Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 199 : Nhà chế tạo quỷ khí

Lưu Anh Nam lặng lẽ lui ra ngoài, đi tới tầng hầm trước một bước. Do nơi này xảy ra xác chết vùng dậy nên không có ai dám tới gần. Cho dù biết nơi đây cất chứa tài phú rất lớn nhưng cũng không có ai muốn dùng tính mạng đi mạo hiểm. Ngay khi Lưu Anh Nam vừa tới không bao lâu thì lão đạo sĩ và người đẹp đạo cô Tống Nguyệt cũng đi tới. Lưu Anh Nam biết mục đích của họ là đinh quan tài trên chiếc cổ quan sơn son kia, lão đạo sĩ cũng không giấu diếm, nói thẳng. Tuy Lưu Anh Nam lòng đầy nghi vấn nhưng cũng không trực tiếp mở miệng. Rất nhiều vấn đề đều thuộc về đề tài cấm kỵ, bàn luận Địa Phủ ở Dương Gian, bàn luận quỷ sai đều bị cấm. Giống như bạn tìm kiếm trên mạng về người nào đó việc nào đó thì sẽ hiển thị "căn cứ theo pháp luật pháp quy và chính sách hiện hành, kết quả tìm kiếm không thể hiển thị". Đây chính là bị cấm. - Đồ trong này các vị đều không thể động vào, những thứ này đều là vật phẩm tư nhân nằm ngoài quy định của quốc gia, nếu lộ ra ánh sáng lập tức sẽ biến thành tài sản quốc gia, người cầm giữ hoặc biến thành người hiến vật, hoặc biến thành tội phạm trộm cắp. –Lưu Anh Nam nhắc nhở nói. - Yên tâm đi, anh chỉ cần hai cây đinh, hoàn toàn không có giá trị. Hơn nữa anh tuyệt đối sẽ không khiến chúng bị đưa ra ngoài ánh sáng. –Nơi này bốn bề vắng lặng, im phăng phắc, toàn thân lão đạo sĩ đã sớm thay đổi bộ dáng lôi thôi lếch thếch vừa rồi, dáng người cao thẳng, khí thế ép người. Nhất là đôi mắt đen nhánh kia, hệt như ánh sao lấp lánh: - Chú yên tâm đi, cho dù lộ ra ngoài thì cũng sẽ không có ai sinh nghi với mấy cây đinh đâu. Cho dù có, thì anh cũng có biện pháp khác, nên biết, anh bên trên có người! Bên trên có người? Lưu Anh Nam vô ý thức ngẩng đầu nhìn, lẽ nào y nói chính là các đại ca lớp cao tầng trên Thiên giới? Lưu Anh Nam thầm suy đoán. Đúng vào lúc này, chỉ nghe bên ngoài tầng hầm truyền tới tiếng hô gọi khe khẽ, hệt như đặc vụ đang ra hiệu: - Sư phụ, sư phụ ở đâu? Vừa nghe thanh âm này Tống Nguyệt nhất thời ra khỏi cửa. Lúc vào lại, bên người Tống Nguyệt có thêm một gã đàn ông tay nhón kiểu cánh hoa, bước đi điệu đà, hơn nữa gã đàn ông này còn mặc một bộ trang phục cảnh sát, huy hiệu lấp lánh, mũ kê-pi trang nghiêm. Hơn nữ, gã đàn ông tay nhón kiểu cánh hoa này Lưu Anh Nam biết, từng xuất hiện trong vụ án của Lương Mỹ Thần lần trước, là tên cảnh sát ẻo lả Ngô Hồng Cương luôn đấu mồm với Thẩm Phong. Mà ấn tượng sâu sắc hơn cả dáng ẻo lả gã lưu lại cho Lưu Anh Nam chính là: lúc ấy trong tay gã cầm một chiếc máy ảnh đoạt hồn có thể hút Sinh hồn, cuối cùng vì chụp cho mình mà vỡ tan tành. Vì sao gã lại xuất hiện ở đây? Còn luôn mồm gọi sư phụ, lẽ nào sư phụ của gã là… Quả nhiên, tên ẻo lả vừa vào cửa, nhìn thấy lão đạo sĩ thì vô cùng kích động, phịch một tiếng quỳ xuống đất hành lễ: - Sư phụ tại thượng, đệ tử dập đầu. Nhìn tên ẻo lả cung kính dập đầu, rồi lại nhìn qua bộ trang phục cảnh sát trên người gã, Lưu Anh Nam khá là cảm khái. Những nhân viên công tác mặc đồng phục trong các bộ ngành đều cùng thuộc một phe phái, hơn nữa đều là người theo chủ nghĩa vô thần, chỉ vững tin thờ phụng hai người Đức, một người Nga, tư tưởng Thái Tổ, lý luận Thế Tổ, tư tưởng kiên định bất di bất dịch. Thực ra bây giờ càng lúc càng có nhiều người theo chủ nghĩa vô thần bắt đầu tạo dựng tín ngưỡng về mặt tinh thần. Đặc biệt là một vài quan viên của bộ ngành liên quan nào đó, nào là chỉ thị từ cấp trên, yêu cầu từ cấp dưới, nào là hiệu quả công việc, chức trách cương vị sớm đã bỏ mặc hoàn toàn, mỗi ngày đều một lòng cầu nguyện, thật lòng thờ phụng. Bất kể nào là Thần Phật đầy trời, Diêm Vương tiểu quỷ, miếu Thành Hoàng, Quan Nhị Gia, họ toàn bộ đều thờ cúng, nhằm để ban thanh tra kỷ luật đừng tìm tới cửa, tài sản ở nước ngoài không bị đóng băng, vợ bé trong chăn đừng bán đứng, thằng