Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 309 : Bổ khí

Khi Lưu Anh Nam được bồi dưỡng ở Âm Tào Địa Phủ, Thôi Phán Quan từng nói với hắn, Bán Quỷ Thể của hắn rất đặc biệt, thân thể không phải lấy thân người làm chủ, mà là lấy Quỷ Thể làm chủ. Nói cách khác, Âm khí trong cơ thể hắn nhiều hơn Dương khí, mà sử dụng Âm Dương Nhãn thì cần dựa vào Âm khí trong cơ thể. Trong trận ác chiến ba ngày trước, sau khi Lưu Anh Nam biến thân, Quỷ Thể từng bị rất nhiều oan hồn ác quỷ cắn xé, dẫn đến hàng đống Quỷ khí tiết ra ngoài, có khả năng vì thế lưu lại bệnh kín cho thân thể. Ngoài ra Hắc Bạch Vô Thường cũng từng truyền thụ cho hắn một vài kinh nghiệm công tác. Đó chính là với tình huống của hắn, còn chưa trở thành quỷ sai chân chính, tuy Bán Quỷ Thể có ưu thế khi đối phó với du hồn dã quỷ bình thường, nhưng thật sự gặp phải một vài ác quỷ, hung quỷ, đặc biệt là một vài ác quỷ có thể nuốt Dương khí người sống, khi chúng nuốt quá nhiều Dương khí thì sẽ đạt tới cảnh giới đáng sợ, có thể tăng cường linh hồn, áp chế Quỷ Thể của hắn. Lưu Anh Nam đoán, hiện tại hắn đang gặp phải vấn đề này. Mầm mống sinh mạng của Lý Đại Duy cuồn cuộn không dứt như suối phun, mà khuôn mặt Lý Đại Duy, nhất là hai má, mắt thường có thể thấy chúng đang xẹp xuống, song vẻ mặt cậu ta lại càng thêm an tường, khóe miệng còn vương nụ cười nhàn nhạt, sắc mặt đỏ bừng, giống như rất hưởng thụ. Song Nhậm Vũ lại lo lắng không thôi, cô dìu Lưu Anh Nam sốt ruột nói: - Làm sao đây, bây giờ làm sao đây? Nếu không có cách, cậu ta thật sự sắp mất mạng rồi, từ ban nãy tới bây giờ cậu ta đã phun trào sáu lần, cộng thêm vừa rồi… Với thân thể gầy yếu lại thiếu dinh dưỡng của cậu ta, chỉ e không gắng gượng nổi quá ba mươi lần! - Người bình thường có thể bao nhiêu lần? –Cho dù vào giờ phút khẩn cấp, Lưu Anh Nam vẫn vô tư hỏi. Nếu có khả năng, hắn cũng muốn tìm cơ hội khiêu chiến cực hạn của mình một phen. Nhậm Vũ vô ý thức đáp: - Nghe nói tối đa có người hơn sáu mươi lần. - Lợi hại quá! –Lưu Anh Nam khen. Nhậm Vũ mặt không chút biểu cảm nói: - Người đó đã chết rồi. - Thế nhiều thứ hai thì sao? –Lưu Anh Nam cảm thấy mình không phá nổi kỷ lục khủng bố ấy. - Nhiều thứ hai cũng hơn bốn mươi lần. - Thế này còn tàm tạm. - Người đó cũng chết rồi. - Bao nhiêu lần thì không chết? - Đừng nói chết hay không, quan trọng là ba lần trở lên đã không còn bất kỳ khoái cảm nào nữa, bốn lần trở lên sẽ rã rời gấp bội, năm lần sẽ có cảm giác đau đớn, giống như gã đàn ông nào đó khoác lác một đêm bảy lần, đó hoàn toàn là một kiểu tự hại mình, là tự hại mình về cả tinh thần lẫn thể xác. –Nhậm Vũ đầy chắc chắn nói. - Thế tốt nhất nên thế nào? –Lưu Anh Nam tò mò hỏi, giống như nhờ chuyên gia chẩn đoán. Nhậm Vũ dường như cũng tiến vào trạng thái, vô ý thức nói: - Người ta thường nói "tùy tâm sở dục", cũng chính là lúc trong lòng thấy cần, có ý nghĩ này, hoặc giữa cặp tình nhân tình đến chín muồi, nước chảy