_Có chuyện gì giữa cậu vs Mỹ Tuyết vậy??? Sao đùng đùng 2 ng` lại chia tay? Mà có thật ko? Trời đất bộ dạng của Nhật Vũ như thế mà hỏi còn thiệt hôg? Nàng có ngốc tới nỗi đó hôg chời??? _Tớ ko biết!!! -Nhật Vũ _Ko biết là ko biết thế nào??? -Tôi _Thôi kêt lại mọi chuyện diễn ra như thế nào cái đã. Rồi nghĩ cách sau!!! Mặt Nhật Vũ thờ thẫn _@!&%$@$#~~&^$ _SAO?????????? -Tôi há hốc “Má ơi! Tối đó chẳng phải Nhật Vũ cùng 2 ng` kia ở nhà mình sao? Ai ác mồm ác miệng đem kể vs Mỹ Tuyết vậy, làm cô ta hiểu lầm thiệt ròi, lại còn chia tay vs Vũ nữa chứ ... Sao mình thấy có lỗi giữ ta??? Rắc rối, phiền phức quá điiiiiiiiiii” Quay qua thấy vẻ mặt của Nhật Vũ chẳng khác gì ng` chết mới sống dzậy! Chạnh lòng tôi bèn hỏi : _Nhà vợ iu của cậu ở đâu??? -Tôi _Chi??? _Nói.. -Tôi _289 Candy [ hôhô, địa chỉ nhà đó mọi ng`, đừng hiểu lầm cái #] _OK! Đợi đấy - Tôi nheo mắt rồi xách cặp chạy vù đến nhà nhỏ Tuyết Tingtong...tingtong Tôi nhấn chuông cái nhà bự thiệt bự mà trong cái tờ giấy ghi địa chỉ _Chào cô! Cô là ai? -Một bà lão hỏi _Da! Thưa bà cho cháu hỏi đây có phải nhà Mỹ Tuyết ko ạ??? _Đúng ròi! Cô có chuyện gì tìm Tuyết nhi à? _Cháu là bạn của Nỹ Tuyết, phiền bà cho cháu vào nói cái này có được ko ạ??? _Ừk, cô vào đi! Phòng nó ở lầu 3 _Vâng! Nghe tới lầu 3 sao chân tôi cứ ngại ngại nhỉ??? Cốc cốc cốc Cánh cửa mở ra Oai, lại một khuôn mặt y chang Nhật Vũ xuất hiện. Haha đồng đôi đồng lứa có khác! _Ch..chào cậu!!! -Tôi dơ tay _Cậu đến đây làm gì? Nhà tôi ko hoan nghênh- Nói xong cậu ta đóng cửa cái phập Hix thế là ngày đầu tiên đi cầu hoà cho bạn đã thất bại “2 cái ng` này, có lòng tốt mà cứ bị phủ ơn quài!!!” Tôi ko chán nản, vì bạn phải cố chịu đựng!!! Ngày thứ 2 tôi lại đến đó tiếp. Và chẳng khác gì hôm qua lại bị đuổi về.. Ngày tứ 3...4...5...6 cũng y chang Và ngày thứ 7 tôi đến thì bị từ chối cho vaog nhà luôn!!! Ôi, khổ thế ko biết... Thế này thì làm sao ăn nói vs Nhật Vũ đây? Liếc qua liếc lại thì thấy chổ phòng Mỹ Tuyết có cái cây! Nghĩ một hồi tôi quyết định leo lên đó... Một khoảnh khắc khó khăn tôi cũng vượt qua được.. Hêhê, thế là bước đầu an toàn.. Vào được phòng Mỹ Tuyết Giật bắn mình trước bộ mặt của cô ta _Cậu làm cái quái gì thế??? -Mỹ Tuyết tức giận _Mình ... mình ... chỉ là ... -Tôi hơu tay hơu chân _Cậu biến đi, đừng để tôi nổi cáu. -Mỹ Tuyết _Ế! Chịu hết nổi ròi nhaz! 2 ng` định lằn nhằn đến khi nào đây? _Sao? Cậu mong tôi và Nhật Vũ sớm chấm dứt để cậu nhảy vào à? -Mắt cô ta trợn nhìn tôi thấy sợ _Tôi tức thiệt đó!!! Bỏ công đến đây để cậu sỉ vả!!! ... _Tôi đâu có mướn cậu tới -MT _Tôi ... Thôi ko cãi nữa, tôi đến để giải thích _Nhật Vũ kêu cậu tới sao? Vô ích về đi. -MT Bị áp bức quá máu tôi cũng sôi lên “Đúng là giọng địu của hoa khôi! Tức