Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần
Chương 10 : Dự định tương lai
Lật từng trang vật phẩm trong Hệ thống vị diện giao dịch, Lục Vũ muốn tìm vật phẩm có thể hữu dụng cho tinh thần lực.
Một tháng này, Khương Đào tìm không ít thương nhân vị diện để trò chuyện, nhưng những thương nhân vị diện đó chỉ muốn giao dịch vật phẩm, phần lớn đều là những thứ mà bọn họ nghe còn chưa nghe qua nữa, đương nhiên, vị diện Lục Vũ đang ở có không ít tài nguyên, nhưng với thực lực hiện giờ của hắn, hoàn toàn không có biện pháp tiếp xúc với chúng… Cho nên việc cấp bách nhất, chính là tăng lên thực lực.
Tại Eyal đại lục, Lục Vũ không biết chiến sĩ tu luyện như thế nào, nhưng ma pháp sư tu luyện ra sao, Lục Vũ biết rất rõ ràng, cái gọi là ma pháp sư, chính là dùng tinh thần lực dẫn dắt năng lượng nguyên tố trong không khí để phát ra ma pháp, cho nên, thực lực và tinh thần lực là cùng một nhịp thở.
Lúc đầu, Lục Vũ hỏi Hughes có cách nào tăng cường tinh thần lực không, Hughes lập tức hướng dẫn hắn vẽ một ma pháp trận, chỉ cần dùng tinh thần lực luyện tập vẽ ma pháp trận này, là có thể tăng cường tinh thần lực, nhưng hiện giờ hắn đã là một trung cấp ma pháp sư cấp 4, phương pháp rèn luyện tinh thần lực sơ cấp này cũng không có tác dụng gì.
Vẽ ma pháp trận rèn luyện tinh thần lực một tháng, một chút tiến bộ cũng không có, mặc dù ngay từ đầu Lục Vũ tương đối bình tĩnh, đến lúc này cũng cảm thấy khó chịu…
“Vật phẩm có lợi cho tinh thần lực rất quý hiếm, chúng ta căn bản không mua nổi.” Khương Đào than thở, một tháng này Lục Vũ luôn tu luyện ma pháp cho nên vô cùng bận rộn, hắn cũng không khác Lục Vũ, ngoại trừ mỗi ngày phải ra ngoài làm việc, thì toàn bộ thời gian còn lại đều ở trong Hệ thống vị diện nghiên cứu, nên hắn biết nhiều vật phẩm hơn Lục Vũ.
Tại sao bây giờ hắn vẫn muốn ra ngoài đi làm… Không phải có câu “Hoài bích có tội” sao? Khụ khụ, đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu chính là mua thêm không ít đồ vật thượng vàng hạ cám, máy tính di động cũng là hàng tốt, còn thường xuyên đi ăn nhà hàng, quả thực là rất biết hưởng thụ.
“À, ta nhìn thấy mấy linh quả, đều có thể bồi bổ tinh thần lực, nhưng thấp nhất cũng là mười ngàn điểm năng lượng…” Lục Vũ trầm mặc.
Khương Đào lại nói: “Thật ra, nghe ta nói này, ngươi cực khổ tìm kiếm vật phẩm có thể tăng cường tinh thần lực làm gì, còn không bằng tìm một quyển công pháp tu chân… Ngươi đang ở một thế giới mà mọi người đều có thể dẫn dắt năng lượng nguyên tố trong không khí để phát động công kích, cơ thể lại hoàn toàn không thể thừa nhận quá nhiều ma lực… Ta cảm thấy thật sự rất khó khăn a!”
“Công pháp tu chân, chúng ta có thể mua được sao?” Lục Vũ bất đắc dĩ.
Hắn cũng có hảo cảm với tu chân, sau khi nắm được những kiến thức về thế giới này, hắn biết phương pháp tu luyện ma pháp cũng không tốt lắm, nhưng công pháp tu chân… Cũng đâu dễ dàng có được?
“Việc cần làm bây giờ chính là kiếm tiền… một viên tinh hạch cấp 1 bằng mười điểm năng lượng, nếu ngươi có mười ngàn viên tinh hạch thì tương đương với một trăm ngàn điểm năng lượng, đến lúc đó…” Nước miếng Khương Đào sắp rơi xuống rồi, ngự kiếm phi hành, lăng ba vi bộ gì đó, thật sự rất ngầu nha! Nếu hắn có được công pháp như vậy, sau khi luyện thành nhất định sẽ tham gia thế vận hội Olympic! Á, mục tiêu này không lớn lắm, hắn phải dương danh thế giới, thành lập một hắc bang lớn nhất thế giới, đánh bại đám xã hội đen của Nhật Bản luôn!