thành sông. Xuất ra có hai mục đích, một là vì nối dõi tông đường, hai là vì tìm niềm vui thú. Nhưng nhất quyết không thể đơn thuần chỉ phun vì muốn phun, rõ ràng không có ham muốn cũng phải nhờ tranh ảnh, phim ảnh để khơi dậy ham muốn của mình, tiếp đó là tự mình động thủ. Nếu là như thế, chẳng những sẽ không tìm thấy sự sung sướng, ngược lại sẽ tổn thương cơ thể, sẽ khiến tư tưởng trở nên đáng khinh, quan niệm tình yêu trở nên biến chất. Lưu Anh Nam gật đầu, mang vẻ sáng tỏ thụ giáo, Nhậm Vũ không hổ là chuyên gia, nói đúng là có lý. Người khác Lưu Anh Nam không biết, dạo trước khi hắn tự mình động thủ, thật sự có tình huống như Nhậm Vũ nói, ở trên đường nhìn thấy một cô gái thì không nhịn được sẽ nhìn chằm chằm vào hai ngọn núi và cặp mông, sau đó sinh ra ảo dâm, gần như nhìn thấy bất kỳ người phụ nữ nào cũng có xúc động đẩy ngã xxx. Đây chính là tư tưởng đáng khinh, quan niệm ái tình biến chất. Chuyên gia thâm niên Nhậm Vũ kính báo với các đồng dâm, quay tay có nguy hiểm, lúc quay cần cẩn thận. - Một câu hỏi cuối cùng. –Lưu Anh Nam ngó Nhậm Vũ vẻ mặt chính khí, đỏ mặt xấu hổ hỏi: - Xin hỏi chuyên gia, lúc quay tay, dùng một tay sướng hơn hay hai tay cùng quay thì sướng hơn? Câu hỏi này đã vượt phạm vi chẩn đoán của bác sĩ, cũng vượt phạm trù hướng dẫn của chuyên gia, khuôn mặt Nhậm Vũ thoắt cái đỏ bừng. Nếu là người khác thì cô sớm đã đanh mặt đuổi ra ngoài, nhưng Lưu Anh Nam là đối tượng làm thân của cô, hơn nữa ấn tượng giữa đôi bên cũng không tệ, bản thân cô cũng có ý tiếp tục kết giao. Cho nên hắn đề cập tới vấn đề này, tính ám chỉ quá mạnh. Hơn nữa Nhậm Vũ học y nhiều năm như vậy, còn chưa từng thấy size nào có thể hai tay cùng quay, cho nên cô đỏ mặt lườm Lưu Anh Nam một cái, ánh mắt đó vừa như gió lại như mây, vẻ mặt phức tạp. Thấy Lưu Anh Nam còn muốn ép hỏi, Nhậm Vũ vội vàng nói: - Tốt hơn đừng nói anh nữa, nếu không nghĩ ra biện pháp, Lý Đại Duy thật sự sắp tinh tẫn nhân vong rồi. Lưu Anh Nam trước sau vẫn phân thần chú ý, chỉ tiếc bây giờ thân thể hắn quá yếu ớt. Đương nhiên, thân thể suy yếu không hề ảnh hưởng tới bộ lòng đáng khinh, nhất là tham khảo sự việc liên quan tới quay tay cùng một người đẹp, càng có thể khiến linh hồn đáng khinh được thỏa mãn. Chỉ tiếc Lưu Anh Nam vẫn cảm thấy cả người mệt mỏi, hai mắt đau nhói. Hắn có thể khẳng định, chắc chắn có quỷ vật cường đại nào đó đang quấy phá, vả lại trên thân quỷ vật này mang Dương khí rất mạnh, mà Âm khí trong cơ thể Lưu Anh Nam bị trôi đi nghiêm trọng. Nói cách khác, con quỷ này ngược lại áp chế Lưu Anh Nam. Hắn bó tay lắc đầu: - Tôi cũng biết cậu ta rất nguy hiểm, chỉ tiếc bây giờ thân thể tôi vô cùng suy nhược, không có cách nào thi triển thủ đoạn. - Vậy tôi đi lấy túi máu nữa, truyền máu tiếp cho anh nhé? –Nhậm Vũ quan tâm nói. Lưu Anh Nam xua tay nói: - Không phải vấn đề về máu, mà là hai khí Âm Dương trong cơ thể tôi mất cân bằng, Dương khí vượng mà Âm khí