ấy vẫn phải nín thở, ăn nói cũng phải khép nép.” “Bởi vì chủ tịch của chúng ta là người của Thẩm gia, Thẩm gia ở Kinh thành Bắc Kinh!” Thẩm gia? Thẩm gia? Ngay khi Bạch Ngạn Bân nói câu này, mọi người đều im lặng. không biết ai đã kịp phản ứng trước, và không thể không hít một hơi thật sâu.
“Tiếng xù xì” Kinh thành Thẩm gia, đó là mười gia tộc đứng đầu toàn quốc, thật là to lớn.
Một đám người không dám nói, những người vốn thường kiêu ngạo, bây giờ khi nhìn đến Thẩm Lệ, tất cả đều kinh ngạc.
“Mọi người, tuy ta là người của Thẩm gia, nhưng cha ta cũng không quá quan tâm đến các tập đoàn Thẩm thị ở tỉnh thành và Thẩm thị của ta ở Tân Dương , cho nên cha ta có một số việc không muốn xuất hiện, bởi vì chúng ta ở đây, nếu nhiều người cùng hợp tác thì không có vấn đề gì không giải quyết được.
”Thẩm Lệ tự tin nói.
“Vậy thì Thẩm … thưa đại tiểu thư, cô có thể cho chúng tôi biết chúng tôi nên làm gì không? Chúng tôi thực sự có thể nhận được tiền bồi thường không?” Thẩm Lệ cười “Đương nhiên.” “Như chúng ta đều biết, Tập Đoàn Trung Thượng suy sụp là vì Cẩm Đông, vì vậy Cẩm Đông trở thành miếng phô mai của tất cả chúng ta, chỉ cần chúng ta liên thủ, gặm nhấm Cẩm Đông, lợi ích của chúng ta sẽ không được đền bù sao?” Khi nghe tin Cẩm Đông sắp bị ăn thịt, ai nấy đều chết lặng.
Tập Đoàn Cẩm Đông là một dạng khác của Tân Dương, từ khi thành lập để trở thành công ty hàng đầu của Tân Dương thì mất một thời gian rất ngắn, đây cũng là mục tiêu được nhiều doanh nhân theo đuổi, ai cũng muốn biến doanh nghiệp của mình thành một Cẩm Đông thứ hai.
Vậy với một doanh nghiệp khổng lồ như vậy thì ai dám ăn? “Thẩm đại tiểu thư, xin đừng trêu chọc chúng ta.
Long Đằng đánh nhau với Cẩm Đông thì bị đánh cho ra bã không có sống.
Tập Đoàn Trung Thượng, công ty đứng đầu trong top 100 quốc gia, đánh nhau với Cẩm Đông cũng không có chiếm được ưu thế tốt.
Cẩm Đông, chủ tịch trẻ bây giờ, thật là rất thông minh ”.
“Đúng vậy, nghe nói Trung Thượng dùng hết quan hệ để khống chế Cẩm Đông, Cẩm Đông cũng gặp sóng gió, chính là bởi vì chủ tịch Cẩm Đông bệnh nặng, hiện tại khỏi bệnh, trong ba ngày, liền đem Cẩm Đông không được tốt đảo ngược lại thành rất tốt.
“ “Chúng ta làm sao đấu lại được với người ta?” Nghe mọi người nghi ngờ, Thẩm Lệ nở một nụ cười thần bí.
“Theo tôi biết, không phải đo Chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông Trình Uyên đã xoay chuyển tình thế.” Cô nói thẳng, “Bởi vì Trình Uyên mất trí nhớ.” “Mất trí nhớ?” Mọi người đều ngạc nhiên khi nghe điều này.
Đây là một tin lớn.
“Anh ấy quả thật ốm nặng suýt chết.
Một ngày trước tỉnh lại cũng không nhớ cái gì.
Sau đó được đưa đến kinh thành chữa trị.” Thẩm Lệ nói tiếp “Cho nên, Cẩm Đông hiện tại không có chủ tịch.
Các ngươi không có can đảm để liên hợp ăn nó sao? “ .
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
23 chương
202 chương
52 chương
193 chương
75 chương