con trai phá gia chi tử đừng gây họa! Cho nên Lưu Anh Nam nhìn tên ẻo lả ở trước mắt thành kính lễ bái đạo sĩ lôi thôi, trong lòng hắn khá là cảm khái. Điều này không biết có phải ý nghĩa cho một thời đại mới sắp tới hay không nữa… Lão đạo sĩ đỡ tên ẻo lả đứng dậy. Có thể nhìn ra, tên ẻo lả vô cùng tôn trọng lão đạo sĩ, trông đôi mắt của gã thành kính hệt như đang nhìn thần linh tối cao. Mà khi gã nhìn thấy Lưu Anh Nam thì hệt như nhìn thấy ác ma, tên ẻo lả giật mình chỉ vào Lưu Anh Nam, hoảng sợ đến độ ngay cả câu đầy đủ đều không nói được: - A, anh, anh… Sư phụ, hắn ta, hắn ta… - Đại sư tỷ, không, đại sư huynh, không được vô lễ, vị này là sư thúc của chúng ta đấy. –Tống Nguyệt là một cô gái rất thông minh, cũng tận mắt chứng kiến Lưu Anh Nam xưng anh gọi em với Ngưu Đầu Mã Diện, quan hệ rất khăng khít, sớm đã coi Lưu Anh Nam thành hạng người như sư phụ. Lúc này chủ động giới thiệu cũng là vì lấy lòng Lưu sư thúc. Lão đạo sĩ tối tăm mặt mũi, vẻ mặt kia so với ăn nghệ còn đắng hơn. Biết làm sao được, vị sư thúc Lưu Anh Nam này xem như đã ngồi vững rồi, hoàn toàn là dẫn sói vào nhà, chỉ hy vọng Lưu Anh Nam nhẹ tay, đừng chiếm hết nhiều người đẹp đồ đệ như vậy . - Sư thúc? –Tên ẻo lả nhìn lão đạo sĩ mong được chứng thực. Lão đạo sĩ không cam lòng liếc qua Lưu Anh Nam, nhịn đau gật đầu. Mà tên ẻo lả thì thở phào một hơi nói: - Ồ, thì ra là sư thúc, thảo nào dễ dàng phá hủy pháp khí của con, pháp lực cao cường thật. - Con nói gì cơ? Pháp khí của con, ta hao hết tâm huyết, hao hết thiên tài địa bảo, vì nó thậm chí không ngại thông ass cổ thi ngàn năm mới luyện chế thành, quỷ khí hút hồn ấy có thể khiến danh tiếng của ta truyền khắp giới luyện khí, bị hắn ta hủy rồi? –Lúc lão đạo sĩ vừa xuất hiện thì bộ dạng đần thối, ngang ngạnh phóng túng, ban nãy thì khí vũ hiên ngang, khí thế ép người. Mà bây giờ, bộ dạng nổi giận thì hệt như khủng long hình người, Lưu Anh Nam nhìn mà ngây ngẩn, tuổi tác lớn như vậy rồi mà còn dễ thay đổi hơn cả phụ nữ. Tên ẻo lả bị y dọa không nhẹ, vội vàng chỉ vào Lưu Anh Nam nói: - Sư phụ bớt giận, không phải con phá hủy mà là sư thúc… Đó là hiện trường một vụ hung án, con vốn dĩ muốn hút Sinh hồn người chết tới, dò hỏi tình huống để tiện bắt hung thủ, giải oan cho người chết. Song sau này con mới biết, con thực sự là làm chuyện thừa thãi, sư thúc sớm đã nhìn thấu vụ án, chỉ là cuối cùng sư thúc yêu cầu con chụp tấm ảnh chung với ngài. Lúc ấy con vì không muốn bại lộ pháp khí, bất đắc dĩ đành đáp ứng sư thúc. Nhưng không ngờ rằng, lúc ấy trong máy ảnh xuất hiện cảnh tượng núi thây biển máu đáng sợ, sau đó pháp khí của con liền bị hỏng. - Nói vớ vẩn, con chụp ảnh cho cậu ta, muốn hút hồn phách của cậu ấy, pháp khí đương nhiên không chịu nổi rồi… -Lão đạo sĩ nổi giận nhưng lại kịp thời ngừng lại, không nói nhiều về chủ đề Lưu Anh Nam cảm thấy hứng thú. Mà Lưu Anh Nam lại chủ động đi tới, ôm vai y, cười hềnh hệch hỏi: - Sư huynh nè, pháp khí kia của huynh rốt cuộc là thế nào mà cần phải thông ass cổ thi ngàn năm thế? - Chú biết cái gì chứ. Sở dĩ xác ướp có thể gìn giữ ngàn năm không thối rữa là vì đã trải qua xử lý đặc biệt. Điều đầu tiên chính là đóng kín khoang miệng và lỗ đít xác chết, khiến oán niệm nặng nhất, chấp niệm mạnh nhất của người chết bị chặn ở trong xác chết. Sở dĩ anh thông ass xác ướp chính là vì dẫn ra một luồng ương khí (khí tai ương) để luyện khí… Mà Ânh nói cái này với chú làm gì chứ! –Lão đạo sĩ đẩy Lưu Anh Nam ra, vừa buồn bực vừa phẫn nộ. Lưu Anh Nam cũng nhìn ra, tên này tuyệt đối thật sự có bản lãnh. Chỉ là nom bộ dạng thì rất khó hỏi thêm được điều gì. Song thế đã đủ rồi, y biết cách chế tạo quỷ khí nhằm vào Âm hồn ác linh, hơn nữa giao quỷ khí cho một tên cảnh sát ẻo lả. Tên ẻo lả lúc nãy cũng đã nói, lúc ấy hút hồn vía của Lương Mỹ Thần là vì biết thêm tình huống, bắt hung thủ, giải oan cho người chết.