”Đúng vậy, thiếu đảo chủ, đảo chủ đã chuẩn bị xong, nói là có việc muốn bàn bạc. . . . .”
Có việc nói cũng không cần cùng nhau ăn cơm chứ?
Nhưng phụ thân đã nói như vậy , còn để cho người ta tới gọi hắn, hắn cũng không đi cũng không ổn.
Tà Dịch đứng dậy, vừa định đi ra ngoài, tiểu Hoan Hoan đã cùng tiểu Nhạc Nhạc chạy vào:
“Phụ thân, người muốn đi làm gì . . . . . .”
Tiểu Hoan Hoan ngẩng đầu, vẻ mặt ý cười hỏi.
“Gia gia của con gọi ta tới ăn cơm, tiểu Hoan Hoan, con ăn chưa?”
Haiz...zz, ban đầu lúc Hinh Nhi ở đây, bọn họ luôn cố gắng hết sức ăn cơm cùng nhau .
Nhưng bây giờ Hinh Nhi bế quan, hắn và tiểu Hoan Hoan cũng tự mình thu xếp cho bản thân , đâu có tâm tình cùng nhau ăn.
Thiếu một người, mới cảm thấy cũng không có một chút ý nghĩ nào?
“A, con chưa ăn nha. . . . . .”
Tiểu Hoan Hoan vuốt bụng nhỏ, bây giờ gần tới lúc ăn cơm rồi à?
Ngược lai bé cảm thấy hơi đói bụng.
“Vậy cùng đi thôi. . . . . .”
Uất Trì Tà Dịch kéo tay tiểu Hoan Hoan , bởi vì Uất Trì Tà Dịch ở đây, tiểu Nhạc Nhạc tự giác đi theo bên cạnh, hắn cũng không dám có hành động vô cùng thân thiết gì với tiểu Hoan Hoan ở trước mặt Uất Trì Tà Dịch ——
Ví dụ như, bắt tay gì đó.
“À, được nha. . . . . .”
Tiểu Hoan Hoan vui vẻ trả lời, có điều bé chợt nhíu ngay mày , bất an hỏi:
“Nhưng mà phụ thân, gia gia cũng không mời con tới mà. . . . . . Con tới như vậy , ông có thể mất hứng hay không nha. . . . . .”
Uất Trì Tà Dịch vẻ mặt đầy vạch đen, một đứa bé như con, cần mời trịnh trọng à?
Phụ thân nói có việc thương lượng, tiểu Hoan Hoan nhỏ như vậy, còn là nữ nhi của hắn, hẳn là không có việc gì .
“Con a, đúng là tiểu quỷ tinh quái. . . . . . Ta mời con tới được không?”
Tiểu Hoan Hoan cười hì hì:
“Tốt, vậy người liền mời con đi. . . . . .”
“Mỹ nữ, đi theo ta ăn cơm cùng nhau thôi?”
“Vâng . . . . .”
Cha và con gái hai người này. . . . .
Tiểu Nhạc Nhạc thấy có chút không nói nổi, tuy rằng Uất Trì Tà Dịch rất không thích chính mình, nhưng. . . . . .
Hắn đối với Hoan Hoan, đúng là tốt không cần nói.
Có điều, ngay từ đầu, Uất Trì Tà Dịch cũng rất thích hắn nha.
Từ lúc hắn có thể nói chuyện , là một giọng nam, hắn ta mới đối với mình như vậy . . . . . .
Mà khi hắn biến thành người, hắn ta cũng vẫn không thích chính mình .
Chỉ lo lắng hắn bắt cóc tiểu Hoan Hoan, nhưng, tiểu Hoan Hoan vốn chính là của hắn, hắn sẽ tốt với tiểu Hoan Hoan cả đời .
Đứa nhỏ lớn như vậy , có lẽ không biết khái niệm cả đời , nhưng tiểu Nhạc Nhạc hiểu được, hắn dù sao đã gần mấy ngàn tuổi .
Đảo chủ nói là mời Tà Dịch ăn cơm, Tà Dịch nghĩ rằng chẳng qua là hai người cùng nhau dùng cơm, nhưng sau khi đi, mới phát hiện. . . . . .
Tứ đại trưởng lão đều ở đây, tuy rằng không còn ai khác, nhưng. . . . . .
Chuyện này cho hắn một loại cảm giác trịnh trọng hiếm thấy.
“Thiếu đảo chủ. . . . . .”
Nhìn thấy Tà Dịch tới, tứ đại trưởng lão vội vàng đứng dậy thỉnh an, Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, ý bảo bọn họ ngồi xuống.
Ngay tại lúc này, Uất Trì Tà Tâm và Uất Trì Nhu tTnh đã tới.
“Đại ca. . . . . .”
Hai người cũng chào hỏi với Uất Trì Tà Dịch , Uất Trì Tà Dịch cười nói:
“Hôm nay sao tất cả như vậy ?”
Trưởng lão, Uất Trì Tà Tâm, bây giờ cả một đám đều đến đây.
“Tà Dịch, ngồi xuống đi. . . . . .”
Mọi người ngồi xuống, nhóm người hầu nhanh chóng mang thức ăn lên, bắt đầu vội vàng bày đầy cái bàn.
“Tiểu Hoan Hoan, tới chỗ này của gia gia. . . . . .”
Nhìn thấy tiểu Hoan Hoan cũng tới , đảo chủ cũng không hề bực mình, ông cười hì hì nói.
Chyện này nếu như đổi thành lúc ban đầu, tiểu Hoan Hoan đương nhiên sẽ vui vẻ chạy tới.
Nhưng hôm nay. . . . . .
Biết có lẽ đảo chủ khả năng có thể tính toán tìm kế mẫu , tiểu Hoan Hoan sẽ không thích ông lắm.
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
55 chương
219 chương
161 chương
107 chương
31 chương
21 chương
8 chương