Đích Trưởng Nữ
Chương 218
Nhìn Trần ma ma tới trễ, thái độ Triệu Khả Nhiên không có bất kỳ biến hóa nào, chỉ nhàn nhạt nói một tiếng, “Rốt cuộc đã tới.”
Trần ma ma vẫn ỷ vào bà là vú nuôi của Húc vương, cho nên hoành hành ngang ngược trong Húc vương phủ. Hơn nữa mấy năm nay, D i ee n D a n L ee Q u yy D o nn bà vẫn luôn quản nội vụ trong vương phủ. Lần này mặc dù đã có tân vương phi mới gả đến, nhưng mà bà tuyệt không sợ tân vương phi này. Cho nên bà mới có thể tới trễ như vậy, muốn hạ uy vị tân vương phi này.
Thấy mình đến trễ như vậy, tân vương phi cũng không có tức giận, trong lòng Trần ma ma vô cùng hài lòng, càng cho là vị tân vương phi này không có gì đặc biệt hơn người, bà qua loa phúc thân một chút, ngạo mạn nói, “Lão thân lớn tuổi, cho nên đi bộ có chút chậm, tin tưởng vương phi chắc sẽ không ngại. Lão thân tại đây hành lễ với vương phi.”
Đối với Trần ma ma vô lễ, vẻ mặt Triệu Khả Nhiên vẫn lạnh nhạt, nàng nhẹ nhàng đặt ly trà trong tay lên bàn, nhàn nhạt lên tiếng, nhưng mà lời nói ra khiến cho mọi người ở đây kinh hãi, “Cầm Hương, Thi Hương, Họa Hương, xem ra Trần ma ma không hiểu quy củ! Vả miệng cho ta.”
Nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, mọi người đều kinh ngạc, nhất là Trần ma ma, bà càng kinh hãi thất sắc. Hôm nay bà dám vô lễ như vậy, chính là ỷ vào vương phi không dám làm gì bà, nhưng không ngờ, bà vừa mới đi tới, chỉ mới mở miệng nói một câu mà thôi, liền bị vương phi vả miệng rồi.
“Vương phi, người không thể làm như vậy.” Trần ma ma lớn tiếng kêu, “Lão thân là vú nuôi vương gia, người không thể đối với lão thân như vậy, còn nữa, rốt cuộc lão thân đã làm sai điều gì, người dựa vào cái gì muốn vả miệng lão thân? Người chẳng qua chỉ mới gả vào ngày hôm qua mà thôi, hôm nay trừng phạt lão thân như vậy, người không sợ vương gia trách cứ sao?”
Cho dù Trần ma ma không ngừng gào thét, nhưng mà Triệu Khả Nhiên vẫn không chút cử động. Mà động tác của Cầm Hương các nàng cũng không có dừng lại một chút. Cầm Hương và Thi Hương trực tiếp đi lên trước áp trứ Trần ma ma, Họa Hương bắt đầu tát một cái vào Trần ma ma.
Nhìn Trần ma ma bị vả miệng, mọi người đứng ở dưới, tỏ ra hoảng sợ, nhưng có người lại hả hê. Mà hết thảy, Triệu Khả Nhiên đều thu hết vào mắt. Nhưng có một điểm chung, đó chính là không có một người dám mở miệng cầu cạnh, rất sợ bị liên lụy. Mới vừa rồi, có lẽ mọi người còn cảm thấy vị tân vương phi này rất dễ bắt nạt. Nhưng khi nhìn thấy vị tân vương phi này, mắt cũng không nháy một cái trực tiếp mở miệng muốn vả miệng Trần ma ma, hơn nữa không có bất kỳ lý do gì, tất cả mọi người không dám xem thường nàng.
Trong miệng Trần ma ma vẫn luôn chửi mắng, nhưng Triệu Khả Nhiên cũng bất vi sở động. Bên trong viện, chỉ có thể nghe được tiếng mắng chửi trong miệng Trần ma ma và âm thanh vả miệng “Ba ba”, tâm tình của mọi người cũng trở nên đè nén khác thường, ngay cả hô hấp cũng không dám lớn tiếng.
