Đích nữ tàn phi

Chương 155 : Ngày đầu tiên săn thú (6)

Quách Yến Đình tức giận đuổi Hạ Phong ra ngoài không phải chỉ vì mùi vị đồ chay làm ảnh hưởng đến tâm tình của nàng mà còn có một nguyên nhân khác. Không quan tâm đến nét chữ đang viết dở trên bàn, nàng đi đến bên cạnh đống đồ đạc mà Hạ Phong đã sắp xếp xong cách đây không lâu, từ trong đó lấy ra một cái túi thêu hoa, túi thêu nhìn qua rất bình thường, ngoài chợ bán 5 tệ một cái, cũng không biết người quyền quý như Quách Yến Đình làm sao lại nhìn trúng thứ đồ rẻ tiền này? Rất nhanh liền biết được đáp án, bên trong túi thêu hoa là một gói giấy nhỏ màu vàng, cũng không rõ thứ được gọi lại là gì thế nhưng nhìn bộ dạng nhìn trước ngó sau của Quách Yến Đình khi lấy ra gói giấy này cũng biết bản thân gói giấy nhỏ cất chứa đồ vật không tầm thường. Quách Yến Đình sau khi lấy gói giấy ra thì cũng cất túi thêu trở lại chỗ cũ, qua loa sắp xếp đống đồ đạc rồi đi đến bên bàn nhỏ ngồi xuống, nàng mở gói giấy màu vàng ra, hóa ra thứ được gói giấy gói lại là một ít bột trắng được xay nhuyễn, Quách Yến Đình không dám xem nhiều, sợ bản thân thở mạnh hay hắt xì thì thứ bột này sẽ bay ra ngoài thì lát nữa sẽ không có chỗ dùng nên vội vàng gấp giấy lại, bỏ vào trong tay áo. Chiều nay Quách Yến Giai có hẹn với Ngự sử đại phu tiểu thư Hứa Tư Khả và Kinh Triệu Doãn tiểu thư Phong Hoa là cùng nhau tham gia cưỡi ngựa, chuyện này Quách Yến Đình cũng biết, bởi vì ngày đó Quách phu nhân dẫn gia quyến trong phủ đi chùa tháp hương, tình cờ gặp được Hứa phu nhân dẫn theo hai người Hứa Tư Khả cùng Phong Hoa đi tạ lễ, Hứa phu nhân cùng Quách phu nhân trò chuyện gì đó nàng không biết nhưng nàng biết việc Hứa Tư Khả mời Quách Yến Giai tham gia săn thú, mặc dù trước đó mấy người các nàng không có giao tình gì nhưng sau khi nghĩ ngợi Quách Yến Giai vẫn gật đầu đồng ý, đừng nói là Quách Yến Giai, đổi lại là nàng nàng cũng sẽ đồng ý, dù sao đây cũng là cơ hội tốt để kết giao bằng hữu, tương lai ất có chỗ để dùng. Quách Yến Giai không biết cưỡi ngựa nhưng vẫn gật đầu đồng ý, phần lớn là vì nể mặt Hứa gia cùng Phong gia, mặc dù nói mấy nhà các nàng ít khi liên hệ với nhau nhưng Ngự Sử Đài cùng Hàn Lâm Viện cũng thường xuyên qua lại, có thể tạo quan hệ là tốt nhất, không thể tạo quan hệ cũng không thể đem đối phương đắc tội. Tuy nói đây chỉ là một lời mời cưỡi ngựa, không có chính thức thi đấu, nhưng Quách Yến Giai không biết cưỡi ngựa, đến lúc đó ở trước mặt đông đảo mọi người lại không thể ngồi vững trên lưng ngựa thì sợ là sẽ trở thành trò cười cho mọi người, đến lúc đó không chỉ vứt sạch mặt mũi Quách gia mà thanh danh trong sạch như nước của nàng cuối cùng cũng để lại một chút vết nhơ, đó là điều mà Quách Yến Giai không muốn xảy ra nhất. Câu trước vừa đáp ứng hai người Hứa Tư Khả cùng nhau cưỡi ngựa, câu sau Quách Yến Giai lập tức liền đi tìm Quách phu nhân đưa ra yêu cầu muốn học cưỡi ngựa, đồng thời cũng đem suy nghĩ trong lòng nói ra, Trần thị dù sợ nữ nhi gặp nguy hiểm nhưng ngẫm lại vẫn là đồng ý, trong lúc Quách Yến Giai vui mừng vì được mẫu thân đồng ý thì mấy ngày sau phụ thân của nàng lại phản đối. Quách đại nhân thân là Thị đọc của Hàn Lâm Viện, đối với những thứ như cưỡi ngựa bắn cung, những môn chỉ dành cho mãnh phu thế này không