chết đi được, thôi đành nhịn vậy” Tôi cười hiểm, vì nghĩ ra một kế hay _Tôi đã có lòng mà cậu ko nhận thì thôi vậy... Nhật Vũ mà có bị cướp vào tay nhỏ khác thì đừng trách sao tui hỏng báo trước nghen!!! Cũng khó trách cậu ta dễ thương thế cơ mà!!! Sắc mặt Mỹ Tuyết thay đổi Tôi cười thầm trog bụng _Cậu ko tin thì thôi! Mà nói trước tui và chồng iu của cậu chỉ là bạn thân thôi! Đừng hiểu lầm.. Hey chuyến này phải từ bỏ ý định làm hoà giữa cậu và cậu ta rồi!!! Tôi rảo bước chầm chậm đi về Cuối cùng cá cũng cắn câu _Khoan đã!!! -MT _Chuyện gì nữa? Tôi về đây -Tôi vờ _Cậu nói thật chứ? -MT _Thật gì? _Cậu và Nhật Vũ đó -MT _ỦA lúc nãy có ai đó hỏng thèm tin mà ta!!! _Tôi ... -MT Nhân lúc tôi nhảy vào luôn _Cậu có muốn nghe hok thì bảo! Thời gian quí lắm đó.. -Tôi _Ừhm! Nghe -MT _@#$%^!%%@#$% -tôi _Sao??? -MT _Cậu ko mau chóng làm hoà thì đừng trách ng` khác phổng tay trên nhen!!! -Tôi _Nhưg mà .... -MT _Cậu ko bít mở lời sao chứ gì??? -Tôi MỸ Tuyết mở tròn mắt. Trôg đến đáng iu _Sao cậu biết??? _Hỏi thừa, yên tâm đi Nhật Vũ lúc nào cũng đang chờ cậu đấy!!!! _Hai ng` ‘love’ nhau thế mà sao nói chia tay là làm liền được, hôhô! Thôi mình hok làm mất thời gian của cậu nữa nhanh chóng đi làm hoà đi. _Nhưg ... -MT _Lại gì nữa???? -Tôi nhăn mặt _Chẳng phải cậu thích Nhật Vũ sao??? -MT “Hahaha, dễ thương thật!” _Ừhm thì thích!!! -Tôi _Cậu?????? -MT _Nhưng ko phải là iu!!! -Tôi _Mỹ Tuyết mắt đầy ? _Là sao???? Tôi dần bước ra cửa và quay lại nói nhỏ _Thích và iu là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau! Ng` ta có thể thấy vui khi đi cùng ng` mà ta thích. Nhưng mang lại cảm giác thực sự bình yên chỉ có ng` mình iu mà thôi!!!!!! Trên đường về nhà tôi thầm bái phục mình!!!! “Hahaha, đúng là mình có khác, diễn xuất y như thật! Cái câu cuối mình nói sao giống ng` từng trải vậy ta??? Thoi kệ, dù sao cũng phải đợi tin của Nhật Vũ mới được..” Tới nhà ..: _AH! Rey anh tới đây chi zạ??? -Tôi _Tới tìm em chớ chẳng lẽ tới đây lên sân thượng nhảy lầu! -Rey _Hêhê, dzậy tìm em có chuyện hả?? -Tôi _Tất nhiên!! -Rey _Anh ... muốn hỏi ... em ... một ... điều!!! _Ôh! Vậy dzô nhà nói nhaz!! _Ko cần đâu! Ở ngoài này được ròi ... -Mặt Rey bỗng đo đỏ khiến cô nàng thấy lạ _Em ... thấy anh hôm nay kì kì à!!! -Tôi cười hiểm _Kì gì mà kì!!!! _Herherr, thoi anh muốn nói gì đây??? -Tôi tò mò _Anh ... anh ... -Ray ngập ngừng ‘Bộp’ Tôi đập vai Rey _Ê! Thế àm bảo ko lạ à, anh sao cứ ấp a ấp úng dzậy??? _Anh .... Hỏi nghiêm túc nhék. Em ko được cười và phải trả lời thật lòng! OK??? _Được ròi. Nghe có vẻ nghiêm trọng nhỉ? -Tôi cười _Jaly!!! Em ..... th ... thích ... anh chứ!!! -Rey _Thích chứ!!! Là bạn bè thân thiết mà. - Nàng ngây thơ trả lời _Ko!!! Ý anh ko phải như vậy ... _Chứ ý anh là ý gì??? _Anh muốn hỏi ... em ... em... ĐỒNG Ý LÀM BẠN GÁI ANH CHỨ??? Yah!!!! Tôi cứng ng` trước câu hỏi của Rey - Thời gian như ngừng trôi - Và họng tôi nghẹn lại! MẶt đỏ ửng lên như gấc ... _Anh ... anh ... nói ... hơhơhơ ...