Trong chớp mắt, Triệu Khả Nhiên mang thai cũng đã qua ba tháng. Trong thời gian này, Triệu Khả Nhiên đều sống trong vương phủ hảo hảo dưỡng thai, chỉ cần không quan trọng, nàng sẽ không rời khỏi vương phủ. Mà trong khoảng thời gian này, Tư Đồ Húc thường rút ra chút thời gian đi theo nàng. Về phần chuyện bị người mưu hại, Tư Đồ Húc đã giao cho Xích Uyên đi làm, chỉ là vẫn chưa có tin tức mà thôi. Mà Tiêu Tiểu Tiểu trong mấy tháng này, lúc bình thường, có lúc sẽ rời khỏi vương phủ, còn những lúc khác đều ở trong vương phủ, bình thường cũng sang đây nhìn Triệu Khả Nhiên. Dù sao cũng là con dâu của nàng, trong bụng còn có cháu của nàng. Lại thường xuyên qua lại, hai người rất nhanh liền quen thuộc. Người trong vương phủ đối với vị Tiêu phu nhân này cũng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng lại không dám hỏi nhiều. Lúc Tiêu Tiểu Tiểu đi thăm Triệu Khả Nhiên, thường sẽ gặp phải Tư Đồ Húc, điều này khiến nàng cảm thấy thật vui mừng. Nhưng mà, cho dù hai người gặp mặt, nàng cũng cảm thấy hình như khoảng cách giữa hai người rất xa. Đó cũng không phải nói thái độ Tư Đồ Húc đối với nàng kém bao nhiêu, ngược lại, Tư Đồ Húc đối với nàng luôn rất có lễ, thậm chí ngay cả một câu nói nặng cũng chưa nói qua. Nhưng cũng bởi vì như vậy, trong lòng Tiêu Tiểu Tiểu ngược lại càng thêm khổ sở. Nếu nhi tử oán hận nàng, lời nói có oán trách, nàng có thể thản nhiên tiếp nhận. Nhưng nhi tử đối xử với nàng giống như đối đãi với một vị khách sống nhờ ở trong nhà, lễ độ mà xa cách. Điều này, khiến nàng rất đau lòng. Một ngày này, tâm tình Triệu Khả Nhiên rất tốt, cho nên đi đến hoa viên ngắm hoa. Nhưng bây giờ đã là đầu mùa hè, cho nên thời tiết vẫn có chút nóng. Nàng rất rõ ràng tình trạng bây giờ của mình, cho nên cũng không dám đứng dưới mặt trời, chỉ có thể ngồi trong lương đình, nhìn phong cảnh phía ngoài mà thôi. Vừa lúc đó, Nguyệt cô từ bên ngoài đi vào, “Vương phi, Tiêu phu nhân tới. Đang chờ ở bên ngoài? Có muốn kêu nàng đi vào hay không?” Nghe tin Tiêu Tiểu Tiểu tới, Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Tốt, gọi nàng vào đi! Dù sao một mình bổn vương phi ở chỗ này ngắm hoa cũng rất buồn bực. Nàng tới vừa đúng lúc, có thêm một người bạn.” Được Triệu Khả Nhiên đồng ý, Nguyệt cô xoay người rời khỏi đình. “Vương phi, rốt cuộc Tiêu phu nhân đó là ai?” Cầm Hương hầu hạ ở bên cạnh mở miệng hỏi, “Ta nhìn thấy nàng đối với người và vương gia vô cùng tốt. Còn nữa, nàng thường xuyên đến xem người, giống như trước kia từng quen nhau?” Lời Cầm Hương nói quả thật chính là tiếng lòng của mọi người. Thật ra thì đối với Tiêu phu nhân, trong lòng mọi người đều cảm thấy nghi ngờ. Mặc dù vương phi đã từng nói, Tiêu phu nhân đã từng cứu nàng, cho nên mới phải ở lại trong vương phủ. Nhưng mà, kể từ khi Tiêu phu nhân ở lại, dường như cũng không có ý định rời