Đến vòng tay anh đi nào
Chương 3
Trong buổi tiệc của tập đoàn suzuki....
Nơi nơi đều là những đồ trang sức xa xỉ có giá trị rất lớn mà gia đình thường dù có bán cả gia tài đi cũng không mua nổi.
Sơn hào hải vị đều được trưng bày trên bàn cùng những ly rượu vang và nước trái cây.
Tiếng nhạc du dương êm dịu.
Những người ở đây đều là xuất thân danh giá, thuộc tầng lớp thượng lưu, quý tộc.
Có nhân đang khiêu vũ.
Có nhân đang trò chuyện phím với nhau.
....
" nè, sonoko, hình như baba cậu đang đợi ai đó thì phải ?" ran nghi hoặc nhìn chủ tịch tập đoàn suzuki đang ngó qua ngó lại và trông nhìn đại sảnh mãi.
" ân, mình cũng không chắc lắm nhưng hình như ông ấy đang đợi ngài thủ tướng thì phải " sonoko ngốc ngốc trả lời.
Conan đứng 1 bên suy tư :
Chủ tịch nứớc hiroshi shoutarou ( chế )?
Hắn đến đây làm gì nhỉ ?
T/g: thông cảm, conan đồng học máu trinh thám nổi lên.
Đang lúc conan đang suy nghĩ thì thấy vị quản gia của suzuki gia nói nhỏ gì đó vào tai của chủ tịch suzuki.
Chủ tịch suzuki gật đầu rồi bước đi ra ngoài trong ánh mắt tò mò của mọi người.
... ...
Lát sau, chủ tịch suzuki đi vào cùng với 1 người đàn ông khoảng 27,28 tuổi. Khuôn mặt anh tuấn bất phàm khiến các chị em phụ nữ ở đây trái tim đập nhanh 1 nhịp.
Đa số mọi người đã nhận ra người đàn ông đó là chủ tịch nước hiroshi choutarou....
Và khi mọi người thấy bóng dáng đi phía sau chủ tịch hiroshi choutarou thì đều lâm vào thất thần.
Thật đẹp !!!
Trên đời sao lại có người đẹp đến yêu nghiệt như thế này ?!?
Đó chính là suy nghĩ duy nhất của mọi người lúc này.
Lãnh hạ hôm nay 1 thân áo vet vệ sĩ, nhưng nó không làm giảm vẻ đẹp của cô mà còn tăng thêm sự quyến rũ, ba vòng hoàn mĩ đều thể hiện rõ. Trên khuôn mặt làm thiên địa lâm vào thất sắc đã không còn sự ôn nhu nữa thay vào đó là sự lạnh lùng xa cách. Mái tóc hồng xinh đẹp được tùy tiện buột thành đuôi ngựa càng tăng thêm vẻ đẹp của cô. Đôi mắt xanh sâu thẳm thần bí khiến ai ai cũng muốn trầm luân vào trong đó. Làn da trắng mịn như tuyết, ẩn ẩn còn thấy nó hơi phát sáng.
Dù cô chỉ đứng đó nhưng mọi ánh đèn, mọi thứ quý giá vô giá trị bên cạnh cô đều thất sắc trầm trọng.
Theo sau cô là 2 người vệ sĩ to lớn đối lập với thân thể nhỏ nhắn mềm mại của cô.
Nhìn thấy ai ai cũng ngẩn người nhìn lãnh hạ hiroshi choutarou tuy không nói gì nhưng đôi mắt sắt bén vòng quanh đại sảnh khiến mọi người rùng mình và không dám nhìn thẳng vào lãnh hạ nữa.
Tuy có vài người can đảm nhìn lãnh hạ như thường.
Tỷ như : conan, ran, sonoko, mori đại thúc, và kaito kid ( không biết từ nơi nào ).
....
Lãnh hạ quét mắt khắp đại sảnh rộng lớn.
Bổng tầm mắt cô dừng lại trên 1 thân hình bé nhỏ đứng giữa hai cô gái thanh tú.
Thám tử ~~~
Tổ chức xem ra muốn tìm là người này a~~~
Kudo shinichi....
...
Conan nhìn lãnh hạ mà tim đã muốn đập mạnh. Thấy lãnh hạ nhìn qua bên này thì vội cúi đầu, ẩn ẩn còn thấy hai tai đều đỏ bừng cả lên.
Thật là đáng yêu a~~~
Lãnh hạ nhìn conan vẻ mặt đáng yêu mà không nhịn được thầm khen trong lòng.
Nhưng đáng tiếc ~
Thám tử a...
Vì tính trinh thám của ngươi mà đắc tội tổ chức bọn ta, cho nên bây giờ mới lãnh nhận cái giá là phải sống trong thân thể lúc còn nhỏ của mình.
