Hắc Cẩn Trí lo lắng nói, Đông Phương Ngữ Hinh hiểu được tâm tình của hắn.
Nàng quay đầu nhìn bên ngoài, lúc này mọi người đã có điểm không kiên nhẫn.
Đáng thương bán đấu giá sư, trường hợp như vậy, đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là một hồi khảo nghiệm.
“Kia tình huống hiện tại......”
Nói thật, chuyện như vậy, cho dù đổi thành là chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không biết nên giải quyết như thế nào.
“Ta cũng không biết...... Phụ thân đang suy nghĩ biện pháp xoay chuyển......”
Hắc Cẩn Trí thở dài :
“Vốn, Hắc gia chúng ta có nửa tấm bản đồ tổ truyền, vật kia miễn cưỡng có thể dùng để áp chế, nhưng mấy ngày hôm trước không cẩn thận đánh mất, cũng không tìm lại được......”
Thật sự là, trời muốn tiêu diệt Hắc gia bọn họ sao?
“Nửa tấm bản đồ?”
Đông Phương Ngữ Hinh chau chau mày, bản đồ kia, tựa hồ ở......
“Ân, là tổ truyền , đã truyền qua rất nhiều năm , giá trị to lớn, lúc để ở Thành Ý Cư dưới tình huống không bị phá hư liền bị mất, chúng ta hoài nghi là do U Minh vương gây nên, nhưng...... Ha ha, các ngươi cũng biết, U Minh vương, cũng không phải là người Hắc gia chúng ta dám đắc tội ......”
U Minh vương......
Đông Phương Ngữ Hinh há to miệng , cái này thế nào lại cùng U Minh vương có quan hệ?
Nàng đã nói Hắc gia như thế nào lại an tĩnh như vậy, nguyên lai là......
Tưởng U Minh vương làm , nếu như bọn họ biết kia căn bản cùng U Minh vương không có quan hệ, vậy không phải......
“Kia làm sao bây giờ?”
Đông Phương Ngữ Hinh có chút áy náy, bản đồ kia......
Đưa trả bọn hắn sao?
Không, không được, bọn họ hoài nghi là U Minh vương làm , cho nên mới an tĩnh như vậy.
Nhưng nếu như biết không phải là U Minh vương, mà là bọn họ làm, kia......
Tiểu Hoan Hoan, khả năng sẽ bị thương hại .
Lúc này, nàng cái quan tâm nhất không phải là làm thế nào để giúp Hắc gia, mà là......
Bảo hộ Tiểu Hoan Hoan của bọn họ.
“Ta cũng không biết, cho nên mới tới hỏi các ngươi một chút xem có đồ gì tốt không?”
Thứ tốt, Đông Phương Ngữ Hinh tự nhiên không hề thiếu, nhưng không tốt đến trình độ này a.
“Nếu như phu nhân không có, kia...... Ta trước hết cáo từ ......”
Nhìn Hắc Cẩn Trí ảm đạm rời đi, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn rất áy náy --
Sự tình của Tiểu Hoan Hoan, Tà Dịch có biết, nhưng chuyện tấm bản đồ, hắn lại không biết.
Thậm chí Tiểu Hoan Hoan cũng chưa chắc đã biết, đây là Tiểu Nhạc Nhạc thuận tay lấy đến .
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía Tiểu Nhạc Nhạc, Tiểu Nhạc Nhạc lại không nhìn nàng.
Vật kia đối với Tiểu Hoan Hoan có lợi, hắn mới không nghĩ giao ra đâu?
Mà Tà Dịch, còn lại là không hiểu nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, ánh mắt dò hỏi:
Cái gì bản đồ?
Hắn nhưng là nhớ được Tiểu Hoan Hoan không có lấy bản đồ .
Đông Phương Ngữ Hinh có chút do dự, việc này có cần cùng Uất Trì Tà Dịch nói một tiếng không?
Lúc này, bọn họ đang ở ghế lô, mà nơi này có mật đạo của Hắc gia .
Nói không chừng, tất cả các ghế lô, bọn họ đều cho theo dõi .
Cho nên......
Không nói, ít nói thì tốt hơn.
Bên ngoài bán đấu giá vẫn tiếp tục như cũ, nhưng kỳ quái chính là, ghế lô căn bản liền không có người đấu giá .
Mục tiêu của bọn họ không phải những thứ này, ngược lại người phía dưới ,rất nhiều người đều nhặt được tiện nghi.
Đây là lần bán đấu giá quỷ dị nhất trên thế giới .
Theo thời gian một chút qua đi, người phía dưới càng lúc càng nóng nảy.
Thậm chí , có người bắt đầu ồn ào, nói muốn nhìn thập Giai Ma hạch --
“Thành Ý Cư có chuyện gì vậy? Kia thập Giai Ma hạch sẽ không phải chỉ là dùng để ngụy trang (quảng cáo) đi?”
Mẫn Du Nhiên chờ không kiên nhẫn , không vui hỏi!
“Bọn họ dám?”
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
55 chương
219 chương
161 chương
107 chương
31 chương
21 chương
8 chương