khỏi. Còn có rất quan trọng, đó chính là xem ra Tiêu phu nhân thật sự rất thần bí, giống như từ nơi nào đột nhiên xuất hiện. Hơn nữa, trên mặt nàng vẫn luôn mang khăn che mặt, căn bản không có người nhìn thấy diện mạo chân thật của nàng. Còn nữa, cho dù là vương gia, hay là vương phi đối với Tiêu phu nhân này, dường như không hề phòng bị. Chỉ cần Tiêu phu nhân không làm gì, sẽ đi tìm vương phi, hơn nữa giống như rất quan tâm vương phi. Đối mặt với vấn đề của Cầm Hương, Triệu Khả Nhiên chỉ cười, cũng không trả lời. Mãi cho tới bây giờ, trong vương phủ cũng chỉ có nàng và Húc biết thân phận của mẫu phi mà thôi, ngay cả bọn Cầm Hương thân cận nhất, cũng không biết thân phận của nàng. Cái này cũng không phải phòng ngừa vạn nhất, cũng là bởi vì thật sự không biết nên giải thích làm sao mới phải.  Nhìn Triệu Khả Nhiên cười không đáp, Cầm Hương cũng biết, nàng không có biện pháp biết câu trả lời rồi. Nhưng mà, nàng chưa từ bỏ ý định, còn muốn mở miệng tiếp tục truy vấn. Nhưng bị Thi Hương ngăn lại. Mặc dù Thi Hương cũng thật tò mò, nhưng nàng cũng biết, nếu vương phi không muốn nói, vậy cho dù các nàng hỏi thế nào, cũng tuyệt đối không nói ra câu trả lời. Hơn nữa trong lòng của nàng rất rõ ràng, bất luận là vương gia cũng được, vương phi cũng được, đều là người tâm tư kín đáo, nếu Tiêu phu nhân thật sự có điều gì cổ quái, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ mặc như vậy. Nếu nói như vậy, các nàng cũng không cần lo lắng. /d/i/e/n’d’a’n!l!e!q!u!y!d!o!n! Không bao lâu, Nguyệt cô dẫn Tiêu Tiểu Tiểu tới đình nghỉ mát. Đi tới đình nghỉ mát, cũng không chờ Triệu Khả Nhiên nói gì. Tiêu Tiểu Tiểu liền tự nhiên ngồi xuống. Theo ý nàng, mình là bà bà (mẹ chồng) của Triệu Khả Nhiên, mặc dù không có nói rõ, nhưng nói thế nào Triệu Khả Nhiên cũng là vãn bối, cho nên ở trước mặt Triệu Khả Nhiên, có lúc nàng, vẫn tự giác có dáng vẻ của bà bà. Đối với cử động không khách khí của Tiêu Tiểu Tiểu, Cầm Hương không nhịn được nhíu mày. Chỉ là, nhìn thấy ánh mắt Triệu Khả Nhiên, bọn họ cũng không nói gì. Triệu Khả Nhiên nhìn mọi người hầu hạ bên cạnh, mở miệng căn dặn nói, “Các ngươi đi xuống trước đi! Bổn vương phi và Tiêu di có một ít chuyện muốn nói riêng, bổn vương phi không có căn dặn, ai cũng không được tới đây.” “Vâng, vương phi.” Sau khi hành lễ, Cầm Hương rất nhanh liền lui ra ngoài. Chỉ để lại hai người Tiêu Tiểu Tiểu và Triệu Khả Nhiên ở trong lương đình. Thật ra thì bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái, đó chính là lúc vương phi và vị Tiêu phu nhân này đang nói chuyện, thường đơn độc ở chung một chỗ, bên cạnh không có người hầu hạ. Chờ tất cả mọi người đi xa, Tiêu Tiểu Tiểu tháo khăn che mặt xuống, lấy bộ mặt thật đối mặt với Triệu Khả Nhiên. Bình thường nếu không có người, nàng vẫn lấy khăn che mặt xuống. “Khả Nhiên, gần đây con