Địa Phủ Lâm Thời Công
Chương 72 : Ngoài ý muốn
Trong cả bãi hài cốt không ngờ lại đào ra một xác chết hoàn hảo không tổn hao gì. Hơn nữa nó còn chủ động tóm lấy mắt cá chân của người đào, nhưng sau khi lộ ra ngoài không khí liền lập tức khô quắt thối rữa, hóa thành xương khô.
Trường hợp này có thể giải thích rằng, xác chết đột nhiên động đậy là vì nguyên nhân cái xác cứng lại dẫn tới cơ thịt và xương cốt của nó biến hình. Mà xác chết một mực rơi vào tình trạng bế khí bỗng gặp phải dưỡng khí rồi sinh ra phản ứng ô-xy hóa. Nhưng xác chết này rõ ràng cùng một chỗ với đám xương khô khác, trên người cũng không có bất kỳ thứ gì có thể chứng minh thân phận nó, cũng không có quan tài bọc xác. Nếu như là giống với các bộ xương khô khác, vì sao chỉ có nó không mục nát chứ?
Chính vì xác chết đặc biệt này cho dù hóa thành xương khô vẫn nắm chặt lấy gót chân của kẻ tham lam, không ngờ lại hù chết kẻ nọ. Chỉ thấy người nọ hai mắt trắng dã, mồm há to, còn có chất lỏng màu xanh chảy ra, ấy thế mà bị dọa vỡ mật.
Đám người vây xem lập tức giải tán, vài người hơi bình tĩnh vừa chạy vừa báo cảnh sát. Ngay cả mấy tên lưu manh thủ hạ không sợ trời không sợ đất của chị Hai Thường Đình cũng bị dọa chạy. Thường Đình cũng bị dọa không ít nhưng bị Lưu Anh Nam ôm eo nhỏ, cảm giác dịu dàng chẳng những từ eo chảy vào trái tim, không ngờ còn có một thứ cảm giác rất an tâm.
Lưu Anh Nam trơ mắt nhìn linh hồn người công nhân bị hù chết kia rời khỏi thân xác hóa thành một luồng ánh sáng bay vào nền đất. Hết thảy đều vì lòng tham của gã, cho dù lòng đầy oán niệm nhưng anh giai Thiên Đạo sẽ không đồng tình với loại người này, cho nên linh hồn gã đi thẳng xuống Địa Phủ. Hắn chẳng những bị hù chết xứng đáng, ở Âm Tào Địa Phủ còn phải vì lòng tham mà chịu hình phạt tàn khốc.
Lưu Anh Nam dụi dụi mắt, cẩn thận tìm khắp xung quanh, xác định không có bất kỳ quỷ vật gì nữa. Điều này khiến hắn rất buồn bực, nơi đây xuất hiện nhiều hài cốt như vậy, điều này không phù hợp với phong cách mồ mả truyền thống. Nếu là mắc bệnh hiểm nghèo hoặc bị chôn sống thì ắt sẽ có oan hồn không tiêu tan. Nhưng hắn quả thật không nhìn thấy bất kỳ oan hồn nào.
Điều này chỉ có thể chứng minh rằng lúc những người này chết Âm Tào Địa Phủ vẫn chưa thay đổi chế độ, anh giai Thiên Đạo vẫn chưa đề xuất chấp pháp bằng tình người cho nên những linh hồn này đều bị cưỡng ép lôi xuống Địa Phủ. Lại nhìn màu sắc của những hài cốt này, có lẽ ít nhất cũng phải trên trăm năm, nhưng trăm năm trước nơi đây chỗ nào cũng có người dân sinh sống. Ở bên cạnh nhà mình có một hố chôn vạn người đáng sợ như vậy, người dân không thể không biết. Có thể một mực không có người phát hiện, điều này lại chứng minh rằng những hài cốt này có khả năng đã tồn tại từ trước kia rất rất lâu rồi.
Điều này thực sự quá quỷ dị. Vật đổi sao dời, thời đại thay đổi, mảnh đất này hầu như mỗi ngày đều xảy ra biến hóa. Trước ngày bắt đầu đào, mảnh đất này chính là nơi đặt mộ phần tổ tiên của dân trong vùng, nhưng mộ phần sớm đã bị rời đi rồi, nếu là có những hài cốt này thì lúc ấy hẳn đã bị phát hiện. Lại nhìn dấu vết của hiện trường, máy xúc chỉ khẽ chạm cái xúc liền đào ra hài cốt rồi ngưng việc ngay tức thì. Điều này chứng tỏ rằng những hài cốt kia ở ngay dưới lớp đất mỏng, lúc dời mộ chắc không thể không phát hiện chứ?
Theo như thế thì chỉ có một giải thích. Đó chính là những hài cốt này là sau khi di dời mộ, trước ngày đào xúc hôm nay vừa mới bị người ta vụi vào đó không lâu. Nhưng tuổi của những hài cốt này rất xa xưa rồi, ai lại ăn no rảnh rỗi không có việc làm, đào một đống hài cốt cổ xưa từ nơi khác chôn vào đây. Điên rồi!
Nhưng vào lúc này, đám người xung quanh đều chạy ra xa. Tiếng bàn luận tiếng sợ hãi tiếng hò hét vẫn không dứt bên tai, lại không ai dám tới gần. Mà Lưu Anh Nam và Thường Đình lại phát hiện ra một người xuất hiện ở trên đống hài cốt kia trông có vẻ vô cùng đáng sợ, hơn nữa người này họ còn quen biết, đúng là cô gái quyến rũ từng có xung đột lúc nãy.