quá ưa thích, ngày thường không quen nhìn nhi tử bỏ văn chọn võ, hiện tại nữ nhi mà hắn đắc ý nhất cũng muốn đi học thứ này khiến hắn rất tức giận, nên đã cực liệt phản đối việc Quách Yến Giai học cưỡi ngựa, Hòa di nương cùng Quách Yến Đình một bên xem kịch cũng không quên châm dầu vào lửa. Quách Yến Đình vẫn còn tức giận chuyện mấy người các nàng đều tình cờ gặp nhau ở chùa, nhưng cuối cùng hai người Hứa Tư Khả lại chỉ mời Quách Yến Giai tham gia cưỡi ngựa mà không có phần của nàng, lại thấy Trần thị đáp ứng cho Quách Yến Giai đi học cưỡi ngựa để ngày đó không mất mặt trước mọi người càng khiến lửa giận trong lòng nàng bùng lên dữ dội, không quen nhìn Quách Yến Giai thoải mái nên nàng cùng Hòa di nương cấu kết với nhau, thổi tiếng gió bên tai Quách đại nhân khiến hắn cự tuyệt yêu cầu của Quách Yến Giai, để cho Quách Yến Giai mặc dù được kết giao với bằng hữu nhưng cuối cùng lại bị mất mặt, chỉ cần nghĩ thôi cũng khiến Quách Yến Đình vừa lòng hả dạ. Chính là người tính thế nào cũng không qua được trời, đang lúc Quách Yến Đình cười trên đau khổ của người khác thì Quách đại nhân đột nhiên đổi ý, hóa ra là do Quách Thiếu Thừa đã lên tiếng. Quách Thiếu Thừa là nhi tử duy nhất của Quách đại nhân, hơn nữa còn là do chính thất Trần thị hạ sinh, cho dù Quách đại nhân đối với Trần thị đã không còn tình cảm nhưng đối với nhi tử duy nhất lại là yêu thương hết mực, trước mặt Quách Thiếu Thừa hắn cũng rất cho thê tử mặt mũi, cũng không có vì Hòa di nương mà tranh cãi với Trần thị. Trong Quách phủ, chỉ cần Quách Thiếu Thừa lên tiếng Quách đại nhân chắc chắn sẽ chấp nhận yêu cầu của hắn, cho dù đó là yêu cầu vô lí đi chăng nữa, điều này khiến cho Hòa di nương cùng Quách Yến Đình đứng một xem cũng tức anh ách mà không thể nói được lời nào, đặc biệt là Hòa di nương, có lần Hào di nương không phân tôn ti, xúc phạm đến Trần thị, Quách Thiếu Thừa cho người đuổi nàng ra khỏi phủ mà Quách đại nhân dù không muốn cũng không ngăn cản, sau một hồi phụ tử trò chuyện Quách Thiếu Thừa cũng đồng ý để Hòa di nương trở về, chính là nàng bị Quách đại nhân phạt một tháng cấm túc, thù giữa Quách Thiếu Thừa cùng Hòa di nương cũng được kết từ đó. Quách Thiếu Thừa người này cũng không phải là không có lí lẽ, hắn đối với Hòa di nương mặc dù ôm thái độ thù địch nhưng vẫn xem đối phương như trưởng bối mà đối đãi, còn đối với Quách Yến Đình cũng không hề thua kém Quách Yến Giai, chỉ là so với thứ muội thân muội tự nhiên là quan trọng hơn, cho nên đối với những thứ Quách Yến Giai muốn, Quách đại nhân không cho, Quách Thiếu Thừa nhất định sẽ thỏa mãn đối phương. Quách đại nhân bị thuyết phục nhưng vấn đề nằm ở Quách gia không có sân tập cưỡi ngựa, Quách đại nhân là thi nhân, suốt ngày thu thập những thứ văn nhã, trong thư phòng thì treo đầy tranh chữ, ngoài hậu viện lại chất đầy bồn hoa, muốn dắt ngựa đi dạo thì có thể nhưng cưỡi ngựa chạy băng băng như trên thảo nguyên là điều bất khả thi, càng đừng nói mỗi tấc trong Quách gia đối với Quách đại nhân mà nói là báu vật, tuyệt đối sẽ không để nhi nữ phá hư. Quách Thiếu Thừa nhờ buynh đệ tốt của mình là Triệu Thiên Tư dẫn bọn họ vào trường săn để dạy cho Quách Yến Giai cưỡi ngựa, đồng thời cũng giúp nàng làm quen với trường săn, trường săn là do Trấn quốc