cảm thấy như thế nào?” Tiêu Tiểu Tiểu quan tâm nhìn Triệu Khả Nhiên, “Con đã mang thai ba tháng, cảm giác như thế nào, có khó chịu không?” “Cảm tạ Tiêu di quan tâm.” Triệu Khả Nhiên gật đầu cười, “Xem ra hài tử trong bụng ta, cũng rất nghe lời, cho nên cũng không có phản ứng quá lớn. Chỉ cần không ngửi được mùi kỳ quái, cũng sẽ không có phản ứng gì.” “Vậy thì tốt.” Tiêu Tiểu Tiểu mở miệng cười nói, “Xem ra con của con rất hiểu chuyện, cũng không khiến cho con chịu bao nhiêu khổ!” “Thế nào, Tiêu di, chẳng lẽ lúc người mang thai, rất khổ sở sao?” Triệu Khả Nhiên không nhịn được mở miệng hỏi, “Ban đầu, lúc người mang thai, có phải hài tử quấy rất lợi hại hay không!” “Lúc ta mang thai sao?” Nghe Triệu Khả Nhiên hỏi, ánh mắt Tiêu Tiểu Tiểu tràn đầy hoài niệm, đồng thời cũng có áy náy “Ban đầu ta mang thai, cũng không tốt như con. Lúc ta mang thai, tâm tình không thể buông lỏng, cho nên phản ứng có thai đặc biệt lớn, muốn nôn cũng nôn không được.” “Vậy không phải rất khó chịu sao?” Trong lòng Triệu Khả Nhiên cảm thấy may mắn, may mắn phản ứng của mình không lớn, bằng không nếu như ói đến thiên hôn địa ám, vậy thì thảm. “Khả Nhiên, so với ta con hạnh phúc hơn nhiều.” Tiêu Tiểu Tiểu không nhịn được cảm thán, “Hiện tại con mang thai, trượng phu của con vẫn một lòng một dạ ở bên cạnh của con, con không cần chia sẻ trượng phu của mình với người khác, điểm này con rất may mắn. Nhớ ngày đó, lúc ta mang, người làm bạn với ta nhiều nhất, chính là cung nữ.” “Tiêu di, ta có một câu hỏi, người hãy thành thật nói cho ta biết, có được hay không?” Triệu Khả Nhiên nhìn Tiêu Tiểu Tiểu ánh mắt tràn đầy nghiêm túc. “Con có vấn đề gì, cứ hỏi đi!” Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Triệu Khả Nhiên, Tiêu Tiểu Tiểu cảm thấy có chút kỳ quái, chỉ là, nàng vẫn gật đầu, “Chỉ cần là ta biết, ta nhất định sẽ nói cho con biết.” “Vậy thì tốt, Tiêu di, ta hỏi ngưởi, có phải người hận phụ hoàng hay không?” Triệu Khả Nhiên cảm thấy tò mò đối với vấn đề này, “Người không chết, thế nhưng nhiều năm qua, cũng vẫn ẩn núp, không chịu gặp phụ hoàng. Thậm chí hiện tại, cho dù người đang ở kinh thành, hai người cũng sống chung dưới một bầu trời, người cũng không muốn gặp mặt hắn, có phải bởi vì hận hay không?” “Hận sao?” Nghe Triệu Khả Nhiên hỏi, Tiêu Tiểu Tiểu rơi vào trầm tư, “Ta cũng không biết nên nói như thế nào. Ban đầu ta thật sự rất thích hắn, cho dù biết hắn lừa ta... ta vẫn cam tâm tình nguyện vào cung. Ta cho là, chỉ cần có yêu, chúng ta mà có thể sống rất hạnh phúc.” “Tiêu Di, chẳng lẽ người sống trong hoàng cung, thật sự không có chút nào vui vẻ sao?” Nhìn bộ dáng Tiêu Tiểu Tiểu, Triệu Khả Nhiên to gan suy đoán, “Phụ hoàng, hắn yêu người.” “Ta biết rõ.” Tiêu Tiểu Tiểu gật đầu một cái, “Khả Nhiên, con may mắn hơn ta, bởi vì Húc nhi cũng chỉ có một nữ nhân là con. Nhưng hắn không giống, hắn là hoàng thượng, hắn có tam cung lục viện, dù hắn yêu ta, tuy nhiên ta không phải duy nhất. Giữa chúng ta thật sự có yêu, nhưng cũng bởi vì có yêu, cho nên giữa chúng ta mới có thể khổ sở như vậy! Ta yêu hắn, cho nên khi nhìn thấy hắn và những phi tần kia, ta sẽ ghen tỵ, sẽ đau lòng, sẽ khó chịu, cũng sẽ khổ sở.” /d/i/e/n’d’a’n!l!e!q!u!y!d!o!n! “Cho nên, người mới lựa chọn chạy trốn, phải không?” Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng mở miệng hỏi. “Không sai. Ta thật sự không chịu nổi cuộc sống trong hoàng cung, ta không có biện pháp nhìn thấy bên cạnh hắn có một lại thêm một nữ nhân.” Giọng nói của Tiêu Tiểu Tiểu mang theo sự khổ sở khó có thể dùng lời diễn tả, cho dù qua nhiều năm như vậy, nàng vẫn không có cách nào quên những khổ sở kia, “Cho nên đến cuối cùng, ta chỉ có thể lựa chọn chạy trốn. Nếu không, ta sẽ tàn lụi trong cái lồng giam đó.” “Mẫu phi, thật ra thì trong lòng phụ hoàng vẫn nhớ tới người.” Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, mở miệng nói, “Ta thấy được cho tới bây giờ phụ hoàng cũng không thể quên người. Ban đầu lúc ta gặp được phụ hoàng, hắn đã từng nói, hơi thở trên người ta rất giống với người.” “Đúng vậy!” Tiêu Tiểu Tiểu gật đầu một cái, “Khả Nhiên, con thật sự rất giống ta lúc còn trẻ. Lúc ta còn trẻ tuổi, sau khi vào cung, ta liền biết được, cho dù xảy ra chuyện gì cũng được, hắn tuyệt đối sẽ không có một nữ nhân là ta. Cái hắn muốn là giang sơn, cho nên tên của ta vĩnh viễn chỉ có thể xếp thứ hai trong tim hắn. Khi đó ta liền biết, cái gì ta cũng không thể tranh, cũng tranh không được. Cho nên ta học cách coi nhẹ tất cả mọi thứ xung quanh, bởi vì chỉ cần coi nhẹ, cũng sẽ không đau lòng như vậy. Muốn cái gì cũng không đi tranh, vậy thì sẽ không bị thương.” “Tiêu di, ta và người, có lẽ giống nhau một chút!” Triệu Khả Nhiên cười, mở miệng nói, “Nhưng ta cảm thấy chúng ta vẫn không đồng dạng như vậy! Người ép buộc mình không để ý, nhưng ta cũng không thèm để ý, hơn nữa, Tiêu di, người biết không? Húc đã từng nói, có lẽ ta và người thật sự giống nhau! Nhưng mà chúng ta lại hoàn toàn không giống nhau. Bởi vì ta kiên cường hơn người rất nhiều.” “Thật sao?” Tiêu Tiểu Tiểu cười nhạt, “Có lẽ vậy! Tính tình của ta quả thật không thích hợp sống trong hoàng cung. Từ nhỏ ta đã sống trong hoàn cảnh nhất định, ta tuyệt đối không thích hợp sống ở nơi phức tạp đó.” “Tiêu di, ta hỏi người một câu, người đã không biết người có hận phụ hoàng hay không, vậy ta sẽ hỏi người.” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Năm đó người yêu phụ hoàng sao?” “Con có ý gì?