Đỉnh cao phú quý
Chương 122
Kế hoạch thâm độc “Không, không thể nào!” Đầu óc Long Thầm Lãng trống rồng.
Hắn ta không ngờ khi nãy mình còn cực kỳ kiêu căng và thề son sắt chỉ trích Tập đoàn Tuấn Phong, kết quả toà nhà của người ta không sao hết, toà nhà của nhà mình lại xảy ra vấn đề.
“Không đúng, chắc chắn là nhầm lẫn rồi” Long Thầm Lãng vội vàng biện bạch cho mình.
Nhưng mà…
Vương Tử Yên cũng lấy lại tinh thần từ trong sự ngạc nhiên, tảng đá đang treo trong lòng cũng rơi xuống, cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi.
Đúng vậy, đó chính là Khu đô thị Long Đăng.
Khu đô thị Long Đằng khởi công cùng lúc với giai đoạn hai của Vịnh Ánh Trăng, chỉ là xây xong trước một tháng mà thôi, hơn nữa chủ yếu toà nhà này sử dụng làm toà nhà kinh tế là chính.
“Ha, vênh váo cả buổi, thì ra chất lượng không tốt là của nhà anh à” Cuối cùng những nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh cũng hiểu ra.
“Tổng giám đốc Long đang diễn tuồng gì vậy?” Long Thầm Lãng nào có biết là tuồng gì, rõ ràng vật liệu của Tuấn Phong là bọn họ cung ứng, còn vật liệu nhà mình sử dụng cũng là vật liệu của nhà mình, sao Tuấn Phong có thể không sao, còn Long Đằng lại xảy ra vấn đề chứ? “Không không, chắc chắn có hiểu lầm gì đó rồi” Đến lúc này rồi mà Long Thầm Lãng vẫn mạnh miệng, nhưng nếu thật sự kêu hán ta giải thích rõ ràng, hắn ta cũng. không nói được, dẫu sao sự thật tàn khốc ở ngay trước mắt rồi.
“Vậy mong Tổng giám đốc Long cho biết rốt cuộc là có nhầm lẫn ở đâu thế?” Cũng đúng lúc này, một giọng nói hờ hững đột nhiên vang lên.
Sau khi nghe thấy giọng nói này, Long Thầm Lãng chợt giật mình quay đầu nhìn sang theo bản năng.
Vương Tử Yên thì rất vui vẻ nhìn về phía giọng nói.
Mọi người cũng nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Trình Uyên dẫn theo ba bốn người không nhanh không chậm đi lên từ cánh gà, đến trước mặt Long Thầm Lãng chỉ vào hình ảnh trong video nói: “Lửa lớn ghê nhỉ” Bầu không khí như đông lại, mọi người cũng như quên luôn cả hít thở, lúc này, đại sảnh của khách sạn yên tĩnh chẳng khác gì một vùng quê trống trải, kim rơi cũng nghe thấy.
“Cậu ấy là Chủ tịch HĐQT của Tập đoàn Tuấn Phong sao?” “Đây là con rể vô dụng của nhà họ Bạch kia mà?” “Mẹ ơi, thật hay giả đó, trẻ tuổi vậy sao!” “Đúng rồi, anh xem đi, chỉ với khí chất này sao có thể là đồ vô dụng được?” “Ai từng nói cậu ấy vô dụng thì đúng là mù rồi” “Đúng vậy, còn đẹp trai vậy mài” Tiếng bàn tán liên tục vang lên dưới sân khấu, có lẽ vì biết Trình Uyên là Chủ tịch của Tuấn Phong, ít nhiều trong lời thảo luận sắc bén của mọi người đều mang theo chút lấy lòng.
‘Vào khoảnh khắc Mục Như Trăn trong đám người nhìn thấy Trình Uyên thì miệng đã thành chữ O rồi.
Tim cô ta đập nhanh như hươu chạy: Thật sự là Trình Uyên? Sao có thể như vậy chứ? Bóng lưng xuất hiện trong đầu cô ta vô số lần kia dần dần trùng lặp với Trình Uyên trước mắt.
Đây là chồng của bạn thân mình, sao có thể là người mình ngày nhớ đêm mong chứ? Bây giờ cô ta cũng không nói được trong lòng mình có cảm giác gì, chỉ là chợt cảm thấy rất vui vẻ, lại chợt cảm thấy rất khó chịu.
Mà người bừng tỉnh đầu tiên trong “buổi tiệc” không tiếng động này chính là Long Thầm Lãng đang đổ mồ. hôi ướt trán.
“Trình Uyên, cậu… cậu đi ra bằng cách nào?” Long Thâm Lãng hét to.
Trình Uyên thản nhiên nói: “Vì người phạm pháp không. phải tôi, mà là anh đó” “Ba mươi tám xưởng vật liệu giữ nhiệt ở thành phố Tân Dương đều bị Long Đằng thuê hoặc thu mua với danh nghĩa nhà đầu tư cá nhân, sau đó sản xuất ra vật liệu không phòng cháy hoàn toàn không đạt tiêu chuẩn nhà nước, bán nó ra ngoài với tiêu chuẩn của vật liệu phòng cháy, hơn nữa ngay cả toà nhà của các anh cũng sử dụng vật liệu này, anh nói xem… rốt cuộc là ai vi phạm pháp luật?” Sau khí Trình Uyên nói xong, các nhân vật nổi tiếng giới kinh doanh trong đại sảnh mới hiểu ra.
