Địa Phủ Lâm Thời Công
Chương 202 : Từng bông hoa đào nở
Trông linh đường giữ đạo hiếu ba ngày, đây là quy củ, song Lưu Anh Nam chỉ làm hiếu tử một ngày thì bị thay thế bởi các anh chị em khác ở Mái Ấm Đôi Cánh từ bốn phương tám hướng chạy tới, toàn bộ đều làm hiếu tử để tiễn đưa Hồng lão đi đoạn đường cuối cùng.
Ngoài bọn họ, còn có ồ ạt văn cúng tế, điện tin, thư cảm ơn từ các nơi trên toàn thế giới đổ về như hoa tuyết, toàn bộ đều là những người từng được Hồng lão bỏ tiền giúp đỡ. Họ chưa từng quên Hồng lão, cũng đều hiểu đạo lý tri ân tất báo.
Tuy không thể làm hiếu tử nhưng Lưu Anh Nam vẫn dùng thân phận con rể hờ để ở lại, trước sau luôn ở bên cạnh Hồng Hà. Hồng Hà là một người rất lý trí và tỉnh táo, cho nên biểu hiện rất kiên cường. Do khách khứa bạn bè thân hữu có rất nhiều, nhưng đều do cô nàng tự mình nghênh đón, tiếp đãi ổn thỏa, xử lý tự nhiên khéo léo.
Mãi đến ngày thứ ba, khi Hồng lão sắp được đưa tới nhà tang lễ để hỏa táng, thì Lưu Anh Nam mới chủ động nói muốn rời đi. Hắn có thể tới nghĩa trang, nhưng quyết không thể tới đài hỏa táng, bởi vì nơi đó là nơi nhiều Âm hồn nhất, Âm hồn nhìn thân thể mình bị thiêu đốt, nhìn người thân của mình khóc đến chết đi sống lại thì rất dễ sinh ra oán niệm. Nếu không màng đến họ, cộng thêm chết một cách tự nhiên thì linh hồn họ qua 7 ngày sẽ tự động trở về Địa Phủ. Nhưng nếu họ nhìn thấy Lưu Anh Nam thì lại khác hẳn.
Lúc Lưu Anh Nam vừa trở thành nhân viên thời vụ đã có một lần từng tùy tiện đi tới đài hỏa táng, nhất thời bị trăm ngàn Âm hồn vây quanh. Có người đã được hỏa táng cầu xin Lưu Anh Nam bới ra vị trí xương đùi trong tro cốt của hắn ta, bởi vì hắn ta đã què hơn chục năm nên có ý nghĩa rất đặc biệt. Còn có Âm linh đang sắp được hỏa táng không ngờ lại nhờ Lưu Anh Nam đi nói một tiếng với người thiêu rằng: đừng cho lửa lớn quá, kỹ 3/10 là được rồi…
Đương nhiên đây đều là tình huống cá biệt, xảy ra nhiều nhất vẫn là Âm linh tìm hắn cầu tình, ai cũng không muốn chết mà. Hơn nữa họ đều có thể cảm giác được trên người Lưu Anh Nam tỏa ra khí cơ không khác gì quỷ sai ở U Minh Địa Phủ, chỉ là Lưu Anh Nam không thể bắt Sinh hồn mà thôi.
Lưu Anh Nam không muốn bị quỷ bao vây, tốt hơn hết là không đi. Tuy hắn không nói rõ nhưng Hồng Hà cũng không ép buộc, liên tục một tuần Lưu Anh Nam thật sự như hiếu tử vậy, gần như chưa hề chợp mắt, ngay cả em trai Hồng Hà lương tâm trỗi dậy nhịn hai ngày cũng không chịu nổi, nhưng Lưu Anh Nam lại hệt như không sao cả, cố kiên trì xuống.