Tướng quân phủ quản lí, Triệu Thiên Tư muốn dẫn người vào tự nhiên là không có ai dám ngăn cản, cho nên Quách Yến Giai không chỉ có ngựa tốt để cưỡi còn có nơi rộng rãi để luyện tập, thậm chí còn có lão sư giỏi là Quách Thiếu Thừa dạy dỗ, một tháng thời gian có thể ngồi vững trên lưng ngựa, đối với nàng cũng không quá khó khăn. Quách Yến Đình nhìn Quách Yến Giai sáng sớm rời phủ tới trưa mới về, có nhiều lúc bonh họ còn ăn trưa ở ngoài, đợi đến buổi chiều mới hồi phủ một lần, nhìn Quách Yến Giai không những đạt được mong muốn mà còn nhận thức được với Triệu Thiên Tư khiến nàng ghen tỵ đến đỏ cả mắt, nàng cũng muốn đi theo học cưỡi ngựa nhưng chưa đợi Quách đại nhân đồng ý thì Trần thị đã từ chối, còn viện đủ lý do nhốt nàng trong nhà, không cho nàng đi làm phiền Quách Yến Giai. Có lẽ là vì nhìn không vừa mắt, cũng có lẽ là do ghen tỵ mà Quách Yến Đình quyết định muốn hãm hại Quách Yến Giai, không những khiến nàng mất mặt trước hai người Hứa Tư Khả mà còn khiến nàng phải bị thương do té ngựa, như vậy mới có thể khiến tâm tình của Quách Yến Đình an ổn trở lại. Nàng biết chỉ cần nơi nào có Quách Yến Giai thì nàng sẽ bị hào quang của nàng ta che lấp, săn thú mùa xuân là cơ hội tốt để nàng kết giao bằng hữu, mượn sức của những người khác mà bay lên thành phượng hoàng, nếu có Quách Yến Giai tại thì tất cả mọi người đều chỉ chú ý đến nàng ta, hoàn toàn quên mất một vị tiểu thư khác của Quách gia là nàng, có câu “Người không vì mình, trời tru đất diệt”, vì lợi ích của bản thân mà đi hãm hại người khác, Quách Yến Đình cảm thấy bản thân không làm gì sai cả. Có âm mưu trong đầu là một chuyện, nhưng có thực hiện được hay không lại là một chuyện khác, Quách Yến Giai người này rất cẩn thận, trước giờ luôn tính trước tính sau, lúc này nàng ta đã biết cưỡi ngựa, tuy không thuần thục nhưng vẫn có thể điều khiển được ngựa, ra tay trên người nàng không có khả năng khiến nàng ngã ngựa, cho nên chỉ có thể ra tay trên người con ngựa của nàng ta. Chính là ngựa của Quách Yến Giai không phải ngựa của Quách phủ mà là ngựa của trường săn, nói cách khác là ngựa của Trấn quốc Tướng quân phủ, ngựa của Trấn quốc Tướng quân phủ nuôi dùng để phục vụ cho hoàng gia, là chiến mã từng đánh đâu thắng đó trên chiến trường, Quách Yến Đình tự nhiên biết Triệu gia sẽ không cho Quách Yến Giai huấn luyện với chiến mã, bất quá dù có là một con ngựa bình thường đi chăng nữa thì cũng khó lòng mà ra tay, đúng vào lúc nàng không biết phải làm gì thì một nữ tử thần bí đột nhiên đến tìm nàng. Nữ tử đeo khăn che mặt tựa hồ nhìn thấu tâm tư của nàng nhưng đối phương không những chê trách mà ngược lại còn muốn giúp nàng hãm hại Quách Yến Giai, điều này khiến Quách Yến Đình không thể không nghi ngờ đối phương thật ra là người của Quách Yến Giai, giả vờ đến giúp nàng chỉ để hố nàng mà thôi. Đừng nhìn Quách Yến Đình chỉ mới mười hai tuổi mà nghĩ rằng nàng là thiếu nữ ngây thơ, bất kì nữ nhân nào lớn lên trong hậu viện đều sẽ trưởng thành trước tuổi, âm mưu quỷ kế là không thể thiếu, huống hồ Quách Yến Đình còn có một mẫu thân tâm địa độc ác là Hòa di nương, nàng làm sao có thể là người thiện lương được? Sau một hồi trò chuyện, Quách Yến Đình rốt cuộc cũng nhìn ra mục đích của đối phương, nữ tử này sợ là cũng không