Địa Phủ Lâm Thời Công
Chương 273 : Tiết mục chính thống
Lưu Anh Nam lòng đầy rạo rực đi vào trường quay, vừa vào cửa nhất thời cảm thấy một bầu không khí sôi sục ập vào mặt, trong trường quay lớn tiếng người huyên náo, hội trường có thể chưa vài ngàn người không một ghế trống, đèn sân khấu rực rỡ sáng lòa, sàn nhà bóng loáng phẳng lì, ở chính giữa sân khấu có một biểu tượng tạo hình rất khác biệt.
Vật biểu tượng này bên trên là một đôi cánh chim màu trắng, giương cánh muốn bay, ở giữa nâng một chiếc chai nhựa rất lớn giống như là chai nước. Song Lưu Anh Nam biết, đây là chai thuốc trừ sâu DDVP.
Đây là yêu cầu của nhà tài trợ, người ta bỏ số vốn hàng trăm vạn, cho dù lố bịch nữa cũng phải làm theo yêu cầu của người ta. Không để họ viết chữ "thuốc trừ sâu" trên vật biểu tượng đã xem như nể mặt lắm rồi.Ở dưới sân khấu, hàng trước xếp bốn chiếc ghế dựa lớn, phía trước chú thích "ghế giám khảo", trên nóc nhà treo một tấm màn hình lớn, phụ đề bên trên viết "cố gắng thực hiện giấc mộng, sân khấu sáng tạo kỳ tích".
Dưới đài có rất nhiều nhân viên ra ra vào vào, khẩn trương bận rộn, sau hậu trường có một thanh âm khàn khàn chỉ đạo người xem ở khán đài, lát nữa sau khi chương trình bắt đầu phải hoan hô lúc nào, vỗ tay lúc nào, khen ngợi lúc nào.
Sau đó không lâu, cả hội trường yên tĩnh lại, ba chiếc camera trên giữa dưới toàn bộ vào vị trí, đảm bảo cả sân khấu không có góc chết, ngọn đèn sáng rực chiếu sáng sân khấu, bất kỳ ai đứng ở trên đều có cảm giác ánh sao lấp lánh, vạn người theo dõi.
Một bên khác của sân khấu có một chiếc cửa nhỏ bỗng mở ra, ba người nối đuôi nhau ra ngoài, còn chưa thấy người đã cảm nhận được khí tràng mạnh mẽ. Trong tích tắc khi họ lộ ra dưới ánh đèn, vài ngàn người xem trên khán đài nhất thời bộc phát ra tiếng hoan hô như sóng cuộn biển gầm, đinh tai nhức óc.
Người đầu tiên trong đó là một cô gái trẻ tuổi, người không cao, vóc dáng hơi gầy, mặc một chiếc váy liền màu trắng, tóc ngắn hiên ngang, mặt hơi nhọn, mắt cong cong, cả người tỏa ra một thứ khí chất nhanh nhẹn đáng yêu. Lưu Anh Nam cũng giật nảy mình, vị này chẳng phải chính là nữ MC trong chương trình nghệ thuật tổng hợp kia sao. Cô gái này luôn dùng ngôn ngữ sắc bén, tác phong lớn mật, thường xuyên giả ngu, thậm chí nổi tiếng không biết lựa lời, từng có một cuộc tình vang tiếng, lại có một cuộc hôn nhân lời ra tiếng vào không ngớt. Nhất là chồng cô ta càng được nhiều người ủng hộ, thường xuyên nhìn thấy ảnh chụp của anh ta.Ở đằng sau cô là một người đàn ông dáng người tầm trung, đeo kính, để râu, thoạt nhìn tràn đầy cảm giác tang thương, là nam ca sĩ hạng một nổi tiếng trong nước hiện tại, từng sáng tác đồng thời biểu diễn rất nhiều ca khúc được nhiều người mến mộ. Nhất là được rất nhiều bạn bè công nông dân ca ngợi, thậm chí còn có anh bạn nông dân hát bài của anh ta mà nổi tiếng. Chỉ là, nổi tiếng cũng chẳng qua là phù dung sớm nở tối tàn, nông dân nổi tiếng nhờ ca hát, chẳng qua là vì mọi người đồng cảm với thân phận của anh ta mà thôi, lợi dụng lòng đồng cảm để nổi tiếng cũng là một kiểu bắt chước ác ý, khiến người ta khinh thường.