suy, muốn thi triển thủ đoạn bắt quỷ thì cần Âm khí chèo chống. Nhưng tôi lại không biết làm thế nào cho phải, Dương khí vượng có thể quay tay, Âm khí suy yếu thì bổ sung thế nào đây? - Thật sự không có biện pháp nào cả? –Nhậm Vũ quá sốt ruột, bởi vì mầm mống sinh mạng của Lý Đại Duy gần như sắp phun hết, bây giờ xen lẫn cả tia máu, nếu tiếp tục nữa thì thật sự sắp phun máu rồi. Mà bức chân dung mỹ nữ trên bụng cậu ta thoạt nhìn càng lúc càng tà dị. Cảm giác nụ cười của cô gái trên đó càng rực rỡ, giống như tùy lúc đều có thể xông ra ngoài, đôi mắt sáng ngời loáng thoáng có thể thấy con ngươi đang giãn ra. Lưu Anh Nam nhìn Nhậm Vũ vì căng thẳng mà bộ ngực nhấp nhô không ngừng, hệt như núi non trùng điệp, như sóng biển cuộn trào, hương thơm như lan từ đôi môi như hai cánh hoa hồng lan tỏa ra ngoài, Lưu Anh Nam gian nan nuốt nước bọt, cặp mắt gian lại bắt đầu tăm tia. Từ lâu đã nói qua, Lưu Anh Nam là một chiến sĩ do đáng khinh chi phối cảm xúc, dẫn đường chiến lực. Chỉ cần bên cạnh có phụ nữ thì hắn vĩnh viễn có sức sống. Hắn co mình ở trên giường bệnh, suy yếu nói: - Thực ra cũng chẳng phải không có biện pháp nào, cơ thể người như lốp xe, nhiều hơi thì xì hơi ra, ít hơi thì bơm hơi vào, Dương khí nhiều thì quay tay, Âm khí ít thì hút vào. - Vậy anh mau hút đi. –Nhậm Vũ sốt ruột nói. Lưu Anh Nam vẻ mặt bối rối nói: - Tôi cũng muốn lắm, nhưng điều kiện để hấp thu Âm khí hà khắc lắm… Đầu tiên cần một xử nữ (gái trinh), chỉ có xử nữ mới có được khí thuần âm, còn cần trải qua miệng đối miệng. Haizz, thời đại này, đi đâu tìm xử nữ đây, cho dù tìm thấy, ai lại đồng ý miệng đối miệng hô hấp nhân tạo với tôi chứ? - Tôi đồng ý! –Nhậm Vũ lập tức tỏ thái độ, thân là bác sĩ, hô hấp nhân tạo là phương pháp cứu trị khẩn cấp thường thấy nhất, vô số người bị đe dọa tính mạng vì được hô hấp nhân tạo kịp thời mà chuyển nguy thành an, là việc làm thần thánh cao thượng. Hơn nữa chủ yếu nhất chính là, Nhậm Vũ là một xử nữ. Lưu Anh Nam vui mừng như điên, thời đại này, xử nữ khó tìm giống như quan viên không tham ô, không lạm dụng chức quyền, không dùng quyền vào việc riêng vậy. Màng trinh nhân tạo lại giống như giấy vệ sinh, gần như ở căng tin cũng có thể mua được. Cho nên, nếu đã gặp được thì nhất định không thể bỏ qua. Song Lưu Anh Nam vẫn phải giả bộ khó xử nói: - Điều này, điều này không hay lắm đâu, thực ra tôi điều dưỡng dần dần cũng có thể khôi phục. - Không còn thời gian, không thể chờ nữa. –Nhậm Vũ rất sốt ruột, nhưng trong lòng cũng hơi rối rắm, cảnh tượng dâng hiến nụ hôn đầu tuyệt diệu từng ảo tưởng vô số lần đã toàn bộ vỡ vụn, hơn nữa cô học Tây y nên cũng không tán thành kiến giải về hai khí Âm Dương cho lắm. Song chuyện đang xảy ra trước mắt đã vượt khỏi phạm vi kiến thức của cô từ lâu, vì trị bệnh cứu người, huống hồ Lưu Anh Nam lại là đối tượng kết thân của mình, nói một cách nghiêm túc, cô còn xem như nhất cử lưỡng tiện, một mũi tên hạ hai chim.