Điệp Vương Hoặc Ái (Điệp Vương Đích Nhân Ngư Tân Nương)
Chương 14 : Khó được ỷ lại
Trận nổ lúc sáng gây chấn động rất lớn, Chính Khả Xuân cũng bị chấn động nên khi thấy Địch Tu Tư sắc mặt ôn hòa mang theo vị khách quý Tuyết Kiều đến cung điện của nàng thì không khỏi cảm thấy thụ sủng nhược kinh
” Điện hạ, Tuyết Kiều cô nương, các ngươi sao lại đến đây?”
“Chính Khả Xuân, chuyện sáng nay ngươi chắc đã biết, bây giờ Cẩm Vân cung và Điệp cung đều bị hư tổn nặng nề, cung điện mới thì chưa xây xong, Tuyết Kiều sẽ ở cùng ngươi mấy ngày, để nàng ở nơi khác thì ta không yên tâm, hai người các ngươi tính cách tương đồng, hẳn là sẽ dễ sống chung với nhau”
Địch Tu Tư nói xong,Chính Khả Xuân nhớ tới bộ dáng sáng nay của hắn thì che miệng cười một cái rồi phúc thân đáp “ điện hạ tin tưởng thiếp thân như vậy, đem Tuyết Kiều giao cho thiếp thân chiếu cố, thiếp thân nhất định sẽ chiếu cố tốt cho nàng”
” Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Tuyết Kiều, đây là Chính Khả Xuân, trước khi cung điện mới làm xong thì ngươi ở chung với nàng, được không?” Địch Tu Tư trưng cầu dân ý.
” Hảo! Ta gọi là Tuyết Kiều!” Tuyết Kiều lập tức gật đầu.
“Thiếp thân Chính Khả Xuân gặp qua Tuyết Kiều cô nương” Khả Xuân ôn nhu hành lễ với Tuyết Kiều.
” Địch Tu Tư, ta thích tình nhân này của ngươi, rất ôn nhu, có điểm giống Dao Quang tỷ tỷ” Tuyết Kiều không chút che dấu cảm xúc, tiến lên cầm lấy tay Chính Khả Xuân
Địch Tu Tư nghe nàng không e dè gì mà nói hai từ tình nhân ra miệng thì có chút xấu hổ, tuy hắn không cho rằng tính tình Chính Khả Xuân và Bắc Dao Quang giống nhau chỗ nào, nhưng nếu Tuyết Kiều đã nói như vậy thì với suy nghĩ của nàng, có lẽ nàng muốn nói tới cảm giác của nàng đối với Chính Khả Xuân cũng giống như với Bắc Dao Quang, đều rất ôn nhu.
” Ngươi thích là tốt rồi, Chính Khả Xuân tính tình ôn nhu, ngươi không nên khi dễ nàng” Địch Tu Tư nửa đùa nửa thật nói, Chính Khả Xuân chắc chắn sẽ không khi dễ Tuyết Kiều còn Tuyết Kiều không hiểu chuyện nên có thể sẽ làm cho Chính Khả Xuân bị ủy khuất.
” Ta sẽ không khi dễ Khả Xuân tỷ tỷ, ta thích nàng ấy, sau này mỗi ngày ta đều ngủ cùng nàng ấy sao?”
” Không, ngươi có thể ngủ một mình” Địch Tu Tư vội vàng lắc đầu, để nàng ở nơi này là tình thế bất đắc dĩ, là tạm thời mà thôi, để Chính Khả Xuân chiếu cố nàng là không muốn nàng lại gây rắc rối, nhưng không thể để các nàng ngủ cùng nhau, với tư thế ngủ của nàng thì không cần tới nửa đêm, cái đuôi cá màu đỏ của nàng sẽ lộ ra, đến lúc thì thiên hạ đại loạn.
Quay đầu lại nói với Chính Khả Xuân “ Chính Khả Xuân, một lát ngươi thu xếp một gian phòng ở cạnh phòng của ngươi cho Tuyết Kiều ở đi, Tuyết Kiều thích ở trên giường cho nên sau này nếu ngươi không thấy nàng ra khỏi phòng, chỉ cần gõ cửa gọi nàng là được”
Sắp xếp như vậy là vì sợ Chính Khả Xuân quá mức chu đáo mà xông vào phòng của Tuyết Kiều, nhìn thấy cái không nên nhìn.