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tiêu Tiểu Tiểu không nhịn được chau mày, “Ban đầu, nếu ta không thương hắn, sao ta sẽ nguyện ý vào cung chứ? Nếu ta không thương hắn, sao lại nguyện ý vì hắn sinh con dưỡng cái? Nếu ta không thương hắn, cho dù biết hắn nữ nhân khác, thì sao ta lại nguyện ý ở bên cạnh hắn?” “Tiêu di, người có biết giữa người và phụ hoàng, tại sao phải có kết quả như vậy hay không?” Đối với tâm tình kích động của Tiêu Tiểu Tiểu, Triệu Khả Nhiên cũng không có tức giận, chỉ là nhàn nhạt mở miệng hỏi một câu như vậy. “Khả Nhiên, con có ý gì?” Đối với vấn đề Triệu Khả Nhiên hỏi, Tiêu Tiểu Tiểu vẫn chưa phản ứng kịp. “Tiêu di, ta không dám nói, giải thích của ta hoàn toàn chính xác, nhưng người và phụ hoàng có kết quả như hôm nay, thật ra thì cũng không là lỗi của một người, hai người các ngươi đều có lỗi.” Nếu đã bắt đầu nói, Triệu Khả Nhiên cảm thấy vẫn là đem chuyện này nói rõ ràng mới được. Mặc dù không biết, sau này hai người bọn họ có thể gặp mặt hay không, hay còn ở chung một chỗ hay không, nhưng nhìn nàng là mẫu phi của Húc, nàng vẫn cảm thấy nên đem một vài chuyện đánh thức nàng một chút. “Ta có sai lầm gì!” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, cảm xúc Tiêu Tiểu Tiểu dường như kích động, “Năm đó ta đã làm sai điều gì, con nói. Hắn lừa gạt ta, nhưng ta vẫn tha thứ cho hắn, thậm chí còn vì hắn vào hoàng cung, đó là lồng giam làm bằng hoàng kim, nhưng ta thật sự không chịu nổi, nếu không, ta sẽ tuyệt đối không trốn chạy. Như vậy, rốt cuộc ta có lỗi gì, ta một lòng một dạ thương hắn, thế nhưng hắn lại có nhiều nữ nhân như vậy, đây cũng là lỗi của ta sao?” “Trước khi người vào cung, không phải đã sớm biết hắn tuyệt đối sẽ không chỉ có một nữ nhân là người rồi sao?” Giống như không nhìn thấy nội tâm bất bình của Tiêu Tiểu Tiểu, Triệu Khả Nhiên tiếp tục mở miệng nói: “Năm đó, người vào cung, có một ít chuyện, người nên rõ ràng mới đúng. Hắn là một Quân vương, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không có một nữ nhân, nếu người không chịu được, vậy thì không nên cùng hắn vào cung. Nếu người vào cung, với trí tuệ của mình, có rất nhiều chuyện, trong lòng người rõ ràng, hơn nữa cũng ngầm cho phép.” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tiêu Tiểu Tiểu không phản bác được, nhưng nàng vẫn biện giải cho mình, “Chẳng lẽ ban đầu ta không nên chạy trốn sao? Bên trong hoàng cung, căn bản là một nơi ăn tươi nuốt sống, ta đã bị người khác hại một lần, chẳng lẽ ta còn muốn ở lại nơi đó để cho người khác hãm hại lần thứ hai sao?” “Nếu đã bị hại, vậy tại sao không phản kích?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi ngược lại, “Tiêu di, ta hỏi người, ban đầu người vào cung, ta không phủ nhận, bởi vì người yêu phụ hoàng, cho nên mới lựa chọn như vậy. Nhưng sau khi vào cung thì sao? Người có từng cố gắng bảo vệ tình yêu của hai người hay không? Không sai, bên trong hoàng cung chính xác là rất hắc ám, nhưng cũng bởi vì như vậy, người mới cần thay đổi, không phải sao? Chẳng lẽ người vẫn nghĩ để người