Dị Giới Thú Y
Chương 464 : Đều đến cả
"Trừ hai vị lão gia và Chu Lệ Á thẩm thẩm ra thì những người có Thần Lực đều đến cả!" Lỗ Tây Nạp nói: "Sắt Lâm Na thẩm thẩm biết… ủa? Sao thẩm lại ở đây?"
"An Cát Lệ Na miện hạ, người nhà ta đều ở đây cả rồi, an toàn không có gì đáng lo ngại. Hà hà, đến đây thì không làm phiền miện hạ nữa!" Sở Thiên cười hà hà đuổi An Cát Lệ Na đi. Dù thế nào thì hắn cũng sẽ không có nguy hiểm gì!
"Ngươi thật sự nỡ bỏ rơi tỷ tỷ sao?" An Cát Lệ Na giận dỗi bay đi.
"Đây không phải thẩm thẩm của ngươi! Đợi lát rồi nói. Có phải Sắt Lâm Na cũng đến rồi?" Sở Thiên vội vã hỏi.
"Đúng vậy, Sắt Lâm Na thẩm thẩm cũng đến rồi!" ánh mắt Lỗ Tây Nạp nhìn Sở Thiên và mỹ nhân ngư một cách quái lạ, nghĩ bụng, thúc thúc đổi tính từ hồi nào vậy? Không ngờ thân mật với người phụ nữ khác.
Lỗ Tây Nạp rất thông minh, không làm sáng tỏ mà chỉ nói tiếp: "A Mạt Kỳ lão đại hôm đó niết bàn trên Lạc Ưng Thạch, được Thần Sáng Thế ban phúc, có được khả năng tự do di chuyển trong không gian. Địa ngục tam huynh đệ đưa bọn ta về nhân gian, Sắt Lâm Na thẩm thẩm đoán là ông chủ bị rơi xuống Huyết Luyện Ngục, vì thế lệnh cho A Mạt Kỳ đưa những người có Thần Lực trong nhà đến tìm ông chủ!"
"A Mạt Kỳ có thể tự do di chuyển trong không gian?!" Sở Thiên mừng rỡ.
"Đúng vậy, Địch Á Lạc tiên sinh nói, khi A Mạt Kỳ lão đại niết bàn đã hấp thụ Sáng Thế Thần Lực của Lạc Ưng Thạch, mà Lạc Ưng Thạch vốn là Không Gian thông đạo mà Thần Sáng Thế tạo ra. Vì thế bây giờ A Mạt Kỳ có thể tự do di chuyển đến bất cứ không gian nào do Thần Sáng Thế tạo ra!"
"Giờ A Mạt Kỳ ở đâu?" Sở Thiên hỏi.
"Hắn đang ủ dột ở vực Hỏa Diệm! Hà hà!" Lỗ Tây Nạp cười gian, "Tuy lão đại niết bàn chỉ mất nửa tháng nhưng phải hồi phục thực lực thì không biết cần bao nhiêu thời gian nữa! Giờ lão đại chỉ còn có nhất trùng Thần Lực, sau khi đưa bọn ta di chuyển qua không gian thì ngay cả đi bộ cũng khó khăn! Hà hà, nhìn kẻ khác đánh nhau mà mình không thể động thủ, hắn tức đến méo mặt!"
Sở Thiên cũng cười, A Mạt Kỳ không chết là tốt rồi. Thực lực? Tên tiểu tử này không cần lo lắng. Cùng lắm là khi khai thác Thần mộ tìm cho hắn một cơ thể của Thượng Vị Thần là được!
Tuy Sở Thiên rất muốn hỏi thực lực của Lỗ Tây Nạp thế nào, nhưng có mỹ nhân ngư đang ở trên lưng, hắn không muốn mỹ nhân ngư biết quá nhiều về cơ mật của gia tộc, vì thế dù muốn cũng chỉ là muốn vậy thôi!
Lỗ Tây Nạp thấy Sở Thiên có điều gì muốn nói nhưng lại thôi, nhìn lại mỹ nhân ngư trong bộ dạng Sắt Lâm Na, lập tức hiểu ngay điều khó xử của Sở Thiên, hắn cười: "Thúc thúc, vị cô nương đây cứ giao cho ta bảo vệ được rồi! Để Kỵ Sĩ Đoàn bảo vệ thúc đi tập hợp với mọi người!"