Qua một lúc lâu về, Triệu Khả Nhiên mới tay giơ lên, mở miệng nói, “Tốt lắm, dừng lại đi!”
Nhận được lệnh của Triệu Khả Nhiên, Họa Hương mới dừng động tác trong tay. Lúc này, trên mặt Trần ma ma cũng đã sưng đỏ, khóe miệng cũng rỉ ra máu. Ngay cả đầu tóc mới vừa chỉnh tề cũng trở nên hỗn độn.
Lúc này Trần ma ma bụng đầy oán khí và bất mãn. Mà Họa Hương vừa mới vả miệng bà lại làm một động tác, khiến cho lửa giận trong lòng bà càng tăng lên. Họa Hương móc ra một cái khăn tay, lau tay nàng một lần, sau đó rất ghét bỏ trực tiếp ném cái khăn tay kia. Giống như vừa đụng phải cái gì không sạch sẽ.
Nhìn động tác Họa Hương, sắc mặt vẫn bình thản của Triệu Khả Nhiên thiếu chút nữa bị phá vỡ. Xem Họa Hương và Cầm Hương giống nhau, đều nghịch ngợm!
“Vương phi, rốt cuộc lão thân đã làm sai điều gì?” Gương mặt Trần ma ma căm hận, “Lão thân vừa mới đến mà thôi, tại sao người liền vả miệng lão thân! Vương phi không phân biệt được thị phi trắng đen, không sợ vương gia trách tội sao?”
“Trần ma ma, bổn vương phi chỉ có thể nói, ngươi quá coi trọng mình rồi.” Triệu Khả Nhiên cười nhìn Trần ma ma, giọng nói rất bình thường, giống như nói chuyện cùng với một người không quan trọng, “Chẳng qua bổn vương phi chỉ là trừng phạt một điêu nô trong vương phủ mà thôi, chuyện nhỏ như vậy, bổn vương phi có cái gì phải giao phó. Bổn vương phi nói cho ngươi biết, cho dù hôm nay bổn vương phi đánh chết ngươi, vương gia tuyệt đối cũng sẽ không nói một câu, ngươi tin hay không?”
Nghe Triệu Khả Nhiên nói, nhìn vẻ mặt khẳng định của Triệu Khả Nhiên, Trần ma ma không biết tại sao, cảm thấy trong lòng sợ hãi, nhưng mà trên miệng vẫn cứng rắn như cũ, bởi vì bà biết, nếu bà rút lui vào lúc này, vậy sau này ở trong vương phủ bà một chút địa vị cũng không có.
“Vương phi, lão thân không rõ. Lão thân làm sai chuyện gì, tại sao người lại vả miệng chứ? Mặc dù người là vương phi, nhưng mà người cũng không thể không phân tốt xấu xử phạt lão thân như vậy. Chuyện này nếu truyền đi, vương phi, thanh danh của người chỉ sợ sẽ bị phá hủy.”
“Điểm này không nhọc Trần ma ma ngươi lo lắng. Chỉ là…” Triệu Khả Nhiên cười như không cười nhìn Trần ma ma, đột nhiên sắc mặt của nàng biến đổi, trực tiếp cầm ly trà trên mặt bàn ném lên người Trần ma ma, “Trần ma ma, ngươi thật sự quá phách lối! Cho đến bây giờ, ngươi thậm chí vẫn không biết mình sai ở đâu, xem ra ngươi thật sự già rồi.”
Thấy toàn thân Triệu Khả Nhiên tản mát ra từng trận uy nghiêm thình lình phát giận, D i ee n D a n L ee Q u yy D o nn Trần ma ma sợ hết hồn, không dám lộn xộn, mặc cho Triệu Khả Nhiên ném ly trà trên người của bà, lại không dám phản kháng.
