Diệu Diệu
Chương 60 : Rải cẩu lương trong hoàng cung (5)
Tiểu An Tử cùng một tiểu thái giám khác, hồng hộc chạy về phía Trữ Tú Cung.
Tiểu thái giám mệt không nhẹ, vừa chạy vừa hỏi, “Ta, chúng ta… Hô… Cần gấp gáp như vậy sao?” Không thể chậm rãi đi tới?
Tiểu An Tử vừa chạy bộ vừa trợn mắt nhìn, “Ngươi… Thử xem!”
Không muốn sống?
Xem thái độ của bệ hạ, lỡ như vì bọn họ đi chậm, không thể giải quyết chuyện “vu oan hãm hại” này……
Đến nỗi xử lý như thế nào mới tính là giải quyết một cách công bằng, vậy còn phải hỏi? Bệ hạ miệng vàng lời ngọc, nói là vu oan hãm hại, chuyện này nhất định là vu oan hãm hại, không có kết quả thứ hai.
Hai người bọn họ đi cũng khéo.
Lúc này, nữ quan vừa vặn đang “dò hỏi” Diệu Diệu đâu.
Diệu Diệu không thừa nhận.
Phần lớn tú nữ đều đứng một bên thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí bởi vì vị trí trắc phi, còn có một vài người, trong mắt mang theo một chút vui sướng khi người gặp họa.
Những người này chưa chắc không biết chuyện là thế nào, nhưng là bởi vì đủ loại nguyên nhân lựa chọn thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí lựa chọn thêm một tay trong chuyện này.
Liễu Hương Hương nhìn tình thế trước mắt, lại mở miệng, “Ta hy vọng sẽ không oan uổng đến người vô tội, cũng sẽ không bỏ qua người cố ý, cho nên chuyện này còn phải điều tra kỹ hơn.”
Vòng tay này không phải chính nàng ta đánh mất, nhưng nàng ta cũng biết khả năng không phải Diệu Diệu lấy, nhưng liên quan gì đến nàng ta?
Chuyện này đối với nàng ta có lợi mà không hại, nếu điều tra ra người phía sau, người nọ chắc chắn muốn ngồi ở vị trí trắc phi, nếu tra không ra, nhiều nhất cũng chỉ có Lê Diệu Diệu tổn thất…… Ngoài ra, nàng ta còn nói hai câu trong lúc nguy hiểm, nếu Diệu Diệu may mắn xoay người, sẽ chịu ân tình của nàng ta.
Một mũi tên nhiều con chim.
Một tú nữ mặc váy màu hồng nhạt đứng dậy, cười mắt cong cong, thanh âm điềm mỹ, giống như là muội muội đang nói đùa với tỷ tỷ, “Liễu tỷ tỷ ngươi cũng quá sốt ruột, làm người xấu cũng là tỷ, làm người tốt cũng là tỷ, ai không biết còn tưởng là Liễu tỷ tỷ tự đạo tự diễn đâu.”
Người khác sợ Liễu Hương Hương, mình lại không có gì phải sợ, tính lên, Bảo Thân Vương vẫn là biểu ca của mình đâu.
“La muội muội nói đùa, nếu nhớ không lầm……”
Hai người tranh đấu tạm thời không nói, khi hai người dừng lại, chuyển ánh mắt tới chỗ Diệu Diệu, hai tiểu thái giám cũng tới rồi.
Ngự tiền thái giám cùng những cung nữ thái giám ở địa phương khác là hoàn toàn không giống nhau.
Nữ quan khuôn mặt vẫn luôn nghiêm túc, chỉ đối mặt với Liễu Hương Hương mới có điểm bất đồng hoàn toàn thay đổi mặt, cung kính đi lên, “Tiểu An công công sao lại tới nơi này? Có chuyện gì cần phân phó sao?”
Tiểu An Tử dùng đôi mắt hẹp dài quét nhìn các vị tú nữ ở đây, bất động thanh sắc nhìn Diệu Diệu hai lần. Vung phất trần hành lễ, “Tạp gia gặp qua các vị tiểu chủ.”
Các vị tú nữ cũng là người có ánh mắt, biết Bảo Thân Vương phi lại lợi hại kia cũng là chuyện sau này, vẫn là chuyện nói không chừng, hiện tại những thái giám này không thể đắc tội, tự nhiên sôi nổi, ngay cả Liễu Hương Hương cũng không dám làm bộ làm tịch.
“Tạp gia sao có thể có cái gì phân phó…”
Tiểu An Tử treo lên gương mặt tươi cười, “Đây là có chuyện gì? Đây vẫn là tạp gia lần đầu tiên thấy chuyện náo nhiệt như vậy đâu.”