Lần này cho dù Lưu Anh Nam không đề cập tới thì Hồng Hà cũng yêu cầu hắn đi nghỉ ngơi. Dẫu Hồng Hà không nói gì nhiều nhưng Lưu Anh Nam vẫn nhìn thấy sự cảm động, cảm kích và tình cảm từ trong mắt cô nàng. Lại nhìn khuôn mặt xanh xao gầy gò của cô nàng, khiến Lưu Anh Nam có xúc động muốn ôm cô vào lòng, dỗ dành một phen.
Cho nên nói, nếu muốn thật sự bắt được trái tim của một người phụ nữ, thì đầu tiên phải tốt với cha mẹ cô ta. Hiếu thuận là việc có thể đánh động lòng người nhất, cũng là cách bày tỏ tình cảm chân thành nhất.
Hồng Hà ngoại trừ muốn tiễn Hồng lão còn muốn thương lượng về việc quyên tặng tài sản của cha với đám người thân. Cô nàng đã xin nghỉ dài hạn với đơn vị, định sau khi ông cụ qua 7 ngày sẽ bắt đầu chuyên tâm bắt tay vào làm từ thiện, trong thời gian này cô nàng dặn Lưu Anh Nam phải nghỉ ngơi cho thật tốt, đến lúc cần thì sẽ liên hệ điện thoại.
Lưu Anh Nam tương tự cũng dặn dò cô bảo trọng, nhưng khi hắn thật sự muốn nghỉ ngơi thì lại có một cô gái cần hắn dặn dò xuất hiện.
Lăng Vân gọi điện thoại tới cho Lưu Anh Nam, nội dung cuộc gọi điện rất đơn giản, nói muốn mời Lưu Anh Nam ăn cơm ở trong nhà cô nàng.
Tuy Lưu Anh Nam không phải tình thánh gì cả nhưng cũng biết, nếu một cô gái mời một người con trai vào nhà ăn cơm, hơn nữa còn là cô gái tự mình xuống bếp, vậy thì chứng minh cô gái này rất coi trọng người con trai này, muốn thi triển tài nấu nướng để bắt lấy dạ dày của người con trai, rồi tiến tới bắt lấy trái tim của người con trai.
Lưu Anh Nam đương nhiên đáp ứng rồi. Bởi vì hắn thực sự không tìm được lý do từ chối, lần trước ù ù cạc cạc giống như xác lập quan hệ yêu đương với Lăng Vân. Tuy cũng giống như Hồng Hà, đều không nói rõ nhưng thứ chuyện này là coi trọng cảm giác và cảm tình.
Lưu Anh Nam cảm thấy đầu của mình đều to lên, rõ ràng chỉ hôn hôn sờ sờ với Lăng Vân Hồng Hà, lại đã tiến vào thời kỳ yêu đương, nhưng mình và Thẩm Phong xảy ra "việc thật" đao thật súng thật thì hai bên đều không gặp lại. Có lẽ là Thẩm Phong vẫn thể nào tiếp nhận sự thật, có lẽ Thẩm Phong thật sự không màng tới, chỉ coi như tình một đêm. Bất kể nói thế nào, tình cảm giữa người với người là thông qua ở chung mà xây dựng lên càng lúc càng sâu sắc. Nếu cứ tiếp tục như thế, Lưu Anh Nam cũng sẽ coi lần "việc thật" ấy thành tình một đêm.
Haizz, loại chuyện này tốt hơn hết là thuận theo tự nhiên đi. Lưu Anh Nam chung quy không thể dùng việc này để uy hiếp Thẩm Phong, hơn nữa bây giờ có Lăng Vân Hồng Hà đã đủ cho hắn bận rộn rồi. May mà bây giờ người ta thường hay nói một câu trở thành trụ chống của hắn, đó chính là: chả phải vẫn chưa kết hôn sao? Ai biết đâu được sau này sẽ thế nào?". Chính là câu nói này đã trở thành chỗ dựa cho Lưu Anh Nam chân đạp hai thuyền, ứng phó số đào hoa.