“Trần ma ma, ngươi thật sự rất lợi hại!” Triệu Khả Nhiên cười lạnh, hoàn toàn không có bộ dáng lạnh nhạt như vừa rồi, “Ngươi ở trước mặt của ta, lại dám tự xưng lão thân. Xem ra mặc dù Trần ma ma lớn tuổi, nhưng lễ nghi một chút cũng không học được! Xem ra số tuổi của ngươi thật sự quá dài.”
“Lão thân, không, nô tỳ chỉ là một lúc sơ sót mà thôi.” Trần ma ma ảo não, lúc bình thường, trong phủ bà đã quen diễu võ dương oai, chỉ có ở trước mặt vương gia, mới thu liễm hung hãn kiêu ngạo mà thôi, nhưng mà không nghĩ tới hôm nay lại bị vị tân vương phi này bắt được nhược điểm, “Chỉ là, vương phi, chẳng lẽ người cũng bởi vì chuyện này muốn vả miệng nô tỳ sao? Nói thế nào, mấy năm nay, nô tỳ trợ giúp vương gia quản lý vương phủ, cho dù không có công lao, cũng có khổ lao! Vương phi, người vì một chút chuyện nhỏ này xử phạt nô tỳ, nô tỳ không phục!”
“Không phục, ngươi còn dám không phục.” Đối mặt với Trần ma ma nguỵ biện, Triệu Khả Nhiên cũng không có chút nào thối lui, “Trần ma ma, ngươi còn dám nói, ngươi cho là đây chỉ là một việc nhỏ sao? Bổn vương phi nói cho ngươi biết, ngay cả Lý Phúc Toàn công công bên cạnh hoàng thượng đối mặt bổn vương phi, cũng phải tự xưng nô tài, lá gan của ngươi thật sự khá lớn, lại dám tự xưng là lão thân, ngươi dựa vào cái gì? Ngươi cho rằng ngươi là quý phu nhân sao? Còn nữa, ngay cả việc xưng hô này ngươi cũng không làm rõ được, lại dám ở đây thảo luận công lao của ngươi với bổn vương phi, thật đúng là tức cười.”
“Vương phi, chẳng qua nô tỳ chỉ xưng hô sai mà thôi, sao người lại muốn chuyện bé xé ra to chứ?” Trần ma ma vẫn không phục, “Đây căn bản cũng không phải đại sự gì, người cần gì cứ bắt lấy không thả?”
“Trần ma ma, ngươi chắc không biết đi!” Triệu Khả Nhiên đột nhiên cười, nhìn Trần ma ma mở miệng nói, “Sáng sớm hôm nay, bổn vương phi và vương gia vào cung thỉnh an, vô tình gặp được Thái tử và Triệu thứ phi. Lúc thỉnh an, Triệu thứ phi chẳng qua chỉ xưng hô sai mà thôi, liền bị Hoàng hậu nương nương khiển trách thật lớn. Nói như vậy, Trần ma ma, ngươi còn cho là đây chỉ là một việc nhỏ hay không? Chẳng lẽ ngươi muốn nói Hoàng hậu nương nương cũng là chuyện bé xé ra to sao?"
“Nô tài không dám.” Lá gan Trần ma ma cũng không có lớn như vậy, dám nói Hoàng hậu nương nương sai lầm, cũng không phải là không muốn sống nữa.
“Nếu Trần ma ma nói không dám, vậy thì đúng rồi, ngươi cũng thừa nhận, bổn vương phi xử phạt ngươi là chính xác rồi.” Triệu Khả Nhiên nhìn Trần ma ma một cái, mở miệng, “Nếu nói như vậy, vậy Trần ma ma, ngươi còn có gì để nói.”
“Nô tỳ đã biết sai.” Thấy được lợi hại của Triệu Khả Nhiên, Trần ma ma đối với việc hôm nay mình ngạo mạn thật sự có chút hối hận, chỉ là bà vẫn không muốn vì vậy thối lui, nếu không, về sau trong Húc vương phủ một chút địa vị cũng không có.
