Đích Trưởng Nữ
Chương 235
Nghe Thi Hương nói, trên mặt Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc đồng thời đều lộ ra nụ cười. Nhất là Tư Đồ Húc, hắn vui mừng nhìn bụng Triệu Khả Nhiên, dường như bên trong đang có trân bảo hiếm thấy.
“Ai nha, ta đã nói rồi!” Cầm Hương vui mừng ở một bên nói, “Gần đây vương phi luôn uể oải, hơn nữa thường xuyên ngủ nhiều như vậy, thì ra là có thai, không trách được!”
Nghe được tin tức Triệu Khả Nhiên mang thai, mọi người đều vô cùng cao hứng.
Chỉ là, vui mừng thì vui mừng, hiện tại Tư Đồ Húc quan tâm nhất vẫn là sức khỏe của Triệu Khả Nhiên, “Bây giờ thân thể của vương phi thế nào? Thời gian này, tinh thần của nàng không tốt, hơn nữa vẫn thường buồn ngủ, vậy có thể ảnh hưởng gì không.”
“Vương gia xin yên tâm.” Trên mặt Thi Hương mang nét mặt vui mừng, “Những điều này đều là hiện tượng bình thường. Thai phụ đang mang thai thời kỳ đầu, tinh thần cũng sẽ không tốt, hơn nữa lúc nào cũng cảm thấy mệt mỏi. Thân thể của vương phi rất tốt, cho nên không có vấn đề gì. Mà hôm nay vương phi ngửi thấy được mùi tanh sẽ ói, đó là phản ứng nôn oẹ bình thường mà thôi, không phải chuyện gì lớn. Nhưng mà, về sau đồ ăn của vương phi vẫn nên thanh đạm là tốt nhất. Chờ một chút nô tỳ viết một thực đơn giao cho phòng bếp, để phòng bếp biết chuẩn bị đồ ăn cho vương phi.”
“Ừm!” Tư Đồ Húc gật đầu một cái, ngay sau đó sự chú ý của hắn toàn bộ trở lại trên người Triệu Khả Nhiên.
Nhìn bụng Triệu Khả Nhiên, nghĩ tới bên trong đã có kết tinh tình yêu của hai người bọn họ. Trong lòng của hắn không nhịn được dâng lên một cỗ cảm động, ngây ngốc bật cười.
Nhìn dáng vẻ Tư Đồ Húc ngây ngô khó gặp, Triệu Khả Nhiên không nhịn được mở miệng nhạo báng, “Húc, bây giờ dáng vẻ của chàng thật sự rất ngốc! Có phải tất cả những người làm cha đều sẽ có phản ứng như thế này hay không?”
Nghe Triệu Khả Nhiên nói, tất cả mọi người không nhịn được muốn cười lên tiếng, tuy nhiên cũng không dám giễu cợt trước mặt vương gia như vậy, cho nên không thể làm gì khác hơn là cố nén cười.
Cầm Hương vội vàng mở miệng nói sang chuyện khác, “Thi Hương, sao ngươi lại như vậy! Không phải ngươi là đại phu sao? Sao chuyện vương phi mang thai, đến hôm nay ngươi mới biết chứ!”
“Ta không phải đại phu.” Thi Hương liếc nàng một cái, “Ta thật sự là học y, nhưng mà ta cũng không phải thường xem bệnh cho người khác. Hơn nữa, ta cũng không có phục vụ qua nữ nhân có thai, làm sao ta biết được!”
Thấy hành động không tao nhã của Thi Hương, Cầm Hương không nhịn được bật cười, “Thi Hương, bộ dáng của ngươi bây giờ thật không giống như người bình thường!”
Thi Hương không nhịn được nhéo Cầm Hương. Cầm Hương vội vàng né tránh. Nhìn hai người chơi đùa, tất cả mọi người đều bật cười, ngay cả Triệu Khả Nhiên không nhịn được vui vẻ. Có lẽ là bởi vì tâm tình tốt! Cho nên Tư Đồ Húc cũng không nói cái gì.
Mặc dù đã xác định, nhưng để cho an toàn, Tư Đồ Húc vẫn để cho thái y bắt mạch cho Triệu Khả Nhiên lần nữa. Thái y bắt mạch xong, nói giống như Thi Hương.
Rất nhanh, tin tức Triệu Khả Nhiên mang thai không chỉ truyền ra khắp vương phủ, hơn nữa người trong hoàng cung toàn bộ đều biết. /d/i/e/n’d’a’n!l!e!q!u!y!d!o!n!
Nghe được tin tức tốt như vậy, tâm tình Tư Đồ Lăng Chí dĩ nhiên không cần phải nói. Đó là tôn tử đầu tiên của ông, hơn nữa còn là của con trai mà ông thương yêu nhất. Giờ khắc này, ông cảm thấy ban đầu ông đồng ý Tư Đồ Húc cưới Triệu Khả Nhiên thật sự là quá đúng.