Chuyện Hoàng Thượng không thích ồn ào, mọi người đều biết, cho nên Tiểu An Tử thốt ra lời này, tất cả mọi người không dám suy đoán rốt cuộc có ý khác hay không, nữ quan nghĩ nghĩ, hồi bẩm lại sự việc một lần.
Chẳng qua lúc nói chuyện dùng chút kỹ xảo, ngôn ngữ mị lực bác đại tinh thâm, một chút thay đổi nho nhỏ cũng có thể làm mọi chuyện khác đi.
Tiểu An Tử ý vị thâm trường nhìn nữ quan một cái.
Tâm nói, trong cung phủng cao dẫm thấp, bắt nạt kẻ yếu đều là chuyện thường, vấn đề là đôi mắt phải đánh bóng, bằng không đá phải ván sắt không thể trách người khác.
Đang chuẩn vị mở miệng giải quyết, liền nghe tiếng thông báo phía sau, “Hoàng Thượng giá lâm —— Bảo Thân Vương đến ——”
“……” Tiểu An Tử chân mềm nhũn, bùm một chút quỳ xuống.
Mẹ ơi, sao còn tự mình tới?!
Mình thật sự không kéo dài a, Hoàng Thượng không phải là không chờ kịp đi…
Tú nữ cũng sôi nổi mở to hai mắt nhìn, vô cùng kinh ngạc, Hoàng Thượng? Một sân tú nữ đầu cũng không dám ngẩng lên, uốn gối hạ bái, thanh âm điềm mỹ, “Bái kiến Hoàng Thượng, bái kiến Bảo Thân Vương điện hạ.”
Sắc mặt Gần Trường An có chút trắng bệch, ánh mắt lướt qua Diệu Diệu, lời ít mà ý nhiều, “Bình thân.”
Sao đó quay đầu nói chuyện với Bảo Thân Vương, “Nghe nói La thái phi đã vì tuyển chính phi cho ngươi, còn ban vòng tay? Không biết thái phi vừa ý tú nữ nào? Cũng làm trẫm nhìn một cái.”
Bảo Thân Vương đột nhiên căng thẳng, sau lưng ra một tầng mồ hôi lạnh, trên mặt lại không thay đổi, lắc đầu cười nói,
“Lời đồn ở đâu? Hai ngày trước mẫu phi trước còn nói với bổn vương nghe theo hoàng huynh. Chuyện này tự nhiên là do hoàng huynh định đoạt, chỉ là mẫu phi ở trong cung lâu, thích để mọi người tâm sự với bà. Còn vòng tay, cũng chỉ là đồ bình thường, nơi nào có ý nghĩa gì.”
Tuy rằng trong lòng mọi người đều hiểu lần tuyển tú này là vì mấy cái thân vương, nhưng không thể tùy tiện nói. Nếu là bình thường, mẫu phi gọi tú nữ tới gặo cũng không sao, về tình cảm có thể tha thứ, nhưng khi tâm tình Hoàng Thượng không tốt, đó chính là họng súng.
—— Theo lý mà nói, những tú nữ này đều thuộc về Hoàng Thượng, chỉ có chờ Hoàng Thượng chọn qua, bọn họ mới có thể lựa chọn.
Hiện tại mẫu phi trực tiếp lướt qua hoàng đế, nói là chuyện nhỏ thì là chuyện nhỏ, nhưng nói là chuyện lớn……
Nghĩ như vậy, Bảo Thân Vương nháy mắt ra một tầng mồ hôi lạnh. Hắn ta có nhiều người ủng hộ, nhưng không nhất định hắn ta sẽ được phong làm Hoàng Thái Đệ…… Mấy ngày này hắn ta được tâng bốc đến có chút đắc ý vênh váo. Hoàng huynh năm đó có thể trực tiếp áp xuống tất cả huynh đệ bọn họ, tuyệt đối không phải một người đơn giản.
Sắc mặt Liễu Hương Hương biến đổi.
Tần Trường An ho khan hai tiếng, lấy khăn xoa xoa miệng, “Phải không”
Hắn nói, “Trẫm còn tưởng rằng có thể trực tiếp tứ hôn đâu.”
Bảo Thân Vương đứng chung một chỗ với Tần Trường An, kỳ thật thoạt nhìn nhiều vài phần phong tư hơn Tần Trường An, rốt cuộc sắc mặt Tần Trường An có chút gầy yếu, nhưng khí thế của Tần Trường An lại lớn hơn Bảo Thân Vương vô số lần.