“Nếu Trần ma ma đã biết sai lầm rồi, vậy chuyện này chúng ta cũng tạm thời không nói nữa!” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Nhưng mà, Trần ma ma, về sau ngươi vẫn nên chú ý một chút mới được, may là chuyện hôm nay chỉ xảy ra trong phủ, nếu là trước mặt ở người ngoài, đó không phải là làm mất thể diện vương phủ chúng ta sao?”
Trần ma ma trong lòng oán hận, rõ ràng bà đã nhận sai, thế nhưng vương phi vẫn bộ dáng bắt được lỗi của bà không thả, nhưng bởi vì trước đó đã vả miệng rồi, hiện tại bà cũng không dám tùy tiện nói lung tung nữa, không thể làm gì khác hơn là im hơi lặng tiếng lên tiếng, “Nô tỳ biết, về sau nô tỳ nhất định sẽ thận trọng từ lời nói đến việc làm, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm giống như vậy.”
“Vậy thì tốt. Trần ma ma, ngươi đứng lên trước trả lời đi!”
Khi lấy được sự cho phép của Triệu Khả Nhiên, Trần ma ma dương dương đắc ý đứng lên, bà cho là vương phi đã không còn truy cứu. Xem ra chính mình mới vừa rồi lo lắng chính là dư thừa. Còn tưởng rằng vị vương phi này thật sự lợi hại? Không ngờ chỉ muốn hạ uy của bà mà thôi, bà cũng sẽ không sợ. Vương phi này hôm nay nếu dám đối xử với bà như thế, bà sẽ không vì vậy bỏ qua.
Mặc dù nghe được Trần ma ma nhận sai, nhưng mà Triệu Khả Nhiên cũng không dễ dàng bỏ qua cho bà như vậy, “Còn có một việc, Trần ma ma, mới vừa rồi bổn vương phi đã phân phó, nói muốn tất cả quản sự đến gặp bổn vương phi, tại sao ngươi lại chậm như vậy? Chẳng lẽ là lúc thông báo cho ngươi đã chậm sao?”
Nghe Triệu Khả Nhiên nhắc đến chuyện này, Trần ma ma ngược lại có vẻ hùng hồn, “Vương phi, mới vừa rồi nô tỳ không phải đã nói qua sao? Nô tỳ lớn tuổi, đi đứng tương đối chậm, cho nên mới đến chậm. Nô tỳ tin tưởng vương phi rộng lượng như vậy, tuyệt đối sẽ không vì chuyện nhỏ này mà so đo với nô tỳ.”
“Dĩ nhiên sẽ không.” Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười, chỉ là lời kế tiếp của nàng lại làm cho Trần ma ma tức giận đến hộc máu, “Chỉ là Trần ma ma, tuổi của ngươi cũng không còn nhỏ. Ngay cả đoạn đường nhỏ như vậy cũng cần một thời gian dài, vậy xem ra nội vụ trong hậu viện vương phủ, ngươi đã lực bất tòng tâm rồi. Cho nên, về sau ngươi cứ hảo hảo nghỉ ngơi đi! Chuyện hậu viện không cần ngươi quan tâm nữa.”
“Cái gì?” Nghe Triệu Khả Nhiên muốn đoạt quyền, Trần ma ma thật sự cả kinh thất sắc, ngay cả lúc bị vả miệng vừa rồi, phản ứng của bà cũng không lớn như vậy.
“Thế nào, Trần ma ma, ngươi đối với lời nói bổn vương phi có gì bất mãn sao?” Triệu Khả Nhiên nhàn nhạt nhìn bà một cái, “Bổn vương phi làm như vậy, tất cả đều là vì tốt cho ngươi!”
“Không phải, nô tài không dám.” Trần ma ma vội vàng mở miệng giải thích, “Chỉ là vương phi, mấy năm nay sự vụ trong hậu viện vương phủ vẫn luôn là nô tỳ xử lý, thoáng một cái, người muốn nô tỳ buông tay, nô tỳ sợ vương phi người quá vội vàng mà thôi. Cho nên vẫn để cho nô tỳ xử lý thêm một thời gian, lại từ từ chuyển giao đến tay vương phi, như vậy không phải tốt hơn sao?”