Thật ra thì ban đầu Tư Đồ Húc nói chỉ cưới một mình Triệu Khả Nhiên, trong lòng ông rất bất mãn. Cho nên mới tìm Triệu Khả Nhiên, muốn bắt tay từ phía nàng. Nhưng để ông không ngờ đến, nữ tử kia lại dám cự tuyệt yêu cầu của ông, hơn nữa còn thuyết phục ông. Ngay cả ông không thừa nhận cũng không được, Triệu Khả Nhiên thật sự là một nhân vật. Có nàng ở cạnh Húc nhi, ông rất yên tâm.
Mà bây giờ nghe được tin Triệu Khả Nhiên mang thai, ông càng thêm may mắn quyết định ban đầu của mình.
Một khi Tư Đồ Lăng Chí vui mừng, lập tức liền phân phó người cho đưa rất nhiều đồ đến Húc vương phủ. Thậm chí còn cho phép Tư Đồ Húc nghỉ mấy ngày, để hắn có thể ở bên cạnh thê tử của mình.
Chỉ là. Có người vui mừng cũng có người buồn. Đối với tin tức này, cũng không phải tất cả mọi người đều vui mừng. Nhất là những hoàng tử kia, hơn nữa còn là hoàng tử đã có phi tử, nghe được tin tức như thế, trong lòng không có cảm giác vui mừng, ngược lại tràn đầy ghen tỵ.
Mà hoàng hậu nghe được tin tức như thế, trong lòng trừ ghen tỵ ra, càng nhiều hơn là gấp gáp. Thậm chí, nghe được tin này, bà lập tức tuyên Tư Đồ Thiên tiến cung gặp mặt.
“Mẫu hậu, rốt cuộc người có chuyện gì!” Đột nhiên bị gọi tiến vào cung Tư Đồ Thiên cảm thấy đầu óc mơ hồ, hắn vốn đang làm việc, lại đột nhiên nhận được ý chỉ của mẫu hậu, cho nên liền vội vội vàng vàng chạy tới, “Tại sao đột nhiên triệu nhi thần vào cung? Có phải xảy ra chuyện lớn gì hay không!”
“Đương nhiên là đại sự, nếu không, bổn cung sẽ không gấp gáp truyền con vào cung như vậy.” Trong lòng hoàng hậu rất sốt ruột, “Con ngồi xuống trước đi! Bổn cung có chuyện rất quan trọng muốn nói với con.”
Nghe giọng nói gấp gáp của hoàng hậu, Tư Đồ Thiên ngồi xuống, vội vàng khai mở miệng hỏi, “Mẫu hậu, rốt cuộc là chuyện gì! Người nói nhanh!”
Hoàng hậu hít sâu một hơi, mở miệng nói, “Hôm nay Húc vương phi bị bệnh nhẹ, cho nên mời thái y đến Húc vương phủ bắt mạch cho nàng, nhưng con có biết thái y mang về tin tức gì không?”
“Húc vương phi bị bệnh, chẳng lẽ nàng xảy ra chuyện gì rồi?” Tư Đồ Húc mở miệng suy đoán, “Chẳng lẽ nàng bị bệnh nặng gì sao?”
Chuyện Triệu Khả Nhiên mang thai chẳng qua chỉ mới xác định được mà thôi, cho nên chuyện này trừ Húc vương phủ và người trong nội cung ra, những người khác vẫn không biết. Mà nghe giọng của hoàng hậu vội vã như vậy, cho nên Tư Đồ Thiên mới có thể suy đoán như vậy.
“Bệnh nặng, nếu nàng ta thật sự sinh bệnh nặng vậy cũng tốt.” Trên mặt hoàng hậu giễu cợt mở miệng nói, “Nhưng mà thật đáng tiếc! Thân thể nàng rất tốt, nàng tự nhiên không có chuyện gì, hơn nữa còn có tin vui?”
“Cái gì, nàng mang thai?” Nghe tin tức xảy ra bất ngờ, Tư Đồ Thiên thất kinh, “Mẫu hậu, người nói thật sao? Nàng mang thai. Bọn họ mới thành thân không bao lâu! Thế nào nhanh như vậy!”
“Thật sự là nàng mang thai, mặc dù bổn cung không muốn tin tưởng, nhưng đây chính là thật.” Đối với tin tức này, hoàng hậu hận đến nghiến rắng, “Thái y đã bắt mạch, không có sai. Phụ hoàng con sau khi biết tin, vui mừng muốn chết, lập tức cho rất nhiều đồ cho Húc vương phủ.”