Lúc này cô gái đó đứng ở trên một đống hài cốt, thoáng nhìn đáng sợ như Bạch Cốt Tinh. Miệng cô ta ngậm thuốc, vẫn là nụ cười quyến rũ, sắc mặt bị những hài cốt kia chiếu cho vàng như nghệ, khói thuốc lượn lờ, lộ ra vẻ vừa quỷ dị vừa đáng sợ. Thanh âm rờn rợn của cô ta truyền tới:
- Chị Đình, tôi sớm đã nói cho chị rồi, chị sẽ chết ở nơi đây nhưng chị lại không nghe. Bây giờ chị muốn rút khỏi cũng muộn rồi, em gái chỉ có thể chúc chị may mắn.
Cô gái quyến rũ lạnh lùng nói, còn vươn tay dựng ngón giữa về phía bên này. Trên mu bàn tay cô ta xăm một gương mặt ác ma, mặt xanh nanh vàng lúc này thoạt nhìn vô cùng đáng sợ, hệt như đang cười dữ tợn với họ. Nhìn cô gái mặt đầy vẻ quyến rũ, tràn ngập tà dị này Lưu Anh Nam cũng cảm thấy lạnh hết sống lưng. Đặc biệt là hình xăm kia khiến hắn rất không thoải mái. Điều này làm cho Lưu Anh Nam không nhịn được nhớ tới Trương công tử quần đen áo đen nọ, còn có mặt đá hình lưỡi hái bằng bạc gã đeo.
Mà chị Hai Thường Đình ngược lại bị cô gái quyến rũ vực dậy sự thô bạo. Người giang hồ coi trọng nhất chính là mặt mũi và khí thế khi đối địch, quyết không thể để người ta dùng mấy câu nói liền bị đè ép. Tuy chị Hai có đôi chút sợ hãi với đám bạch cốt, thi rữa kia nhưng với người sống, mọi người đều là hai tay hai chân, đều có máu có thịt, ai sợ ai chứ.
Hơn nữa Lưu Anh Nam ở ngay bên cạnh, chị Hai càng có tinh thần, không thể mất mặt. Nhưng cô nàng vừa muốn mở miệng thì bất chợt hiện trường hỗn loạn này thổi tới một cơn gió lạnh quái lạ, bụi bặm đầy đất đều bị cuốn lên, cát vàng đầy trời. Xương khô đầy đất dường như thoáng chốc được ban cho sinh mạng. Tất cả đám hài cốt đó đều động đậy như thể từ vực sâu địa ngục bò ra vậy.
Chị Hai trong nháy mắt mất đi sự thô bạo vừa rồi. Mà trong gió cát cô gái quyến rũ kia cũng mất đi bóng dáng, chỉ có xương khô vô tận đang đu đưa, đám xương khô vỡ vụn kia hệt như muốn sống lại một lần nữa.
- A… -Chị Hai vốn đã sợ hãi lúc này càng phát ra một tiếng thét chấn động lòng người. Cô nàng là một cô gái cực kỳ bảo thủ bị đàn ông cầm tay cũng sẽ nổi giận lôi đình, điều này có liên quan tới sự trưởng thành của nàng ta. Do là xã hội đen đời hai, dưới sự dạy dỗ và bồi dưỡng của cha mẹ, từ nhỏ đã coi mình thành con trai, lớn lên lại cùng lăn lộn chém giết với đàn ông, xưng anh gọi em lẫn nhau, dưỡng thành tính cách của đàn ông. Cho nên ai muốn coi nàng ta thành phụ nữ, bản thân nàng ta đều sẽ rất phản cảm. Nếu có đàn ông xum xoe hoặc động tay động chân với cô nàng, càng sẽ khiến cô nàng có thứ cảm giác như đồng tính. Cho đến lần trước gặp phải Quỷ Đả Tường, lại bị bỏ "thuốc đặc hiệu", trong cơn mê mang không trợ giúp lúc dược hiệu phát tác cô nàng mới nhìn thẳng vào giới tính chân thật của mình. Thì ra trong lúc tuyệt vọng mê mang không trợ giúp nàng ta cũng biết sợ hãi. Lúc tình dục tăng vọt cô nàng cũng có xúc động…
Cuối cùng Lưu Anh Nam đã xuất hiện. Chẳng những nhìn thấy nàng ta "ôm cây" mà còn cầm tay nàng. Giờ phút đó chị Hai chỉ cảm thấy bàn tay đàn ông là dày rộng, là ấm áp như vậy. Có một cảm giác an toàn trước nay chưa từng có.
Lúc này cô nàng hoảng sợ hoang mang hét to, bởi vì dưới đất xuất hiện một cánh tay khô quắt mạnh mẽ như kìm sắt tóm chặt gót chân cô nàng. Chị Hai giật mình, chủ động vươn tay bắt lấy cánh tay của Lưu Anh Nam, trong nháy mắt mất đi sự thô bạo trong ngày thường, chỉ còn là một cô bé hoảng sợ bối rối đang tìm sự bảo vệ.
Có điều nàng ta còn chưa kịp tóm lấy Lưu Anh Nam liền cảm thấy một cỗ lực lượng cực lớn truyền tới từ dưới thân. Mặt đất tơi xốp như lún xuống, cả người cô nàng đều rơi xuống đó. Ở ngay bên người Lưu Anh Nam xuất hiện một chiếc hố trời trong truyền thuyết, bên dưới tối om không biết sâu bao nhiêu, như là vực sâu không đáy, bên tai chỉ có tiếng kêu sợ hãi của chị Hai đang vang vọng…
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
3725 chương
101 chương
36 chương
572 chương
184 chương