"Không được!" mỹ nhân ngư vội từ chối, bị một Thần Côn cõng cả tháng trời đã mất mặt rồi, chẳng lẽ lại để một kẻ lạ mặt lợi dụng sao?!
"Ha ha, không cần đâu, ta lập tức có thể để cô ta tự cử động!" vừa nói Sở Thiên vừa giải phóng Thời Gian Thuận Lưu. Mỹ nhân ngư không có Tinh Hạch, Sở Thiên cũng không tốn nhiều sức.
Thật ra nửa tháng trước là Sở Thiên có thể dùng Thời Gian Thuận Lưu để đẩy nhanh quá trình bình phục của mỹ nhân ngư, nhưng hắn không dám. Vì mỹ nhân ngư rất giỏi võ kỹ, không có Thần Lực, chỉ dựa vào kỹ thuật tập kích cũng đủ gây vô số rắc rối cho Sở Thiên rồi. Nhưng bây giờ có Lỗ Tây Nạp thì Sở Thiên cũng không để tâm đến mấy cái đấy nữa.
Mỹ nhân ngư rất nhanh đã hồi phục lại sức khỏe, vết thương do lôi điện gây ra sau lưng cũng biến mất.
Đẩy mạnh một cái, mỹ nhân ngư nhảy khỏi lưng Sở Thiên.
Sở Thiên nói với Lỗ Tây Nạp. "Trước khi về nhân gian, cô ta chính là Sắt Lâm Na!"
Lỗ Tây Nạp hiểu ý, khẽ gật đầu cười. Lẽ nào thúc thúc tìm được một mỹ nữ giống hệt thẩm thẩm nên muốn giữ lại làm tứ phòng?!
"Cô gia, chuyện này là sao?" một thương binh của gia tộc Bì Bồng thấy tình hình khác lạ, vội hỏi.
"Các ngươi cứ đợi một lát, ta sẽ giải thích với lão tổ tông!" Sở Thiên nói.
Phiền phức đây! Sở Thiên nheo mắt suy nghĩ, hai đại gia tộc Bì Bồng, An Cát Lệ Na và gia tộc Phượng Hoàng tranh bá Huyết Luyện Ngục, không thể nào dừng lại vì một nhân vật nhỏ bé là hắn bị mắc ở giữa. Gia tộc Bì Bồng biết ma sủng của hắn đang giúp gia tộc Phượng Hoàng thì chắc chắn sẽ trở mặt. Gia tộc Phượng Hoàng mà biết ta đang trị thương cho quân Bì Bồng cũng sẽ trở mặt! Khó khăn đây!
Mà ở giữa còn có một mỹ nhân ngư, thân phận mỹ nhân ngư này mà bị lộ thì e là cuộc tranh chấp Huyết Luyện Ngục sẽ biến thành chiến tranh bá quyền tam giới mất! Đến lúc đó, quyền lực ở trước mắt, sợ là tam đại gia tộc sẽ lục thân bất nhận…
Kéo mỹ nhân ngư lại gần, Sở Thiên ghé tai nói nhỏ, "Muốn về nhân gian thì hãy tiếp tục giả làm Sắt Lâm Na, còn lại cứ giao cho ta!"
"Gia tộc Phượng Hoàng có Chủ Thần niết bàn, có phải là Bác Đức không?" Sở Thiên hỏi.
"Không phải!" Lỗ Tây Nạp cười kỳ quái, "Thúc thúc, trước khi A Mạt Kỳ đưa bọn ta đến đây, Lạc Ưng Thạch…"
Trong trận chiến Lạc Ưng Thạch, sau khi Lạc Ưng Thạch phát nổ, Sở Thiên và mỹ nhân ngư bị đưa đến Huyết Luyện Ngục, còn những người khác chỉ có thể tự lo cho mình. Trong đó Lạp Hy Đức có thanh kiếm Vĩnh Hằng, Đức Khố Lạp liều mạng sử dụng Sinh Mệnh Bản Nguyên, đều thoát được. Còn Thí Thần Thất Hải Thú kịp thời hợp thể, địa ngục tam huynh đệ vốn đã có cách thoát, vì thế mọi người dù bị thương nhưng cũng không có gì đáng ngại.
