Lúc này ở trong phòng còn có người khác, nàng có chút không có hứng thú lắm.
Cho nên, ánh mắt lạnh lùng, nàng biết cái nha đầu chết tiệt kia chính là cố ý .
Quay đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Hoan Hoan một cái, sau đó nàng vội vàng đi vào bên trong thay y phục.
Thấy cái nữ nhân đáng giận kia rốt cục cũng đi rồi, Tiểu Hoan Hoan lại suy nghĩ làm thế nào mới để Tiểu Nhạc Nhạc đi ra được.
Tuy rằng ở tại phòng này......
Là địa bàn của thân, nhưng nơi này lại là địa phương của Long Vương ......
Mà Long Vương kia, có lẽ vẫn đang luôn nhìn về bọn họ.
Chỉ cần Tiểu Nhạc Nhạc vừa ra , có thể liền......
Tiểu Hoan Hoan bất an nghĩ, Long Vương.... .......
Không, không được, bé vẫn là không thể mạo hiểm.
“Còn không chịu dậy sao?”
Bên tai, bỗng nhiên truyền đến thanh âm mang theo ý cười, Tiểu Hoan Hoan vội vàng ngẩng đầu nhìn qua --
Là phụ thân.
Phụ thân thế nhưng đi qua, hắn ngồi xổm xuống ở bên người chính mình, lúc này Tiểu Hoan Hoan ngẩng đầu, cơ hồ chính là cùng hắn nhìn thẳng !
Ánh mắt có thần của bé nhìn hắn:
“Người nhớ ra con sao?”
Trong ánh mắt kia, bé tựa hồ cảm giác được vài phần hương vị quan tâm !
“Không có......”
Uất Trì Tà Dịch lắc đầu, rất tàn nhẫn nói!
“A...... Còn không có......”
Tiểu Hoan Hoan có chút thất vọng, nhưng, bé sẽ không chịu thua như vậy !
“Ha ha, bất quá, ta cũng không chán ghét ngươi......”
Tuy rằng không có nhớ ra, nhưng là cũng không chán ghét, đây là cảm giác lúc này của Uất Trì Tà Dịch !
“Có thật không? Ai, nữ nhân kia, thật sự không phải là thê tử của người a, phụ thân, nương đang tìm người, nàng đang nghĩ biện pháp giúp người giải độc a......”
Tiểu Hoan Hoan bất an nói xong, Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu:
“Phải không?”
“Ân, đương nhiên là vậy......”
Tiểu Hoan Hoan dùng sức gật đầu, tựa hồ là làm như vậy thì hắn mới tin tưởng!
“Vậy nghĩ biện pháp đi......”
Uất Trì Tà Dịch thản nhiên nói xong, Tiểu Hoan Hoan vừa nghe có chút không biết nói gì:
“Nhưng...... Người không nhớ tới mẫu thân thật sao? Mẫu thân còn đang mang thai đấy?”--
Mang thai?
Tuy rằng, Uất Trì Tà Dịch không nhớ rõ Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......
Hắn cũng biết thời điểm nữ nhân mang thai rất khổ, này, thật làm khó cho nàng !
“Ai, phụ thân, đừng trách con không nhắc nhở người a...... Người có thể trước quên mẫu thân, nhưng...... Trăm ngàn không được phản bội nàng, bằng không, nàng khẳng định sẽ không tha thứ cho ngươi ......”
Tiểu Hoan Hoan cảm thấy chính mình đã rất hết lòng quan tâm giúp đỡ a!
Nếu như, phụ thân vẫn như cũ cùng với nữ nhân kia hảo, đến lúc đó mẫu thân tức giận, vậy cũng không trách được bé a !
“Mẫu thân ngươi lợi hại như vậy sao?”
Rất khó tưởng tượng đó là dạng nữ nhân gì, Uất Trì Tà Dịch cũng không có ấn tượng a!
“Ân, rất lợi hại ...... Nếu như đến lúc đó mẫu thân thật sự muốn cùng người tách ra, con cùng đệ đệ khẳng định đều sẽ đi theo mẫu thân......”
Tuy rằng không biết Đông Phương Ngữ Hinh sẽ sinh cái gì, nhưng Tiểu Hoan Hoan cảm giác chính là một cái đệ đệ !
Bởi vì bé đã chờ đợi rất lâu, căn bản liền sẽ không phải là muội muội !!!
Bé có tự tin này!
“Ha ha, tiểu nha đầu, có ai nói với ngươi rằng ngươi rất đáng yêu không?”
“Đáng thương không có người yêu sao?”
Tiểu nha đầu chau chau mày, mẫu thân tổng thích nói như vậy !
“Không có, cũng sẽ không......”
Bình thường Uất Trì Tà Dịch rất ít khi nói nhiều như vậy, nhưng hắn đối với tiểu nha đầu này lại rất đặc biệt!
Nữ tử thay y phục xong, vừa muốn đi ra ngoài, lại vừa vặn nhìn thấy bọn họ ở cùng nhau!
Nàng bỗng nhiên dừng lại, vụng trộm trốn ở bên ngoài nhìn!
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
112 chương
2 chương
24 chương
106 chương
34 chương
10 chương