Quốc sư hít một tiếng, Uất Trì Tà Tâm này , lúc này thế nào càng ngày càng giống với Uất Trì Tà Dịch ? Cũng thành loại người si tình ư? Nếu như đây là lúc ban đầu, có lẽ tuyệt đối sẽ không như vậy. Đại trưởng lão vừa nghe vội vàng đi lên trước, muốn giúp Uất Trì Nhu Tình xem một chút, nhưng Uất Trì Tà Tâm không cho. “Uất Trì Tà Tâm, để cho ta xem một chút đi, nói không chừng, nói không chừng Uất Trì Nhu Tình có thể cứu mà?” Vừa nãy ông đã nghe nói, Uất Trì Nhu Tình là mới vừa gặp chuyện không may, bởi vì không cam lòng chịu nhục. Haizz, không ngờ nha đầu này dĩ nhiên là một. . . Liệt nữ tử, lúc ban đầu, bọn họ đều xem thường nàng đâu? “Vì sao, vì sao các ngươi không tới sớm một chút ?” Uất Trì Tà Tâm tuy rằng thương tâm, nhưng. . . Cũng chưa hoàn toàn mất lý trí, hắn ngẩng đầu nhìn quốc sư bọn họ. . . Nếu như, bọn họ sớm một chút chạy tới, nói không chừng Uất Trì Nhu Tình cũng sẽ không. . . “Chúng ta cũng không muốn, chúng ta đã tận lực. . .” Trong lòng của Quốc sư , cũng thật đáng tiếc, nhưng. . . Hắn cũng không có biện pháp, nếu như biết như vậy, hắn tất nhiên tới nơi này trước . “A. . .” Uất Trì Tà Tâm thấy cai ngục bị đánh hấp hối cách đó không xa , tức giận rút đao ra, điên cuồng đi qua chém lên. Máu thịt văng ra, mọi người nhanh né tránh, bọn họ biết hắn cần phát tiết, cho nên, cũng không có ai đi qua ngăn cản. Haizz, Uất Trì Nhu Tình đáng thương , đều mang thai, bây giờ đây. . . “Đại trưởng lão, làm gì?” Mặc kệ cái nam nhân phát điên kia , quốc sư đi tới bên người đại trưởng lão , khẽ hỏi. “Cũng chưa hoàn toàn tắt thở, ta có thể giúp nàng bảo vệ một hơi thở cuối cùng này trước , tiếp được đầu lưỡi, nhưng. . . Nếu để cho nàng hoàn toàn tỉnh lại, sợ rằng phải đợi Thiếu phu nhân. . .” Hinh nhi. . . Nghĩ đến tên này, trong lòng của quốc sư ấm áp, nha đầu này, đích thật là bản lĩnh không nhỏ. “Cái này. . . Đại trưởng lão, có thể di động nàng sao?” Hinh nhi lúc này ở đan học viện, khẳng định không có phương tiện đến lúc này a. Hơn nữa, chuyện của nàng nhiều, nếu như có thời gian, nàng đã tự mình tới. Cũng sẽ không để cho hắn và Phí Kỳ tới xử lý chuyện của Thiên Thương Đảo . “Không thể. . . Quốc sư, nàng mang bầu, bây giờ tình huống như vậy, không có thể tùy ý di động. . .” Mồ hôi, cái này, nhưng thật ra cũng đúng —— Quốc sư gật đầu, hắn đi về phía Uất Trì Tà Tâm, tóm cánh tay của hắn, lớn tiếng nói: “Ngươi vừa nãy không nghe được sao? Nàng chưa chết mà?” Nói thế, dường như một tiếng sét, để cho Uất Trì Tà Tâm hoàn toàn choáng váng. . . Qua hồi lâu, hắn mới không thể tin được xoay đầu lại, khẽ nói: “Ngươi nói cái gì?” “Đại trưởng lão nói, nữ nhân của ngươi, không chết. . .” Vụt. . . Uất Trì Tà Tâm đã ném đao đi, quay người lại liền bay tới, ôm lấy Uất Trì Nhu Tình: “Thực sự?” “Ho khan một cái khái, Uất Trì Tà Tâm, ngươi cũng cẩn thận một chút, tuy rằng không chết, nhưng muốn sống lại, còn phải chờ Đông Phương Ngữ Hinh trở về. . .” Đông Phương Ngữ Hinh. . . Không ngờ lại cần nàng tới cứu bọn họ, Uất Trì Tà Tâm không biết nên nói cái gì cho phải rồi? Vì sao, lúc ban đầu hắn lại nhìn Đông Phương Ngữ Hinh không vừa mắt như thế chứ? “Được rồi, bởi vì nàng mang bầu, hơn nữa ngươi cũng thấy đấy, hiện tại thân thể nàng đặc biệt suy yếu, cũng phải cực kì chú ý, hôn mê như vậy , dễ dàng xảy thai hơn . .”