Edit: voi còi “Mình không sao......” Đông Phương Ngữ Hinh cười cười, thở dài: “Cậu cũng biết tình huống bây giờ của mình, bỗng nhiên biến thành cái dạng này, mình thực không có thói quen đâu?” Đông Phương Ngữ Hinh xem thân thể của chính mình không tốt như vậy, bỗng nhiên nghĩ đến, có phải bên trong thân thể là tương thông hay không? Chính mình ở bên kia, tựa hồ cũng thật...... Suy yếu đâu? Nhưng mà, bất đồng là, bên kia suy yếu là linh hồn, mà bên này, còn lại là thân thể. “Ha ha, nhưng không thể sốt ruột a...... Đến đây ngồi xuống, cậu xem mình mang đến cái gì......” Vu Thiển Thiển không nói lời nào kéo Đông Phương Ngữ Hinh ngồi xuống, cô mở hộp cơm ra. “Đây là......” Mùi, rất thơm. “Ha ha, cậu đoán xem đoán đoán......” Vu Thiển Thiển cố ý thần bí, Đông Phương Ngữ Hinh cười nói: “Có gà mái? Rùa? Còn có cái gì......” Hai loại này không thể nấu cùng nhau sao? “Ha ha, cậu chỉ biết gà mái, đây là Bá Vương Biệt Cơ a......” Bá Vương Biệt Cơ? Tên này hình như có nghe nói qua? “A...... Đây không phải cho sản phụ vừa sinh bồi bổ thân mình hay sao?” Đông Phương Ngữ Hinh vã mồ hôi, cô không phải sản phụ a. “Thôi đi, cậu nghe ai nói? Thứ này, cực kỳ thích hợp bổ thân thể đấy. Cũng không chỉ dành cho sản phụ a......” Ách, được rồi. Là cô thiếu chút kiến thức. “Tự tay mình hầm đấy ......” Vu Thiển Thiển múc ra một bát, đưa cho Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh vừa muốn uống xong, bỗng nhiên nghe được Vu Thiển Thiển nói như vậy. Tay cô ngừng một trận, có phần cứng ngắc. “Hâm Nhi, uống a......” Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh sẽ uống lên, Vu Thiển Thiển vốn là vô cùng chờ mong -- Thế nhưng bỗng nhiên cô ấy dừng lại, Vu Thiển Thiển liền ngơ ngác, đây...... Lại như thế nào? “Tự cậu làm?” Cô nên cảm thấy cảm động sao? Nhìn Vu Thiển Thiển gật gật đầu, Đông Phương Ngữ Hinh nhu nhược hỏi: “Cậu xác định mình uống lên sẽ không có việc gì sao?” Trời ạ, Vu Thiển Thiển tự mình làm, có thể ăn sao? Chị gái này, tuy rằng là hacker thiên tài, nhưng là một đầu bếp ngu ngốc. Thường xuyên cho nhầm này nọ, cũng không phải một hai lần. “Vu Hâm, cậu......” “Ha ha...... Vu Thiển Thiển, anh đã nói em làm gì đó không ai dám ăn ......” Bỗng nhiên cửa bị người đẩy ra, Phogn Tử đi đến, hắn vui vẻ vỗ tay: “Nhanh chút, lấy tiền đến......” Ách...... Đông Phương Ngữ Hinh ngơ ngẩn ...... Thế nhưng bọn họ còn đánh cược. “Mình...... Vu Hâm, tấm lòng mình đối với cậu, nhật nguyệt chứng giám a......” Chị em của mình a, tại sao liền không có năng lực như vậy? “Mình biết, tấm lòng mình đối với cậu, giống nhau......” Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, nhưng mà giọng nói vừa chuyển: “Nhưng mình không nghĩ bởi vì một chén canh gà mà chết a......” Ặc...... Vu Thiển Thiển vừa mới có chút vui vẻ, nhưng lúc này...... Vu Hâm chết tiệt này, chính là ý định đả kích cô sao? Bọn họ thật sự là rất đáng giận. “Tốt lắm, không đùa em nữa, Hâm Nhi, cảm giác thế nào?” Phong Tử thu hồi vui đùa bộ dáng, thân thiết hỏi. “Em cảm giác không tệ a...... Muốn xuất viện......” Điều này cũng không có việc gì rồi, muốn khôi phục, cần phải từ từ, dựa vào là thời gian. Hơn nữa, ở đây bọn họ muốn cùng chính mình, bọn họ cũng bề bộn nhiều việc . Nếu như về nhà, một mình cô hoàn toàn là có thể thu phục. Hơn nữa, cô có thể tra một chút chuyện về xuyên không......