“Mẫu hậu, tin tức này đối với chúng ta mà nói, cũng không phải tin tức xấu!” Tư Đồ Thiên thật sự không hiểu, sao hoàng hậu lại vì chuyện này tuyên hắn vào cung, “Người cũng biết, căn bản Tư Đồ Húc cũng không thể lên ngôi vị hoàng đế, chuyện Húc vương phi mang thai, đối với chúng ta mà nói cũng không tạo thành uy hiếp gì. Nếu như thê thiếp Tư Đồ Hàn mang thai, chúng ta mới phải lo lắng!”
“Sao lại không liên quan chứ?” Trong ánh mắt hoàng hậu tràn đầy oán hận, “Rốt cuộc con có biết hay không! Đó là tôn tử đầu tiên của phụ hoàng, bây giờ phụ hoàng con đã đến tuổi này, cũng sớm đã muốn bồng cháu rồi. Bây giờ tâm tử muốn bồng cháu là nặng nhất, cố tình lúc này, Tư Đồ Húc thì có hậu, lòng của phụ hoàng con khó tránh khỏi sẽ nghiêng về hắn.”
“Mẫu hậu, nhi thần biết người thật sự rất hận Tiêu quý phi, nhưng bây giờ nàng đã qua đời.” Tư Đồ Thiên bất đắc dĩ mở miệng nói, “Cho nên người kiêng kỵ Tư Đồ Húc như vậy không phải là bởi vì mẫu phi của hắn là Tiêu quý phi sao? Mẫu hậu, bây giờ người nên nhận rõ một sự thật, đó chính là Tiêu quý phi đã qua đời. Hơn nữa phụ hoàng không hề có một ý muốn đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Tư Đồ Húc, những thứ này người cũng thấy. Hiện tại Vân Quý phi và Tư Đồ Hàn mới là kẻ địch lớn nhất của chúng ta.”
“Thiên nhi, mẫu hậu không phải buồn lo vô cớ, mà là hiện tại thân thể hoàng thượng vẫn còn rất cường tráng, chuyện tương lai không ai nói chắc được, cho nên chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho bất kỳ một khả năng nào.” Hoàng hậu tức giận mở miệng nói, “Còn nữa, Tiêu Tiêu nàng là cái thá gì! Chẳng qua chỉ là một người chết mà thôi, hơn nữa còn là thủ hạ bại tướng của bổn cung, sao ta lại kiện dè nàng!”
Mặc dù ngoài miệng hoàng hậu nói như vậy, nhưng mà ở trong lòng của bà vẫn có một chút hoảng hốt. Mặc dù Tiêu Tiêu đã chết đã nhiều năm như vậy, nhưng tảng đá trong lòng bà cũng không thể bỏ xuống. Hôm nay lời Tư Đồ Thiên nói, thật sự đánh trúng kiêng kỵ trong lòng bà, cho nên bà mới có thể tức giận như vậy.
Hiểu mẹ không ai bằng con, dĩ nhiên Tư Đồ Thiên biết rốt cuộc trong lòng hoàng hậu đang suy nghĩ gì, cho nên hắn cũng không mở miệng nói nữa. /d/i/e/n’d’a’n!l!e!q!u!y!d!o!n!
Hoàng hậu nhìn Tư Đồ Thiên, nghiêm túc mở miệng nói, “Thiên nhi, cũng đã lâu như vậy, Y Miểu cũng không có một chút tin tức nào sao? Các ngươi thành thân không phải sớm hơn Tư Đồ Húc sao? Thế nào hiện tại Húc vương phi cũng đã mang thai, các ngươi vẫn không hề có một chút tin tức nào.”
“Mẫu hậu, loại chuyện như vậy không vội vàng được.” Tư Đồ Thiên mở miệng giải thích, “Hơn nữa nói thật, thời gian nhi thần thành thân cũng không phải sớm hơn bao lâu, chẳng qua chỉ có mấy tháng mà thôi, đâu có nhanh như vậy!”
“Còn nhanh, con cũng không nhìn một chút Triệu Khả Nhiên, hiện tại nàng đã mang thai.” Hoàng hậu không nhịn được nhíu mày, “Thiên nhi, bổn cung hỏi con, rốt cuộc một tháng nay con ở chỗ Y Miểu được mấy ngày?”
“Mẫu hậu, nhi thần biết ngươi muốn hỏi cái gì.” Đối với việc hoàng hậu can thiệp, Tư Đồ Thiên có chút bất mãn, “Thế nhưng chuyện này thật sự không vội vàng được, một tháng nay dường như nhi thần đều ở chỗ của Y Miểu, nhưng một chút động tĩnh nàng cũng không có, cái này nhi thần có thể có biện pháp gì!”