đu ...ùa .. à... _Em nghĩ trông anh giống đang đùa lắm sao?? -Rey nghiêm mặt _Em ... em ... -Thực lòng mà nói tôi cũng ko biết trả lời làm sao, mặt tôi đỏ như con tôm hùm bị luộc chín vậy. _Em ko cần trả lời anh lúc này, anh sẽ cho em thời gian suy nghĩ. OK? _Vâ ... vâng!!! Nói rồi Rey ghé sát vào và đặt một cái kiss nhẹ lên gò má tôi Kèm theo một câu nói khiến tôi ko thể đứng vững “ I ... Love... U ” Rey quay bước đi còn mình tôi đứng như tượng đồng ko nhúc nhích nỗi ... tôi chợt tỉnh mộng khi điện thoại reo _Ô ... la á lộn Alô! _Ai vậy??? _Áh!! Lộn ... Chị tám í quên chị hai!!! Em sorry nghen ... Tại .. tại .. em đang ... Ah đúng ròi em đag ngủ nên hỏng để íz/// _Đâu!! Em vẫn bình thường như ngày nào mà ... Chị điện cho em có việc gì sao? -HÚ vía tôi nhanh chóng đổi đề tài ..... Nàng bước vào nhà .. MÀ ko hay biết Chàng đang đứng sát vách tường bên cạnh Và đã chứng kiến hết mọi chuyện ... Bàn tay chàng nắm chặt đến nỗi nghe ‘rốp’ ... ‘rốp’ Khuôn mặt đóng thành tản băng dày Đôi mắt hằn lên vẻ ghen tức Nếu nhìn chàng vào lúc này nếu ai bị yếu tim chắc sẽ lăn đùng ra xỉu mất!! Nhưng đã ai nhìn kĩ tận sâu trog đôi mắt mờ ảo đáng sợ ấy lại có một nỗi buồn gì đó thật khó tả, hướng về một nơi xa xôi ... đag có ... *Trở về trog nhà nàng thoi : _Chị và anh sống khoẻ hok? Công ti của 2 ng` thế nào ròi? _Ừhm! Em thì chị hổng cần lo đâu lúc nào cũng vui tươi nhí nhảnh hết. Hôhô _Mà ... chị à?? Em ... có chuyện muốn ... hỏi ... _Em ... m _KO! Chẳng là em có một nhỏ bn, có chuyện khó giải quyết, nó hỏi em mà em cũng chẳng biết làm thế nào nên muốn hỏi ý kiến chị thử! _Em ... Thì là nhỏ bn em vương vấn vs mấy cái chuyện tình cảm íz mà. Lúc đầu nó thích một thằng bn thanh mai trúc mả nhưg dần nhận ra đó ko phải là tình iu mà chỉ là sự ngưỡng mộ. Và đến một ngày có một anh bn khác cũng rất thân, họ như ng` một nhà và đặc biệt anh bn đó luôn quan tâm an ủi mọi lúc nó cần ... anh ta đã tỏ tình vs nó và muốn nó làm bn gái .. nhưng thực chất hồi giờ nó chưa bao giờ từng nghĩ đến chuyện này cả! Nhỏ bn của em ko biết nên làm sao cho đúng hết!!! _Chị có cánh gì ko?? _Trời!!! - Tôi xém ngả ngửa _Câu gì thế??? -Tôi mừng rỡ < “Hãy làm theo tiếng gọi của trái tim”> _Là sao?? Em hok hiểu -Tôi ngu ngơ hỏi < Em cứ nói vậy đi ắt cô bn của em sẽ dần dần hiểu ra mà!!!> _Thế ạ?? -Tôi xụ mặt _Vâng ... Goodnight!!! Bên đầu dây kia : “ Đứa em gái ngốc này!!! Iu ròi sao??? Hìhì, đúng là mình quản nó ko được nữa ròi, vậy phải để nó tự quyết định thoi!!!”