“Dạ, thiếp thân nhớ kỹ, điện hạ yên tâm đi” Chính Khả Xuân nhu thuận đáp.
” Vậy là tốt rồi, ta đây liền đem Tuyết Kiều giao cho ngươi!” Địch thu xếp xong thì yên tâm xoay người, chuẩn bị rời đi.
” Ngươi đi đâu?” Tuyết Kiều lập tức cầm lấy ống tay áo của hắn, động tác mau lẹ tới mức Chính Khả Xuân còn chưa kịp thấy rõ thì nàng đã đến bên cạnh Địch Tu Tu “ ngươi không ở cùng chúng ta sao?”
“Điện hạ tính đến tây cung sao?” tuy rằng rất ngạc nhiên vì động tác mau lẹ của Tuyết Kiều nhưng thấy vẻ mặ kinh ngạc của Địch Tu Tư thì nàng nhanh chóng hiểu ý mà lên tiếng giải vây cho hắn.
” Đúng vậy! Tuyết Kiều, ngươi quên chuyện ngươi tùy tiện phá hủy phòng, lại phá đám chuyện của ta và Vân Tây sao? Bây giờ ta đã biết là ngươi không cố ý nhưng dù sao Vân Tây cũng đã bị thương, ta không nên đến thăm nàng sao? Thuận tiện thay ngươi nói lời an ủi nàng” Địch Tu Tư nhìn thoáng qua Chính Khả Xuân rồi ôn nhu nói với Tuyết Kiều.
Tuyết Kiều vừa cảm thấy đúng lạ thấy có gì đó không hợp lý, ngẫm nghĩ một hồi mới gật đầu, có chút lưu luyến buông tay áo hắn ra, lúng túng nói “ vậy ngươi đi rồi thì có quay lại đây không?’
Chưa từng thấy nàng có thái độ ỷ lại hắn như vậy, trong lòng Địch Tu Tư cảm giác rất vui, lại có chút bất an, lại sợ hắn tự cho mình đúng, bởi vì hắn không thể đem suy nghĩ của những nữ nhân khác mà áp dụng vào Tuyết Kiều, cho nên thử thăm dò “ Tuyết Kiều muốn ta quay lại sao?”
” Đương nhiên!” Tuyết Kiều không chút do dự mà gật đầu, làm cho Địch Tu Tư phấn chấn hẳn lên “ nếu Tuyết Kiều muốn ta quay lại, ta đương nhiên sẽ trở lại, nhưng có thể trễ một chút, ngươi phá hỏng phòng ốc như vậy, ta cũng phải tìm người đến sửa chữa a. Cho nên ngươi hãy ở lại làm bạn với Chính Khả Xuân đi, cùng nhau đi dạo hoa viên cũng được, ta sẽ cố gắng về sớm một chút”
Không ý thức được khẩu khí của hắn đối với nàng thay dổi, giống như một trượng phu đang dặn dò tiểu thê tử của mình, mà Tuyết Kiều chỉ cảm thấy hai ngày nay Địch Tu Tư rất tốt, làm cho nàng không tự chủ mà muốn thân cận với hắn hơn, không nghĩ hành vi hắn có ý tứ gì, nhưng Chính Khả Xuân thì cảm giác có ý tứ hàm xúc gì đó nhưng nhất thời không thể nói đó là gì, cho nên chỉ im lặng suy nghĩ.
” Ân, vậy được rồi! Ngươi đi đi!” Tuyết Kiều nghĩ nghĩ xây phòng vẫn là chuyện quan trọng hơn, hôm nay nàng đã phá hủy phòng củ hắn, hắn không bắt nàng đi làm còn kêu người khác làm thay là đã tốt lắm rồi, nếu còn cản trở hắn thì không tốt, cho nên nhu thuận buông tay áo hắn ra.
“Đừng chạy lung tung” Địch Tu Tư không an tâm mà dặn dò thêm.
