Đây là chuyện chưa bao giờ có , gia chủ nhìn về phía Hắc Cẩn Trí, nói : “Ngươi thiết kế phòng ngự, dường như chưa bao giờ xảy ra chuyện gì đúng không. . . . . .” “Ái chà, đại ca, người này, cũng không thể quá tự tin . . . . . .” Hắc Cẩn Hứa vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa nói , hắn một thân áo trắng bay bay, thoạt nhìn chính là một công tử phong độ tuấn tú nhẹ nhàng, chỉ tiếc, vẫn bị xa lánh, ở gia tộc cũng không được coi trọng gì. “Câm miệng. . . . . .” Gia chủ ánh mắt lạnh lùng, trừng mắt nhìn Hắc Cẩn Hứa một cái, Hắc Cẩn Hứa bĩu môi, hừ, hiện giờ tốt lắm, có việc của bọn họ rồi. Có điều, ai trâu bò như vậy , thế nhưng có thể trộm đồ trong thành Ý Cư ? “Phụ thân, con đi qua điều tra một chút. . . . . .” Đây là phòng ngự Hắc Cẩn Trí làm, xảy ra chuyện hắn không dám có chút trì hoãn. “Ừ, bây giờ lập tức tới ngay lúc bán đấu giá ma hạch thập giai, việc này áp chế trước đi, không cần truyền ra ngoài. . . . . .” Gia chủ lo lắng dặn , Hắc Cẩn Trí gật gật đầu —— Nếu để cho mọi người biết việc thành Ý Cư gặp chuyện không may này, vậy bán đấu giá khả năng. . . . . . Vốn bọn họ liền lo lắng người kia không đến, việc này càng không thể nói toạc ra. Có điều, ai biến thái như vậy , to gan như vậy ? Hắc Cẩn Trí biết khẳng định có người võ công cao cường phá hủy thiết trí của hắn , chỉ là. . . . . . Khi đến thành Ý Cư, sau khi điều tra một lượt, hắn cũng không hiểu nổi rồi. “Thiếu chủ. . . . . . Chuyện này. . . . . . Thuộc hạ cũng rất kỳ quái, vậy mà không có một chút dấu vết mạnh mẽ tiến vào . . . . . .” Người nọ, dường như biết dời đi không gian , thậm chí hoàn toàn không đi khóa cửa bọn họ bố trí và phòng ngự. Chủ quản đã đi theo Hắc gia mấy đời , lòng trung thành và tận tâm đó, đương nhiên không cần phải nói. Chuyện này nếu như đổi thành người bình thường, nói không chừng đã hoài nghi là tự bọn hắn lấy trộm rồi. “Đúng vậy nha, đây là không đúng, có điều. . . . . .” Hắc Cẩn Trí ánh mắt chăm chú híp lại, chuyện này, người bình thường hoàn toàn không có khả năng làm được. Vậy trừ khi là. . . . . Người đặc thù . . . . . . Người đặc thù . . . . . . Hắn bỗng nhiên nghĩ tới một chỗ, U Minh giới. . . . . . U Minh Vương. . . . . . Võ công của hắn ta không giống với bọn họ , hay là. . . . . . Chẳng qua là, dựa theo tình báo của hắn, U Minh Vương lại chưa đến. “Thiếu chủ, vừa rồi nhận được tin tức, U Minh Vương đã đến. . . . . .” U Minh Vương. . . . . . Vừa rồi nghĩ đến hắn ta, không ngờ nhanh như vậy đã tới rồi. Đến, thật là đúng lúc. Hắc Cẩn Trí tiếp nhận danh sách những thứ bị mất chủ quản đưa tới, phát hiện những thứ này cũng không đặc biệt quý báu . Dù sao, đây chẳng qua là một màn giao dịch , thứ tốt nhất, bọn họ sẽ lựa chọn đến phòng đấu giá trước. Tại chỗ đó, đưa ra một cái giá càng dễ dàng . U Minh Vương, hắn ta sẽ vì những vật nhỏ này mà xâm nhập thành Ý Cư của bọn họ sao? Hắc Cẩn Trí có điểm không xác định, cho nên. . . . . . Hắn không dám tùy tiện đến hỏi hắn ta, chuyện này không được, U Minh Vương, bọn họ không đắc tội nổi. Chuyện này. . . . . . —— “Tiểu Nhạc Nhạc, chuyện ngày hôm nay dù sao cũng đừng nói cho cha mẹ ta nha. . . . . .” Được rất nhiều thứ tốt nha. Thành Ý Cư này, quả nhiên không sai, thế nhưng. . . . . . Bây giờ có nhiều đồ cất giữ, tiểu Hoan Hoan rất vui vẻ. Nhưng bé không muốn nói cho mấy người Đông Phương Ngữ Hinh , chỉ sợ ngộ nhỡ bọn họ bảo đưa trở về. Ô ô, cũng lớn như vậy , bé cũng không có mấy thứ làm vốn riêng đâu? Những thứ này, coi như làm tài sản riêng của bé đi. “Tiểu Hoan Hoan, ngươi nói làm thế nào thì làm thế đó . . . . . .”