Khi một vị cuối cùng ra sân, người xem trong hội trường hoàn toàn sôi trào, làn sóng âm thanh cực lớn hệt như có thể phá tan nóc nhà, Lưu Anh Nam cũng thoáng cái thộn ra.
Đây tương tự cũng là một cô gái trẻ tuổi, vừa xuất hiện trong ánh đèn thì đôi chân đi giày cao gót kia lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người, bàn chân nhỏ nhắn trắng mịn, ngón chân hệt như hạt đậu khấu, móng chân sơn màu đỏ, chỉ là một chiếc chân đã tràn đầy quyến rũ gợi cảm. Trên mắt cá chân trơn mượt là cặp đùi thon dài thẳng tắp được bao bọc trong một chiếc quần bò bó sát màu tím than, đường cong duyên dáng lại gợi cảm lộ hết toàn bộ.
Chủ yếu nhất vẫn là cặp mông nhỏ bó sát kia, tròn trịa cong vút cùng vòng eo duyên dáng nhỏ xíu, mông eo hợp thành một đường cong tuyệt đẹp hình hô lô khiến người ta nhìn mà xịt máu mũi, làm người ta có thứ xúc động muốn nắm vòng eo nhỏ ấy vào trong tay.
Mà bản thân cô cũng biết sức hấp dẫn từ vòng eo xinh đẹp nhất của mình, bèn cố ý mặc quần bò cạp trễ bó sát cùng áo phông rất ngắn, vừa vặn lộ hẳn cả phần eo ra ngoài, làn da long lanh như ngọc, bên tai còn đeo một cặp bông tai kim cương vừa đáng yêu vừa gợi cảm. Trong lúc đi đứng, dưới áo phông lắc qua lắc lại cho người ta cảm giác giống như chỉ cần nghiêng đầu là có thể nương theo cạp áo phông nhìn thấy hai ngọn núi.
Hai ngọn núi ấy cũng đang rung rung trong lúc lắc lư, hệt như từng cơn sóng biển, hấp dẫn ánh mắt người. Cần cổ trắng muốt thon dài hệt như thiên nga, chiếc cằm nhòn nhọn, cánh môi kiều diễm như hoa hồng, hai má căng đầy bóng loáng, chiếc mũi ngọc xinh xắn đáng yêu như minh châu, đôi mắt phượng sáng ngời như sao đêm, làn mi dài rung rung, vầng trán căng tràn trơn bóng, mái tóc như tơ, buộc gọn gàng ở sau đầu, quấn thành đuôi ngựa, hơi thở thanh xuân vô tận lộ hết hoàn toàn.
Nhìn một cách tổng thể, cô gái này như một Tinh Linh, mang cả nét nhí nhảnh và gợi cảm, ngây thơ và quyến rũ. Trong tiếng hoan hô như biển gầm, cô mỉm cười ngọt ngào, vung tay thân thiết về phía khán đài, hào quang bộc phát trong nháy mắt ấy làm ánh đèn trên sâu khấu đều lu mờ đi.
Lưu Anh Nam là một người rất cố chấp, cho dù cô gái này xinh đẹp tuyệt trần nhưng hắn vẫn kiên định nhìn đăm đăm vào vòng eo nhỏ nhắn kia của cô, nó là quen thuộc như thế, từng có tiếp xúc thân mật nhất ở trong mơ.
