Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần
Chương 48 : Lông phượng hoàng
“Hughes, ma thú của ngươi… Rốt cuộc là gì vậy?” Lâm Tái tò mò hỏi, hoàn toàn không biết.
Kể từ khi phượng hoàng phá xác, hắn rất mong chờ ma thú của Lục Vũ, nhưng hiện tại mà xem, tuy rằng rất đáng yêu, nhưng tại sao hắn hoàn toàn không nhìn ra chủng loại của đối phương?
“Không biết, dù sao cứ gọi Tiểu Hắc là được rồi.” Lục Vũ xách Thôn Phệ thú Tiểu Hắc lên ôm vào lòng, sau đó đối phương hướng vào trong lòng hắn, vừa cọ cọ, vừa kêu “Ác ác”.
Khóe miệng Lục Vũ co rút, động tác này… Nếu không xác định đối phương không phải nhân loại, hắn khẳng định sẽ cho rằng tiểu tử này muốn đùa giỡn hắn! Bất quá, vật nhỏ này cọ cọ trong ngực mình, cảm thấy thực đáng yêu.
“Ha, nó muốn uống sữa sao? Lúc trước Lâm Tái… Được rồi, ngươi không có sữa.” Caroline nói đến một nửa, sáng suốt mà dừng lại, bởi vì hai người đối diện, sắc mặt đều khá khó coi.
Bất quá, Caroline nói rất đúng, Caroline vừa nói thế, Lục Vũ lập tức nhớ lại lời dặn của Thôn Phệ thú thành niên kia, Thôn Phệ thú không phải rất ham ăn sao? Mà trong ngực của hắn, hình như có một túi tinh thạch ma thú đi?
Đem con Thôn Phệ thú đang đeo dính lấy áo của mình ném vào nôi, sau đó Lục Vũ lấy ra tinh hạch trong áo, quả nhiên, nhãn tình Thôn Phệ thú sáng lên, cầm một viên liền “Rột rột” mà ăn.
“Thật dễ nuôi…” Caroline lại một lần nữa nhớ tới Lâm Tái lúc nhỏ: “Khi còn bé Lâm Tái cũng không có dễ nuôi như vậy nha, ta đút cho nó một miếng thịt, nó còn không thèm đếm xỉa gì tới!”
Lục Vũ đồng tình mà nhìn thoáng qua Lâm Tái, cho dù là ma thú cường đại, vừa sinh ra cũng không ai có thể ăn uống như con Thôn Phệ thú tham ăn này, chớ nói chi bề ngoài Lâm Tái vẫn là nhân loại.
Tốc độ ăn của Thôn Phệ thú rất nhanh, ăn ăn, bụng phình lên, Lục Vũ lo lắng nó ăn nhiều quá không tiêu, kết quả không nghĩ tới Lục Vũ vừa không cho nó ăn nữa, nó liền “Ác ác” mà kêu thảm lên, đem tất cả tinh hạch nhét dưới bụng giấu đi, duới tình huống như thế, Lục Vũ cũng chỉ có thể mặc kệ đối phương “Rột rột” mà ăn không ngừng.
Thôn Phệ thú ăn liên tục hơn một giờ, chờ nó ăn hết sạch đống tinh hạch, ánh mắt nó liền đặt lên trên người phượng hoàng.
“Ác ác, Ác ác ác, a a, a a a.” Thôn Phệ thú Tiểu Hắc có bộ lông đen bóng đang cử động tứ chi ngắn ngủn của mình mà nhảy tưng tưng, một đôi vừa sáng vừa tròn nhìn chằm chằm phượng hoàng đang trên đầu mình.
Tuy Phượng hoàng vừa sinh ra đã có thực lực cường đại, hiện giờ cũng không ít người bảo hộ nó, nhưng nó mới phá xác chưa được vài ngày nữa, bản thân rất có hảo cảm với Thôn Phệ thú cũng vừa phá xác như mình, chớ nói chi là nó tận mắt nhìn tiểu tử kia phá xác mà ra.
Vì thế, phượng hoàng mũm mĩm do dự một hồi, liền đáp xuống bên cạnh Thôn Phệ thú.
Cái bụng tròn vo, thân hình to lớn, nhưng tứ chi lại ngắn ngủn, Thôn Phệ thú đột nhiên nhảy dựng, liền tập kích về phía sau gáy phượng hoàng, sau đó nhanh, độc, chuẩn mà cắn đuôi phượng hoàng.
“Cạc cạc cạc cạc!” Phượng hoàng lần thứ hai kêu thảm thiết, tiếng kêu không còn trong trẻo nữa, ngược lại có chút giống tiếng vịt kêu…
Lâm Tái lại một lần nữa giải cứu đuôi Tiểu Hồng khỏi miệng Tiểu Hắc, bất đắc dĩ mà mở miệng: “Tiểu Hắc… Đừng nói là nó muốn ăn Tiểu Hồng đi?” Thật đáng mừng, phượng hoàng Tiểu Hồng lúc này cũng nguyện ý an cư trên người hắn, tuy đối phương đứng trên đầu mình nhưng Lâm Tái cảm thấy không sao cả.
