Địa Phủ Lâm Thời Công

Chương 18 : Hai loại phụ nữ

[FONT=TahomaMột người làm thế nào có thể chia ra đựng vào ba chiếc túi chứ? Lưu Anh Nam ngây ngô muốn hỏi nhưng rất nhanh hắn nhớ tới lúc chị Hai vừa bước vào trên người dính vết máu, còn có hai gã đàn ông tạt ngang qua, người đầy vết xăm kia. Là đánh gãy tứ chi của kẻ kia, còn chặt thẳng xuống, lần này Lưu Anh Nam hiểu rõ vì sao lại đựng vào ba cái túi rồi! Điều này trong tích tắc dọa Lưu Anh Nam suýt nữa cắn phải đầu lưỡi của mình, có điều những chuyện này xảy ra trên người chị Hai lại chẳng xem là cái gì, nhân vật xã hội đen mà, không có gió tanh mưa máu sao gọi là xã hội đen chớ. Thời đại ngày nay ngay cả học sinh trung học gây gổ đều động dao, bọn nhóc con vì thất tình đều dám tạt axit, bọn trẻ lên tiểu học bị ức hiếp, cha mẹ có thể gọi người lớn tới chém chết con của đối phương. Mà vị chị Hai trước mắt này là nhân vật xã hội đen chân chính, gãy hết tay chân thì tính là gì cơ chứ? Lưu Anh Nam cười gượng nhìn vị chị Hai này, chị Hai cũng nhìn hắn hỏi: - Chú nói xem, đàn ông vì sao nhất định phải chiếm tiện nghi của phụ nữ hả? Đối tượng làm quen thì nhất định phải bắt tay sao? Lưu Anh Nam đổ mồ hôi lạnh như mưa, hắn dè dặt nói: - Tôi nghĩ, bắt tay không tính là chiếm tiện nghi đâu, rất có khả năng là muốn chứng minh một chút thành ý khi kết giao. Dẫu sao chỉ có thông qua phương thức nào đó mới có thể biểu hiện ra bây giờ hai người là quan hệ yêu đương. Lời của Lưu Anh Nam khiến chị Hai rơi vào trầm tư. Cô nàng luôn coi đàn ông là thiên địch, ngoại trừ đám anh em vào sống ra chết đồng thời không có bất kỳ tình cảm nam nữ nào kia, thì mọi gã đàn ông khác đều là thiên địch, đều là đối tượng oán hận của cô nàng. Nhưng dẫu sao cô nàng cũng là một người phụ nữ, sớm muộn cũng phải lập gia đình, nàng có cố chấp hơn chăng nữa thì cũng là con người, số tuổi lớn thêm cũng hy vọng được hưởng thụ niềm vui gia đình. Cho nên chẳng có cách nào khác, cô nàng bắt đầu thử kết giao với đàn ông. Ban đầu đàn ông luôn đúng đắn thật thà, thậm chí còn nơm nớp lo sợ. Mỗi gã thoạt nhìn đều là chính nhân quân tử nhã nhặn lịch sự, nhưng càng kết giao sâu thêm, họ liền bắt đầu gợi yêu cầu, có yêu cầu là bắt tay, có yêu cầu là hôn mặt, việc này chị Hai không cách nào tiếp nhận nổi. Thực ra điều này chỉ có thể nói nàng ta không có kinh nghiệm yêu đương, cô nàng cho rằng yêu cầu của đàn ông là lộ rõ bản chất. Thực ra đây chỉ là một quá trình yêu đương rất bình thường, mọi người đều hay quá trình yêu đương chia thành làm quen, hiểu nhau rồi yêu nhau. Mà thật sự yêu nhau thì bắt buộc phải dính dáng tới một vài vấn đề ám muội. Nếu đã hiểu lẫn nhau, đều có ý muốn tiếp tục, vậy thì hết thảy sẽ rất tự nhiên, đây là điều tất yếu phải xảy ra. Chỉ là vị chị Hai này có lòng cảnh giác rất mạnh mẽ với đàn ông, cũng có ý thức tự bảo vệ rất mạnh. Cho nên những yêu cầu này với cô nàng là quá đáng, là không thể tiếp nhận, là bắt đầu lừa gạt. Đương nhiên sự lo lắng của cô nàng cũng chẳng phải không có đạo lý, bây giờ quả thật có rất nhiều đàn ông không gánh trách nhiệm dỗ dành phụ nữ đến tay là vứt bỏ, coi phụ nữ như đồ chơi. Giống như Lưu Anh Nam thường nói, lên giường là sự kết thúc tình cảm của đàn ông, lại là sự bắt đầu tình cảm của phụ nữ. Sau lần đầu tiên lên giường, đàn ông đã quyết định bắt đầu tìm một người phụ nữ có thể lên giường, mà cô gái dưới người lại vừa bắt đầu quyết định phải đối mặt với gã đàn ông nằm trên người mình này, quyết định tốt với hắn hơn. Nom bộ dạng xoắn xuýt của chị Hai, Lưu Anh Nam vẫn chen thêm một câu: - Tôi nghĩ nếu chị thật sự cảm thấy gã đàn ông đó vẫn không tệ, trong quá trình kết giao cũng hợp, vậy thì không ngại để cho hắn cầm tay. Giống như nhìn đứa trẻ làm bài, nếu nó làm bài tốt chị thưởng cho nó một