Nhà Lăng Vân ở trong Thánh Cảnh Hoa Viên, cùng một tiểu khu với nhà tắm của Lưu Anh Nam, Lưu Anh Nam đã từng tới. Song lần trước là vì tiểu quỷ mà tới, lần này lại là dùng thân phận bạn trai tới thăm, cuộc đời thật là thiên biến vạn hóa, đặc sắc phấn khích mà.
Lưu Anh Nam đi tới trước căn biệt thự cao cấp đó rồi ấn chuông cửa. Lưu Anh Nam không ngờ lại hơi lo lắng, dẫu sao đây là lần đầu tiên hắn hẹn hò với bạn gái trong hoàn cảnh riêng tư, hơn nữa còn là khuê phòng của con gái, là nơi dễ xảy ra quan hệ nhất.
Lăng Vân ở trong phòng thông qua camera ngoài cửa nhìn thấy Lưu Anh Nam đang chấm nước dãi chải chuốt đầu tóc. Cho dù thoạt nhìn hơi buồn nôn nhưng lại chứng minh hắn coi trọng cuộc hẹn lần này.
Cổng điện tử mở ra, một làn gió thơm phả thẳng vào mặt, chỉ thấy cả căn phòng được sắp xếp sạch sẽ sáng sủa. Bên cạnh cửa phòng còn đặt hai bình hoa hồng nở rộ, ướt át kiều diễm, bên trên còn có hạt nước óng oánh, vừa nhìn chính là vừa mới té nước lên. Trên tấm khăn trải trước cửa còn xếp một đôi dép lê nam, xem kích cỡ thì rất vừa với chân Lưu Anh Nam. Rất hiển nhiên, đây đều là Lăng Vân chuyên tâm sắp xếp, rất coi trọng cuộc hẹn đầu tiên này.
Mà bản thân Lăng Vân càng vô cùng đáng yêu, cô nàng đi một đôi dép lê hình thỏ con lông xù, một bộ áo ngủ in hoa màu hồng, còn đeo tạp dề. Trên tạp dề im hình khỉ yoyo dễ thương, cách ăn mặc rất là tươi mát, hoàn toàn khác hẳn với phong cách người phụ nữ mạnh mẽ, hoàn toàn chính là bộ dạng của một thiếu phụ đêm tân hôn, Lưu Anh Nam nhìn mà tim đập không thôi.
Song Lưu Anh Nam vừa đổi dép, còn chưa kịp chào hỏi thì nghe Lăng Vân nói:
- Gần đây anh bận lắm à?
Tuy không nhìn ra bất cứ vẻ giận dữ nào trên mặt cô nàng, câu nói này cũng rất bình thản nhưng Lưu Anh Nam nghe ra có chút giống như bà vợ mới cưới đang chất vấn ông chồng về muộn vậy. Cô nàng là trách Lưu Anh Nam từ sau hôm chia tay kia, đã một tuần rồi hắn hoàn toàn chưa từng tới tìm cô nàng, thậm chí ngay cả điện thoại cũng chưa từng gọi, điều này khiến cô nữ sinh vừa mới rơi vào lưới tình, bắt đầu yêu đương cảm thấy rất thấp thỏm, đương nhiên cũng có không ít oán niệm.
Nhưng càng như vậy Lưu Anh Nam càng cao hứng, càng cảm thấy Lăng Vân đáng yêu, chứng tỏ cô nàng rất nghiêm túc với cuộc tình này. Text được lấy tại https://Lưu Anh Nam cũng không giấu diếm, ăn ngay nói thật:
- Có thân nhân của một người bạn vừa qua đời, anh đi giúp đỡ cho cô ấy.
- Ồ. –Lăng Vân gật đầu. Phụ nữ chính là như thế, chất vấn chẳng qua chỉ là làm lấy lệ, chỉ cần có lý do thì họ sẽ tin tưởng, đây là xuất phát từ tình yêu và lòng tín nhiệm.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
629 chương
80 chương
501 chương
58 chương
197 chương