Trần ma ma nói gì cũng không muốn giao ra quyền lực trong tay. Nếu như không có những quyền lực kia trong tay, về sau ở trong vương phủ, địa vị của bà sẽ cấp tốc giảm xuống. Cho nên, mặc kệ nói gì cũng được, bà tuyệt đối sẽ không giao ra nội vụ trong hậu viện vương phủ. Mặc dù trong miệng nói muốn từ từ giao ra, D i ee n D a n L ee Q u yy D o nn nhưng mà đây chỉ là kế hoãn binh mà thôi.
“Ha ha, Trần ma ma, tuổi của ngươi lớn.” Triệu Khả Nhiên cười hòa ái, vẻ mặt như vì người khác suy nghĩ, “Nếu ngươi quản lý khổ cực như vậy, bổn vương phi sao lại nhẫn tâm chứ? Cho nên, Trần ma ma, về sau ngươi vẫn nên nghỉ ngơi thật tốt đi!”
“Không cần, không cần.” Trần ma ma vội vàng mở miệng cự tuyệt, “Vương phi, nô tỳ còn trẻ, còn có thể đang làm thêm vài năm. Cho nên, mặc dù trong lòng nô tỳ cảm kích vương phi thương cảm, nhưng mà thật sự không cần.”
Trần ma ma nói xong, Cầm Hương bọn họ đột nhiên bật cười. Vẻ mặt Trần ma ma không hiểu nhìn mấy nha hoàn phía sau Triệu Khả Nhiên, cũng không hiểu tại sao họ đột nhiên bật cười. Đối với đãi ngộ này trong lòng của bà rất bất mãn, nhưng nhìn thấy đó là nha hoàn bên cạnh vương phi, bà cũng không dám mở miệng nói gì.
Thật ra thì Trần ma ma cũng không có chú ý tới, không chỉ có mấy người Cầm Hương mà thôi, ngay cả Lâm Đức và những người đứng phía dưới nghe được Trần ma ma nói, vẻ mặt đều bất khả tư nghị nhìn bà. Chỉ là hiện tại tất cả tâm tư của bà đều đặt lên việc phòng ngừa vương phi đoạt quyền, cho nên cũng không chú ý tới mà thôi.
Triệu Khả Nhiên cười như không cười nhìn Trần ma ma, mở miệng nói, “Trần ma ma, rốt cuộc ngươi có biết ngươi đang nói cái gì hay không? Vừa rồi không phải ngươi đã nói sao? Tuổi của ngươi lớn, cho nên mới tới chậm như vậy. Nếu không, lộ trình ngắn như vậy, sao ngươi lại đi lâu như vậy chứ?”
“Nô tỳ, nô tỳ chỉ là…” Sau khi Triệu Khả Nhiên nhắc nhở, Trần ma ma nhớ tới những lời bà mới vừa nói, sắc mặt trắng xanh thoáng một cái liền không còn chút máu. Hôm nay chẳng qua bà chỉ muốn hạ uy vị tân vương phi này mà thôi, nhưng không ngờ hành động lúc này của bà, lại khiến vương phi bắt được cái chuôi, từ đó muốn đoạt quyền của bà. Nhưng lời mình mới vừa nói, cũng không có cách nào phủ định được.
“Thế nào, Trần ma ma, ngươi còn lời gì phải nói sao?” Triệu Khả Nhiên cười nhìn bà, “Vừa rồi chính miệng ngươi nói, tuổi của ngươi lớn. Bổn vương phi nghĩ, nếu ngay cả một lộ trình ngắn ngủi ngươi cũng không thể đi nhanh, trong hậu viện vương phủ nhiều việc như vậy, còn không khiến ngươi suy sụp sao! Cho đến nay ngươi cũng đã bận rộn nhiều năm như vậy, thật sự nên nghỉ ngơi thật tốt. Nếu không, bổn vương phi thật sự sợ người bên ngoài nói, vương phủ chúng ta không thương xót hạ nhân!”
