Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 323 : Thuốc bổ tốt nhất

Lưu Anh Nam vốn dĩ muốn lừa gạt Nhậm Vũ vuốt súng cho mình, lại không ngờ bị Nhậm Vũ dọa lại liên tiếp, ngoan ngoãn tự mình động thủ. Cho dù như thế Nhậm Vũ cũng không dễ chịu. Tròn mắt nhìn một người đàn ông quay tay trước mặt mình, hơn nữa người đàn ông này cũng trợn mắt nhìn mình, hiển nhiên coi mình thành động lực quay tay. Lưu Anh Nam ánh mắt sáng rực nhìn cô, hệt như có thể nhìn xuyên qua bloose trắng nhắm thẳng nguyên gốc. Mà Nhậm Vũ dường như cũng nhìn thấy nội tâm hắn từ trong mắt hắn vậy, lúc này hắn đang ảo tưởng tới cảnh cùng lăn lộn trên giường với Nhậm Vũ. Nhậm Vũ mặt đỏ tai hồng, trong tình cảnh này, đi cũng không được ở lại cũng không xong. May mà Lưu Anh Nam bị cô dọa, rất nhanh đã "giải quyết" xong. Khi nghe thấy Lưu Anh Nam thở dài một hơi, Nhậm Vũ cũng buông lỏng. Cô cầm mầm mống sinh mạng tươi rới nóng hổi, giả vờ giả vịt ra cửa đi xét nghiệm, đồng thời cũng cho Tiểu Linh một ít để thử. Quả nhiên giống như Nhậm Vũ nghĩ, Dương khí lần đầu nặng nhất, đối với Tiểu Linh mà nói thì giống như axit, lửa cháy, hoàn toàn không chịu nổi. Mà lần thứ hai Dương khí sẽ yếu rất nhiều, vừa vặn thích hợp cho Âm hồn như Tiểu Linh hấp thu. Sau đó, Nhậm Vũ giả vờ ra cửa đi xét nghiệm rất nhanh lại quay về, vẻ mặt xin lỗi nói cho Lưu Anh Nam, mầm mống sinh mạng ban nãy do cô không cẩn thận mà vãi hết, bảo hắn làm lại lần nữa. Lưu Anh Nam giật mình hiểu ra, lúc này mới nhìn thấu âm mưu nhỏ của Nhậm Vũ. Lần này nói kiểu gì cũng khó lừa nổi, Nhậm Vũ quá thông minh ngược lại bị thông minh hại, làm thế nào cũng không thoát khỏi cái số "động thủ", mà độ khó lần thứ hai so với lần đầu lớn hơn rất nhiều, tính kéo dài càng mạnh. Nhậm Vũ liếc qua Tiểu Linh co ro ở góc tường không dám ra ngoài ánh sáng, lại liếc qua Lý Đại Duy vẫn gọi tên Tiểu Linh trong cơn hôn mê, cô cắn răng, cố lấy dũng khí, động thủ! Bàn tay mịn màng, mềm như bông, hệt như gió xuân khẽ ấp mặt người, lòng bàn tay ấm áp, làn da trắng sáng, quả thực đúng là thần khí sinh ra vì quay tay. Chỉ khẽ động đậy, lập tức khiến Lưu Anh Nam có phản ứng, thần binh lần nữa sống lại, phấn chấn tinh thần, hệt như sắp hòa tan cùng bàn tay Nhậm Vũ vậy. Mỗi người phụ nữ đều có đặc điểm riêng khác nhau, về mặt ân ái cũng mỗi người một vẻ. Có người thiên về xxx, có người biết cách lợi dụng miệng hợp lý, có người công phu bàn tay xuất chúng, có người khắp toàn thân đều có thể hóa thành vũ khí trí mạng. T. r. u. y.ệMà Nhậm Vũ hiển nhiên thuộc loại công phu bàn tay xuất chúng. Cô là bác sĩ, từng cầm dao phẫu thuật, mà phẫu thuật là một việc yêu cầu tỉ mỉ chính xác nhất trên thế giới, tay cầm dao của bác sĩ có năng lực khởi tử hồi sinh giống như Thần, đồng thời cũng năng lực đòi mạng như ma quỷ. Tay họ cực kỳ linh hoạt, nói thực, dùng vào việc quay tay quả là giết gà dùng dao mổ trâu, song cảm giác tinh tế tỉ mỉ ấy khó có thể nói thành lời. Nhậm Vũ là một bác sĩ rất có trách nhiệm, tay của bác sĩ ngoại khoa về mức độ nhất định mà nói thì chính là tính mạng của người bệnh, cho nên cô giữ gìn tay mình cực kỳ tốt, sạch sẽ gọn gàng, ngón tay cổ tay rất linh hoạt, đây là vì làm phẫu thuật trong thời gian dài mới có thể rèn giũa ra, nhằm tránh mất sức gây nguy hiểm. Mà Nhậm Vũ lại dùng bàn tay đặc biệt này vào việc giúp Lưu Anh Nam quay tay. Lưu Anh Nam rất thiếu kinh nghiệm về phương diện xxx, nhưng ở phương diện thủ dâm lại là đại cao thủ có kinh nghiệm n năm, song chưa bao giờ có cảm giác như giờ phút này, như thể Nhậm Vũ hơi nhúc nhích liền có xúc động muốn xuất vậy. Đây chính là, đặc điểm của phụ nữ, toàn bộ dựa vào đàn ông khai phá. Nhậm Vũ đỏ mặt nghiêng đầu, cả người đang run rẩy nhè nhẹ, xấu hổ đến độ hận không thể bẻ gãy thần binh