” Ta đã biết!” Tuyết Kiều chu miệng, tựa hồ như bất mãn vì sự quan tâm quá mức của hắn, Địch Tu Tư cười to một tiếng rồi xoay người rời đi. Nhìn hắn rời đi, Tuyết Kiều thu hồi tầm mắt, cảm giác trong lòng có chút trống vắng, ngượng ngùng nói với Chính Khả Xuân “ Khả Xuân tỷ tỷ, bây giờ ta muốn ngủ một lát, đêm qua ngủ không ngon, sáng sớm đã thức giấc rồi, ta có thể đi ngủ hay không?”
” Đương nhiên là có thể, Tuyết Kiều cô nương chờ một chút, thiếp thân đi chuẩn bị phòng cho cô nương, rất nhanh là có’ Chính Khả Xuân kinh ngạc rồi lập tức ôn nhu nở nụ cười
” Ân, cám ơn Chính Khả Xuân tỷ tỷ” Tuyết Kiều cũng nhu thuận đáp lại.
” Tuyết Kiều cô nương không cần khách khí như vậy, coi như là nhà của mình đi, thiếp thân đi một lát sẽ quay lại ngay” Chính Khả Xuân nói xong liền phúc thân rồi nhanh chóng rời đi.
“Tỷ tỷ, điện hạ đang đi đến đây” một nữ tủ xinh đẹp chạy vội vào trong, vừa chạy vừa la.
Vân Tây đã sớm quần áo chỉnh tề đứng bên cạnh cửa, lúm đồng tiền như hoa nói “ muội muội vất vả rồi”
Khi nói chuyện, bàn tay khẽ vuốt mái tóc, nhất cử nhất động đều tràn đầy phong tình làm cho nữ tử xinh đẹp kia đứng trước mặt nàng cũng bị lu mờ ‘ tỷ tỷ thực là xinh đẹp, phong tư xuất chúng”
“Muội muội quá lời, muốn nói xinh đẹp và phong tình thì tỷ tỷ làm sao sánh bằng Liên Tinh muội muội ngươi, điện hạ đã nhiều lần đề cập trước mặt tỷ tỷ để muội muội hầu hạ người, xem ra điện hạ cũng rất thích muội muội, sau này muội muội nếu đắc sủng thì đừng quên tỷ tỷ nha”
Vân Tây ra vẻ khích lệ Liên Tinh nhưng thực ra trong lòng rất khinh bỉ nàng ta, nếu không phải nàng ta còn có chỗ để nàng lợi dụng thì còn lâu nàng mới xưng hô tỷ muội với nàng ta.
” Thật vậy chăng? Điện hạ thật sự có đề cập qua ta sao?” hai mắt của Liên Tinh bừng sáng, từ lúc nàng nhìn thấy Huyễn Điệp vương tử thì trong lòng tràn ngập hình bóng của hắn, thiên hạ này lại có nam tử tuyệt mỹ như vậy, cho dù phải chia sẻ với vô số nữ nhân khác thì nàng cũng vui vẻ,nguyện ý trở thành một người trong số đó, lúc này nghe Vân Tây nói vậy thì lòng nàng như nở hoa, dù sao Vân Tây là nữ nhân đi theo điện hạ lâu nhất nên những lời nàng nói ra rất có trọng lượng.
” Tỷ tỷ chẳng lẽ lại lừa ngươi sao? Điện hạ tới, ta sẽ lại nói với người vài lời, còn lo điện hạ sẽ quên ngươi sao?” Vân Tây tươi cười chân thành nhưng trong lòng lại ước gì Thiêu Thân yêu này nhanh chóng rời đi, nàng không muốn có nhiều nữ nhân để phân tán sự chú ý của điện hạ đâu.
” Ai nha, như thế liền đa tạ tỷ tỷ, Liên Tinh sẽ không quấy rầy tỷ tỷ cùng điện hạ nữa, xin cáo lui” Liên Tinh giống như nhận được đại ân lập tức phúc thân rồi lui đi.
Vân Tây thấy thân ảnh của nàng vừa biến mất khỏi cánh cửa thì tươi cười biến mất, thay vào đó là khinh bỉ và phẫn nộ, chờ ta thu thập xong tiểu yêu tinh Xà tộc kia thì tới lượt ngươi, đừng mong làm chướng ngại vật cho vị trí Điệp vương phi của nàng.
Đang suy nghĩ thì ngoài điện đã vang lên tiếng bước chân và tiếng hô của bọn nha hoàn “ tham kiến điện hạ” Vân Tây lập tức bày ra bộ dáng ôn nhu vô hạn, lập tức đi ra ngoài thì vừa lúc đó Địch Tu Tư cũng đang bước vào “ Vân Tây gặp qua điện hạ”
Địch Tu Tư thấy nàng trang điểm tỉ mỉ thì ánh mắt cũng lộ vẻ tán thưởng, Vân Tây đúng là mộ nữ nhân rất biết cách làm đẹp, dung mạo tuyệt đẹp của nàng sau khi được trang điểm càng thêm mỹ lệ, kinh tâm đoạt phách, chính vì đã nhiều năm qua hắn vẫn giữ nàng bên cạnh mình “ Vân Tây, sáng nay ngươi bị thương có nghiêm trọng không?”
” Đa tạ điện hạ quan tâm, bất quá chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi, đã tự mình chữa khỏi, nhưng điện hạ có bị sao không?’ Vân Tây vừa nói, vừa tiến lên nắm tay hắn, vẻ mặt quan tâm.
” Ta không sao, nha đầu Tuyết Kiều kia hiểu lầm, sáng nay là nàng có việc tìm ta không ngờ gặp lúc ta và ngươi hoan ái, cho là ta khi dễ ngươi nên muốn binh vực cho ngươi nên mới làm ra việc như vậy, ngươi cũng đừng giận nàng” Địch Tu Tư nhớ lại lời giải thích của Tuyết Kiều thì thấy buồn cười, thế gian này có lẽ chỉ có nàng mới hình dung vật tượng trưng cho giới tính của nam nhân là gậy gộc,nhưng điều đó cũng thể hiện sự hồn nhiên đáng yêu của nàng.
Vì binh vực cho nàng? Không có cố ý?
Hừ! Đánh chết Vân Tây cũng không tin, nữa nhân kia rõ ràng là mắng nàng vô sỉ, bây giờ điện hạ chỉ nói là hiểu lầm thì có thể xóa bỏ mối hận của nàng sao? Làm gì có chuyện dễ dàng như thế?
Vân Tây trong lòng hận đến mức nghiến răng nhưng vẫn bày ra vẻ mặt tươi cười “ điện hạ yên tâm, nghe nói Tuyết Kiều cô nương kia là khách quý của điện hạ, Vân Tây thân là người của điện hạ đương nhiên phải thay điện hạ tiếp đãi khách, nhiệt tình khoản đãi và chiếu cố cho Tuyết Kiều cô nương”
” Vậy là tốt rồi! Đến chính là nhìn xem ngươi, ngươi đã không có việc gì, ta cũng phải đi đây” Địch Tu Tư hài lòng với câu trả lời của nàng, xoay người rời đi, hắn vẫn không quên đã đáp ứng Tuyết Kiều là sớm quay lại
“Điện hạ phải đi rồi sa? Không ngồi lại một lát sao? “ Vân Tây sửng sốt, không ngờ Địch Tu Tư mới đó đã rời đi, chẳng lẽ hắn vì thay tiểu nha đầu kia giải thích cho nên mới đến đây? Nghĩ tới chuyện này trong lòng Vân Tây càng thêm lo lắng.
” Không được, Vân Cẩm cung cùng Điệp cung đều bị phá hủy, ta phải mau chóng tìm thợ đến sữa chửa, hôm khác sẽ đến thăm ngươi” Địch Tu Tư không chỉ muốn tìm công tượng mà hắn còn muốn tìm xảo nương, hắn cũng không quên đã đáp ứng Tuyết Kiều sẽ may cho nàng một bộ Bách Điệp y, còn muốn đến ngọn núi phía sau Huyễn Điệp cốc để thu thập một ít Tử Điệp Đằng, bởi vì Tuyết Kiều thích dùng nó để che trên giường, mà chỉ có Tử Điệ Đằng trên núi phía sau cốc mới có linh khí nhiều nhất, sống lâu năm nhất, đó cũng là nguyên nhân hắn nói với Tuyết Kiều hắn không trở về sớm được.
Muốm đến đó cũng không phải dễ, chuyện cần làm cũng rất nhiều, chỉ riêng chuyện làm Bách Điệp Y thì hắn cũng phải mất rất nhiều thời gian để thuyết phục xảo nương.