Nghe Triệu Khả Nhiên nói những câu có lý như vậy, hơn nữa còn gắt gao bắt lấy lỗ hỏng trong lời nói của mình, trong lòng Trần ma ma tràn đầy không cam lòng, nhưng mà lúc này bà cái gì cũng không thể nói, nếu không chính là thừa nhận lời vừa rồi là lừa gạt vương phi, nếu là như vậy. Nói như vậy, chỉ sợ bà không chỉ bị đoạt quyền, còn phải tiếp nhận trừng phạt.
“Ha ha, Trần ma ma, ngươi đã không còn lời gì, vậy chứng minh ngươi đã tán thành quyết định bổn vương phi, phải không?” Triệu Khả Nhiên cười nhạt, mở miệng nói, “Nếu nói như vậy, Trần ma ma, ngay hôm nay ngươi đem toàn bộ nội vụ còn có sổ sách sắp xếp lại, sau đó đem đến Du Nhiên Cư đi!”
“Nô tỳ tuân lệnh. Tạ vương phi thương cảm.”
Trần ma ma giận đến muốn hộc máu. Nhìn vị tân vương phi này chẳng qua chỉ nói vài ba lời, liền đem quyền lực trong tay bà cướp đi, chính bà không những ngậm bồ hòn làm ngọt nuốt xuống tất cả khổ sở, hơn nữa còn vui mừng tạ ơn.
Chỉ là, trong ánh mắt của Trần ma ma thoáng qua một tia khác thường, bây giờ mặc dù bà đã không còn quyền lực, nhưng mà bà tuyệt đối sẽ không vì vậy bỏ qua. Những năm gần đây, bà luôn một mực giúp đỡ xử lý tất cả nội vụ trong hậu viện vương phủ, thế nhưng vị tân vương phi tới liền cướp đi tất cả quyền lực của bà, hơn nữa còn ở trước mặt nhiều người như vậy vả miệng mình, khuất nhục như vậy, bà tuyệt đối sẽ không quên.
Nhìn bộ dạng Trần ma ma gượng cười, Triệu Khả Nhiên không một chút cảm giác, theo ý nàng, chẳng qua chỉ nàng chỉ lấy lại quyền lực thuộc về mình mà thôi, D i ee n D a n L ee Q u yy D o nn tâm tình của người khác cũng không nằm trong phạm vi quan tâm của nàng.
Người phía dưới chứng kiến Triệu Khả Nhiên chẳng qua chỉ nói vài ba lời, cũng đã đoạt được tất cả quyền lực trong tay Trần ma ma. Lúc này, nói cũng không dám xem nhẹ vị Vương phi này rồi. Chỉ sợ chiến hỏa lan tràn đến mình, mọi người vội vàng đứng thẳng người, cho dù tùy tiện lộn xộn, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không dám nhìn loạn.
Mà Lâm Đức vẫn nhìn tất cả ánh mắt không tự chủ thoáng qua một tia tán thưởng. Vừa rồi, hắn còn tưởng rằng vị tân vương phi này mềm lòng. Không phải nói mềm lòng không được, nhưng mà ở trong vương phủ nếu như mềm lòng, vậy thì không có biện pháp quản tốt chuyện tình trong vương phủ. Nhưng không ngờ, thế nhưng vị vương phi này lợi hại như vậy, chỉ là nói mấy câu mà thôi, lại khiến cho Trần ma ma này không có lời để nói, chỉ có thể ngoan ngoãn giao ra quyền lực cầm trong tay.
Xử lý xong chuyện Trần ma ma, Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên nhìn quản sự đứng phía dưới, mở miệng nói, “Bắt đầu từ hôm nay, tất cả nội vụ trong hậu viện vương phủ, bổn vương phi sẽ tiếp quản toàn bộ, nếu các ngươi có chuyện gì, trực tiếp tìm bổn vương phi là được. Còn nữa, ai quản lý phòng bếp?”
