Điều Kì Diệu Của Tình Yêu
Chương 9
_Nhật Hạ? Sao cậu ở đây - Nhỏ Phương ngạc nhiên hỏi
Tôi chạy lại bàn của họ
_Hoài Phương, cậu nói cho tớ biết cậu đag hẹn hò vs tên đào hoa này đấy hả? Sao cậu quen hắn được, hắn ở tuốt bên Thuỵ Điển cơ mà, cậu quen hắn ta hồi nào thế sao ko nói cho tớ biết??? Cậu có hiểu hắn nhiều ko??? -Tôi làm một dây để lại cho nhỏ đó một dấu ?
Tôi quay sang ng` con trai đó
_Anh về hồi nào sao ko điện cho em! Đúng là “giang sơn dễ đổi, bản tính khó giời” mà, đào hao thì vẫn là đào hoa. Mới về nước đã đi hẹn hò rồi mà nói cho anh biết nhỏ này là bạn thân em đó nhé!!
Tôi nói xong nhìn lại thấy 4 con mắt mở to nhìn chằm vào tôi
_Nhật Hạ, cậu bị gì vậy??? Cậu nói gì tớ chẳng hiểu, gì mà hẹn với hò, rồi cả đào hoa???
_Thì cậu đang qua lại với Rey còn gì??? Hỏi vớ vẩn
_Hẹn h...ò á! Hahahahahahahaha nhỏ đó cười nghiêng ngả, mà...sao cậu biết anh Rey?
_Thì bên Thuỵ đó tớ và hắn chơi thân lắm! Đúng ko? -Tôi đập tay Rey
_Yes, yes!! -Rey vừa cười vừa nói, chẳng hiểu nổi
_Nhật Hạ, cậu biết anh Rey là ai ko???
_Cậu ấm đầu hả Hoài Phương, 2 ng` đã công khai thế này rồi mà còn hỏi??
_Hahahaha, cậu hiểu lầm rồi, hahaha, Rey là anh trai tớ đấy, hahaha!!!
_Gì chứ? ANH TRAI -Bất ngờ quá tôi ko biết nói gì, nhìn sang Rey thì anh ta cười
_Đúng vậy -Hai ng` đó cùng đồng thanh nói
Săx, tôi bị hố rồi, một cú hố thật nặng. Mặt đỏ như lửa ... tôi ...
_Jaly, em vẫn hấp tấp như ngày nào hơ, vẫn ko suy xét rõ mọi chuyện mà đã vội vàng!
_Đúng đó Nhật Hạ, cậu thật là ...
_Này...này... Còn nói nữa, là do hai anh em các ng` ko chịu nói cho tôi biết trước... giờ lại ...
_Tớ định nói nhưg nói nhưg ... vừa vào cậu đã làm từ a đến z tớ có chen được vào câu nào đâu!
_OK! Anh cũng vậy đó Jaly với lại ở bên đó có bao giờ em hỏi về gia đình anh đâu mà nói chớ!!!
_Hai .. ng` đag bắt nạt tôi đó hả??? Hihi dù sao cũng gửi lời xin lỗi nhá, ng` ko biết thì ko có tội mà! Anh và Hoài Phương cứ ngồi nói chuyện thoải mái đi em có việc đi trước. Rey nhớ đến nhà em chơi nhé!
_Nhất định thế rồi! Goodbye.
_Cậu làm gì vội vàng thế hử ?? Làm chuyện gì mờ ám sao, nói tớ nghe cậu lấy được vàng hay kim cương à hay là 1 túi tiền đo hả?
_Ôi trời! Tớ có tu 3 đời cũng ko có phúc như vậy đâu, nhìn mặt cậu là đủ biết hảm tài rồi hahaha. -Nói xong tôi chạy đi để khỏi nghe nhỏ đó cằn nhằn
== == == ==
Trong bàn giờ còn lại hai ng`, họ đã lấy lại được ko gian yên tỉnh như lúc trước ... Đột nhiên cô gái hỏi
_Heo con, em hỏi một câu nè? -Hoài Phương gõ bàn nói
_Thì em nói đi anh đag nghe này!