khác tới bảo vệ người sao? Khi người khác hãm hại người, việc người cần không phải ăn năn hối hận, mà là hăng hái phản kích mới đúng!” “Nhưng mà, ta... ta không làm được!” Tiêu Tiểu Tiểu lắc đầu một cái. Nghe Tiêu Tiểu Tiểu nói, Triệu Khả Nhiên bất đắc dĩ thở dài, “Tiêu di, không có người nào vừa sinh ra đã biết sử dụng âm mưu quỷ kế, tất cả đầu là hoàn cảnh ép buộc. Ta có thể nói cho người biết, ta có thể gả cho Húc, hơn nữa có thể ngồi vững vị trí Húc vương phi này, trừ nguyên nhân Húc yêu ta, còn vì thủ đoạn của ta. Tiêu di, ta nói thật với người, có lẽ người sẽ cho rằng ta ác độc, nhưng ta vẫn muốn nói cho người biết, cho dù là ai, cho dù là muội muội ruột của ta, chỉ cần muốn hại ta, ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ. Có lẽ người không biết! Muội muội của ta, chính là người gả cho Thái tử làm thứ phi, nàng đã kkhông thể mang thai được nữa. Điều này, hiện tại chắc nàng còn chưa biết!” /d/i/e/n’d’a’n!l!e!q!u!y!d!o!n! “Cái gì?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tiêu Tiểu Tiểu lấy làm kinh hãi, “Khả Nhiên, con nói thật sao? Nhưng tại sao lại như vậy chứ? Một nữ tử đang êm đẹp, sao lại không thể mang thai chứ?” Đối với chuyện của Triệu Khả Nhiên, Tiêu Tiểu Tiểu vẫn biết, cho nên khi nàng nói đến muội muội của mình, nàng cảm thấy rất giật mình. Còn nữa, nếu đúng là như vậy, vậy tại sao bản thân nàng ta không biết, mà Khả Nhiên lại biết? “Người muốn hỏi làm sao ta biết!” Triệu Khả Nhiên dường như nhìn thấu ý nghĩ của Tiêu Tiểu Tiểu, chợt cười, trả lời, “Bởi vì, chuyện nàng không thể mang thai, tất cả đều do ta một tay thiết kế.” “Cái gì?” Nghe câu trả lời như vậy, Tiêu Tiểu Tiểu càng thêm giật mình, ngay cả ánh mắt nhìn Triệu Khả Nhiên cũng tràn đầy khác thường, “Nàng ta là muội muội ruột của con đó! Làm sao con có thể làm ra chuyện như vậy chứ?” “Rất đơn giản.” Đối mặt với ánh mắt khác thường của Tiêu Tiểu Tiểu, Triệu Khả Nhiên mặt không đổi sắc, “Bởi vì nàng ta đã từng muốn hại ta vĩnh viễn không thể sinh con, cho nên ta muốn ăn miếng trả miếng. Nàng ta đối với ta thế nào, ta liền đối với nàng ta như vậy, ta sẽ không cảm thấy áy náy, nàng ta có hôm nay, hoàn toàn chính là tự làm tự chịu.” “Khả Nhiên, chẳng lẽ con không cảm thấy, con làm như vậy thật sự quá độc ác sao?” Tiêu Tiểu Tiểu vẫn không thể hiểu, “Người đó là muội muội của con! Sao con có thể đối với nàng như vậy? Cho dù nàng thật sự làm sai, con cũng không thể làm như vậy!” “Tiêu di, ta cho người biết chuyện này, không phải để người chỉ trích ta.” Triệu Khả Nhiên nhìn Tiêu Tiểu Tiểu ánh mắt tràn đầy kiên định, “Hơn nữa, cho tới bây giờ ta cũng không cho là ta làm sai. Tiêu di, ta chỉ muốn để cho người biết, có đôi khi, người thật sự phải phản kích, mới có thể sống tốt ở thế giới này. Ta cũng không phải muốn người hiểu cách làm của ta, ta chỉ muốn để cho