”Thượng tọa, không thấy mấy người Đông Phương Ngữ Hinh . . .” Một đêm tỉnh lại, tới lúc thị vệ đi tới đưa cơm , mới phát hiện đã không thấy người trong phòng . “Cái gì? Ngươi nói cái gì?” Đông Phương Ngữ Hinh trốn? Long vương không thể tin được, vội vã chạy tới, phát hiện cũng không có dấu vết có người tới cứu nàng, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh thực sự không thấy. Trói buộc của hắn, vẫn đang còn , không có dấu hiệu đã từng bị động qua. Hắn quay đầu, ánh mắt lợi hại quét về phía mọi người, cuối cùng rơi xuống trên người của Hắc Sử một thân hắc y : “Ngày hôm qua ca trực của ai ?” “Là. . . Là của tiểu. . .” Hai người thuộc hạ đứng ra, bọn họ run rẩy quỳ xuống, Long vương cười lạnh nói: “Vậy ngày hôm qua căn phòng này cũng có động tĩnh gì?” “Bọn họ vẫn rất an tĩnh, không có gì hành động lạ gì. . .” Bởi vì bọn họ quá an tĩnh, hơn nữa tin tưởng năng lực của Long vương , cho nên bọn họ mới không đến kiểm tra thường xuyên. “Nhưng có người nào đã từng tới ?” “Không có. . . Thượng tọa, không có. . .” Một người trong đó vội vàng nói, một người khác mặt nhăn nhíu, dường như nghĩ tới điều gì, vội vàng nói bổ sung: “Tối hôm qua, Hắc Sử đại nhân đã từng tới . . .” Hắc Sử? Long vương nhìn về phía Hắc Sử, lạnh lùng nói: “Ngươi đã tới?” Hắc Sử gật đầu, khẽ nói: “Đúng. . . Lúc đó vừa vặn nghe được nữ nhân bên trong nói đau bụng, cho nên ta sẽ đi tới nhìn một chút bọn họ , tiếp tục đi. . .” Hắc Sử nói xong, Long vương nhìn về phía hai người kia, hai người vội vàng gật đầu: “Hắc Sử đi, chúng ta tiếp tục tuần tra, sau đó vẫn luôn không có dị thường. . .” Hắc Sử. . . Long vương âm thầm đánh giá Hắc Sử, chẳng lẽ nói? Không, không thể nào. “Hắc Sử, ngươi gặp qua nữ nhân kia sao?” Long vương đột nhiên hỏi, Hắc Sử lắc đầu: “Không có. . .” “Ha ha, vậy là tốt rồi, bọn họ muốn trốn đi, cũng không dễ như thế, đi thôi, đi học viện Tinh Anh . . .” Ngày hôm nay nên biết kết quả kia rồi, ngày hôm qua đan dược xuất hiện vết rách, không biết ngày hôm nay bổ cứu xong chưa. . . Mong muốn, sẽ không để cho hắn quá mức thất vọng đi —— “A. . . Này. . .” Thấy kia đan dược vết rách chẳng những không có nhỏ đi, ngược lại là càng ngày càng nguy hiểm, tất cả mọi người đã thất vọng cực độ rồi. Lúc này đây, đoán chừng là trực tiếp thất bại. Mà Chích lão khống chế toàn cục kia , sắc mặt dường như cũng không dễ nhìn. Trong lòng mọi người hiểu rõ, hay là. . . “Chích lão, ngày hôm nay chúng ta đã quá sức có thể kiên trì chịu đựng. . .” Tần trưởng lão nhỏ giọng nhắc nhở, Chích lão gật đầu, khống chế thời gian luyện đan thất bại , cái này so với khống chế thành công, hệ số khó khăn lớn hơn nữa. “Nhưng có thấy không bình thường?” Tần trưởng lão lắc đầu, trong số người quan sát này , không đột nhiên tăng thêm, điều này nói rõ người của Hắc Phong Cốc cũng không tới. “Khởi động đại trận phòng ngự đi. . .” Khởi động đại trận phòng ngự , thì ý nghĩa luyện đan này đã lập tức thất bại. Với luyện đan sư mà nói, từng đan dược đều là con của mình. Mà quá trình luyện đan này , chính là quá trình thai nghén hài tử. Bọn họ làm như vậy, không khác là tự tay giết chết con của mình. Chích lão rất bất đắc dĩ, cũng rất đau lòng, nhưng bà không có lựa chọn khác. “Chích lão. . .” Tần trưởng lão cảm giác của bọn họ cũng giống như vậy, hao phí nhiều thời gian như vậy, nhưng này kết quả cuối cùng. . . “Được rồi, trước phòng bị được rồi. . .”