chiếc kẹo thì nó sẽ rất cao hứng, lần sau sẽ càng chăm chỉ làm bài. Trong tình yêu, cầm tay, ôm hôn cũng là một kiểu cổ vũ và khen thưởng, nhận được phần thưởng đàn ông có lẽ sẽ càng tốt với chị hơn đó. - Không có khả năng, đàn ông đều là kẻ lòng tham không đáy, nếu đàn ông chưa thỏa mãn với cầm tay và ôm hôn thì sẽ yêu cầu những thứ khác, càng đi sâu hơn. Nhưng khi đàn ông có được hết thảy mọi thứ hắn ta muốn, hắn ta rất nhanh sẽ cảm thấy chán ghét mà tiến tới vứt bỏ người phụ nữ. – Trong thâm tâm chị Hai có khúc mắc và cản trở tinh thần rất sâu sắc, cho nên thật khó khuyên nhủ cô nàng. Đối mặt với cô gái có lòng phòng bị cực mạnh như thế, cho dù Lưu Anh Nam là chuyên gia tâm lý cũng bó tay, huống hồ chuyên gia tâm lý như hắn là chuyên môn trị quỷ hồn. Có điều hắn cho rằng, đối với người phụ nữ có tâm lý như chị Hai, nếu có thể xây dựng một tình yêu từ trong gió tanh mưa máu, gắn bó sống chết thì chắc chắn sẽ phá tan rào cản trong thâm tâm cô nàng. Chỉ là ở thành phố này có ai dám chơi gió tanh mưa máu với nàng ta chứ? Lưu Anh Nam cảm thấy mình quá để tâm, mà rõ ràng chị Hai cũng chẳng muốn nói nhiều với hắn làm gì. Vừa hay vào lúc này, hai gã đàn ông một mực tìm cô nàng lại quay lại, nhìn thấy cô nàng lập tức nói: - Chị Đình, thằng nhãi kia… Chuyện đó bọn em đã xử lý xong rồi, bây giờ thế nào đây? Gã đàn ông kia liếc Lưu Anh Nam, rất khó hiểu nói, chị Hai liếc qua Lưu Anh Nam cả người vô hại nói: - Bảo thằng nhãi đó nói ra mật mã của tất cả sổ tiết kiệm, đồng thời thừa dịp lúc tay hắn còn đang ở bên người mình thì bảo hắn ký tên, ấn dấu tay cho chị, sang tên nguồn bất động sản của hắn vào tên của chúng ta, sau đó… Đúng rồi, gọi người tới sửa chữa cánh cửa này. Chị Hai làm việc dứt khoát lại hơi mang theo chút đẫm máu sắp xếp công việc cho thủ hạ. Trước khi đi còn không quên gọi người sửa cửa cho Lưu Anh Nam, điều này chứng tỏ bản tính thiện lương. Lưu Anh Nam rất muốn nói thêm một câu "chị thật là một người tốt" với chị Hai, nhưng nếu nói thật, hắn chắc chắn bị đòn, lời này với chị Hai mà nói chính là chửi đổng. Nhưng đúng vào lúc chị Hai đi ra ngoài, Lưu Anh Nam thoáng sững sờ, trong chớp mắt vừa nãy kia, tuy hắn chỉ nhìn chằm chằm vào mông chị Hai tinh thần đang dồi dào sung túc, nhưng dường như nhìn thấy một bóng quỷ đang phất phơ bên người cô ta. Khi Lưu Anh Nam dụi dụi mắt, nhìn kỹ lại thì vẫn chỉ có bóng lưng thướt tha yêu kiều của chị Hai, Lưu Anh Nam cảm thấy mình là hoa mắt, bằng không mẫu người ngang ngược, không kiêng nể, lạnh lùng khát máu này, cho dù là quỷ cũng không dễ dàng tới gần. Không lâu sau, một thanh niên trên tay xăm hình Thanh Long lái một chiếc xe chở hàng tới, trên xe chở hai công nhân lắp đặt cửa kinh và mấy chiếc cửa kính kích cỡ khác nhau. Sau khi họ đo đạc một hồi liền lẳng lặng bắt đầu làm việc, cả quá trình không ai nói một câu với Lưu Anh Nam, ngược lại trong lúc này lại có vài vị khách tới, nhìn công nhân lắp cửa và Lưu Anh Nam trêu chọc nói: - Eo, ông chủ Lưu, đây là muốn tu sửa tân trang, cung cấp cho chúng ta không gian càng thoải mái hơn à? - Đúng, đúng. –Lưu Anh Nam gật đầu lia lịa nói: - Không chỉ muốn tân trang còn muốn thiết kế phòng thay đồ thành kiểu dáng cởi mở, từ góc chỗ tôi có thể nhìn thẳng tới. Còn mở rộng cung cách phục vụ mới, rất nhiều phục vụ nhân tính hóa như giúp các cô cởi khuy áo chíp, giúp giặt quần lót, ném băng vệ sinh… vv… Khách hàng nữ mất vui lườm hắn, nhưng đối với những lời nói xấu xa này họ không hề để ý cho lắm, theo lời của họ mà nói, làm đều làm qua rồi còn sợ nói sao? Lưu Anh Nam rất tán thưởng phong cách của những cô gái này, trong ý nghĩ của hắn, trên thế giới chỉ có hai loại phụ nữ, một loại là giả bộ đơn thuần, một loại là giả bộ không đơn thuần, bạn thích loại nào?[/FONT]