quen nhìn Quách Yến Giai, biết rõ nàng cùng Quách Yến Giai có xích mích nên mới tìm đến nàng, Quách Yến Đình mặc dù cũng muốn hại Quách Yến Giai nhưng cũng không muốn bản thân trở thành vũ khí trong tay người khác vì vậy đã từ chối. Nữ tử thần bí tỏ vẻ không sao, bởi vì nàng biết sớm muộn gì Quách Yến Đình sẽ đi tìm nàng, quả nhiên một ngày trước săn thú mùa xuân diễn ra, Quách Yến Đình đã tìm đến nàng, nguyên nhân là gì nữ tử thần bí không quá bận tâm, chỉ muốn biết đối phương có can đảm thực hiện theo kế hoạch của nàng hay không. Giờ Thân hôm nay Quách Yến Giai sẽ cùng hai người Hứa Tư Khả và Phong Hoa đi cưỡi ngựa, muốn hoàn thành kế hoạch thì phải ra tay với con ngựa của nàng ta, bất quá con ngựa mà Quách Yến Giai sẽ cưỡi chiều nay là con nào mới là vấn đề! Trường săn nhiều ngựa như vậy, cũng không biết con ngựa nào Quách Yến Giai sẽ cưỡi, bất quá dựa vào tính tình cẩn trọng của Quách Yến Giai, nàng ta sẽ chọn con ngựa mà nàng ta quen thuộc nhất, cũng chính là con ngựa mà một tháng này nàng ta tập luyện. Phần lớn ngựa trong trường săn là của hoàng thất, Quách Yến Giai không có khả năng được cưỡi, cho dù Quách Thiếu Thừa có yêu thương nàng ta, muốn tìm cho nàng ta con ngựa tốt nhất thì cánh tay của hắn cũng không vươn dài đến chỗ của hoàng thất, dùng biện pháp loại trừ có thể bỏ qua một số lượng lớn, chỉ cần quan tâm số còn lại, nhưng số còn lại cũng là một con số khổng lồ. Trước đó Quách Yến Đình đã cho người hỏi thăm về con ngựa mà Quách Yến Giai cưỡi, nhưng ngựa nào ngựa nấy đều giống nhau, lại thêm việc nha hoàn đó hoàn toàn không có kiến thức gì cho nên dù có miêu tả ra hình dạng con ngựa cũng không giúp ích được bao nhiêu, khiến Quách Yến Đình tức giận nhưng không thể làm được gì, nàng cùng Quách Yến Giai sống dưới mái nhà mười mấy năm, đối với tính tình cùng sở thích của đối phương cũng xem như tường tận, nhờ đó có thể tìm ra con ngựa của Quách Yến Giai. “Hạ Phong!” “Tiểu thư?” Mặc dù bị Quách Yến Đình đuổi ra ngoài nhưng Hạ Phong cũng không dám đi xa sợ Quách Yến Đình có chuyện tìm nàng không thấy lại nổi trận lôi đình. “Ta có chuyện ra ngoài, ngươi ở lại canh giữ lều trại, không có lệnh của ta không cho phép ai vào.” Chuyện quan trọng như việc hãm hại Quách Yến Giai nàng thật sự không yên tâm để cho Hạ Phong đi làm, nàng không phải sợ nàng ta làm không xong mà là sợ nàng ta làm việc bất cẩn, để lộ manh mối khiến người Quách gia điều tra ra lên đầu nàng, Hạ Phong sẽ không chút do dự mà phản bội nàng, dù sao nhân tâm khó đoán, ai biết được Hạ Phong liệu có thật sự trung thành với nàng hay không? “Tiểu thư người đi đâu? Để nô tì đi với người...” Hạ Phong cũng sợ Quách Yến Đình nháo ra chuyện lớn truyền đến tai Quách đại nhân thì không hay. “Ta đi tìm mao xí, một mình ta đi là được, ngươi ở lại đây đi, lát nữa ta sẽ quay lại.” Ngữ khí của Quách Yến Đình cứng rắn, không cho phép người khác cự tuyệt, Hạ Phong thấy thế cũng chỉ ngoan ngoãn gật đầu. “Được rồi.” “Nhớ kĩ không có lệnh của ta tuyệt đối không được để người khác vào, nếu có người tìm ta thì cứ bảo <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20201212/dichnu.png" title="Ngày đầu tiên săn thú (6)" data-pagespeed-url-hash=2816958635 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">