Thấy được bất mãn trong mắt Tư Đồ Thiên, cũng là bởi vì lo lắng hắn sẽ bắn ngược, hoàng hậu lập tức thu lại giọng nói, “Thiên nhi, mẫu hậu không phải là muốn can thiệp cái gì, chỉ là chuyện như vậy thật sự không thể qua loa. Con cũng thấy, hiện tại Húc vương phi có thai, thái độ của phụ hoàng con có thể nhìn ra được. Nếu như Y Miểu cũng có hài tử, vậy thì con có thể lấy lại thể diện trước mặt phụ hoàng. Bởi vì chuyện lúc trước, bây giờ phụ hoàng đã có thái độ không tốt đối với con.”
“Nhi thần biết.” Sắc mặt trên mặt Tư Đồ Thiên vẫn không tốt như cũ, “Nói đến chuyện lúc trước, đều do Tư Đồ Hàn, nếu không phải do hắn, sao con lại lâm vào tình cảnh này.”
“Chuyện kia con cũng không cần suy nghĩ nhiều quá.” Hoàng hậu mở miệng nói, “Chuyện lần đó, bổn cung sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ. Cho dủ là Vân Quý phi, hay là Tư Đồ Hàn, bổn cung cũng sẽ khiến bọn họ trả giá thật lớn. Con cứ yên tâm, bổn cung đã phái người nhìn chằm chằm Tư Đồ Hàn, nếu hắn có sai lầm gì, bổn cung tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Con cũng vậy, về sau phải chú ý một chút, còn nữa tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ.”
“Nhi thần biết.” Tư Đồ Thiên trả lời, “Nhi thần sẽ không gây ra chuyện gì.”
“Hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là có hài tử.” Hoàng hậu mở miệng dặn dò, “Bây giờ Húc vương phi đã mang thai. Tuổi của Y Miểu tương đương với nàng ta, hơn nữa còn thành thân sớm nàng, nhưng bây giờ vẫn không có tin tức. Trong khoảng thời gian này, con ở chỗ của Y Miểu đi! Các con cũng phải nhanh có hài tử mới được.”
“Mẫu hậu.” Đối với chuyện hoàng hậu cường ngạnh nhúng tay vào như vậy, Tư Đồ Thiên cảm thấy ghét và bài xích.
“Thiên nhi, mẫu hậu làm như vậy cũng là vì tốt cho con, có hài tử rất có tác dụng đối với việc cũng cố địa vị của con.” Hoàng hậu tình ý sâu xa mở miệng nói, “Hơn nữa, Y Miểu là Thái tử phi của con, trưởng tử của con nhất định phải do nàng sinh mới được. Hơn nữa, bây giờ trừ Y Miểu là Thái tử phi ra, cũng chỉ có thứ phi Triệu Khả Nhân và một thị thiếp mà thôi. Cho dù là ai, cũng không có tư cách sinh hạ trưởng tử của con.”
Mặc dù vẻ mặt rất khó coi, nhưng Tư Đồ Thiên vẫn gật đầu, “Mẫu hậu yên tâm, nhi thần biết nên làm sao.”
Nghe được Tư Đồ Thiên trả lời về sau, hoàng hậu hài lòng gật đầu một cái.
Rất nhanh, tin tức Triệu Khả Nhiên mang thai cũng truyền ra, sau khi mọi người biết tin tức này tâm tình đều khác nhau.
Lâm Tú Tú nghe được tin tức này, trong lòng tràn đầy ghen tỵ. Cho tới nay nàng đều cho rằng Vân vương là một người dễ khống chế, nhưng chuyện so với nàng tưởng tượng lại hoàn toàn khác nhau. Sau khi thành thân, nàng căn bản không chiếm được sủng ái của Vân vương. Nhưng vào lúc này, nàng lại nghe được tin tức Triệu Khả Nhiên mang thai, sao nàng có thể không hận đây?
Cho nên, một ngày kia nghe tin tức này, nàng phát giận một trận.
Mà Vân Y Y nghe được tin tức này, vẫn là thật lòng cảm thấy vui mừng cho Triệu Khả Nhiên, đồng thời trong lòng cũng rất hâm mộ.
Mà ở trong phủ Thái tử, sau khi Triệu Khả Nhân biết, mặc dù hận đến nghiến răng, nhưng cũng bất lực.
Mà Tần Y Miểu, lúc đầu, trong lòng nàng vô cùng ghen tỵ. Nhưng rất nhanh nàng cảm thấy rất vui mừng, vì tin tức truyền ra ngoài, Thái tử vẫn ngủ lại chỗ của nàng. Trong lòng nàng dĩ nhiên biết rõ nguyên nhân, cho nên vào lúc này, đối với chuyện Triệu Khả Nhiên mang thai nàng lại cảm thấy một tia may mắn và vui mừng.
Truyện khác cùng thể loại
248 chương
201 chương
112 chương
14 chương
46 chương
81 chương
75 chương