“Ta cũng không biết nên chú ý cái gì, lúc đó sau khi mang thai mấy tháng ta mới biết được chính mình mang thai , bên người cũng không có người chiếu cố, thời điểm ta sinh Tiểu Hoan Hoan, bên người cũng không có người, nếu như không phải sư phụ bọn họ bỗng nhiên xuất hiện, ta cùng Tiểu Hoan Hoan nói không chừng liền......” Uất Trì Nhu Tình, so với chính mình hạnh phúc hơn. Tốt xấu bên người nàng cũng có Uất Trì Tà Tâm, có nha đầu hầu hạ . Tiểu Hoan Hoan là sinh non, nếu như khi đó nàng biết, nàng cũng sẽ không để chính mình một mình một người ở vùng hoang vu dã ngoại . “Hinh Nhi, nếu như nàng lại mang thai, ta tất nhiên sẽ luôn ở bên cạnh bầu bạn......” Trong lòng Uất Trì Tà Dịch rất tự trách, thời điểm lúc trước, hắn còn tưởng rằng Hinh Nhi luôn không quan tâm tới Tiểu Hoan Hoan. Nhưng sau khi tiếp xúc một thời gian dài hắn mới biết được, một nữ nhân, chính mình mang theo một đứa bé có biết bao nhiêu không dễ dàng. Mà đồng bạn của nàng, đều là một đám sát thủ giết người không chớp mắt . Muốn bọn họ phục tùng, Đông Phương Ngữ Hinh ắt hẳn cũng bỏ ra không ít công sức . “Ta hiện tại rất hạnh phúc......” Thấy Tà Dịch như thế tự trách, Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười: “Chàng thương ta như vậy , tất cả lúc trước, đều là đáng giá ......” Nhìn bọn hắn ân ái như vậy, đảo chủ âm thầm than một tiếng, hiện tại hắn có thể nói cái gì? Chỉ hy vọng Đông Phương Ngữ Hinh sống tốt , bởi vì chỉ khi nàng tốt, Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan, mới có thể tốt. “Uất Trì Nhu Tình, bất quá ngươi có thể tổng kết một chút kinh nghiệm, chờ thời điểm tương lai ta mang thai, là có thể lấy làm tài liệu tham khảo ......” Đảo chủ không có nhiều đứa nhỏ, bọn họ kỳ thật căn bản không cần...... Quá mức ít ỏi. Tà Dịch cùng Tà Tâm, kỳ thật hoàn toàn có thể hòa thuận ở chung a. “Ân, tốt nga, Hinh Nhi......” Bữa cơm này, ăn tương đối ấm áp. Ngày kế, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch và Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Nhạc Nhạc, toàn bộ lựa chọn bế quan. Trên đảo liền thanh tịnh đi rất nhiều, đảo chủ vẫn như cũ cảm thấy có chút không quen -- “Đại trưởng lão, về sau đừng nghĩ tới chuyện cấp thiếu đảo chủ nạp thiếp......” Ngày hôm qua, hắn suy nghĩ hơn phân nửa buổi tối. Tính tình của Uất Trì Tà Dịch hắn hiểu , lần trước hắn không phát hỏa, nhưng không có nghĩa là lần sau cũng sẽ không twucs giận. “Đảo chủ, nhưng thiếu đảo chủ hắn......” “Bọn họ còn trẻ, gấp cái gì đây?” Biết đại trưởng lão lo lắng vấn đề con nối dòng, đảo chủ thở dài nói: “Nếu như áp bức bọn họ quá , ta lo lắng hắn sẽ rời đi Thiên Thương đảo ......” Bọn họ sở dĩ muốn giúp Uất Trì Tà Dịch tìm nữ nhân, chính là bởi vì hắn đối Đông Phương Ngữ Hinh mê luyến, lo lắng hắn làm ra chuyện tình quá giới hạn. Nếu như hắn đi rồi, rời đi Thiên Thương đảo, kia còn không bằng như hiện tại đâu? “Ân, ta cũng biết ......” Đúng vậy, cảm tình của bọn họ đã kiên định như vậy, hắn cần gì phải đi làm người xấu đây? “Quan hệ của ngươi cùng nhị trưởng lão ......” Đảo chủ vẫn có chút lo lắng. “Không có việc gì, hắn sẽ nghĩ thông ......” Đại trưởng lão chua sót cười, Uất Trì Hiểu Hiểu...... Tuy rằng nàng nói không có việc gì, sự kiện kia cứ như vậy trôi đi, nhưng...... Tâm hắn bình tĩnh nhiều năm như vậy, nay đã có điểm mất tự nhiên . Thời điểm ban đêm, đặc biệt là thời điểm đêm dài người tĩnh, hắn luôn không tự giác nhớ tới ngày đó điên cuồng. Hắn tự biết bản thân không đúng, bởi vì......