Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 399 : Hai ngọn núi biến mất

- A… Tiếng thét của Hồng Hà luôn mang theo tiếng vang rung trời động đất như vậy. Lưu Anh Nam phỏng đoán, đây có khả năng là vì ngực cô nhỏ, không có cảm giác bó ép với lồng ngực, cho nên lượng hô hấp mới mạnh vô cùng! Lưu Anh Nam nhìn sơ qua một lượt, phóng viên xông vào ước chừng có hơn ba mươi người, tuy Hồng Hà kêu to nhất nhưng lại không phải phản ứng mãnh liệt nhất. Trong những người này, có người liếc một cái liền dọa chạy, có người nôn thốc nôn tháo ngay tại chỗ, còn có người trực tiếp ngất xỉu. Nhưng những vị này bất kể là chạy, nôn mửa, ngất xỉu, trước lúc này họ đều ấn shutter theo thói quen, chụp ảnh hiện trường. Song những bức ảnh đó cho dù đăng lên báo chắc chắn cũng sẽ lập tức bị gỡ xuống, bởi vì hiện trường thực sự quá đẫm máu. Người phụ nữ nằm trên đất kia khẳng định là vị sao nữ Hồng Hà đi theo chụp không thể nghi ngờ, bởi vì khuôn mặt cô ta vẫn nguyên vẹn, hơn nữa vẻ mặt là an hòa như vậy, hệt như ngủ say, còn mang theo nụ cười ngọt ngào, mái tóc chải gọn gàng, móng tay thon nhọn còn đánh sơn móng tay đỏ tươi. À, cũng có khả năng là bị máu của mình nhuộm đỏ. Cô mặc một chiếc váy ngắn đen ngang gối, tất chân màu da bao lấy đôi chân dài, một đôi giày cao gót còn đang đi trên chân, vẫn có được sức hấp dẫn mê người. Song nửa người trên của cô lại trần trụi, làn da cô rất sáng bóng, bảo dưỡng rất mịn màng, bụng phẳng lì, xương quai xanh gợi cảm, cổ thon dài, nhưng… hai ngọn núi cô ta vừa mới nâng đã bị xẻo mất! Hai ngọn núi vất vả lắm mới chỉnh hình lên cup C bị xẻo mất, bây giờ chỉ còn hai lỗ máu, máu thịt bầy nhầy, máu tươi đầm đìa, thậm chí còn có thể nhìn thấy xương sườn bên trong. Hai ngọn núi bị xẻo tận gốc, lần này rốt cuộc có người phụ nữ "phẳng" hơn Hồng Hà rồi! Cho dù Lưu Anh Nam đã nhìn chết chóc thành quen, nhưng giờ phút này hắn vẫn nhíu chặt mày. Kiểu chết đó thực sự quá tàn nhẫn, nhưng người chết gặp chuyện tàn nhẫn đến vậy, vì sao lúc này lại vẻ mặt an tường? Mà trong căn phòng cũng không hề có bất kỳ dấu hiệu đấu đá nào. Lẽ nào người chết bị thôi miên hoặc hôn mê? Song nỗi đau cực lớn kia chỉ e ngay cả hôn mê sâu cũng sẽ đau đến tỉnh lại mới đúng? Vả lại, trong thần thái an tường của người chết, dường như còn mang theo nét cam tâm dâng hiến hết thảy. Còn có chính là, vì sao cảm giác được từng tia quỷ khí ở đây lại không nhìn thấy hồn ma của người chết nhỉ? Cho dù hồi còn sống cô ta tội ác tày trời, sau khi chết phải xuống địa ngục, nhưng giờ cô ta đột tử như thế, dù xuống địa ngục thì linh hồn cũng sẽ ở lại Dương gian vì không cam tâm cùng oán niệm, vì sao Lưu Anh Nam không nhìn thấy chứ? Hay vốn dĩ không ở đây? Ngay khi Lưu Anh Nam rối bời, đám phóng viên hét toáng, nôn mửa, ngất