Ai.... Có vẻ như tổ chức cũng không muốn buông tha shinichi a...
Nhưng họ vẫn không có bất cứ hành động nào cả, chẳng lẽ họ đang có âm mưu khác.
Mà thôi đi lát về hỏi ai tang là biết hết chứ gì.
" xin chào, thật hân hạnh được gặp ngài, ngài thủ tướng " 1 giọng nói nữ tính vang lên thu hút sự chú ý của lãnh hạ.
Lãnh hạ ngước lên nhìn, kinh ngạc :
Là ran mori .
Không đúng, không đúng, ran mori sẽ không dũng cảm đến nỗi tự bắt chuyện với choutarou.
Vậy đây chẳng lẽ là kaito kid giả trang ?
Nhưng rõ ràng là không đúng a.
Kaito kid thuộc dạng người yêu mị. Hơn nữa là đang là học sinh cao trung, sẽ không có ánh mắt sâu thẳm như vậy.
Vậy đây là ai ?
Là 1 nhân vật khác nữa sao không ?
" ran " sonoko hoảng hốt chạy tới. Ran ơi là ran, người ta là chủ tịch nước, chủ tích nước đó ran, sao cậu có thể thất lễ như vậy chứ ?
Sonoko vừa chạy lại đã nắm đầu ran cuối đầu, áy náy nói " thật...thật có lỗi, ngài hiroshi, đây...đây là bạn thân của tôi, cô ấy hơi thất lễ mong ngài tha thứ" sau đó dùng ánh mắt cầu cứu nhìn chủ tịch suzuki.
Chủ tịch suzuki thở dài, ánh mắt lóe qua một tia chán ghét đối với sonoko nhưng rất nhanh làm cho người ta không bắt kịp, chỉ có lãnh hạ nãy giờ đứng đó quan sát hết thảy, môi giơ lên 1 độ cong hoàn mĩ.
Chủ tịch suzuki....
Ông thật là tuyệt tình a...
Theo kết quả điều tra của hika đưa cho cô, chủ tịch suzuki dưỡng rất nhiều tình nhân bên ngoài và thậm chí có rất nhiều đứa con rơi. Không chỉ có chủ tịch suzuki, mà ngay cả phu nhân suzuki cũng nuôi rất nhiều trai bao.
Họ luôn đóng giả thành 1 gia đình hạnh phúc, đầm ấm. Người ngoài nhìn vào cảm thấy cuộc đời họ thật là viên mãn, nhưng có ai biết bênh trong lại thối nát như thế nào.
Sonoko cũng thật ngu ngốc. Cô ta cứ tưởng gia đình mình là hạnh phúc, ấm áp nhất, vừa có tiền vừa đầm ấm nhưng sẽ có 1 ngày, cô chắc chắn sonoko sẽ không còn nghĩ như vậy nữa...
Và ngày đó....
Không còn xa.....
....
Chủ tịch suzuki áy náy nhìn hiroshi " ngài thủ tướng, ngài hãy rộng lượng tha cho bọn trẻ, bọn chúng còn nhỏ, chưa biết đối nhân xử thế, nên...."
Chưa đợi chủ tịch suzuki nói xong, hiroshi đã cắt ngang " thôi được rồi, ta không chấp nhất làm gì " hắn nhìn ra bảo bối của hắn đang nhìn tên béo này, thật đáng ghét, lại dám cướp tầm mắt của bảo bối.
Bất tri bất giác, chủ tịch suzuki không biết chỉ vì lãnh hạ bảo bối ( trong mắt hiroshi ) nhìn hắn một chút mà tương lai của hắn thê thảm không thể tả.
Chủ tịch suzuki bị cắt ngang hơi ngượng ngùng ho khụ một cái lấy lại uy nghiêm lại không biết ai cũng đang cười nhạo mình trong lòng.
Cũng phải thôi, bình thường chủ tịch suzuki vì cái mối làm ăn mà đắc tội không ích người.
Hơn nữa,giết người, phóng hỏa, buôn bán thuốc phiện,vũ khí có gì mà ông ta không làm qua. Chỉ là ông ta dùng tiền bịch miệng mọi người lại thôi.
Ông ta cũng rất có quyền thế nên cũng không ai dám đắc tội ông ta, chỉ dám chửi trong lòng.
Trong buổi tiệc hôm nay, hơn phân nữa là người ông ta đắc tội. Nhưng ông ta ngu ngốc, cứ tưởng họ không dám làm gì ông ta. Thật ra họ đến đây hôm nay là để diện kiến kaito kid và vẻ mặt tức chết của ông ta khi bị cướp đi viên ngọc hơn 100 tỷ yên mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
9 chương
23 chương
46 chương
55 chương