Địa Phủ Lâm Thời Công
Chương 164 : Sinh mạng mới
Tia chớp màu máu xẹt ngang trời đêm, chiếu cả căn phòng đỏ tươi một mảng, bóng quỷ đáng sợ kia hệt như mang theo sức mạnh sấm sét, trong từng cơn gió lạnh vồ xuống, vuốt quỷ sắc bén còn chảy đầy máu.
Hồng Hà sợ hãi hét to, nhưng cô nàng trước sau vẫn mở to mắt, nhìn đằng trước, Lưu Anh Nam như Quỷ Vương vung Chiêu Hồn Phiên trắng tinh nghênh đón vuốt quỷ đẫm máu. Nhưng không ngờ vuốt quỷ vồ lên gậy đại tang, máu tươi bên trên trong nháy mắt nhuộm đỏ gậy đại tang, tiếp đó "rắc" một tiếng gãy thành ba đoạn. Lưu Anh Nam nghiêng người, thuận thế đập Câu Hồn Tỳ Bà Tỏa về phía bóng quỷ, đây mới là sát chiêu thực sự, gậy đại tang chẳng qua chỉ dẫn đường cho sinh hồn, Tỳ Bà Tỏa mới thực sự khắc chế ác linh.
- Bói bói… Bóng quỷ phát ra tiếng kêu cổ quái, Câu Hồn Tỳ Bà Tỏa úp thẳng lên xương quai xanh của nó, hệt như muốn xé nát linh hồn của nó. Cùng lúc đó, gậy đại tang vốn đã gãy bỗng bốc cháy, gậy đại tang toàn thân trắng tinh rực cháy ngọn lửa màu trắng, nhiệt độ cao tràn ngập căn phòng hệt như có thể hòa tan hết thảy.
Tuy Hồng Hà có thể rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ đáng sợ nhưng nơi ngọn lửa đi qua, bất kể là tấm thảm dưới đất hay là ga giường ở bên đều không bị đốt cháy, nhưng bóng quỷ kia lại đang rít gào, giãy dụa trong nhiệt độ cao.
Ngọn lửa màu trắng này chính là U Minh Chi Hỏa có thể nung khô ác quỷ, mọi người thường hình dung một việc vào thời khắc mấu chốt là "gay cấn" (bạch nhiệt hóa), chính là nói về ngọn lửa nóng đến cực điểm biến thành màu trắng này. Hồng Hà có thể cảm nhận được nhiệt độ, đó là vì nhiệt độ cực nóng này xông thẳng vào linh hồn con người, nhưng U Minh Chi Hỏa không thuộc Dương gian, cho nên không thể đốt cháy mọi vật thể ở Dương gian.
Bóng quỷ nọ bị Tỳ Bà Tỏa giam cầm không thể nhúc nhích, U Minh Chi Hỏa nóng bỏng dưới chân trong nháy mắt lan tràn lên, bao trùm lấy nó, chỉ nghe nó kêu "bói bói" quái dị, uốn éo biến hình, dường như đang gánh chịu nỗi đau vô bờ.
Rất hiển nhiên con lệ quỷ này từ sau khi chết đến bây giờ một mực không xuống Địa Phủ, bằng không nếu là ác quỷ chịu hình phạt vài ngàn vài vạn năm trong Địa Phủ, hoặc ít hoặc nhiều đều đã quen với nỗi đau đớn như vậy.
Lưu Anh Nam rất may mắn, may mà trước khi đi Thôi Phán Quan đưa cho hắn rất nhiều pháp bảo, chính vì dùng phòng khi khẩn cấp. Nếu không phải như thế, chỉ e hai người họ đều không thoát khỏi vuốt quỷ của lệ quỷ.
Nhưng ngay khi Lưu Anh Nam tưởng rằng U Minh Chi Hỏa sẽ luyện hóa ác quỷ thì hắn lại kinh ngạc phát hiện, trong cụm U Minh Chi Hỏa màu trắng kia bóng quỷ đang từ từ thu nhỏ, máu tươi chảy trên người, trên vuốt quỷ nó từng chút từng chút bị nung khô. Nó giống như đang ngâm nước vậy, không ngờ lại từ từ thu nhỏ chỉ cao nửa thước, ở bên người nó như xuất hiện một bức tường vô hình, ngăn cách U Minh Chi Hỏa không cách nào tới gần nó.
- Đây là có chuyện gì? –Hồng Hà cả kinh hét lên, cảm giác giống như đang xem phim huyền ảo vậy.
Thực ra Lưu Anh Nam còn giật mình hơn cô nàng. Dựa theo lẽ thường, mọi quỷ vật đều không thể ngăn chặn U Minh Chi Hỏa, vì sao bên người con lệ quỷ này lại xuất hiện khí tràng na ná Kim Chung Tráo, ngăn cản U Minh Chi Hỏa chứ?
Đúng lúc này, bóng quỷ nọ bỗng xuất hiện biến hóa. Khuôn mặt mơ hồ của nó dần dần xuất hiện ngũ quan, cuối cùng không ngờ biến thành một bé trai chừng hai ba tuổi, trên dưới toàn thân đều chảy máu, trong đôi mắt chảy máu vẫn tràn đầy vẻ ngây thơ và hồn nhiên.
- Là nó, là nó, chính là đứa bé bị mấy chiếc xe nghiến qua khi đó! –Hồng Hà đột nhiên hô lớn.
Lưu Anh Nam từ lúc nhìn thấy bức ảnh liền biết là nó rồi, chỉ không ngờ rằng đứa bé này lại thật sự biến thành lệ quỷ. May mà lúc nó chết tuổi còn nhỏ, không thấu hiểu với rất nhiều việc, thậm chí ngay cả hận là gì cũng không hiểu. Nó đột nhiên biến thành lệ quỷ là vì nhiều năm qua, nó luôn giấu mình trong bức ảnh đi theo bên người Hồng Hà, nhưng Hồng lão tiên sinh cha Hồng Hà do cả đời hành thiện tích đức, có vầng sáng người tốt bao phủ nên vừa vặn áp chế thứ quỷ vật này.