“Một viên tinh hạch cấp 1 bằng năm tiền bạc, mười ngàn viên chính là năm mươi ngàn tiền bạc, ta kiếm đâu ra nhiều tiền bạc như vậy chứ?” Lục Vũ nhớ đến bộ quần áo tự động làm sạch kia, bộ quần áo này chỉ cần một ngàn điểm năng lượng, hắn còn phải suy nghĩ tới lui có nên mua hay không?
Mắt Khương Đào đột nhiên lộ ra hung quang, nhe răng trợn mắt, lập tức nhảy dựng lên: “Tại sao lúc trước ta lại không nghĩ tới chứ? Thật ra ngươi có thể nghĩ biện pháp phát triển thương nghiệp ở dị giới a! Từ từ tăng lên thực lực cũng được mà?”
“Ngươi cho là ta chưa từng nghĩ tới sao? Vốn dĩ ta muốn mang đống gạo muối đến thành Kerr bán, nhưng ta phải giải thích nguồn gốc của chúng như thế nào đây? Nếu có người cướp, thì sao ta bảo vệ được?” Lục Vũ bất đắc dĩ nhìn về phía đống gạo còn tồn trong Hệ thống vị diện giao dịch, nhiều như vậy gạo, đủ cho hắn ăn vài năm đi?
Khương Đào vừa nghe Lục Vũ nói như thế, cũng không trả lời, đúng lúc này, Hughes vẫn luôn ngồi xổm bên cạnh Khương Đào ăn KFC đột nhiên chạy tới, miệng dính đầy mỡ: “Cái này ăn thật ngon nha, ta cảm thấy, thịt này so với thịt Bạch Bột chim còn ngon hơn.”
Ngay khi vừa trao đổi linh hồn, bởi vì tâm tình khó chịu cho nên Hughes gầy không ít, nhưng hiện giờ hắn đã học nấu ăn, Khương Đào có tiền nên cũng mua một đống đồ ăn vặt, cho nên hắn đã béo trở lại… Mặc dù vậy, hắn luôn phàn nàn, thức ăn trên Trái đất, chính là sự tồn tại khiến hắn khiếp sợ.
Đương nhiên chuyện này cũng rất bình thường, Lục Vũ đã nếm thử thức ăn của dị giới rồi, tất cả thôn dân đều ăn bánh bột mì, thịt nướng và súp, bên trong bột mì còn có chút bụi bặm… Từ đó về sau, ngoại trừ một số thức ăn Khương Đào giao dịch cho hắn, bình thường vẫn luôn ăn mì gói và cơm chiên.
“Bạch Bột chim là cái gì?” Lục Vũ hỏi.
“Bạch Bột chim là một loại phi hành ma thú cấp 3, thích ăn lương thực nhân loại gieo trồng, nghe nói ở Liên Minh Tự Do có người mời ma pháp sư cao cấp chế tạo một loại bẫy được khảm tinh hạch cao cấp, rồi sau đó vào rừng săn Bạch Bột chim, cung cấp thịt cho quý tộc thưởng thức, rất xa xỉ a!” Hughes cảm khái mà trả lời, cả đời này, hắn chỉ ăn được một lần là lúc đi tìm Black…
Khi đó hắn cảm thấy bữa cơm kia chính là mỹ vị tuyệt đỉnh, cũng cảm thấy Black có thể sinh hoạt thoải mái như vậy, trách không được hắn sẽ không chịu theo mình trở lại quận Kerr, không chịu sống chung với mình… Nhưng hiện tại, Hughes phát hiện mình mỗi ngày đều có thể ăn vô số mỹ thực, Khương Đào còn hứa hẹn, hôm nay sẽ dẫn hắn đi ăn bánh gạo cay, hương vị kia thật là hấp dẫn!
Ma pháp sư chân chính sẽ không chú trọng đến việc hưởng thụ, nhưng hắn cảm thấy nếu ngày nào cũng được ăn mấy món mỹ vị này hắn tình nguyện không làm ma pháp sư nữa!
Lục Vũ nhìn biểu tình của Hughes, đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “Khương Đào, ngươi cảm thấy ta mở một quán ăn có được hay không?”
“Quán ăn? Ngươi nói giỡn hả? Nếu Hughes nhà ta mở quán ăn thì không thành vấn đề, còn ngươi…” Vẻ mặt Khương Đào khinh bỉ, một người chỉ biết làm cơm chiên và canh trứng như Lục Vũ lại… Mở quán ăn?