_Anh ... có ... phải anh thích Nhật Hạ ko?
_Em ... nói ... vớ vẩn gì thế? -Rey bắt đầu đỏ mặt, ngượng ngùn chối
_Haha, trog nhà em là ng` hiểu anh nhất chứ ai. Ko cần phải chối lúc đầu nhìn ánh mắt cà cử chỉ của anh đối vs Nhật Hạ là em đủ biết rồi. -Hoài Phương lên giọng
_Em nói nhỏ xíu đi, ko có lịch sự gì hết. Anh đâu có gì đâu chỉ là bn thân thôi.
_Ồ vậy thì tiếc nhỉ. Có ng` đag theo đuổi nhỏ Hạ, em định báo cho anh để chuẩn bị vũ khí chiến đấu thế mà....
_Cái gì? Có ng` thích Jaly á? Ai vậy? Cậu ta ở đâu? Học lớp mấy? Trường nào? Tốt ko? Đẹp trai = anh ko? Hả??? -Nói đến đó thì Rey hỏi lia lịa
_Anh! Em ko trả lời đâu, trừ khi anh chịu thừa nhận rằng anh thích Nhật Hạ, ko thì nửa lời em cũng ko hé lộ. -Hoài Phương nắm được mánh khoé
_Anh! ... Anh, thì ... thì ...ừ!!!
_Hahaha, thấy chưa. Ng` có tài đoán như em chắc chắn là một thiên tài là báu vật của quốc gia đấy!
_Này, chiến tranh bây giờ ko còn nữa ai ai cũng muốn sống trong hoà bình thôi. Họ ko muốn nghe B52 nổ nhìu quá đâu. Herher
_Anh dám chê em à? Được rồi ko thèm nói nữa. -Nhỏ giả bộ hờn
_Oái, sr ... sr mà, nói anh nghe đi . Phương dễ thươg
_No, never. Đây giận rồi!
_Ờmh .... Vậy nếu một chầu kem dâu thì thế nào???
_À há. Kem dâu ư??? Kaka, để suy nghĩ thê nào đã. Hay là kem dâu và hotdog loại ngon nhất nhé! Chịu ko? [Hoài Phương rất thích kem dâu]
_Gì?? Em có đòi cao quá ko vậy?
_Ko thì thôi!
_Ơ...ơ! Được rồi ... rồi ... -Rey nhăn mặt nói
_Hứa nhá, chỉ cần em nói về chuyện của Nhật Hạ thôi chứ gì?
_Ừ!
_Ờk ... ờk. Xin thông báo, hiện nay ko có ai theo đuổi Nhật Hạ cả, cô ấy đag độc thân và anh có thể an tâm theo đuổi!
_SAO??? Lúc nãy em nói ...
_Khoan, khoan đã anh à đó chỉ là cách em dụ anh nói ra thôi...
_Con nhỏ này ... dám lừa anh hả?
_Haha, nhưg anh cũng nhẹ ng` vì chưa có ai làm chổ dựa cho Nhật Hạ mà! Và bây giờ anh phải mua cho em như nhữg gì đã hứa!
_Ko đời nào, dám lừa anh mày à? Ko hứa hẹn gì hết. -Rey đứng dậy
_Ơ..Ơ... như thế thì ko được, ng` lớn hứa thì ko được nuốt lời, nếu vậy thì xấu lắm. Vả lại anh chỉ có một cô em gái đáng yêu như thế này thôi, thế mà anh nỡ vô tâm ko cho em ăn sao???
_“........” -Cậu ta im lặg nhưg trong lòng đag nhịn cười đây
_Anh à! Heo con yêu dấu của em...
_Ngưng, đừng nói nữa. Nể tình em cầu xin thảm thiết như vậy. OK anh sẽ dẫn em đi. Lần này thôi nhé! Và nhớ giữ kín nhữn truyện ta vừa nói.
_Yes sir! -Hoài Phương đứng nghiêm nói thật to
Và cả 2 anh em họ vui vẻ bước đi...
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
21 chương
18 chương
60 chương
135 chương