Cho nên nó ngột ngạt thời gian dài như vậy, một khi thoát vây thì sẽ hóa thành lệ quỷ. May mà Lưu Anh Nam có hai món quỷ khí nhái áp chế nó, bằng không sẽ xảy ra đại loạn. Mà bây giờ nó khôi phục nguyên diện mạo, U Minh Chi Hỏa sở dĩ không thể thiêu đốt thân thể nó nữa, lớp Kim Chung Tráo ngăn cách ngọn lửa ở bên ngoài Lưu Anh Nam rốt cuộc cũng đã rõ là thứ gì. Đó là oán niệm sau khi nó đột tử thê thảm sinh ra một cách tự nhiên.
Lúc nó chết mới hơn vài tuổi, hoàn toàn thuộc về sinh mạng mới, là sinh mạng ông trời ban cho đồng thời tán thành, chết do tai nạn, ngay cả ông trời đều cảm thấy đồng tình. Cho dù nó vẫn chưa hiểu chuyện nhưng vẫn sinh ra oán niệm, đây cũng là oán niệm của ông trời. Sinh mạng mới là được ông trời chiếu cố, không vẻn vẹn là ông trời, Dương gian cũng như thế, chẳng hạn như phụ nữ đang mang thai mặc kệ làm gì đơn vị công tác cũng không được phép sa thải, phụ nữ trong thời kỳ cho con bú bất kể lý do gì người chồng cũng không thể ly hôn. Có thể thấy được sự coi trọng của Nhân – Thần – Quỷ ở trên trời dưới đất đối với sinh mạng mới.
Sinh mạng mới sau khi đột tử là đáng sợ nhất. Bởi vì oán niệm của chúng sinh ra một cách tự nhiên, nếu so với oán niệm của những người trưởng thành có ý thức tự chủ, không cam lòng hoặc do cừu hận sinh ra còn đáng sợ hơn nhiều. Nếu là oan hồn bình thường, có oán niệm cũng chỉ do cố chấp một việc gì đó, chẳng hạn như kẻ thù giết chết hắn ta, hoặc lưu luyến người thân, tài sản của mình. Nhưng thứ sinh mạng mới trước khi chết không có ý thức tự chủ, sau khi chết mới oán hận hết thảy.
Nom tình huống hiện tại, quỷ khí cường đại cùng sự tương sinh tương khắc với sinh hồn đều mất hiệu lực với nó.
Hồng Hà và Lưu Anh Nam nhìn đăm đăm vào bé trai, chỉ thấy nó cả người chảy máu, khớp xương nhiều nơi đều trật gãy, có nơi xương đâm xuyên qua da, thoạt nhìn tuy rất khủng bố nhưng càng nhiều vẫn là đau lòng.
Đứa trẻ nhỏ như vậy, sinh mạng vừa mới bắt đầu, còn đang trong độ tuổi chỉ biết khóc. Cũng chính vì nó còn nhỏ, không có ý thức tự chủ chỉ biết khóc, cho nên oán niệm sau khi chết oan uổng mới đặc biệt mạnh mẽ, cũng vì như thế, nó hoàn toàn không hiểu lời của Lưu Anh Nam. Nếu muốn hóa giải oán niệm thì cũng chỉ có thể đi từ khởi điểm căn nguyên nhất.
- Này, anh đừng thộn ra đấy, mau nghĩ biện pháp đi chứ. –Hồng Hà ở đằng sau Lưu Anh Nam, nắm chặt ga giường, bộ dạng như bị phi lễ vậy.
Hiện tại Lưu Anh Nam cũng không có biện pháp tốt, bèn trầm giọng nói:
- Bất kể là oan hồn lệ quỷ, đều dựa vào sự chèo chống của một luồng oán niệm trong lòng. Nếu có thể hóa giải oán niệm trong lòng chúng thì chúng sẽ hồn về Địa Phủ.
- Vậy anh còn ngây ra đấy làm gì, mau hóa giải đi chứ. –Hồng Hà đẩy hắn, suýt nữa đẩy hắn vào trong đống lửa màu trắng. Đây rõ ràng là muốn đẩy hắn vào hố lửa mà. Lưu Anh Nam cười khổ nói:
- Nếu tôi biết hóa giải như thế nào thì tốt rồi. Cô phải biết rằng, điểm khác nhau lớn nhất giữa người và người chính là tư duy, hồn ma cũng là như thế, oán niệm của mỗi con quỷ đều khác nhau, có một số con không nỡ bỏ người thân, một số con oán hận kẻ thù, một số con nhớ tới mối tình đầu… những tình huống ná ná như thế còn dễ nói, chúng ta chỉ cần nhằm vào chấp niệm trong lòng chúng, để chúng đi gặp người thân một lần, gặp lại mối tình đầu một lần là có thể hóa giải. Nhưng tuổi đứa bé này quá nhỏ, căn bản còn chưa có ý thức tự chủ, mỗi ngày ngoại trừ bú sữa thì chính là đi ngủ, phần lớn thời gian còn lại đều đang khóc, nó còn chưa thực sự thể nghiệm sự phồn hoa của thế giới, cho nên cũng không hề có việc cố chấp gì cả, tất cả oán niệm đều do ông trời vì việc chết non của sinh mạng mới mà sinh ra phẫn nộ. Cho nên chúng ta vốn dĩ không thể nào ra tay hóa giải được…
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
629 chương
80 chương
501 chương
58 chương
197 chương