Địa Phủ Lâm Thời Công
Chương 327 : Vũ hội hóa trang
Ngày hè nóng nực đã qua, trời thu dần dày lên, trong bâng quơ đã có từng làn hơi lạnh, song ở đây vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của ngày hè, đứng trên đường lớn dõi mắt nhìn, bất kể là gái Tây hay em gái trong nước, toàn bộ là tất chân váy ngắn, trễ ngực hở lưng, như thể đang sống trong mùa khác vậy.
Lưu Anh Nam vừa xuống xe liền bị gió biển lạnh buốt thổi áp vào mặt, thổi hắn hắt xì một cái. Hắn hào phóng không lấy tiền thối của tài xế, tài xế cũng rất trượng nghĩa, lúc xuống xe tặng cho hắn một chiếc bcs, đồng thời chân thành báo cho hắn:
- Câu được gái Tây nhất định phải đeo, người nước ngoài mang quá nhiều mầm bệnh, nhất là đám thủy thủ nay đây mai đó, đi khắp cả thế giới kia.
Lưu Anh Nam cười khổ một tiếng, nhận lấy bcs đồng thời tỏ lòng cảm ơn sâu sắc với tài xế, có cơ hội sẽ tặng cho ông ta một lá cờ thi đua, bên trên viết "chú trọng vệ sinh, hiểu lễ độ"!
Song, do La Villette Lưu Anh Nam muốn tới thuộc khu vực tư nhân đắt đỏ, con đường đằng trước đều là đường xe tư nhân chuyên dụng của người ta, cho nên taxi không thể đi vào, Lưu Anh Nam chỉ có thể tự mình đi một đoạn.
Nhìn quán bar, club rực rỡ đủ mầu ở hai bên, Lưu Anh Nam quả thật cảm thấy có chút cảm giác như đã đến Las Vegas.
Rất nhiều công tử tiểu thư trong vùng lái xe sang, dẫn bạn bè ra vào trong đó, toàn bộ đều là tinh thần phấn chấn, hoang dâm vô độ.
Song những nơi rực rỡ đủ mù này so sánh với La Villette, đó quả thật là một trời một vực. Nhìn từ bề ngoài có thể nhìn ra điểm khác biệt của La Villette, bởi vì hội sở tư nhân này không ngờ lại là một tòa pháo đài cổ. T. r. u. y.ệKhông sai, cả tòa kiến trúc không ngờ lại được xây dựng mô phỏng theo pháo đài cổ Châu Âu thời Trung cổ, một tòa pháo đài chủ cao hơn 30m, mái vòm hình ống, cửa sổ nhỏ hẹp, cổng vòm hình elip, khí thế khoáng đạt, nơi nơi đều lộ ra sự uy nghiêm cùng trang nhã của tầng lớp quý tộc.
Xung quanh nó có bốn tòa pháo đài nhỏ thấp hơn chút xíu quây nó vào trong, mang theo thế dãy núi bao quanh, càng thể hiện được khí thế bất phàm của pháo đài.
Nhìn từ xa đã có thể nhìn thấy đèn đóm sáng trưng trong pháo đài, trong sân còn có một suối phun, dưới ánh đèn, nước suối phun lên rào rào, một mỹ nhân điêu khắc ôm bình đứng thẳng trong đó, vô cùng mỹ cảm.
Trên làn xe tư nhân thông thẳng pháo đài, hai bên đã đỗ kín xe sang, hệt như triển lãm xe khiến người ta hoa cả mắt, líu lưỡi không thôi.
Nơi đây là bến tàu, cái khác không có, chính là hàng nhập khẩu nhiều. Bất kể là phía chính phủ hay buôn lậu, nơi đây cái gì cần có đều có hết, mà xe hơi tuyệt đối là vương giả trong hàng xa xỉ, hở ra cái là trăm vạn ngàn vạn, đã trở thành tượng trưng cho thân phận trong xã hội thượng lưu.Ở trong đó, Lưu Anh Nam liếc mắt liền nhìn thấy chiếc xe bọc thép màu đen mà bất kỳ gã đàn ông nào cũng mê mẩn của Lăng Vân, đỗ ở bên đường, giống như một con hùng sư màu đen đang ngủ gật.
Điều này chứng minh Lăng Vân đã tới rồi. Lưu Anh Nam đi qua, sờ sờ nắp động cơ hệt như thám tử, còn mang theo nhiệt độ rất nóng, chứng tỏ cô cũng vừa mới tới. Lưu Anh Nam thoáng cái sốc lại tinh thần, trở nên cảnh giác, cảm giác giống như là tới bắt gian vậy!
Có điều sau khi đi qua làn xe, hắn bị một bức tường vây to cao ngăn cản, chính giữa là một cánh cửa song sắt cực lớn, cổng rộng mở, mọi người đi đi lại lại vô cùng náo nhiệt. Chỉ là ở cửa có hai người đang đứng, một người là nam tử da đen to cao cường tráng mặt không chút biểu cảm kiểm tra thiếp mời trong tay mỗi người đi vào cửa. Người còn lại là một người đàn ông chính quốc, gày gò xanh xao, vào luồn ra cúi, chủ yếu phụ trách nghênh đón khách trong nước. Cảnh nảy khiến Lưu Anh Nam như trở lại vài chục năm trước, thật sự giống như khu cho thuê.