Chỉ có Anh Cách Lạp Mỗ khi đó gần Sở Thiên nhất, vừa muốn tự bảo vệ vừa muốn cứu Sở Thiên, thế là hắn mặc kệ mình chịu được bao nhiêu, liều mạng phục chế cách bảo mệnh của Thí Thần Thất Hải Thú muốn đi cứu Sở Thiên. Nhưng kết quả là không cứu được Sở Thiên, chính hắn lại bị trọng thương.
Sau đó Địch Á Lạc mở ra Địa ngục thông đạo, mọi người cùng trở về nhân gian, nhưng Hải Vương Biển Cấm và đảo chủ đảo Bố Lôi Trạch thì mất tích. Mà trước lúc đó, Sở Thiên còn giáo huấn mỹ nhân ngư, người của Biển Cấm tất nhiên sẽ không bỏ qua cho Bố Lôi Trạch. May mà có Sa Lỗ và La Đức Mạn ở giữa hòa giải, còn A Mạt Kỳ sau khi niết bàn có khả năng di chuyển qua không gian, nên hai bên cũng thông cảm lẫn nhau, chuẩn bị đi cứu người.
Có điều, Sở Thiên rốt cuộc là vẫn ở Địa Ngục hay rơi xuống Huyết Luyện Ngục, không ai dám đảm bảo. Vì thế quân chia hai đường, Thí Thần Thất Hải Thú và tam huynh đệ tìm kiếm ở địa ngục, còn gia tộc Phất Lạp Địch Nặc vì có mối quan hệ với Đức Khố Lạp nên đến Huyết Luyện Ngục tìm gia tộc Bì Bồng.
Không có Sở Thiên nên vết thương của Lạp Hy Đức và Đức Khố Lạp vẫn như cũ. Vì thế danh sách loại trừ hai ông già này ra. Còn Anh Cách Lạp Mỗ tuy bị trọng thương nhưng quan hệ của hắn với tiểu công chúa gia tộc Phượng Hoàng khá tốt, để có thêm bạn dưới địa ngục, Sắt Lâm Na cũng kéo hắn theo.
Bản thân A Mạt Kỳ chính là một không gian thông đạo, vì thế gia tộc Phất Lạp Địch Nặc dưới sự chỉ huy của Anh Cách Lạp Mỗ đã trực tiếp đến gia tộc Phượng Hoàng - tên tiểu tử này sớm đã có được tin tình báo của gia tộc Phượng Hoàng từ miệng An Kỳ Nhi từ lâu rồi.
Nói đến đây, Lỗ Tây Nạp bật cười, "Thúc thúc không biết rồi, Bác Đức của gia tộc Phượng Hoàng tuy không bị thương đến mức phải niết bàn nhưng cũng cần phải bế quan dưỡng thương. Kết quả là nhà bọn họ không còn Chủ Thần, người kế thừa đầu tiên là Lộ Tây Pháp vẫn nằm trong tay Thái Dương Thần, còn người thứ hai…"
"Kẻ thứ hai không phải chính là An Kỳ Nhi đấy chứ?" Sở Thiên bừng tỉnh, cũng cười theo Lỗ Tây Nạp, "Nữ thần tại thượng, gia tộc Phượng Hoàng giờ do tiểu nha đầu ngỗ ngược An Kỳ Nhi điều khiển, nói thế nào thì là thế sao? Ha ha, Anh Cách Lạp Mỗ nhẹ nhàng là có thể giải quyết được cô ta! Nói vậy thì…"
"Đúng thế, gia tộc Phượng Hoàng vẫn luôn tôn kính với gia chủ. Chỉ cần một ngày Bác Đức chưa xuất quan, gia tộc bọn họ, ông chủ nói thế nào thì là như vậy!" hai chú cháu cùng cười một cách gian tà.
"Có điều, những kẻ khác trong gia tộc Phượng Hoàng cũng không phải ngốc, chúng không muốn bị chúng ta thao túng, nên đã tìm mọi cách để làm giảm sức ảnh hưởng của Anh Cách Lạp Mỗ đến An Kỳ Nhi! Thúc thúc đoán xem chúng dùng cách gì?" Lỗ Tây Nạp cười tít.