xỉu thì phía cảnh sát rốt cuộc chạy tới hiện trường. Điều này không thể trách phía cảnh sát tốc độ chậm, là vì sau khi người chứng kiến, cũng chính là thợ trang điểm, trợ lý, bảo mẫu bên cạnh người chết phát hiện xảy ra chuyện, phản ứng đầu tiên là liên hệ những phóng viên kia. Bởi vì phóng viên có thể cho họ tiền cung cấp đầu mối, mà phía cảnh sát thì chỉ dẫn họ về lấy lời khai. Vụ án đã có một khoảng thời gian, hơn nữa ở trong nước luôn là việc tốt không ra cửa, việc xấu truyền ngàn dặm, người dân càng là điển hình của xem náo nhiệt không ngại việc lớn. Đừng nói là người chết, cho dù là đưa ma trông linh cữu, giỗ đầu đám bốc đều có người sẵn lòng coi náo nhiệt. Cho nên lúc này, việc sao nữ bị xẻo ngực mà chết đã truyền khắp khách sạn này, cùng vài khách sạn kế bên, hơn nữa tin tức này đang truyền khắp Thành phố Điện Ảnh. Do đó, sau khi phía cảnh sát chạy tới, cũng không tới hiện trường ngay, mà trước tiên giăng dây cảnh giới và giữ trật tự, rất vất vả mới dẹp yên phóng viên và người xem náo nhiệt ở bên ngoài. Nhưng khi tới hiện trường vụ án, có vài cảnh sát trẻ cũng nôn mửa, ngất xỉu. Khung cảnh thực sự quá ư đáng sợ và đẫm máu. Đừng nói người bình thường, cho dù là cảnh sát chắc chắn cũng không có mấy ai từng gặp. Cho nên Lưu Anh Nam mới cảm thấy ngạc nhiên, rốt cuộc là người thế nào có thù hận lớn đến vậy với người chết, không ngờ lại tàn nhẫn như thế. Mặt khác chính là nét mặt an tường trên mặt người chết, nó có vẻ không ăn nhập với hiện trường khủng bố đẫm máu này. Chẳng lẽ người chết là ngậm cười về nơi chín suối rồi sau đó mới bị hung thủ xẻo ngực? Nếu là thế, vậy thì hung thủ có khả năng là người thân quen với người chết… Lưu Anh Nam nhón cằm, tư thế giống như một thám tử ngậm tẩu, từ sau đợt làm thám tử ở nhà Lương Mỹ Thần, công việc này quả thật khiến người ta mắc nghiện. Cảnh sát rất nhanh tiến hành xử lý hiện trường hỗn loạn. Có điều, nhiều phóng viên đến hiện trường trước như vậy, chứng tỏ sự việc đã được đưa ra ngoài ánh sáng, hơn nữa phóng viên luôn sẽ công bố tin tức ngay tức thì. Cho dù còn chưa được xác nhận, chưa hiểu rõ tình huống nhưng họ vẫn sẽ phát tin, hấp dẫn ánh mắt. Cùng với việc để cánh phóng viên thêu dệt đưa tin lung tung, còn chẳng bằng cho họ tham dụ cùng, đưa tin đúng sự thực, thuận tiện còn có thể đưa tin về thái độ làm việc và hiệu suất bên phía cảnh sát. Cho nên, phía cảnh sát đã giữ lại Hồng Hà cùng vài phóng viên có được giấy phép chính quy được cấp phép từ cục thông tin lưu trữ, có thể đưa tin toàn bộ về việc này, mà paparazzi khác thì bị đuổi đi toàn bộ. Có cảnh sát đến hiện trường, Hồng Hà cũng không sợ như vậy nữa, phóng viên khác cũng run run rẩy rẩy, tê cả da đầu đứng một bên. Lưu Anh Nam đứng bên cạnh Hồng Hà, cầm điện thoại giả làm phóng viên ảnh. Cảnh