“Theo ta thấy, có lẽ nó muốn lông phượng hoàng… Tuy lông phượng hoàng rất có sức hấp dẫn đối với ma thú, nhưng ma thú có lá gan trực tiếp nhổ lông trên người phượng hoàng… Thì chỉ có một mình tên tiểu tử này mà thôi.” Caroline mở miệng, dựa vào trực giác của bộ tộc Nagas, nàng tin chắc là chuyện này.
“Lông phượng hoàng, quả thật rất trân quý.” Lâm Tái mở miệng, thuận tay vuốt vuốt mấy cọng lông đuôi mới mọc của Tiểu Hồng, Tiểu Hồng mới mọc mấy cọng lông thôi mà cũng không tha.
“Lại đây, tiểu tử kia, không phải ngươi muốn cái này sao?” Lục Vũ và Lâm Tái bởi vì lông phượng hoàng quá mức trân quý mà không có lấy ra, Caroline đột nhiên lại lấy ra một cọng, cọng lông này không lớn lắm, cường độ năng lượng cũng yếu hơn cọng lông nàng cho Lục Vũ cùng Lâm Tái lúc trước.
“Mẹ…” Lâm Tái vừa định cự tuyệt, liền nhìn thấy Tiểu Hắc nhảy dựng lên, cắn nuốt cọng lông kia!
“Đây là lông chim lúc trước Ngải Ti thành niên thay, ta có một bó to.” Caroline mở miệng, sau đó nhìn về phía Tiểu Hắc đang dùng tốc độ rất nhanh mà ăn cọng lông kia, sau đó nằm lật bụng, bất động trong nôi.
“Nó làm sao vậy?” Lâm Tái dùng ngón tay của mình chọc chọc bụng Tiểu Hắc, tò mò hỏi han.
“… Thăng cấp.” Lục Vũ mở miệng, thật sự là khiến người ta hâm mộ ghen tỵ a! Tùy tiện ăn một chút liền có thể thăng cấp, thật sự là rất nghịch thiên đó! Tại sao hắn lại không được như vậy chứ?
Thôn Phệ thú Tiểu Hắc đang thăng cấp, Lục Vũ liền ôm nó vào trong ngực, sau đó, phượng hoàng Tiểu Hồng đã hết đau, liền bắt đầu kề cận Lục Vũ, đòi Lục Vũ đem ra Tiểu Hắc đang hôn mê cho nó nhìn vài cái. (có tố chất trung khuyển ~~)
Kể từ khi phượng hoàng xuất hiện cho đến nay, đã qua ba tháng, Tiểu Hồng cũng phá xác được một tháng. Khi Lâm Tái đang tính toán mở chi nhánh cho tửu lâu, phân hội của Ma sư pháp công hội lại diện kiến một lần nữa.
“Lâm Tái thiếu gia, chúng ta chân thành mời ngài làm trưởng lão danh dự của Ma sư pháp công hội, từ hôm nay trở đi, ngài có thể điều động tất cả lực lượng của phân hội.” Phó hội trưởng tân nhậm của phân hội thành Kerr, một vong linh pháp sư cao cấp đứng trước mặt Lâm Tái mà mở miệng, mặc dù hắn đang nói chuyện cùng Lâm Tái, nhưng tầm mắt vẫn đặt trên người phượng hoàng bên cạnh Lâm Tái.
Thật ra trước đó, Ma sư pháp công hội từng nghĩ có nên dẫn Lâm Tái đến tổng bộ hay không, nhưng đề nghị này lại bị cao tầng phủ quyết — tổng bộ Ma sư pháp công hội, là một nơi chỉ có ma pháp sư tài năng mới có thể tiến vào!
“A… Ta có cần làm cái gì không?” Lâm Tái hỏi, hắn đã từng thương lượng vấn đề này với Caroline, nhưng Caroline lại cảm thấy gia nhập hay không cũng không sao, dù sao, thân phận Lâm Tái bại lộ, ma pháp nghiệp đoàn tuyệt đối sẽ khai trừ hắn nhưng lại không dám làm gì hắn cả — Nagas bộ tộc, cũng không phải dễ chọc.
“Các hạ, làm trưởng lão danh dự của Ma sư pháp công hội, ngài chỉ cần hưởng thụ đãi ngộ tôn quý nhất của chúng ta là được, nhưng vì để cho chúng ta có thể dễ dàng bảo hộ ngài, nếu ngài muốn đi đâu, tốt nhất phải báo cho bọn ta một tiếng.”
“Không thành vấn đề.” Lâm Tái lập tức đáp ứng, hắn biết được ý tứ của đối phương, đại khái là sau này Ma sư pháp công hội sẽ giám sát mọi hành động của hắn, bất quá lúc này cũng không thành vấn đề… còn sau này… người của Ma sư pháp công hội còn ở trong phủ thành chủ mà Caroline vẫn có thể mỗi ngày trèo tường yêu đương vụng trộm, sau này muốn dẫn hắn đi cũng không khó đi?
