Mẫn Bá Thiên không biết hắn đi chỗ nào, nhưng. . . . . . Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch, ngươi cũng dám đến nơi này sao? Thậm chí hạ độc U Minh vương , các ngươi thật sự là đủ to gan. Có điều, trải qua lần này, ha ha. . . . . . Mẫn Bá Thiên âm hiểm nở nụ cười, hắn biết, về sau địch nhân của Uất Trì Tà Dịch , lớn nhất không phải mình, mà là. . . . . . U Minh vương. . . . . . U Minh vương, cũng không phải là cái loại người chịu thiệt , Đông Phương Ngữ Hinh hạ độc hắn , hắn tất nhiên sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần . Mà bởi vì lần giao thủ này , tin tưởng ấn tượng của U Minh vương đối với Đông Phương Ngữ Hinh . . . . . . Hừ, nam nhân, luôn thích chinh phục nữ nhân, đặc biệt, nữ tử có cá tính . Đông Phương Ngữ Hinh rất đẹp, xinh đẹp làm cho hắn cũng động lòng, U Minh vương cũng là nam nhân, một cái nam nhân háo sắc , đã lại càng không cần phải nói —— “Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch, bổn vương biết các ngươi ở đây, xuất hiện đi. . . . . .” U Minh vương đứng cao ngạo , phía sau hắn, cũng không có mấy hộ vệ đi theo, chỉ mười mấy người, không nhiều lắm. Nhưng mấy người Uất Trì Tà Dịch cũng sẽ không xuất hiện tùy tiện , bọn họ đang đợi. . . . . . “Hạ độc bổn vương ? Được, tốt lắm, bổn vương có thể không truy cứu tội các ngươi tự mình xâm nhập U Minh giới , chỉ cần các ngươi đi ra, giao giải dược. ra . . . . .” U Minh vương tiếp tục hô, nhưng. . . . . . Vẫn không có người đi ra như cũ . . . . . . “Vương, có phải bọn họ đã đi rồi hay không ?” Một tên hộ vệ phía sau cẩn thận hỏi, tay của U Minh vương vừa nhấc, cho tên hộ vệ kia một cái tát. Ba một tiếng, cái tát thanh thanh thúy, khóe miệng tên thị vệ có máu chảy ra, nhưng vẫn đứng vững vàng như cũ . Đây chỉ là một cái tát bình thường , cũng không dùng nội lực. Nếu không, thị vệ kia đã sớm chết thẳng cẳng. “Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh, các ngươi định trốn tới khi nào? Chẳng lẽ, các ngươi muốn nếm thử trận pháp của U Minh giới ta?” U Minh vương tiếp tục hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, trận pháp? Chỗ này của U Minh vương cũng có trận pháp? Hắn cũng tinh thông? Hoặc là, bên cạnh hắn có người tinh thông trận pháp ? Vậy. . . . . . Ban đầu lúc Mẫn Bá Thiên tấn công Thiên Thương Đảo . . . . . . Vì sao U Minh vương không để cho người tinh thông thứ này cùng đi trước chứ? Nếu như có nhân tài phương diện này , vậy. . . . . . Thiên Thương Đảo đã bị đánh bại từ lâu. . . . . Nếu như hắn thật sự có nhân tài phương diện này, vậy. . . . . . Hắn hợp tác với Mẫn Bá Thiên , cũng có chút ý vị sâu xa . . . . . . U Minh vương, cũng không toàn lực duy trì Mẫn Bá Thiên. Đông Phương Ngữ Hinh cho là rất rõ ràng. “Ta đếm tới 3, nếu như các ngươi không xuất hiện, bổn vương liền khởi động trận pháp. . . . . .” Tuy rằng, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn kiến thức trận pháp của hắn một chút , nhưng bây giờ thời gian lại càng quan trọng với mọi người . “Một. . . . . .” U Minh vương trầm giọng hô. “Hai. . . . . .” “ Ba. . . . . .” “Tốt lắm, đừng đếm, chính là ta đi ra. . . . . .” Tà Dịch lạnh nhạt hiện thân, Đông Phương Ngữ Hinh đi ra theo sau, còn có, Hoan Hoan và tiểu Nhạc Nhạc. Bốn người, hai người lớn, hai đứa trẻ. Bốn người này, khiến người ta nhìn thực ghen tị. Dung mạo của Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch , thì phải là cái loại đi ở trong hàng nghìn vạn người, khiến cho người ta liếc mắt một cái cũng chú ý này. Nam tuấn mỹ, nữ xinh đẹp. Mà tiểu Hoan Hoan, một tiểu nha đầu càng phấn điêu ngọc mài , đáng yêu xinh đẹp đến bất ngờ . Tiểu Nhạc Nhạc, tuy rằng còn nhỏ một chút, nhưng cũng đáng yêu như vậy, khuôn mặt có chút béo mũm mĩm. . . . . .