Hắn bỗng nhiên cúi đầu, ở trên lỗ tai Đông Phương Ngữ Hinh nhẹ nhàng cắn một chút, thân mình Đông Phương Ngữ Hinh run lên, muốn lui về phía sau nhưng Tà Dịch lại gắt gao ôm nàng, không cho nàng rời đi:
“Hinh Nhi, chúng ta động phòng hoa chúc đi......”
“Chàng làm sao mà biết nàng là giả a?”
Đông Phương Ngữ Hinh có chút hiếu kỳ, mặt Uất Trì Tà Dịch tối sầm, nghĩ đến chính mình thế nhưng lại không phát hiện, hắn liền vạn phần buồn bực.
“Ta lúc đó......”
Đem tình huống lúc đó nói lại một lần, tay hắn bỗng nhiên bắt lấy tay Đông Phương Ngữ Hinh :
“Nàng xem, hắn chỉ đối với riêng nàng là có hứng thú......”
Hắn đem tay Đông Phương Ngữ Hinh rời tới địa phương kia, khuôn mặt Đông Phương Ngữ Hinh đỏ lên:
“Tà Dịch, hiện tại đang là ban ngày ?”
“Ban ngày thì ban ngày, nàng sợ cái gì......”
Ngạch, Đông Phương Ngữ Hinh há to miệng , được rồi, kỳ thật hắn vẫn luôn như vậy, cho tới bây giờ chẳng biết kiêng dè là gì.
Thời điểm lúc trước làm vương gia cũng như vậy, hiện tại vẫn là như vậy.
“Hơn nữa, có đôi khi chọn thời điểm không bằng đụng thời điểm......”
Thanh âm Uất Trì Tà Dịch rất nhẹ nhàng, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không muốn cự tuyệt, nàng cũng muốn hắn .
Bọn họ còn chưa động phòng đâu, hiện tại bổ sung cũng không có gì là không tốt --
“Vương...... Bên ngoài có tin tức nói phát hiện thập giai ma hạch......”
U Minh giới, cũng đồng dạng chiếm được tin tức.
“Cái gì? Thập giai ma hạch......”
U Minh vương là người luôn luôn là lạnh nhạt, nhưng khi nghe đến tin tức này vẫn nhịn không được đứng lên.
“Đúng vậy, vương......”
Hồi báo là pháp sư của hắn, hắn chưởng quản tin tức bên ngoài, cảm thấy U Minh Vương có hứng thú, hắn nhanh chóng đi qua nói.
“Thập giai ma hạch...... Ha ha, quả nhiên là thứ tốt ......”
Nhưng đồng dạng, vật như vậy, người muốn cũng rất nhiều.
“Vương, chúng ta muốn đi không?”
“Ở trong tay ai?”
U Minh vương đột nhiên hỏi , pháp sư kia vội vàng hỏi:
“Tạm thời giữ bí mật, chúng ta cũng tra không được, bất quá này cũng là chuyện bình thường, nếu là lúc này công bố, chỉ sợ sẽ......”
Đúng vậy, nếu để cho người ta biết ở trong tay ai, kia hắn còn có ngày lành sao?
“Kia chú ý một chút, bổn vương đối với vật này có hứng thú......”
U Minh vương thản nhiên nói, pháp sư vội vàng lui xuống, U Minh vương lại trầm tư đứng lên.
Hắn cần là một một phương pháp phối chế đan dược, sau đó là một cực phẩm luyện đan sư.
Mà thập giai ma hạch này, vạn nhất đến lúc đó cần dùng đến.... .......
Không được, hắn nhất định phải lấy tới tay
Bởi vì, nếu đến lúc đó cần dùng đến, mà hắn lại không có, nhất định sẽ làm chậm trễ sự tình .
“Luyện đan sư......”
Lần trước Chích lão cùng Liệt lão đi qua, bởi vì chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh , bọn họ hứa hẹn thiếu chính mình một cái tình cảm.
Nếu như có được phương pháp phối chế kia,vậy......
Có thể để Chích lão hỗ trợ, hẳn là không thành vấn đề.
Nhưng nàng có thể đáp ứng hỗ trợ, nhưng về phần tỷ lệ thành công----
Rất khó nói, tỷ lệ thành công của luyện đan sư, cùng tâm tình của bọn họ là có liên quan.
Mà Đông Phương Ngữ Hinh......
Hắn cầm trông tay tài liệu thuộc hạ đưa cho hắn, thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh chưa tới cái thời không kia, võ công hẳn là không cao.
Mà hiện tại, hắn có thể cảm thấy võ công của nàng tăng lên không ít.
Võ công cùng trình độ của luyện đan sư, nhất định có quan hệ.
Mà tỷ lệ Đông Phương Ngữ Hinh luyện đan thành công, cùng với người khác là không thể so sánh .
Nàng cứ như vậy bị phế đi......
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
55 chương
219 chương
161 chương
107 chương
31 chương
21 chương
8 chương