"Tôi đề nghị nước ta nên có một đợt kiểm tra gắt gao các hàng hóa nhập khẩu nếu phát hiện vấn đề thì cấm hoàn toàn doanh nghiệp đó vào nước ta. Thứ nhất là để kiểm tra chất lượng cũng như là bảo vệ người tiêu dùng, thứ hai là để phát hiện hàng cấm của bọn buôn lậu. Thà chịu tốn kém một lần để phát hiện và răn đe, chuyện này tuyệt đối có lợi!"     Ông Vincent dõng dạc nêu lên kiến nghị của mình. Theo lý mà nói không phải cứ là người hoàng tộc thì sẽ được quản lý đất nước, nhưng ông ta là một người có tài thật sự, từ khi còn trẻ đã đưa ra những chiến lược hiệu quả giúp cho nước D phát triển vững mạnh.    Hiện tại tiếng nói của ông vô cùng có trọng lượng ở chính phủ nước này, cả người dân cũng tin tưởng và thường bỏ phiếu bầu ông ta lên những chức vụ lớn.    Mọi người trong hội nghị bắt đầu thảo luận không ngớt về vấn đề này:    "Chuyện này sẽ rất khó để tiến hành triệt để, hàng hóa tồn trữ ứ động, cung không đủ cho cầu, chưa kể sẽ ảnh hưởng đến những quyền lợi mà nhà nước cam kết với những doanh nghiệp."  Một người đã phản đối kiến nghị này.    "Nhưng nếu thực hiện nó sẽ giúp ích rất nhiều cho an ninh quốc gia, quyền lợi người dân cũng được nâng cao. Hiện tại hàng cấm hàng buôn lậu tràn lan khắp nơi, cục hải quan cũng chỉ kiểm tra những đối tượng bị tình nghi, bởi vì những doanh nghiệp kia được sự bảo hộ của nước họ và những chính sách kinh tế ở nước ta. Nếu chúng ta ban hành chính sách mới, khẳng định sẽ chỉ có lợi chứ không có hại!"    Những người thuộc cục an ninh quốc gia thì cảm thấy việc này rất có lợi, thật ra cũng có lúc họ nghĩ về vấn đề này. Nếu được thông qua, cục của họ ban đầu tuy có chút khó khăn trong việc kiểm hàng và ổn định tinh thần người dân, nhưng về sau sẽ vô cùng thoải mái, công việc cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều!    Hội nghị này kéo dài đến tận chiều tối, vốn không cần kéo dài hội nghị làm gì, hoặc có thể dời lại hôm sau tiếp tục, nhưng khi hai phe: Phe đồng ý thông qua và phe không đồng ý thông qua chuẩn bị đi đến thỏa hiệp thì ông Vincent lại phát biểu vài câu then chốt, càng thảo luận thì càng sôi nổi.     Kết quả, kiến nghị này của Vincent nhiều người cho rằng quá đột ngột cho nên dời đến tháng sau mới biểu quyết lại lần nữa, như thế thì hai phe càng có nhiều thời gian cân nhắc, cũng như có thêm thời gian gia tăng tài sản cá nhân, gọi tắt là ăn hối lộ!    Chịu thôi, tệ nạn này nước nào lại chẳng có, tuy nhiên đây cũng là điều mà Vincent mong muốn bởi vì ông ta cần thêm thời gian để thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch.    Ông ta đã phải đắn đo rất nhiều mới có thể đi đến quyết định này, lúc thỏa thuận với con mình, ông ta vẫn không có ý định sẽ đâm sau lưng Cố Hạo Khương.    Ông ta còn nghĩ đến khả năng sẽ nhờ Cố Hạo Khương giúp đỡ, lập nên một màn kịch để con mình tin tưởng, sau đó... Sau đó thì ông ta cũng chẳng biết nên làm cái gì tiếp theo nữa!    Phẫu thuật thẩm mỹ một người giống y hệt Vân Nghê đưa đến trước mặt nó sao? Con ông từ nhỏ đã nhạy cảm với người khác, nó có thể thân cận với cô gái kia thì chắc chắn cô ta có gì đó đặc biệt. Nên nhớ linh cảm của con người là một thứ rất lợi hại!    Vả lại đã chắc gì Cố Hạo Khương sẽ chịu giúp ông ta, chuyện này chả có lợi gì cho hắn, thậm chí nếu sai sót sẽ gây tổn thất rất lớn cho Cố Xuyên, một thương nhân không bao giờ chịu lỗ. Đó là quy tắc!    Cho nên ông ta mới phải đi đến bước này. Mục đích của ông ta là cấm hàng hóa dịch vụ của Cố Xuyên du nhâp vào nước D bằng cách tạo một tin trí mạng cho nó!    Không ai lại muốn dùng hàng hóa gây hại cho mình cả. Một khi tin tức được xác thực và lan truyền, cộng với thế lực lớn mạnh của mình ông ta sẽ khiến Cố Xuyên không ngóc đầu lên nổi. Từ nước D cho đến các nước khác cũng sẽ không còn tin tưởng Cố Xuyên nữa!    Và để làm được điều đó, ông ta đã cài người vào Cố Xuyên và cả người kiểm soát, bọn họ sẽ bỏ chất độc vào kho hàng kim loại và dụng cụ của Cố Xuyên ở nước D, đến vài ngày sau khi hàng hóa được bán ra thị trường, người dùng sẽ bị nhiễm độc.    Loại độc của ông ta không nặng, dẫu sao cũng là con dân của mình, ông ta sẽ không gây tổn hại nhiều đến họ.    Nhưng đến hiện tại, tâm ông ta vẫn không kiên định, ông ta thật sự muốn làm đến mức này sao?