Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 83 : Oán niệm ngập trời

-A………….. Tiếng thét chói tai vang lên trong thang máy chật chội. Không chỉ có cô béo kia mà ngay cả vị bác sĩ cao ngạo cũng sợ đến mức tạc cả da đầu, vô cùng kinh hãi trốn sang một bên, đôi mắt đen lay láy trợn tròn. -Ầm ầm… Một âm thanh trầm trầm vang đến. Chiếc thang máy vốn đang đi xuống bỗng nhiên dừng lại giống như bị phanh gấp khiến cho mấy người bên trong bị ngã dúi dụi. Đèn trong thang máy chợt sáng chợt tối, hơi thở khủng bố tràn ngập khắp nơi. Hai người phụ nữ kinh hoàng nhìn ông già khô quắt trước mắt. Vài sợi tóc bạc lưa thưa trên đỉnh đầu ông ta khẽ rung lên. Ông cụ ngẩng đầu lên, xuất hiện trước mắt mọi người là một khuôn mặt hiền lành. Nhìn thấy khuôn mặt này khiến người ta không nhịn được khẽ thở phào. Nhìn kiểu gì thì đây cũng là một ông cụ không màng thế sự chỉ hay chơi cờ hoặc tập thái cực quyền trong công viên. Nhưng vào lúc này đèn trong thang máy chợt tắt, trong phút chốc tất cả đều chìm vào bóng tối. Hai người phụ nữ hét lên chói tai đầy sợ hãi. Ngay sau đó đèn lại sáng bừng lên, mọi người lại nhìn thấy ông cụ gầy gò kia, khuôn mặt vốn hiền lành giờ trông như bị đóng băng. Trên mặt là một tầng băng sương mù mịt, hai mắt trợn trừng, tất cả đều là lòng trắng không hề có con ngươi. Cổ căng lên, mồm há to, từ trong cổ họng phát ra những tiếng nức nở không rõ tiếng. Hai tay cứng ngắc với lên phía trước, ở cổ tay phải còn buộc một sợi dây màu đen phía trên có một bảng gỗ nhỏ, trên đó hẳn là viết tên của ông ta. Có điều chuyện khiến cho người ta khiếp vía là giữa hai chân của ông lão…Ông cụ mặc một chiếc quần dài màu xám, không có thắt lưng mà chỉ có một chiếc dây thừng buộc vòng quanh hông. Mà ở chỗ đũng quần của ông ta, trướng khí căng phồng lên như một quả bóng cao su, trông giống như thật. Khuôn mặt ông lão trắng bệch, trong cái không gian nho nhỏ này thấy thật khủng bố. Cổ họng phát ra những tiếng nức nở, đây là oan hồn muốn nói nhưng lại không dám nói ra oán niệm chất chứa trong lòng. Ông ta vươn cánh tay khô gầy về phía trước giống như móng vuốt quỷ muốn đâm thủng phổi con người. -A…………… Hai người phụ nữ té ngã trong góc thang máy, la hét ầm ĩ như bị nổi cơn điên. Trong đó thì cô nàng bác sĩ xinh đẹp bình tĩnh hơn một chút, cô ấy điên cuồng bấm phím di chuyển trong thang máy. Nhưng thang máy vẫn đứng trơ trơ. Có chuyện như thế này là do ông cụ trước mắt là một con lệ quỷ chân chính. Oán niệm của ông ta quá lớn khiến cho ông ta sau khi chết đi lại có được năng lực siêu nhiên nào đó. Đương nhiên không phải bất luận ai chết đi biến thành quỷ cũng có siêu năng lực hữu dụng, sau đó có thể tùy ý đi lại trong dương gian để báo thù. Bình thường thì người chết hóa thành quỷ hồn, đa phần là cô hồn dã quỷ vô hại, cả người trong suốt không ai nhìn thấy. Giống như nữ quỷ mặc đồ màu hồng, người đàn ông nhảy lầu hay bà cụ già xuất hiện trên công trường ngày hôm qua đều thuộc hàng ngũ cô hồn dã quỷ. Bởi vì trong lòng bọn họ có oán có hận nên dưới chế độ chấp pháp bằng nhân tính, bọn họ cũng không bị cưỡng chế lôi về địa phủ. Có điều làm gì có ai sẵn lòng đi chết. Ở thời điển tử vong mọi người đều sinh ra oán niệm trong lòng. Do đó loại cô hồn này không cần Lưu Anh Nam phụ đạo tâm lý mà chỉ cần vật vờ trên dương gian một thời gian dài, lại dùng góc độ của linh hồn đi cảm thụ nhân tình thế thái một lần nữa. Khi đó bọn họ sẽ tự nhận ra chết đi mới là sự giải thoát chân chính, còn sống thì vẫn còn phải đối mặt với những chuyện gian nan khiến người ta phiền lòng. Để cho bọn họ tự mình cảm thụ, oán niệm nhỏ nhặt trong lòng họ sẽ tự động tan đi, hồn về địa phủ. Mà