"Không phải Anh Cách Lạp Mỗ bị trọng thương sao? Để chia rẽ hai người, chúng ngốc đến mức để cho Anh Cách Lạp Mỗ niết bàn ở trung tâm của vực Hỏa Diệm. Kết quả là… Anh Cách Lạp Mỗ hấp thu được tinh hoa của vực Hỏa Diệm, cũng không biết vì nguyên nhân quái gì mà lại niết bàn cấp Chủ Thần! Thế là người của gia tộc Phượng Hoàng đều muốn khóc cũng không ra nước mắt!"
"Ái Lệ Ti tỷ tỷ, huynh đệ ta ca ngợi tỷ!" Sở Thiên không kìm được thốt lên, thì ra người niết bàn là Anh Cách Lạp Mỗ!
Lỗ Tây Nạp kể lại đơn giản nhưng bên trong chắc chắn còn có rất nhiều sự tranh chấp quyền lợi gia tộc. Nhưng dù như thế nào, Anh Cách Lạp Mỗ bị ép niết bàn, tạm thời không thể cử động, gia tộc Phượng Hoàng đạt được điều chúng muốn, còn Anh Cách Lạp Mỗ vì có Tinh Hạch cấp Chủ Thần của An Cát Lệ Na, thêm cả vực Hỏa Diệm - bảo vật của gia tộc Phượng Hoàng thúc đẩy, đã khiến cho gia tộc Phượng Hoàng phải kinh sợ.
"Hai cái niết bàn Chủ Thần cấp… Ha, phát tài rồi!" Sở Thiên chỉ muốn ôm con trai hôn một cái. A Mạt Kỳ, Anh Cách Lạp Mỗ hồi phục thực lực cần rất nhiều thời gian, nhưng chỉ cần bọn hắn hồi phục, cộng với Chiến Thần - tên quái vật mạnh mẽ đến biến thái, trong tam giới còn ai dám coi thường gia tộc Phất Lạp Địch Nặc?!
"Cung hỷ!" Bào Uy Nhĩ nói một câu lạnh băng, dội một gáo nước lạnh vào Sở Thiên.
"Hắc hắc!" Sở Thiên nhìn mỹ nhân ngư cười, cũng không còn sợ hãi như trước nữa. Bố Lôi Trạch hiện nay tuy vẫn chưa bằng Biển Cấm, nhưng nếu mỹ nhân ngư muốn tiêu diệt Bố Lôi Trạch thì chắc chắn phải trả một cái giá rất lớn!
Mỹ nhân ngư cũng không thể không thay đổi thái độ với Sở Thiên. Một gia tộc bình thường có thể lợi dụng thì cái cần làm là phải khống chế. Còn với một gia tộc trong tương lai có thể có ba Chủ Thần thì điều phải suy nghĩ là nên làm đối thủ hay là đối tác!
"Chiến Thần còn ở đây không?" Sở Thiên hỏi.
"Có, khí tức của Khảm Phổ miện hạ đã khóa chặt Bì Bồng, lúc nào cũng có thể ra tay!"
"Đi nói với Chiến Thần ta ở đây, bảo hắn đến đón ta!" nói rồi Sở Thiên chỉ mỹ nhân ngư, "Ngoài ra, nói với Sắt Lâm Na, ở đây có một người giống hệt cô ấy. Sắt Lâm Na sẽ tự hiểu ý ta!"
Lỗ Tây Nạp lập tức ẩn thân đi. Tuy đã biến thành hình người, nhưng thiên phú U Minh Lang của hắn vẫn còn, ẩn thân đi lại trên chiến trường đối với hắn dễ như trở bàn tay.
"Ngươi muốn làm gì?" mỹ nhân ngư lạnh lùng hỏi.
"Không có gì! Giờ ta chỉ muốn làm một việc, đó là áp giải tù binh ngươi về nhân gian!" Sở Thiên nheo mắt, hơn nữa sau khi mỹ nhân ngư cau mày lại thì thì hắn càng nheo mắt cười: "Nhưng trước lúc đó thì trận chiến này phải do ta quyết định!"
Truyện khác cùng thể loại
303 chương
364 chương
108 chương
130 chương
71 chương
100 chương
187 chương