Điều này ngược lại là thứ yếu, quan trọng là những người vào cửa kia, nam nữ đều có, đủ mọi kiểu tạo mốt.
Lăng Vân từng nói trên blog, đây là một buổi vũ hội hóa trang, mỗi người đều sẽ mang theo trang phục hóa trang che diện mạo thật của mình để tham dự. Tham gia vũ hội như này, chính là tìm kiếm thứ cảm giác quen thuộc lại xa lạ kia.
Tất cả mọi người đều lợi dụng mặt nạ hoặc hóa trang che diện mạo thật của mình, cho dù ở trước mặt người quen thuộc mình nhất, cũng không thể nhận ra, tạo ra một kiểu hiểu ngầm.
Đương nhiên, kiểu vũ hội này chủ yếu nhất chính là "hỗn loạn", mọi người ai cũng không ai với ai, giống như bịt mắt khiêu vũ dưới đêm tối, người tham gia vũ hội kiểu này cũng là vì tìm tấm màn che cho cuộc sống xã hội thượng lưu hoang phí của mình mà thôi.
Điều này tạo cho Lưu Anh Nam cảm giác giống như "câu lạc bộ trao đổi" (swing) kia, cực kỳ tà ác và dâm đãng, không chịu bất kỳ lễ giáo, khuôn khổ đạo đức nào trói buộc.
Đương nhiên, cũng có khả năng không như hắn nghĩ. Dẫu sao trang phục của rất nhiều nữ tính tới làm khách vẫn rất đơn giản, không hề che diện mạo vốn có của mình quá mức. Đa phần họ lựa chọn mặt nạ hình bướm thường dùng trong vũ hội, có màu trắng, có màu đen, có bên trên đầy lông lá, nhưng thứ này chỉ vẻn vẹn che vùng mắt, che mũi và hai má mà thôi.
Làm như thế thực ra chủ yếu nhằm để đàn ông không thể trông mặt đoán người một cách đơn thuần. Cho nên, những cô gái này ngoại trừ đều ăn mặc rất gợi cảm, tôn dáng người ra, thì cũng dày công hóa trang mắt và môi, ai nấy mắt ngọc mày ngài, từng đôi mắt sáng ngời như sao đêm, cánh môi đỏ nóng bỏng như lửa, khiến người ta suy nghĩ miên man.
Kiểu vũ hội này không hợp với Lưu Anh Nam nhất. Hắn ghét nhất là trông mặt bắt hình dong, nhất là ngắm phụ nữ. Hắn luôn tôn sùng tôn chỉ, đẹp hay không trước tiên phải ngó chân, lẳng lơ hay không phải ngắm eo, sướng hay không liếc xương hông, mịn hay không xem chất da…
Còn có chính là, đôi mắt là cửa sổ tâm hồn của một người, nhất là phụ nữ. Khi bạn nhìn chăm chú vào đôi mắt một người phụ nữ, rất dễ có thể nhìn ra đối phương là đang đáp lại bạn hay lảng tránh bạn, có thể nhìn thấy ngọn lửa cuồng dã, phong cách nhiệt tình, sương giá lạnh lẽo cùng xuân thủy chầm chậm.
Còn có đôi môi của phụ nữ, sức hấp dẫn của nó vượt xa mọi chỗ khác. Khi một người đàn ông thật sự nhìn vào đôi môi phụ nữ, trừ phi là kẻ thù muốn đánh gãy răng cô nàng, nếu không thì chính là động tình muốn hôn cô ấy.
Mà kiểu vũ hội này, phụ nữ bỏ qua dung mạo của mình, đàn ông hiểu phụ nữ thật sự, nhất định sẽ tìm đến phụ nữ tốt, mà đàn ông bình thường chỉ có thể dựa vào vận may.
Lưu Anh Nam nhìn đăm đăm vào cửa rất lâu, mãi đến khi tất cả mọi người đều đi vào, sắp đóng cổng lại, hắn vẫn không phát hiện ra Lăng Vân. Chưa cần nói cô nhắc trước cho hắn biết, thì bộ váy post trên blog kia, với sự hiểu rõ của Lưu Anh Nam với cô, cho dù không nhìn váy, chỉ ngửi mùi của cô là có thể phân biệt ra.
Xem ra Lăng Vân đã vào từ sớm, Lưu Anh Nam thoáng cái khẩn trương. Tuy hắn không thích vũ hội như vậy, nhưng nếu người con gái của mình tham dự trong đó, vậy hắn tuyệt đối không thể không vào.
Trong tình huống mọi người ông không nhận ra tôi là, tôi không biết ông là ai, đây chẳng phải chính là "trò chơi trao đổi" (swing - đổi vợ) lộn xộn sao. Lăng Vân chắc chắn không phải người như thế, nhưng chờ khi rượu qua ba tuần, nhảy ba điệu múa, nhất là sau bài đèn tối, tất cả trật tự hoàn toàn bị phá vỡ, mọi trói buộc toàn bộ bị bỏ qua, trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì. Tình huống kiểu vậy Lưu Anh Nam từng nhìn thấy trong phim của người nước ngoài.
Lưu Anh Nam quyết không cho phép xảy ra chuyện như thế, cho nên hắn bất chấp tất cả xông vào…
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
40 chương
20 chương
1509 chương
41 chương