Bảo Thân Vương lắc đầu, “Hoàng huynh nói đùa, khi còn nhỏ chúng ta không phải còn nói qua, Vương phi của thần đệ khẳng định phải qua ải của huynh sao?”
Bọn họ khi còn nhỏ quan hệ còn tốt, đã từng nói như vậy.
“Ngươi còn nhớ a.” Tần Trường An cũng thuận thế nở nụ cười, không biết có phải hoài niệm hay không, ánh mắt đảo qua các tú nữ, Tần Trường An tùy ý chỉ vào biểu muội kia, “Vậy La thị đi, trẫm nhớ rõ khi còn nhỏ ngươi thích nàng ta.”
Bảo Thân Vương thuận thế nhìn về phía La Điềm, đôi mắt tràn đầy nhu tình, “Đa tạ ân điển của hoàng huynh, biểu muội khi còn nhỏ thật làm người thích.”
Cũng không biết là không phải vừa khéo, Tần Trường An tùy tay một chút, đổi thân phận của Liễu Hương Hương và La Điềm, nguyên bản là Bảo Thân Vương phi đổi thành người khác.
Liễu Hương Hương nắm chặt tay, ánh mắt La thị bỗng nhiên kinh hỉ.
Chờ hai người vừa nói vừa rời đi, toàn bộ Trữ Tú Cung liền rối loạn, Liễu Hương Hương không chịu nổi đả kích, thân thể quơ quơ, thiếu chút nữa ngã xuống.
Dưới sự hưng phấn của La Điềm, càng tức hộc máu.
Sao có thể…
Sao có thể…
Chỉ là một chuyện cỏn con thế nhưng làm vị trí Bảo Thân Vương phi của nàng ta thay đổi!
Ánh mắt Liễu Hương Hương âm ngoan, rốt cuộc là ai thiết cục, rốt cuộc là ai?! Nàng ta nhất định sẽ không bỏ qua người đó!
Còn có La Điềm ——
Mối thù này nàng ta nhất định sẽ báo!
Diệu Diệu nhìn bóng dáng kia rời đi, chớp chớp mắt, ân… Nàng tổng cảm thấy hắn tới vì nàng… Là ảo giác sao?
…… Kỳ thật Diệu Diệu đáng yêu như vậy, cũng rất có khả năng a.
Tần Trường An chỉ cảm thấy sau lưng sắp bị thiêu cháy, miệng khô lưỡi khô, chờ khi tách khỏi Bảo Thân Vương, đi đến từng đào trong Ngự Hoa Viên… Đột nhiên mở miệng, “An Văn Hải, ngươi nói, trẫm muốn tuyển hậu được không?”
“………”
Không chờ An Văn Hải trả lời, Tần Trường An chính mình gật gật đầu, “Ân, được.”
Phi thường được.
Cần thiết được.
Bảo Thân Vương nhìn thân ảnh suy yếu kia đi xa, trên mặt cười mới hạ xuống, chân có chút mềm.
La thái phi cũng biết được tin tức này, biết La Điềm bị phong làm Bảo Thân Vương phi, nhăn mi, “Nhi tử, sao lại thế này?”
Nếu là ngay từ đầu La Điềm là Bảo Thân Vương phi, bà cũng không có ý kiến, nhưng Liễu Hương Hương đều đã định ra, đều ăn ý với Liễu gia, việc này lại thất bại…… Đến lúc đó Liễu gia ——
Bảo Thân Vương đau đầu, cả người hư nhuyễn, “Mẫu phi, đừng nói nữa, Hoàng Thượng đây là đang gõ chúng ta.”
Gia quyến của thân vương không thể nghi ngờ sẽ trở thành thế lực của thân vương đó, hoàng huynh vừa ra tay, Liễu Hương Hương sẽ không thiện bãi cam hưu, bọn họ hợp tác với Liễu gia có thể thành công hay không nhất định phải bàn bạc, thậm chí Liễu gia cùng La gia đều sẽ tranh đấu…
Nhưng La gia lại thế thế lực của La thái phi, cho dù không cưới La thị, La gia cũng là thế lực của mình, hiện tại cưới, còn lãng phí một cái chính phi.
Đương nhiên, hắn không biết, quan trọng nhất chính là ——
Chuyện vòng tay này, sớm mẹ nó biến mất.
Rõ ràng Hoàng Thượng gõ Bảo Thân Vương, vòng tay vẫn là nguyên nhân dẫn đến…… Cho nên, ai là kẻ ngốc?
Tất cả mọi người trong Trữ Tú Cung ước gì hai chữ vòng tay này các nàng không biết.
Truyện khác cùng thể loại
2 chương
217 chương
20 chương
55 chương
63 chương
11 chương
47 chương
10 chương