của Lưu Anh Nam. Cũng chính vì căng thẳng, cho nên cô nắm rất chặt, tốc độ cực nhanh, muốn mau chóng giải quyết. Lưu Anh Nam biết rõ, chuyện kiểu này luôn đều là có một thì sẽ có hai, khởi đầu tốt là thành công một nửa, cho nên hắn không muốn để Nhậm Vũ trước sau rơi vào tình trạng căng thẳng, bối rối, xấu hổ, lo sợ. Đây dù sao cũng là bệnh viện, hơn nữa nơi đây lại là phòng bệnh cấp cứu, bác sĩ và y tá tận chức trách thường xuyên quay lại kiểm tra phòng. Nếu bị người ta nhìn thấy, chỉ e Nhậm Vũ không còn mặt mũi ở lại bệnh viện nữa. Cho nên cô lo lắng dùng tốc độ cực nhanh, Lưu Anh Nam cũng phối hợp với cô, tập trung tinh thần cao độ, dốc tâm sức thể nghiệm, cố gắng khiến cảm giác càng rõ ràng, khiến tinh thần càng hứng khởi hơn. Nhờ sự chung sức đồng lòng của hai người, cuối cùng lại một lần nữa lấy được mầm mống sinh mạng. Nhậm Vũ thở phào một hơi, dùng lọ thu lấy mầm mống sinh mạng, vội vàng đứng dậy, thậm chí không buồn liếc Lưu Anh Nam lấy một cái, ra bên ngoài cô cũng không nói nhiều, trực tiếp vẩy tinh hoa lần hai này lên bức họa của Tiểu Linh. Chỉ thấy chỗ mầm mống sinh mạng sánh đặc tỏa hơi nóng đó thoắt cái toàn bộ ngấm vào bức họa, hệt như bị người trong tranh nuốt trôi vậy. Mà Âm hồn Tiểu Linh nấp ở góc tường thoáng cái phấn chấn, giống như hít ke vậy, vẻ mặt kinh ngạc cùng hưng phấn. Rất hiển nhiên, mầm mống sinh mạng tươi rói ra lò lần hai của Lưu Anh Nam rất hữu hiệu, thành công bổ sung Dương khí duy trì hoạt động cho Âm hồn của cô. Tiểu Linh rất kích động, lần này thí nghiệm thành công, chứng tỏ Lý Đại Duy không cần thoát dương mà chết nữa. Nhưng rất nhanh cô lại ủ rũ, dẫu sao cũng là thân thể Âm hồn, chỉ cần là ban ngày có mặt trời, một khi trong cơ thể cô không có Dương khí, thì sẽ biến thành cực âm rồi bị chí dương tan chảy, chỉ khi trong cơ thể cô có Âm có Dương thì mới có thể giữ vững. Với tình trạng hiện tại của Lý Đại Duy, cho dù tuổi trẻ sức dài, nhưng thân thể trống rỗng như vậy, ít nhất cũng cần vài tháng mới khôi phục, mới có thể tích đủ tinh hoa. Song Tiểu Linh hầu như mỗi ngày đều cần Dương khí tưới nhuần, chung quy không thể ngày ngày nhờ Lưu Anh Nam chứ? Cho dù hắn đồng ý thì Nhậm Vũ cũng không đồng ý. Cô còn chưa làm sẵn chuẩn bị hằng ngày giúp Lưu Anh Nam quay tay, vả lại, hiện tại là quay tay, nếu qua hai ngày nữa thì có khả năng biến hóa rồi. Nom bộ dạng đắc ý của Lưu Anh Nam, thực ra trong lòng hắn và Nhậm Vũ đều rõ, quan hệ sau khi làm quen của hai người lại tiến thêm một bước lớn, điều này hoàn toàn phá vỡ kế hoạch về tìm bạn của Nhậm Vũ. Cuộc tình ngọt ngào từng ảo tưởng ngày trước đều hóa thành bong bóng xà phòng, một thân bản lĩnh ngự trị đàn ông không có đất thi triển. Giống như cố ý chọc giận Nhậm Vũ, Lưu Anh Nam nằm trên giường bệnh, vô tư làu bàu: - Ta là dâm nhân ta kiêu ngạo, còn tiết kiệm cao su cho quốc gia. Nhậm Vũ vén rèm thò đầu vào, thấy hắn không ngờ vẫn chưa kéo quần, tức giận nói: - Quay tay thật đáng xấu hổ, còn lãng phí giấy của quốc gia. Lưu Anh Nam cười nói: - Tôi là dâm nhân tôi tự hào, tự mình động thủ bớt phiền não. Mạc Tiếu ca ca quá điên rồ, một ngày không quay tay mất tinh thần. Cưới vợ quá đắt, không bằng quay tay thực dụng nhất. Nhậm Vũ hoàn toàn bó tay, tên này rõ ràng chính là đang lừa gạt cô, muốn tiến hành quay tay tới cùng mà. Nhậm Vũ dứt khoát xoay người rời đi, không đếm xỉa tới hắn, cũng không còn tâm tư lo cho Tiểu Linh. Cuối cùng vẫn là Lưu Anh Nam đưa ra chủ ý cho Tiểu Linh, mỗi ngày lưu ý thêm hàng xóm bên cạnh mình, tự mình đi tìm trạch nam am hiểu quay tay. Dù sao cô là quỷ, người bình thường không nhìn thấy, chờ đến lúc xuất ra thì có thể thu được Dương khí. Ngoài ra, còn có thể dạo quanh nhà tắm, tiệm gội đầu, hằng ngày đều có hàng đống mầm mống sinh mạng chảy ra…