Quốc sư, nữ vương, Tà Dịch. . . . . . Võ công của mình tuy rằng kém nhất, nhưng ở thời không này coi như là không tệ , nhưng thành người vô dụng, vậy. . . . . . Chẳng phải là. . . . . . Còn cần bọn họ bảo vệ? Không, nàng không muốn làm một người vô dụng. U Minh Vương, U Minh Vương. . . . . . Nàng có thứ gì để cho hắn động lòng hay không ? Ngoại trừ , thân thể của nàng ra? Có lẽ, sự tình cũng không có hỏng bét như vậy mới đúng . Đông Phương Ngữ Hinh bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ—— “Ha ha, Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi thật là hiểu rõ rồi chứ? Đồng ý yêu cầu của bổn vương ?” Có thể gặp lại Đông Phương Ngữ Hinh, U Minh Vương hoàn toàn không ngoài dự tính, hắn cười ha ha . “U Minh Vương, chuyện ma hạch cấp mười, nói vậy ngươi cũng nghe nói chứ?” Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên nhìn hắn, bình tĩnh hỏi. “Đó là đương nhiên. . . . . .” “Vậy. . . . . . Chuyện học viện Tinh Anh luyện chế đan dược thì sao?” U Minh Vương này, thoạt nhìn dường như cũng không sốt ruột, điệu bộ giống như, tất cả đều dự tính kỹ càng . “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi nghĩ là bổn vương nuôi dưỡng mọi người cho đẹp mắt ?” Thủ hạ của hắn, có hệ thống tình báo hoàn mỹ nhất , chuyện này hắn càng biết. “Ha ha, vậy hai chuyện này U Minh Vương sẽ không quan tâm ư? Tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh ta bất tài, nhưng dù sao cũng là một Luyện Đan Sư, nếu như ngươi phế bỏ ta như vậy , nếu như có một ngày, đúng lúc ngươi thiếu một Luyện Đan Sư, vậy. . . . . .” Đây đã là rất thành ý . Đông Phương Ngữ Hinh, đây là biến thành đồng ý sau này sẽ giúp U Minh Vương . “Đông Phương Ngữ Hinh, Luyện Đan Sư trên đời này rất nhiều, lợi hại hơn ngươi cũng không phải không có. . . . . .” U Minh Vương hơi tức giận , nữ nhân này là tới cùng hắn bàn điều kiện sao? Có nói như vậy ư? “Phải . . . . . U Minh Vương, ngươi nói vô cùng đúng, nhưng người dùng năm năm ngắn ngủn học đến cái trình độ của bây giờ của ta cũng rất ít. . . . . . Hơn nữa, U Minh Vương, có chuyện ta không nói ngươi cũng rõ ràng. . . . . . Khi ta luyện chế đan dược thất giai , chẳng qua cũng là may mắn vừa vặn qua khảo nghiệm Luyện Đan Sư thất giai mà thôi. . . . . .” Chuyện này. . . . . . Hắn biết, vận may của Đông Phương Ngữ Hinh , tốt hơn người khác một chút—— Đương nhiên, chuyện này nói chính là lúc luyện đan . “Học viện Tinh Anh Luyện Đan Sư phần đông, nhất định sẽ không thiếu một người ta đây, nhưng bọn họ cũng vẫn chưa bắt đầu hành động, U Minh Vương, ngươi thông minh như vậy, liền không đoán ra tại sao à?” Vì sao? U Minh Vương bỗng nhiên muốn cười, nữ nhân này, quả nhiên thông minh. Không biết vận may tốt của nàng từ đâu đến —— Đi chỗ cái thời không đó, đã có bao nhiêu người không về được, nhưng nàng lại trở về hoàn hảo không thiếu hụt gì . . . . . . Mà luyện đan cũng thế, trình độ của Mẫn Du Nhiên vốn là cao hơn nàng , nhưng bại bởi nàng. Hắn dự đoán được cái phương thuốc kia , hắn có thể mời Chích lão hỗ trợ, —— Nếu như Đông Phương Ngữ Hinh cũng cùng làm mà nói, vậy xác xuất thành công đã có thể. . . . . . Tuy rằng hắn không phải Luyện Đan Sư, nhưng vẫn biết như cũ, đan dược cấp bậc càng cao, xác xuất thành công lại càng thấp. “Đông Phương Ngữ Hinh, bổn vương không rõ ý tứ của ngươi. . . . . .” U Minh Vương tuy rằng biết Đông Phương Ngữ Hinh nói , nhưng vẫn như cũ hỏi, hắn muốn cho Đông Phương Ngữ Hinh chính mồm nói ra. “Ý tứ của ta rất đơn giản, ta chỉ là muốn, ta sẽ vẫn cố gắng nâng cao trình độ của chính mình , nếu như có một ngày, U Minh Vương có chỗ cần ta cống hiến sức lực , tất nhiên Hinh Nhi sẽ dốc toàn lực giúp đỡ. . . . . .”