Không sai, người này chính là ngôi sao thần tượng nổi tiếng nhất, là khuôn mẫu mà nhiều ca sĩ diễn viên muốn phát triển theo nhất, từng cùng Lưu Anh Nam làm tình chống lại Đa Mộng Quỷ ở trong mộng, là ngôi sao nữ từng được Lưu Anh Nam đánh giá là có đủ tố chất gái si tình nhất: đại mỹ nữ Diệp Tinh. Không ngờ rằng đài truyền hình trong vùng lại mời ba vị khách quý này tới, xem ra cực kỳ coi trọng với chương trình lần này. Đương nhiên, chủ yếu là vì tiền tài trợ đủ nhiều, chỉ cần có tiền, đừng nói là ba người họ, cho dù Hắc Bạch Vô Thường thì Lưu Anh Nam cũng có thể mời tới, có tiền có thể sai sử được quỷ mà, huống hồ là con người!
Sau khi ba người ra sân khấu, một người đẹp trẻ trung tươi tắn đi tới bên cạnh người đàn ông ở bên người Lưu Anh Nam, nói:
- Tổng biên tập, người đến đủ chưa? Chúng ta tốt nhất bắt đầu ngay lập tức, mấy vị giáo sư kia đều rất bận, là rút thời gian tới đó…
Cô gái bối rối nói, người đàn ông tay uốn hoa sen lại để râu quai nón, thoạt nhìn đầy vẻ mâu thuẫn bên cạnh Lưu Anh Nam kia nghía cô gái một cái, lạnh lùng nói:
- Bọn họ thiếu thốn thời gian? Chẳng lẽ ông chủ người ta rảnh sao? Họ bận, cùng lắm mười vạn một buổi trò chuyện, năm mươi vạn một buổi phỏng vấn, tám mươi vạn một buổi diễn thuyết. Cô hỏi thử vị ông chủ này xem, một phút ngài ấy kiếm được bao nhiêu tiền?
Gã đàn ông khom người chỉ vào Lưu Anh Nam, giống như tổ tông hiển linh vậy. Lưu Anh Nam cũng thuận thế mạnh mồm lên mặt, khoác lác nói:
- Một giờ có thể kiếm được bao nhiêu tiền thì tôi không biết, dù sao nếu bây giờ trên đất có 100 nguyên, tôi tuyệt đối không cúi người nhặt…
Khà… Nghe qua lời này, một trăm nguyên đều không cúi người nhặt, đó là sợ lãng phí thời gian, có thời gian cúi người như vậy thì bao nhiêu cái trăm nguyên đều kiếm được tới tay rồi… Thực ra, đa số người không cúi người nhặt là vì bên hông đang bê đồ!
Bất kể nói thế nào, vị tổng biên tập nam không ra nam nữ không ra nữ này đã nhận định Lưu Anh Nam chính là đại diện của nhà tài trợ chương trình lần này, thuộc hàng ông chủ siêu lớn, là cha mẹ cơm áo của họ, trong mắt gã còn quan trọng hơn cả bất kỳ ngôi sao khách quý nào. Bởi vì khách quý bỏ tiền là có thể mời tới, mà ông chủ là mời tới để bỏ tiền.
Tổng biên tập cười hí hí nói với Lưu Anh Nam:
- Ông chủ, nhằm hoàn thành chương trình tốt hơn, cũng vì tuyên truyền sản phẩm của quý công ty, càng vì tiết kiệm tiền chi trả của quý công ty, nếu ngài thấy tiện thì mong ngài hãy ngồi ở đây, hôm nay ngài cũng là một trong số giám khảo trong chương trình sắc đẹp lần này. Đương nhiên, chủ yếu chính là vì chọn lựa nhân tài cho công ty ngài, cho nên ngài có quyền lên tiếng tuyệt đối. Đúng rồi, sau sâu khấu liệu có vị tuyển thủ nữ nào tham gia mà ngài quen biết hay không, nếu muốn cô ta giành quán quân, ngài có thể nhắc chúng tôi biết trước một tiếng…
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
40 chương
20 chương
1509 chương
41 chương