Nghe vương phi điểm danh, thấy được kết quả của Trần ma ma, ma ma quản lý sự vụ phòng bếp lập tức đứng dậy, “Hồi vương phi, nô tỳ Tiền ma ma, là quản lý sự vụ phòng bếp.”
Triệu Khả Nhiên nhìn lão bà tử tự xưng là Tiền ma ma, dáng dấp coi như đàng hoàng, cũng không biết tính tình có phải cùng một dạng với bề ngoài hay không. Hơn nữa vừa rồi nàng đã quan sát qua, lúc nàng trừng phạt Trần ma ma, Tiền ma ma này căn bản cũng không có bất kỳ biểu lộ gì, cho nên bà không phải là người Trần ma ma xếp đặt ở phòng bếp. Bởi vì chuyện trong phòng bếp rất quan trọng, cho nên nàng mới muốn gặp vị quản sự này mà thôi.
Triệu Khả Nhiên cũng biết hôm nay chuyện nàng thay đổi Trần ma ma đã khơi dậy sóng to gió lớn, lúc này, tốt nhất vẫn không cần thêm động tác gì, bằng không động quá nhiều đối với quản lý hậu viện cũng là rất bất lợi, cho nên nàng quan sát Tiền ma ma một chút về, mở miệng nói, “Vậy sau này chuyện phòng bếp cứ tiếp tục làm phiền Tiền ma ma rồi.”
Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tiền ma ma đứng phía dưới rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm. Lúc đầu, bà còn tưởng rằng vương phi muốn bắt mình khai đao! Nhưng cũng may, vương phi cũng không có làm gì bà.
Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn bốn phía xung quanh một cái, mở miệng nói, “Sau này, tất cả mọi chuyện trong hậu viện vương phủ, các ngươi phải báo cáo với Nguyệt cô. Nếu có việc gấp muốn gặp bổn vương phi, vậy cũng có thể thông qua Nguyệt cô tới cầu kiến. Còn có một việc, đó chính là trong hôm nay sổ sách trong viện, các ngươi đều phải đưa đến Du Nhiên Cư.”
Nghe Triệu Khả Nhiên nhắc tới sổ sách, sắc mặt các quản sự phía dưới đều khác nhau. Có người thở phào nhẹ nhõm, có người vẻ mặt khổ sở, nhưng mà, cho dù là loại nào, Triệu Khả Nhiên cũng không để ý tới.
“Còn nữa, các ngươi không cần nghĩ muốn lừa gạt bổn vương phi.” Triệu Khả Nhiên tiếp tục nói, “Nếu bổn vương phi phát hiện có gì giả dối, vậy thì sẽ trực tiếp truy cứu trách nhiệm.”
Nghe Triệu Khả Nhiên nói, quản sự phía dưới vội vàng lên tiếng, “Nô tài (nô tỳ) không dám.”
Triệu Khả Nhiên hài lòng nhìn người phía dưới một lượt, tiếp tục nói, "Bổn vương phi là người thưởng phạt phân minh. Nếu các ngươi làm tốt lắm, bổn vương phi sẽ thưởng xứng đáng. Nhưng nếu làm không tốt, vậy cũng đừng trách bổn vương phi vô tình. Còn nữa, không cần hi vọng vào bổn vương phi chỉ làm ra vẻ.”
Nghe Triệu Khả Nhiên nói, tất cả mọi người rõ ràng, vị vương phi này mặc dù tuổi không lớn, nhưng mà cho dù là sự kiên quyết hay là những phương diện khác, cũng làm cho lòng người kinh hãi. Trải qua chuyện hôm nay, tất cả mọi người không dám xem nhẹ vị vương phi này.
“Tốt lắm, tất cả các ngươi giải tán đi!” Triệu Khả Nhiên phân phó, “Các ngươi cũng đi xuống trước ai làm chuyện nấy đi!"
“Nô tài (nô tỳ) tuân lệnh.”
Truyện khác cùng thể loại
248 chương
201 chương
112 chương
14 chương
46 chương
81 chương
75 chương