Nhưng nàng mang theo mặt nạ, hơn nữa lúc này là theo U Minh vương cùng nhau đến .
Cho nên......
Ông tốt nhất đừng chấp nhặt với loại người như nàng ta.
Mà Nhu Y, xem đảo chủ cũng không có nói tiếp, nhưng vẫn như cũ có người nhìn qua, trong lòng nàng vui vẻ, nói:
“Nàng là khắc phu, nghe nói tướng công đầu tiên của nàng, thành thân đêm đó đã bị nàng khắc chết......”
Nhu Y vui sướng khi người gặp họa nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh nghe xong mặt tối sầm, nữ nhân này......
Tà Dịch cũng quay đầu trừng mắt nhìn đi qua, Đông Phương Ngữ Hinh vội nói:
“Bái đường......”
Nàng cũng không có ra tiếng, Uất Trì Tà Dịch nghĩ cũng đúng, hai người nhanh chóng cúi đầu đối bái.
Nghi thức rốt cục hoàn thành, đại trưởng lão cũng không quản những thứ bới móc này, cao giọng nói:
“Đưa vào động phòng......”
Uất Trì Tà Dịch đỡ Đông Phương Ngữ Hinh đi tới, Nhu Y lại bỗng nhiên ngăn bọn họ lại:
“Thiếu đảo chủ, ngươi không sợ chết sao?”
Nữ nhân này, thật sự là đủ om sòm đấy.
Uất Trì Tà Dịch tay vừa động, muốn điểm huyệt, nhưng......
Một cỗ lực đạo xa lạ mà khổng lồ lại đè ép tới, là U Minh vương......
Thế nhưng hắn ta lại âm thầm ra tay.
Thì ra là, tất cả những thứ này đều là hắn ta thiết kế......
Nhu Y, cũng là trải qua hắn ta đồng ý. Hắn ta muốn cho người trên đảo chán ghét Đông Phương Ngữ Hinh sao?
Hừ, chủ ý không tệ.
“Ta không muốn chết, nhưng ta càng biết, nếu không phải Hinh Nhi, toàn bộ người của Thiên Thương đảo đều bị một người phản đồ tên là Uất Trì Nhu Y làm hỏng......”
Uất Trì Tà Dịch trực tiếp nói ra tên của Nhu Y, Nhu Y nghe xong trong lòng càng khó chịu --
Vì sao nàng làm như vậy? Còn không phải bởi vì hắn sao?
Nếu là ngay từ đầu bọn họ liền thành thân, nàng làm sao có thể......
Nàng sẽ so với Đông Phương Ngữ Hinh càng xuất sắc hơn.
Nàng mới là phu nhân thiếu đảo chủ.
“Thiếu đảo chủ, Nhu Y kia cũng cũng chẳng qua là cái thiếu nữ tử, làm sao có bản sự như vậy? Thiếu đảo chủ chứ không phải là không tin sao? Tướng công đầu tiên của Đông Phương Ngữ Hinh, thật sự là bị nàng khắc chết ......”
Nhu Y thật nghiêm cẩn nói, Uất Trì Tà Dịch nhàn nhạt cười, tay vẫn cầm lấy tay của Đông Phương Ngữ Hinh như cũ:
“Cám ơn cô nương nhắc nhở, nhưng ngươi cũng biết Hoan Hoan là hài tử có vào lúc nào?”
Hoan Hoan, tiểu nha đầu kia?
“Đã quên nói cho ngươi, Hoan Hoan, chính là đứa nhỏ có được vào tối hôm đó ......”
Uất Trì Tà Dịch đắc ý cười, hắn quay đầu nhìn về phía mọi người:
“Hinh Nhi như thế nào, tin tưởng các ngươi đều rất rõ ràng, về phần có người......”
Hắn quét về phía U Minh vương, Mẫn Bá Thiên cùng Nhu Y, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống:
“Đã từng đối với chúng ta làm qua cái gì, ta tin tưởng mọi người cũng đều nhớ được, cho nên, không cần ta nhiều lời?”--
Mọi người vội gật đầu, ồn ào nói:
“Thiếu đảo chủ, động phòng, động phòng......”
Tiểu Hoan Hoan, là nữ nhi của thiếu đảo chủ, thông minh như vậy, thiên phú càng là biến thái a......
Nếu là bọn họ có thể lại sinh thêm một đứa, vậy thì......
Thiên Thương đảobọn họ, lại càng có thêm nhiều thiên tài càng tốt a?
Hài tử càng nhiều càng tốt, tất cả mọi người vui vẻ hô.
“Bổn vương muốn náo động phòng......”
Xem Tà Dịch mang theo Đông Phương Ngữ Hinh đi rồi, bỗng nhiên U Minh vương vung tay lên, lực đạo mạnh mẽ cững rắn đẩy mọi người ra, hắn sải bước đi theo.
“U Minh vương, không thể tưởng được ngươi hưng trí thật sự là không sai......”
Tà Dịch quay đầu, xem U Minh vương, cuối cùng rơi xuống trên người đi theo phía sau hắn ta:
“Hai vị này, sao Tà Dịch lại cảm giác có vài phần quen thuộc?”
Truyện khác cùng thể loại
337 chương
50 chương
82 chương
27 chương
73 chương