“Chẳng lẽ ta không thể làm bằng máy sao? Gia vị nơi này chỉ có muối và đường, ta muốn bán gà rán… Ta nhớ rõ ở bên đường đối diện có người bán một miếng gà rán năm đồng, cho dù hương vị kém hơn KFC nhiều lắm a, nhưng có bếp chiên gà…” Lục Vũ quyết tâm, không phải Hughes đã nói sao? Quận Kerr gần rừng rậm ma thú, lại là chỗ giao giới giữa thú nhân và nhân loại, chính là một nơi có rất nhiều người giàu có…
Những thương đội vừa trở về từ thú nhân đế quốc, chẳng lẽ không chịu bỏ ra một ít tinh hạch cấp thấp để ăn uống sao?
Mắt Khương Đào sáng lên: “Ta nhớ không lầm thì Hughes ăn hoành thánh, bánh chẻo đều cảm thấy đó là mỹ vị, ta có thể mua cho ngươi hoành thánh và bánh chẻo đông lạnh, ngươi chỉ cần nấu nước súp là có thể bán rồi!”
“Như vậy quá phiền phức, nguồn nguyên liệu thì lấy ở đây đi! Nếu cái gì cũng giao dịch với ngươi, thì sau này muốn mở rộng kinh doanh cũng không được… Nhưng gia vị thì phải nhờ ngươi rồi.” Lục Vũ cũng hưng phấn, hắn sẽ trở thành một đầu bếp, bán thức ăn do chính mình chế biến, người khác còn có thể cướp chuyện làm ăn của mình sao? Hừ! Mì gói này nọ ở Trái đất là thực phẩm rác rưởi nhưng ở đây sẽ trở thành mỹ vị đi?
“Vậy ngươi cảm thấy bánh gạo cay thế nào? Hiện giờ bánh gạo cay rất hot, món này dễ chế biến, hương vị cũng rất tuyệt…” Khương Đào cũng rất nôn nóng.
Hai người lập tức bắt đầu lên kế hoạch, mà Hughes thì vừa ăn KFC vừa nghe, nghe xong, đột nhiên mở miệng: “Thành Kerr là địa điểm giao dịch tinh hạch ma thú lớn nhất trên đại lục, cho nên giá thuê mặt bằng ở đây rất cao, một năm ít nhất là một trăm kim tệ…”
Lục Vũ lập tức câm nín, âm thầm tính toán, một kim tệ tương đương với mười ngàn nhân dân tệ, một trăm kim tệ… Chính là một triệu nguyên* a! Toàn bộ tài sản của hắn hiện tại chỉ có vài tiền bạc, tương đương với mấy trăm nguyên… Đúng rồi, một trăm kim tệ, có thể mua hai ngàn tinh hạch cấp 1 rồi? Dù sao ma thú cấp 1 cũng có thể chăn nuôi, sau khi sử dụng tinh hạch cấp 1 sẽ biến thành dung hạch cấp 1, mà dung hạch cấp 1 lại không thể khắc vẽ ma pháp trận vào, vì vậy không được ma pháp sư ưa chuộng…
*Đơn vị đếm của nhân dân tệ là nguyên/viên.
“Lục Vũ, không phải mục đích ban đầu của ngươi chỉ muốn tăng cường tinh thần lực sao? Hiện tại, ngươi đã là ma pháp sư trung cấp, chỉ cần đến thành Kerr làm kiểm tra, thì sẽ có được phương pháp rèn luyện tinh thần lực trung cấp, à, nếu ngươi đến phủ thành chủ đăng ký, còn có thể nhận được lương bổng của ma pháp sư cấp 4…” Hughes nói, tuy hắn biết “Hắc Ám thần chúc phúc” có thể đã hủy hoại thân thể kia rồi, sau này cũng không thể tăng cao tinh thần lực nữa, nhưng dù gì hắn cũng muốn thử xem một lần?
“Ngày mai ta sẽ đi thành Kerr!” Lục Vũ lập tức mở miệng.
Ngay từ đầu, hắn cảm thấy oán trách với chuyện hoán đổi linh hồn, nhưng bây giờ hắn đã biết được tình trạng của cha mẹ, Hughes cũng có thể chăm sóc cha mẹ giúp hắn, thậm chí còn xuống bếp, làm việc nhà, so với hắn còn hoàn hảo hơn… Hắn còn không hài lòng sao?
Hơn nữa, hiện tại hắn đang ở trong một thân xác hoàn toàn mới, có một cuộc sống hoàn toàn mới, hà tất gì phải canh cánh trong lòng những chuyện trước kia?
Hắn sẽ cố gắng kiếm tiền, cố gắng tăng cường thực lực, sau đó sẽ sống một cuộc sống thoải mái ở thế giới này!
Truyện khác cùng thể loại
336 chương
48 chương
105 chương
156 chương
191 chương
11 chương