người biết, ban đầu, nếu người có một phần ngoan độc như ta, vậy bây giờ người vẫn là Tiêu quý phi được cưng chiều lục cung, mà không phải Tiêu Tiểu Tiểu hồng nhan bạc mệnh.” “Không được, chuyện như vậy, ta không thể làm được.” Tiêu Tiểu Tiểu cũng có kiên trì của mình, “Nếu muốn ta làm như vậy, thì tuyệt đối không thể nào.” “Cho nên người mới có thể bị hại!” Triệu Khả Nhiên nói trúng tim đen, “Chính vì người không muốn thay đổi, cho nên người không thể nào sinh tồn ở trong hoàng cung được. Cho nên ban đầu, không chỉ có phụ hoàng, người cũng có sai.” “Khả Nhiên, con nói những điều này với ta, rốt cuộc là vì cái gì?” Ánh mắt Tiêu Tiểu Tiểu phức tạp nhìn Triệu Khả Nhiên. Cho tới nay, nàng đều cho là người con dâu này của mình rất tốt. Nhưng cho tới hôm nay, nàng mới biết, thì ra là, tâm địa của con dâu mình, lại có thể ác độc như thế, ngay cả muội muội của mình cũng muốn hãm hại. Hiện tại, nhìn Triệu Khả Nhiên, cảm giác trong lòng nàng rất phức tạp. “Tiêu di, không phải người nói sao?” Triệu Khả Nhiên dĩ nhiên biết cảm thụ trong lòng Tiêu Tiểu Tiểu, nhưng mà nàng không quan tâm, “Người trở lại kinh thành, vì muốn tìm ra ngườ năm đó hãm hại người, sau khi tìm ra thì sao? Người phải làm thế nào, có phải tha thứ cho nàng ta hay không? Nếu thật sự như vậy, vậy ta khuyên người không cần lãng phí thời gian nữa.” “Không biết, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho kẻ đầu sỏ gây nên.” Vừa nhắc tới chuyện này, Tiêu Tiểu Tiểu hận đến cắn răng nghiến lợi. Bởi vì, cũng bởi vì chuyện kia, nàng mới có thể xuất cung, mới có thể rời xa nhi tử của mình nhiều năm như vậy. Hiện tại nàng và nhi tử có khoảng cách lớn như vậy, cũng bởi vì chủ sử phía sau màn, sao nàng sẽ bỏ qua cho người kia chứ? “Nếu nói như vậy, vậy người nên học được lòng dạ ác độc.” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Tiêu di, có lẽ người cho là cách làm của ta rất không đúng! Nhưng ta tuyệt đối không quan tâm. Hôm nay ta nói cho người biết nhiều như vậy, chính là hi vọng người có thể thay đổi. Nếu tính tình của người một mực mềm yếu như vậy, vậy cho dù bao lâu, người cũng không thể trừng phạt chủ sử phía sau màn.” “Khả Nhiên, chuyện con vừa nói, Húc nhi có biết không?” Tiêu Tiểu Tiểu trầm mặc một chút, đột nhiên mở miệng hỏi. “Ta cảm thấy ta không có chuyện gì phải giấu giếm Húc.” Triệu Khả Nhiên nói thản nhiên, “Tất cả mội chuyện ta làm, Húc đều biết. Trong lòng của hắn cũng rất rõ ràng, ta tuyệt đối không phải tiểu nữ nhân núp sau lưng hắn. Ta có thể đứng ở bên cạnh hắn, cùng nhau đối mặt những mưa gió.” “Con… con thật sự không giống ta.” Tiêu Tiểu Tiểu nhìn Triệu Khả Nhiên, trong lòng không biết nghĩ cái gì, “Ta không thể không thừa nhận, con kiên cường hơn ta nhiều.” “Không sai.” Triệu Khả Nhiên cười tự tin, “Ta sẽ để mọi người biết, ta có thể cùng sóng vai với Húc.”