Không, là một nam nhân, hắn không nên dựa vào Caroline dẫn hắn đi, mà là chính mình nghĩ biện pháp mới được… hắn muốn học công phu thì Caroline lại hoàn toàn xem hắn như một đứa nhỏ, cảm thấy hắn chỉ cần vui đùa là được rồi, Lâm Tái không khỏi mà uể oải một trận.
“Một khi đã như vậy, hợp tác vui vẻ.” Vong linh pháp sư cao cấp kia bái chào Lâm Tái.
“Hợp tác vui vẻ.” Lâm Tái cũng nở nụ cười, “Các hạ, xin hỏi ngài có cần ăn chút gì không? Đồ ăn chỗ ta có hương vị rất ngon.”
Gần đây, những người đến xem phượng hoàng đã bị hắn dụ dỗ mà tiêu phí một khoản tiền lớn, khiến cho Lâm Tái thiếu chút nữa nhảy cẩng lên nóc nhà luôn!
Người của Ma sư pháp công hội đi rồi, sau đó, thành Kerr lại nghênh đón hai nhóm người.
Chính là hai đế quốc tiếp giáp với thành Kerr, thủ đô của Norma đế quốc và Grass đế quốc phái người đến!
Quận Kerr không thuộc về bất cứ quốc gia nào, nhưng vẫn bảo trì quan hệ hữu hảo với hai đế quốc lân cận, hai đoàn người này tới đây, đương nhiên Kha Đức Nhạc cũng phải hữu hảo tiếp đãi.
Bất quá, hai đoàn người này đều mang theo ma thú, như vậy nguyên nhân bọn họ chạy tới đây, rất sâu xa nha.
Con trai trưởng của thành chủ thành Kerr đã có được trứng phượng hoàng, như vậy, có thể lấy được lông phượng hoàng hay không?
Ma sư pháp công hội tài đại khí thô, ngay từ đầu, sau khi phượng hoàng rời đi cũng có chút thu hoạch, lại tính toán tạo quan hệ với Lâm Tái, cho nên cũng không quá mức chú ý đến lông phượng hoàng trong tay Lâm Tái. Nhưng hai đế quốc này thì khác, hai đế quốc này cường đại không thể nghi ngờ, mà bọn họ đều có ma thú kỵ sĩ thậm chí á long kỵ sĩ, nếu ma thú muốn đạt tới thánh cấp, như vậy tác dụng của lông phượng hoàng liền trở nên rất quan trọng, nhưng ma thú vừa bước vào cấp 9 đỉnh phong…
Lông của phượng hoàng thành niên Thần cấp, đối với cao cấp ma thú muốn đột phá mà nói, nó có tác dụng vô cùng vô cùng quan trọng!
“Black, ngươi là người của thành Kerr, có lẽ hiểu rất rõ thành Kerr nhỉ, tên Lâm Tái kia, rốt cuộc là một người như thế nào?” Đội trưởng đoàn nhân mã của Norma đế quốc lần này, chính là Tạp Lỗ hầu tước đang cưỡi trên ma thú của mình, hỏi han ma pháp sư trẻ tuổi đứng bên cạnh hắn.
“Lâm Tái thiếu gia là con trai trưởng của thành chủ thành Kerr, biểu hiện bình thường không có gì nổi bật, nhưng ta cũng không biết nhiều về hắn.” Black trả lời.
Thật ra so với Lâm Tái, hắn càng để ý đến một cái tên khác — Hughes. Người này chính là người mà hắn đã quen trước kia sao?
“Biểu hiện bình thường a…” Tạp Lỗ sờ sờ Á Long bao trùm áo giúp cứng rắn dưới thân, cảm khái mà mở miệng, không biết là thật hay giả đây.
Con Á Long này, ông nội hắn bắt được, đến thời của cha hắn, thì nó đã là cấp 9, bây giờ đến thời của hắn, nó đã đạt tới cấp 9 đỉnh phong.
Bản thân hắn cũng là một thiên tài, hiện giờ chỉ hơn bốn mươi tuổi, đã trở thành chiến sĩ cấp 9, chỉ còn một bước nữa, là có thể đạt tới thánh cấp. Nhưng mà, rõ ràng thánh cấp ngay trước mắt, mặc kệ là Tạp Lỗ hay là ma thú của hắn, đều không thể thăng cấp, bởi vì vậy, sau khi nhận được tin tức về phượng hoàng, hắn vô cùng kích động, sau khi sử dụng không ít thủ đoạn, cuối cùng trở thành đội trưởng.
“Hầu tước đại nhân, ta tin rằng, chỉ cần chúng ta có đủ thành ý, tất nhiên sẽ có được lông phượng hoàng.” Black mở miệng.
“Đúng vậy.” Tạp Lỗ gật gật đầu, lần này có thể nói là lấy hết vốn liếng, mỹ nhân tài bảo, cái gì cũng có, hắn không tin đến lúc đó hắn vẫn không thể lấy được một cọng lông chim!
Truyện khác cùng thể loại
249 chương
40 chương
72 chương
32 chương
49 chương