sát cũng không để ý, dù sao hiện trường còn có một cỗ thi thể cần xử lý. Thực ra cảnh sát trong nước vẫn rất tận tụy, chỉ có điều bị vài con sâu làm rầu nồi canh liên lụy, hơn nữa ngày thường quá ư thần bí, người dân không thể nào hiểu rõ. Nếu có cơ hội tiếp xúc gần gũi, cảm thụ công việc của họ, có thể nhìn thấy họ phần lớn đều là người nghiêm túc phụ trách, nhất là khi hoàn thành nhiệm vụ cải tạo giáo dục. Pháp y tiến hành kiểm tra lâm thời với thi thể, đưa ra kết luận khiến mỗi một người đều kinh hãi. Kết luận của anh ta chính là điểm nghi hoặc nhất trong lòng Lưu Anh Nam, nhìn từ vết thường và lượng máu chảy, khi người chết bị xẻo ngực thì cô ta vẫn còn sống, máu ngoài vết thương đỏ tươi, lượng máu chảy ra nhiều, nếu xẻo sau khi chết thì máu sẽ không chảy nhiều như vậy. Ngoài ra làn da cạnh vết thương không ngờ còn có dấu hiệu khép lại, điều này chứng tỏ khi đó cô ta vẫn còn sống. Nhưng vì sao nơi này không hề có dấu hiệu đấu đá, trên mặt người chết mang theo vẻ an tường? Điểm này không thể nào giải thích, bởi vì pháp y cũng không kiểm tra ra bất kỳ dấu hiệu còn sót lại của thuốc mê, cồn, ma túy trong máu cô ta. Cho dù là phép thôi miên cực kỳ cao siêu, trong cơn đau dữ dội như thế cũng sẽ tỉnh lại, cho nên nét mặt của người chết trở thành câu đố lớn nhất. Bên này pháp y tìm được rất nhiều tin tức hữu dụng từ trên thi thể, đồng thời phán đoán thời gian tử vong ở trong khoảng ba đến năm giờ. Phía cảnh sát lập tức yêu cầu khách sạn cho xem camera giám sát trong khoảng thời gian này, cánh phóng viên đi theo quan sát, ghi chép lại toàn bộ quá trình. Nhưng sau khi xem đoạn băng thu hình, một vấn đề lớn hơn đã xuất hiện. Thiết bị giám sát hiển thị rõ người chết và một đám nhân viên đi cùng trở về khách sạn vào khoảng trước ba giờ, lúc ấy cô ta còn khỏe mạnh hoạt bát, vênh váo hung hăng, trong hành lang còn chỉ chỉ trỏ trỏ mắng mấy nhân viên phục vụ một hồi. Tiếp đó họ về phòng, người chết có một phòng riêng, người khác thì chen chúc ở lại trong mấy căn phòng bên cạnh, từ lúc đóng cửa phòng, lẫn nhau không còn bất kỳ giao tiếp nào, hành lang vắng teo, một bóng người cũng có không có. Trong lúc này cũng có không bất kỳ ai, kể cả người chết mở cửa phòng. Mãi đến ba giờ sau, trợ lý của người chết tới gõ cửa, từ hình ảnh hiển thị trên thiết bị giám sát, mọi động tác của trợ lý đều rất tự nhiên. Sau khi gõ cửa, cửa phòng tự động mở ra, trợ lý rất tự nhiên tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó cô ta liền nhìn thấy mọi thứ trong phòng, cô thậm chí ngay cả cửa đều chưa tiến vào đã bị dọa mềm nhũn ở ngoài cửa, tiếng thét toáng kéo mọi người tới, người khác cũng vô cùng sợ hãi. Song thiết bị giám sát đã ghi lại khung cảnh lúc đó, tuyệt đối không có bất kỳ một ai từng đi vào hiện trường…