Hắn đã có thể khẳng định, Nữ vương nhất định đã có quan hệ với tổ tiên của mình. Chỉ có điều không biết có quan hệ với nữ nhân kia hay không. Trong phòng này, cũng không có hình của Nữ vương . U Minh vương đi, trong phòng rất an tĩnh. Không có bất kỳ thanh âm nào, Nữ vương nhìn trang hoàng quen thuộc này, thân thể bỗng nhiên mềm nhũn, người lại ngã trên mặt đất —— Vì sao, vì sao bà lại nhớ tới những chuyện kia chứ? Còn nhớ rõ lúc đó Đông Phương Ngữ Hinh nói phải giúp bà khôi phục ký ức , thì bà hết sức phản đối, hóa ra. . . Quả nhiên đó là chuyện bà vẫn luôn cực kỳ muốn quên . Nữ tử là một nữ tử ngây thơ lãng mạn , nàng đã từng. . . Rất hạnh phúc, rất vui vẻ, mà nam tử kia, đúng đồ đệ của cha , đồ đệ nhỏ nhất, đối với nữ nhân rất tốt. Nữ nhân so với nam nhân còn nhỏ hơn , hơn nữa dưới sự bảo vệ cẩn thận của người nhà , đương nhiên cũng liền. . . Rất ngây thơ, rực rỡ. Bọn họ yêu nhau ở trong lời nói ôn nhu của nam nhân . Phụ thân của nữ tử truyền cái này cho nam tử kia, bởi vì nữ nhi của ông ta và người nam nhân kia đã thành thân Nam nhân đối với nàng tốt, vẫn tốt. Bọn họ tu tập võ công rất đặc biệt, rất đặc biệt. Cho nên. . Bọn họ có thể sống rất lâu, cuối cùng phụ thân và mẫu thân của nữ tử đã chết, mà nam tử đương nhiên đến tiếp nhận vị trí . Bọn họ rất yêu nhau, rất yêu nhau, mãi cho đến có một ngày. . . Bên người của nam nhân , sinh ra một nữ nhân khác. . . —— “Haizz, sao bọn họ còn chưa tới nha. . .” Lại qua một ngày đêm, tiểu Hoan Hoan vẫn không có cơ hội đi ra ngoài như cũ . Cha cũng không có tới tìm bé, bé cũng sốt ruột muốn chết. Long vương thấy tiểu nha đầu khó chịu , trong lòng càng vui vẻ. “Thế nào? Tà Dịch và nữ nhân kia. . .” Long vương lạnh lùng hỏi, Bạch Sử vội nói: “Bọn họ vẫn luôn cùng một chỗ. . .” “Tốt, vậy thì lại đi qua nhìn một chút . . .” Đây là hắn một mình thúc đẩy, ngươi xem hắn thật tốt nha, quan tâm Tà Dịch như thế . Bạch Sử cũng vui vẻ gật đầu, hắn đối với chủ ý của mình, vô cùng thích. Cứ đi như vậy, bọn họ đã đến nơi ở của Tà Dịch . Quả nhiên, thấy hai người cùng một chỗ dắt tay ngắm hoa . Long vương hài lòng nở nụ cười, nhìn vẻ mặt của Tà Dịch , dường như. . . Cũng không hề bài xích. “Long vương. . .” Lúc này, Tề Sơ đã dẫn theo Đậu Yên Nhi đi tới, bọn họ vốn là bị U Minh vương gọi tới. “Suỵt!. . .” Long vương làm một động tác đừng lên tiếng , hai người không dám nói lời nào, nhìn theo tay của Long vương Chỉ thấy một người nam nhân và một nữ nhân. Nhưng chuyện này rất bình thường, sao Long vương lại. . . Kích động như vậy chứ? Đúng, bọn họ thấy được ý nghĩ âm thầm kích động . Tuy rằng hai người không giải thích được, nhưng cũng biết bây giờ không phải lúc hỏi vấn đề này . Mấy người lén nhìn Tà Dịch và nữ nhân kia ngắm hoa, sau đó quay lại trong phòng. “Long vương, cái này. . .” Lúc này, Tề Sơ mới dám hỏi. Nếu như U Minh vương thích nữ nhân, ngược lại hắn có thể tìm giúp hắn ta vô số. Nghĩ muốn bộ dáng gì đều có, nhưng vấn đề bây giờ là, U Minh vương thoạt nhìn cũng không giống như là kiểu thích nữ nhân nha. “Ha ha, vừa vặn ngươi cũng thấy được người đó?” Tề Sơ gật đầu, hắn đương nhiên thấy được, một người lớn như vậy , hắn cũng không phải người mù. “Ngươi cũng biết hắn ta là ai chứ?” Người nam nhân kia. . . Tề Sơ suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu.