Cái lúc đó, hắn rất bận rộn, chẳng phải cũng vẫn suýt chút nữa chỉnh chết con tiểu hồ ly kia ? Nếu không phải cái nha đầu chết tiệt kia chạy đi báo tin tìm người, lúc này chính mình, đã sớm thành bá chủ trên đời này . Nhưng, chính là bởi vì con bé, chính mình thất bại trong gang tấc. Mà con tiểu hồ ly kia . . . . . . Ánh mắt của hắn híp lại nguy hiểm , nó còn sống, hắn có thể lý giải. Dù sao, cửu vĩ hồ đứng đầu , không ngu ngốc như vậy . Chỉ cần tiểu hồ ly còn lại một hơi, cho dù là liều mạng bọn họ cũng sẽ bảo vệ hắn. Nhưng. . . . . . Mấu chốt của vấn đề là, dường như vừa nãy hắn phát hiện, võ công của tiểu hồ ly . . . . . . Lại tăng không ít. Điều này sao có thể? Lúc ấy hắn đã ăn phần lớn máu của nó, đó là huyết mạch tinh thuần , cho dù tiểu hồ ly không chết được, , cũng không thể. . . . . . Quái vật này, không phải ai khác, chính là Long vương trốn ra từ thời không kia. Cửu vĩ hồ hạ Tất Sát Lệnh ( lệnh phải giết) với hắn , ở bên kia, hắn không phải đối thủ của cửu vĩ hồ . Hơn nữa, tuy rằng hắn ăn máu tươi của tiểu hồ ly , nhưng muốn hấp thu tiêu hóa sử dụng, cũng cần thời gian nhất định . Cho nên, hắn vì bảo vệ bản thân , lựa chọn chạy khỏi nơi hắn dã sống cả đời . Lựa chọn đến nơi này tu luyện, tuy rằng nơi này tốc độ chậm một chút, nhưng ít nhất . . . . . . Mạng là không thành vấn đề . Chính là, không nghĩ tới, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh cũng ra ngoài. Lại đưa tiểu hồ ly đến trước mặt của hắn. Long vương cười rộ lên ha hả , thật sự là, trời cũng giúp ta mà . Tiểu hồ ly, lần trước ngươi không chết, vậy lần này. . . . . . Chẳng qua hắn sẽ không tùy tiện ra tay, bởi vì, hắn phát hiện trên người tiểu hồ ly có gì đó . . . . . Một loại gì đó khiến hắn rất kiêng dè . Thời gian hắn ra ngoài quá ngắn, võ công cũng chưa tăng lên bao nhiêu. Nhưng mặc dù là như thế, ở bên cạnh, cũng không có mấy đối thủ. “Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch, tiểu Hoan Hoan, tiểu Nhạc Nhạc, các ngươi đều tốt lắm. . . . . .” Hắn hung tợn nói , thân thể vốn trắng noãn , vậy mà lúc này có thêm rất nhiều hoa văn màu đen . Long vương cúi đầu nhìn mình thân thể mình, trong lòng lại hận chết bọn họ —— Long, cũng giống như con người, cũng là phân cấp bậc . Hắn là Long vương, bạch long tôn quý , màu trắng tuyền, cao quý khác thường. Nhưng lúc này. . . . . . Những thứ màu đen này, đã phá hủy độ tinh khiết chủng tộc ban đầu của hắn. Hắn vẫn cũng không hiểu được làm sai chỗ nào . Bởi vì,tuy rằng hắn hấp thu phần lớn máu của tiểu Nhạc Nhạc , nhưng. . . . . . Tiểu Nhạc Nhạc làcửu vĩ hồ thuần khiết , có thể là màu vàng . Mặc dù là không phải màu vàng, cũng là màu trắng. Màu sắc của hắn sẽ không thay đổi , nếu như biến hóa, hẳn là biến thành màu vàng. Mà Long màu vàng , so với màu trắng thì lại nâng cao một tầng. Nhưng đây tuyệt đối không có khả năng biến thành màu đen. Hắn vẫn cũng không hiểu được chỗ nào sai lầm rồi, nhưng hôm nay, nhìn thấy tiểu Nhạc Nhạc hoàn hảo không tổn hao gì , thậm chí võ công của nó chẳng những không mất đí, thậm chí nâng cao , dường như hắn hiểu một chút gì rồi—— Tiểu hồ ly chết tiệt này, thế nhưng lừa gạt hắn? Lúc trước thời điểm đổi máu, nó đã không có năng lực chống trả . Nhưng. . . . . . Làm sao có thể. . . . . . Chỗ nào sai lầm rồi? Long vương làm thế nào cũng không suy nghĩ được rõ ràng . Có điều có một chút là có thể khẳng định . Nếu như, nếu tiếp tục như vậy nữa , mình có thể sẽ. . . . . . Biến thành Hắc Long hoặc là tạp sắc Long,chẳng những mình sẽ không nâng cao huyết mạch của mình , ngược lại là thấp đi mấy cấp độ.