Nhìn bộ dáng vội vàng của Địch Tu Tư, Vân Tây biết hôm nay dù thế nào cũng không thể giữ hắn ở lại được nên càng hận Tuyết Kiều hơn, nhiều năm qua điện hạ có không ít nữ nhân nhưng để hắn vì một nữ nhân mà nói chuyện thì chưa từng có, mà tiểu yêu tinh Xà tộc này quả thực có chút năng lực, bất quá cứ để cho nàng ta vui vẻ vài ngày đi, khi nàng tìm ra được biện pháp tốt thì đương nhiên sẽ không để nàng ta sống thoải mái.
Trong lòng oán giận cùng hận ý ngập trời nhưng vẫn cố nén lại, miệng vẫn nói ra những lời thân thiết “ vậy điện hạ có an bài chỗ ở cho Tuyết Kiều cô nương chưa? Nếu tin tưởng Vân Tây thì có thể đưa Tuyết Kiều cô nương đến ở chỗ của thiếp thân đi, nơi này rộng lớn, nha hoàn cũng tận tâm, sẽ không làm mất lòng khách quý”
“Vân Tây, ngươi suy nghĩ thực chu đáo nhưng ta đã đưa Tuyết Kiều đến chỗ Chính Khả Xuân, Tuyết Kiều tính tình hiếu động mà Chính Khả Xuân lại ôn hòa, cẩn trọng sẽ chiếu cố tốt cho nàng hơn nữa cung điện của Khả Xuân cũng gần với Điệp cung, chờ khi Điệp cung sữa xong thì có thể cho Tuyết Kiều lập tức quay về đó, không cần phiền tới ngươi”
“Vậy mấy ngày tới điện hạ sẽ ở đâu?’ Vân Tây vừa nghe tới tên của Chính Khả Xuân thì trong lòng tràn ngập đố kỵ và hờn ghen, nàng ta chính là cái gai trong mắt nàng, đã sớm xem không vừa mắt từ lâu, nàng không tin điện hạ tuấn mỹ như vậy, sẽ không có nữ nhân nào không mơ ước đến ngôi vị Điệp vương phi, nàng nghĩ hết thảy điệu bộ của Chính Khả Xuân đều là đóng kịch, giống như nàng, luôn cố tỏ ra hoàn mỹ.
Địch Tu Tư nghe ra ý tứ ghen tỵ của nàng thì ánh mắt trầm xuống nhìn Vân Tây như thấu hiểu tâm sự của nàng “Vân Tây, ngươi theo ta thời gian cũng không ngắn có phải không?’
“Dạ, điện hạ, gần hai ngàn năm” Vân Tây không biết vì sao hắn hỏi vậy nhưng nàng tin mình không lộ ra sơ hở gì nên lập tức ôn nhu đáp.
” Hai ngàn năm, thời gian không ngắn, nếu chuyên tâm tu luyện thì đã đạt được cảnh giới rất cao, đi theo ta như vậy, ngươi có từng hối hận không?” Địch Tu Tư thực sự cũng không nhớ nàng đi theo mình từ khi nào, nhưng khi nghe con số thì cũng giật mình, thì ra lại lâu như vậy.
” Điện hạ, ngài làm sao vậy? Vân Tây làm sai cái gì sao? Điện hạ muốn đuổi Vân Tây đi sao?” nghe hắn nói như vậy, Vân Tây hoảng hốt liề quỳ xuống, nước mắt lưng tròng, nàng còn chưa làm gì, chẳng lẽ điện hạ đã muốn đuổi nàng đi, như vậy công sức mấy năm qua của nàng chẳng phải là uổng phí sao?
” Không có, đứng lên đi! Ta tiện miệng hỏi một chút thôi, sao lại đuổi ngươi đi chứ? Ta chưa bao giờ chủ động đuổi các ngươi đi, rời đi là do chính các ngươi chọn lựa, Vân Tây, ngươi đi theo ta nhiều năm như vậy thì không thể không rõ, nhưng mà ngươi không nói thì ta không biết ngươi đã đi theo ta lâu như vậy” Địch Tu Tư tiến lên nâng nàng dậy, nhẹ vỗ vào tay nàng an ủi “ngươi đã đi theo ta nhiều năm như vậy, tính cách và sở thích của ta, ngươi hiểu rất rõ, chỉ cần các ngươi còn theo ta ngày nào thì ta sẽ không bạc đãi các ngươi ngày đó, nhưng ta cực chán ghét chuyện nữ nhân tranh đấu với nhau, hi vọng sẽ không có ngày như vậy, Vân Tây, ngươi hiểu chứ?”
” Điện hạ yên tâm, Vân Tây hiểu được, chỉ cần điện hạ không ghét bỏ Vân Tây thì Vân Tây chỉ biết hết lòng hầu hạ điện hạ, không có ý khác, cho dù có tỷ muội nào không cam lòng tìm đến gây khó dễ cho Vân Tây, Vân Tây cũng vì điện hạ mà chịu đựng”
Lời nói ra nghe thật rộng lượng, không hối không oán, giống như chỉ cần được ở bên cạnh Địch Tu Tư thì dù có bị người khác khi dễ thế nào nàng cũng cam lòng, làm cho Địch Tu Tư không khỏi cảm động “ ngươi yên tâm, nếu có ai tìm tới vũ nhục ngươi, ngươi không cần chịu đựng, cứ nói cho ta biết, ta sẽ làm chủ cho ngươi
“Được điện hạ ưu ái như thế, Vân Tây có chết cũng không tiếc” Vân Tây cảm động nhìn Địch Tu Tư, nước mắt còn vương khóe mi, làm cho người ta thấy thương tiếc, Địch Tu Tư cũng không ngọn lệ, ôn nhu lau nước mắt cho nàng “ tốt lắm, hôm khác lại đến thăm ngươi, sớm nghỉ ngơi đi, ta đi đây”
“Dạ, điện hạ đi thong thả” Vân Tây cũng không dây dưa, khéo léo thi lễ với Địch Tu Tư
” Ân, quay về đi!” Địch xoay người rời đi
” Hồng Ngọc–” Nhìn thân ảnh của Địch Tu Tư vừa biến mất, sắc mặt của Vân Tây liền trầm xuống
“Chủ tử, nô tỳ có mặt” một nha đầu vẻ mặt thông minh lập tức xuất hiện
“Lập tức cho Bụi Sơn đến Xà tộc điều tra thân thế của tiểu tiện nhân kia, ta rất muốn biết nàng có năng lực gì mà dám tranh giành với ta”
“Dạ, chủ tử” nha đầu tên Hồng Ngọc kia vẻ mặt ngoan độc “ chủ tử, lần trước Quỷ bà bà nói độ vật này nọ, lần này có cần nói Bụi Sơn tiện thể mang về luôn không?’
“Ân, đồ vật kia cứ chờ đã, bây giờ chưa tới thời cơ, chờ thời cơ tới thì mang về cũng chưa muộn, nếu chưa đến lúc mà đem về, không cẩn thận bị người ta phát hiện thì sẽ liên lụy tới bản thân” chờ nàng điều tra thân thế của tiểu yêu tinh Xà tộc kia xong thì mang đồ vật này nọ về cũng không muộn.
” Vẫn là chủ tử suy nghĩ thấu đáo, nô tỳ đã hiểu” Hồng Ngọc lập tức phụ họa
“Phái người đi canh chứng Chính Khả Xuân, chờ Bụi Sơn mang tin tức về thì người đầu tiên ta đối phó chính là nàng, ta thật muốn nhìn xem bộ dáng đạm bạc của nàng ta duy trì được bao lâu”
Trong mắt Vân Tây đều là sát ý, Hồng Ngọc nhìn thấy cũng giật mình sợ hãi, tuy rằng nàng thấy đông cung Chính Khả Xuân kia thực sự không có ý tranh giành vị trí vương phi, nhưng chủ tử đã nói nàng ta là chương ngại vật thì không hay cho nàng ta rồi, ai bảo trong vô số nữ nhân trong Huyễn Điệp tộc, nàng ta thân cận với Điệp vương hơn hết làm chi.
“Dạ, chủ tử yên tâm”
Truyện khác cùng thể loại
262 chương
104 chương
212 chương
11 chương
29 chương
55 chương
27 chương