“Thì ra là như vậy” “Long Thầm Lãng, anh đúng là nham hiểm!” “Sao anh có thể làm ra chuyện táng tận lương tâm như: thế chứ? Phải biết rằng đây là chuyện lớn liên quan đến rất nhiều mạng người đấy!” Mọi người bắt đầu công khai chỉ trích Long Thầm Lãng, hoặc là cả Tập đoàn Long Đằng.
Đúng thật, nếu chuyện này tiếp tục phát triển, chưa nói đến chuyện có phạm tội hay không, cho dù không có việc gì, Tập đoàn Long Đằng cũng không thể sống yên ở thành phố Tân Dương.
Tim Long Thầm Lãng đập thình thịch, đến bây giờ hẳn ta vẫn không hiểu rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề.
“Nói láo, chắc chán là cậu trốn ra ngoài, là cậu phạm tội thương mại sau đó vu oan cho chúng tôi, sao Cục Cảnh sát có thể dễ dàng thả cậu ra được” Long Thầm Lãng điên cuồng gào to: “Cho dù không nói đến chuyện này, cậu cũng đã tham gia đánh nhau rồi” “Trốn ra ngoài?” Nghe thấy tiếng gào của Long Thầm Lãng, Trình Uyên không nhịn được thấy buồn cười.
Lúc này, một người đàn ông trung niên mặc áo tay ngắn đi theo sau lưng Trình Uyên đứng ra, nói: “Chủ tịch Trình hoàn toàn không vi phạm pháp luật, cần gì phải trốn?” Nghe thấy lời của người đàn ông trung niên, Long Thầm Lãng vẫn mạnh miệng nói: “Ông đang đùa tôi à? Trình Uyên chính là một tên lưu manh, sao có thể không vi phạm pháp luật được? Đánh nhau không tính à? Hơn nữa con mẹ nó ông là ai thế? Ông nói thì có tác dụng gì?” Nghe vậy, người đàn ông trung niên cười lấy giấy chứng nhận từ trong túi áo ra.
“Tôi tên Lý Nguy, là cảnh sát!” “.” Long Thầm Lãng hoàn toàn gớ ra.
Lý Nguy hờ hững nói: “Thật ra vào Cục Cảnh sát là ý kiến của bản thân Chủ tịch Trình. Là cậu ấy tự yêu cầu muốn vào Cục Cảnh sát ở một ngày. Còn chuyện đánh nhau mà cậu nói, bên sai lầm là nhóm người gây rối trong bệnh Chủ tịch Trình thuộc về phòng vệ chính đáng, hơn nữa cậu ấy còn không tham gia trực tiếp, sao có thể tính là lưu manh được?” Nghe Lý Nguy nói xong, Long Thầm Lãng vẫn không dám tin mà cãi ‘Nhảm nhí, làm gì có ai tự đòi vào Cục Cảnh sát chứ, cho rằng nơi đó là câu lạc bộ nghỉ ngơi sao? Vừa nghe ông nói là biết giả rồi, ông cũng là giả luôn chứ gì!” Thấy hán ta không tin, Trình Uyên cười nói: “Tổng giám đốc Long, kế hoạch của các người rất hoàn mỹ, cũng rất nham hiểm, còn táng tận lương tâm nữa. Tôi tin nếu kêu ba anh là Long Văn làm chuyện thế này, chắc chắn ông †a không dám” “Long Văn trời sinh đa nghi, còn rất cẩn thận, nếu đổi lại là ông ta, hôm nay không hản sẽ để anh ra mặt đảm đương nhân vật này” “Đúng, trước khi anh điều tra tôi, thật ra tôi cũng đã cực. kỳ quen thuộc với thông tin của các người từ lâu rồi, cho nên sau khi biết các người có kế hoạch nham hiểm như thế, tôi đã cố ý nhốt mình vào, như vậy sự lo lắng của Long Văn cũng biến mất luôn” Nghe Trình Uyên giải thích xong, tròng mắt của Long ‘Thầm Lãng cũng sắp rơi ra ngoài rồi.
Hán ta không biết sao cái kế hoạch hoàn mỹ không chút sơ hở này sẽ trở thành như bây giờ, cũng không ngờ Trình Uyên lại sớm nhìn ra nước cờ bọn họ đi, hơn nữa còn lén đi một bước.
Hắn ta chợt cảm thấy người trước mặt này thật đáng sợ.
Chuyện gây rối ở bệnh viện chỉ là trùng hợp, ai cũng. không ngờ Trình Uyên sẽ lợi dụng chuyện này, cho nên khi Trình Uyên bị bắt đi, cả nhà họ Long đều thở phào. nhẹ nhõm, cảm thấy ngay cả ông trời cũng đang giúp. mình.
Lúc trước bọn họ còn nghĩ đủ trăm phương nghìn kế dùng Tập đoàn Trích Thuỷ thu mua Bạch Thị để nguy. trang, giấu đi mục đích bọn họ thầm động vào vật liệu, hấp dẫn sự chú ý của Trình Uyên.
Bây giờ thì hay rồi, không cần hấp dẫn mà Trình Uyên đã tự gây chuyện.
Nhưng không ngờ kết quả là người ta cố ý dây vào.
Mà lúc này, Lý Nguy lấy còng tay ra đi thẳng về phía Long Thầm Lãng: “Tổng giám đốc Long, mời anh đi theo chúng tôi một chuyến”
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
66 chương
31 chương
35 chương
10 chương
137 chương
10 chương