Điệu luân vũ của maria

Chương 5 : Điệu luân vũ của maria

Bên cạnh giếng nước ở sân sau, Maria nhìn ảnh ngược của mình trên mặt nước, một đêm ngủ không ngon khiến cho làn da trắng nõn càng thêm tái nhợt, đôi mắt xanh biếc cũng phủ một lớp bóng mờ mịt mù. Nàng nhớ lại lời nói của Margaret, cô ấy nói mình và Stark yêu nhau, cô ấy nói mình muốn rời khỏi nơi này. Maria chưa bao giờ nghĩ phải rời khỏi nhà thờ, nơi này đã sống từ năm 4 tuổi, cuộc sống của nàng rất đơn giản, mỗi ngày đọc sách, vệ sinh, nghe giảng đạo, trồng rau nấu nước, ngẫu nhiên nói chuyện phiếm với dân làng dưới chân núi. Mỗi một ngày trôi qua yên bình không gợn sóng, đây là tất cả của nàng. Chưa bao giờ, nàng muốn thay đổi cái gì, đối với nàng mà nói, không có thay đổi mới là hạnh phúc chân chính. Không suy nghĩ chuyện khiến mình phiền não thêm nữa, Maria lắc lắc đầu, nhớ tới chính sự ở sân sau. Lúc sáng sớm, nữ tu sĩ Anna phụ trách quản lý công việc nhà thờ dặn nàng, dây buộc giếng nước hơi mòn cần đổi một cái mới. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Maria tháo dây thừng ra, đi vào kho hàng sân sau chuẩn bị tìm dây thừng mới thay vào. Lúc này, ngoài cửa đột nhiên xuất hiện một bóng dáng cao lớn, không đợi Maria kịp phản ứng, cửa đã bị đóng chặt lại, kẻ đó ôm chặt nàng từ sau lưng, lấy tay bụm miệng nàng lại, ngăn cản nàng kêu cứu. - Đừng nhúc nhích. Một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai nàng: "Nếu cô dám động, ta sẽ giết cô". Maria lập tức dựng tóc gáy, tiếng chuông báo động vang lên trong đầu cô: Một người đàn ông lạ xuất hiện ở sân sau nhà thờ! Anh ta đột nhập bằng cách nào? Anh ta sẽ làm gì? Maria cảm giác được cơ bắp rắn chắc của người đàn ông dán sát sau lưng mình, nhiệt độ cơ thể nóng hừng hực thuộc về phái nam thẩm thấu qua lớp quần áo dày cộp của nữ tu sĩ. Trong đầu nàng đột nhiên thoáng qua hình ảnh đêm đó, da thịt trai gái giao hợp hòa quyện vào nhau như một vũng mật ong ngọt ngào, lúc ấy Margaret cũng có cảm giác này sao? Trong nháy mắt, nàng không kiềm chế nổi nhịp tim của mình, máu dồn dập khiến nhiệt độ cơ thể tăng cao, sợ hãi và căng thẳng, một cảm xúc khác không tên khiến cho đôi chân nàng như nhũn ra, nếu không có người đàn ông chống đỡ, nàng gần như ngã xuống đất. Người đàn ông phía sau cảm giác được Maria không có ý đồ chống cự và kêu cứu, chần chờ vài giây, chậm rãi buông thân thể nàng ra. Gần như trong nháy mắt, anh ta mới vừa buông nàng ra, Maria không có gì đỡ lấy, ngồi bệt trên mặt đất, rời khỏi nhiệt độ cơ thể phái nam làm cho nàng tỉnh táo lại. Nàng run bần bật, giương mắt nhìn về phía người đàn ông trước mặt. Alex · Joseph · Hauserville cũng đang nhìn cô gái tu sĩ trước mặt. Dưới lông mày thanh tú là một đôi mắt xanh biếc to tròn ngân ngấn nước mắt, đôi gò má mềm mại ửng đỏ vì thiếu dưỡng khí, đôi môi xinh xắn run rẩy đáng thương, ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp lạ lùng thì mỗi một tấc da thịt đều bị che dấu dưới bộ quần áo Dòng màu xanh đen của nữ tu sĩ. Trên người nàng mang theo sự an yên nhu hòa khác biệt với người bình thường, giống như tất cả sự thuần khiết trên thế giới đều hội tụ trên người cô gái này. Một nữ tu sĩ thánh thiện bất khả xâm phạm nhưng lại dễ dàng khơi gợi ngọn lửa dục vọng trong hắn. Khi hắn cưỡng ép tóm lấy nàng cũng cảm giác được thân thể nàng mềm mại đến kỳ lạ, cánh tay siết chặt lấy bộ ngực đầy đặn mềm mại, cái mông vểnh cao dán sát bắp đùi hắn không một khe hở, cho dù cách bộ quần áo dày cộp, hắn cũng cảm nhận được làn da mịn màng, lòng bàn tay hắn có hơi ngứa ngáy, muốn biết dưới lớp quần áo dày đó rốt cuộc là một thân thể dâm mỹ đến thế nào. Ban đầu định tránh quân phản loạn ám sát nhưng không ngờ vô ý có được "Món quà nhỏ" thế này. Ánh mắt người đàn ông khiến cho Maria bất an. Nàng không màng da thịt mềm mại trong lòng bàn tay bị cục đá trên mặt đất mài xước, chật vật lui về sau, hành động muốn chạy trốn khiến ánh mắt hắn càng sắc bén. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. - Xin, xin đừng giết tôi........ Giọng nàng run rẩy cầu xin, sợ hãi mình thật sự chết trong tay người đàn ông này. Hắn cao lớn lạ thường, khoác trên mình chiếc áo choàng nhung đen sẫm, đôi môi mỏng lạnh lùng mím một đường thẳng tắp, như nói cho người khác biết hắn là một người đàn ông không hay cười. Đôi mắt màu xám bạc lộ ra sự lạnh lùng nghiêm túc còn có một loại tìm tòi dò xét, xuyên qua bầu không khí giữa hai người, đâm mạnh vào ngực Maria. - Em là ai?  Đôi môi mỏng hé ra, khẽ hỏi một câu.  Maria nhận ra hắn không định giết nàng, nhỏ giọng đáp: "Tôi, tôi là Maria, là nữ tu sĩ ở nhà thờ này. Xin hỏi..... ngài là?" Người đàn ông làm lơ câu hỏi của nàng mà hỏi ngược lại: "Ban nãy ta không thấy nàng. Hắn chắc chắn bên trong một đám nữ tu sĩ ra nghênh đón mình không có bóng dàng cô gái này, nếu không với khuôn mặt khiến người ta kinh diễm như vậy mà mình lại không chú ý tới. Nghe thấy hắn nói như vậy, Maria mới phản ứng lại, hôm nay là ngày ngài lãnh chúa mới nhậm chức tới tuần tra làng,  bởi vì tối hôm qua mình ngủ không được ngon giấc, dáng vẻ phờ phạc khiến mẹ Narcissa lo lắng cho nàng, dặn nàng trở về phòng nghỉ ngơi. Nhưng không ngờ ngài lãnh chúa vốn nên ở trong nhà thờ lại xuất hiện ở trong kho hàng sân sau. Maria không dám hỏi nhiều vì sao ngài lãnh chúa sẽ xuất hiện ở trong này, nàng nghĩ ngài lãnh chúa chắc hiểu lầm gì đó, coi nàng trở thành người khả nghi, hiện tại nàng cần phải làm là giải thích rõ ràng, chứng minh mình trong sạch. Khi Maria buồn rầu làm thế nào mới có thể chứng minh mình trong sạch thì ánh mắt Alex đã không thể dứt khỏi nàng, một cô gái tu sĩ điềm đạm đáng yêu ngồi dưới đất, sợi tóc đen bóng chui ra khỏi vành mũ, kề bên đôi má non mềm, tôn lên đôi mắt đẫm nước vừa bất an vừa bơ vơ, cắn chặt đôi môi hồng nhuận trầm tư suy nghĩ, dáng vẻ nhỏ nhắn đáng yêu khiến Alex thở gấp, máu toàn thân chảy về phía bụng dưới. Hắn muốn người con gái này. Mặc kệ nàng là nữ tu sĩ hay là gì đi nữa, hắn muốn nàng, huống chi hắn đã muốn thì cho tới bây giờ phải chiếm được. Dục vọng nháy mắt xua tan bản năng, hắn tiến lên từng bước, quỳ một gối xuống trước mặt Maria, đưa tay nâng mặt nàng lên. - Maria. - Ta muốn em. Vừa dứt lời, đôi môi nóng cháy đã phủ lên môi nàng, hai tay kéo thân thể Maria qua, ngậm rồi liếm mút đôi môi nàng, Alex híp mắt lại, đầu lưỡi dùng sức cạy mở khớp hàm của nàng, cái lưỡi thô to quấn lấy lưỡi trơn thơm trao đổi nướt bọt nóng ướt. Khoang miệng thiếu nữ trơn ẩm mềm mịn còn mang theo mùi hương ngọt ngào thoang thoảng. Maria bất lực phát ra tiếng ưm ưm, cảm giác không khí trong phổi đều bị cướp đi, toàn thân bị giam cầm trong lòng hắn, không giãy dụa được. Tiếng khóc rưng rức nhỏ bé và bầu ngực lớn căng tròn trêu chọc hắn càng hưng phấn, vươn một tay ấn đầu Maria hôn sâu hơn. Nàng cảm giác mỗi một chút nước bọt trong miệng đều bị người đàn ông này mút hết, tiếng chụt khi miệng lưỡi quấn lấy nhau và thở gấp nam tính tràn ngập tâm trí, nàng cảm thấy ngay bây giờ mình sắp bị nhiệt độ cao biến thành một vũng mật ong, đành phải bám chặt lấy bả vai người đàn ông trước mặt, giao toàn bộ sức nặng bản thân cho hắn. Trong nụ hôn sâu mãnh liệt ấy, bàn tay hắn bò lên vòng eo mảnh mai kia, ngay khi muốn chạm vào chỗ mềm mại đó, đột nhiên có người đẩy mạnh cửa ra, ánh nắng chói mắt lập tức chiếu vào. Trong cơn mê man, Maria nghe thấy tiếng gào giận dữ của mẹ Helen. - Hai người đang làm cái gì vậy hả?   **************************************************** Tác giả: Rốt cuộc ngài lãnh chúa cũng online rồi, rải hoa rải hoa ✿✿ヽ(°▽°)ノ✿, chỉ tiếc là cho hắn ăn chút ngon ngọt thôi, đã bị đánh gãy ha ha ha ha a ha ha. Báo trước một chút: Đại khái ngày mai sẽ có thịt nha ( che mặt chạy đi ) (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~