chỉ có loại quỷ hồn như ông lão trước mặt, trong lòng oán niệm quá lớn, chết quá thảm mới cần Lưu Anh Nam tiến hành phụ đạo tâm lý, hóa giải oán niệm. Đúng lúc này ông lão kia bỗng thu hồi cánh tay khô héo có thể xuyên thấu nhân tâm lại. Ông ta nhanh chóng cởi chiếc dây thừng buộc quanh lưng lại, cái quần trong nháy mắt rơi xuống đất. Giữa hai chân ông ta không có quả bóng cao su nào cả mà là "thằng em"đã không còn oai phong đang bị sưng lên như một cái gậy đánh bóng chày, hai quả trứng phía dưới thì như hai quả bóng chuyền…Ông lão cứ để trần truồng "thằng em" của mình như vậy, đôi mắt trắng dã không có lòng đen kia đang nhìn chằm chặp vào cô béo. Ông ta khó nhọc bước về phía cô nàng, vừa đi vừa nói chuyện: -Bác sĩ, cứu tôi với, tôi đau quá, phía dưới đau quá… T. r. u. y.ệ-A … Ông, ông đừng lại đây. Cứu mạng, cứu mạng… -Cô béo la hét ầm ĩ như bị nổi cơn điên, nước mắt nước mũi giàn giụa. Vị bác sĩ xinh đẹp kia cũng vô cùng sợ hãi, liều mạng ấn các phím trong thang máy. -Bác sĩ, xin cô hãy cứu tôi. Tôi đau lắm, nếu cô không cứu thì tôi sẽ chết mất. Tôi chết thì có hóa thành quỷ cũng sẽ không tha cho cô… -Giọng nói của ông cụ rất khàn khàn, ông ấy không ngừng khẩn cầu thầy thuốc cứu mạng. Đây là ý niệm chấp nhất nhất trong lòng ông ta. Lúc ấy chắc chắn là đau quá không nói lên lời, mà lại không được bác sĩ chữa trị kịp thời nên mới hóa thành quỷ hồn, oán niệm không tiêu tan. -Cô là bác sĩ, cô thấy tôi đau đớn thống khổ như thế này, tại sao cô không cứu tôi, tại sao… -Ông lão bỗng nhiên giống như lên cơn điên, vươn đôi móng vuốt quỷ sắc bén chộp lên phía trước. Có điều bây giờ ông ta cũng không có ý thức chỉ là bị chấp niệm trong lòng chi phối muốn lôi cô nàng bác sĩ không có lương tâm chôn cùng mình. Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền, đây đều là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Bây giờ ông lão chính là đến đòi mạng báo thù, cho dù anh giai Thiên Đạo có biết cũng sẽ ủng hộ. Còn giữ lại những bác sĩ không có chút trách nhiệm lương tâm nào như thế này thì mai sau không biết còn hại chết bao nhiêu người nữa. Lưu Anh Nam thậm chí còn hoài nghi cô ta căn bản không phải là thầy thuốc mà chỉ dựa vào quan hệ để kiếm công việc này. Nếu ông cụ tìm cô béo đòi mạng thì Lưu Anh Nam cũng chẳng quản làm gì. Nhưng bây giờ ông lão hoàn toàn không có ý thức, ông ấy căn bản không biết trước mắt ai mới là kẻ thù của mình, dù sao kẻ nào mặc áo blouse trắng đều là địch nhân. Mà cô béo kia trước sau vẫn tránh sau lưng cô bác sĩ xinh đẹp. Mắt thấy đôi móng vuốt quỷ khô quắt đó sắp quào lên khuôn mặt xinh đẹp, trong giây phút đó cô nàng bác sĩ sợ hãi vô cùng. Mà chuyện khiến cho nàng càng ngạc nhiên hơn là nàng nhìn thấy chàng thanh niên nãy giờ vẫn im lặng đứng sau ông cụ bây giờ lại từ từ lấy ra một chiếc băng vệ sinh cực kì to, người bình thường không thể khống chế được. Chỉ thấy anh ta khẽ rung rung tay, trong nháy mắt chiếc bao cao su bung ra như một cái túi tiền cực to bọc kín lấy ông cụ vào trong đó, càng thắt càng chặt, mặc kệ ông ta giãy giụa thế nào cũng không trốn ra được. Ông lão vẫn đứng gần trong gang tấc, lớp màng mỏng trong suốt màu bạc vô cùng mịn màng lại như bức tường chắc chắn gắt gao trói buộc ông cụ. Điều này chỉ rõ chất lượng cực tốt của vật liệu đặc biệt trong âm tào địa phủ, rất chắc chắn, không bị thủng, siêu mỏng, cỡ vừa… Lưu Anh Nam tiến lên che phía trước người cô nàng bác sĩ xinh đẹp như một anh hùng: -Ông lão xin đừng kích động. Người đã chết thì không thể sống lại, xin ông hãy nén bi thương thuận theo tự nhiên. Mà oan có đầu nợ có chủ, ông không thể biến thành quỷ rồi lạm sát người vô tội được.