Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương
Chương 188 : Thế Gia Xem Bói —— Mặc Gia
Mực cận giống như là bị tôi nói trúng, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức xấu hổ đỏ bừng.
Cô ấy đem đầu trầm thấp cúi xuống , tôi nghiêng đầu mắt nhìn cô ấy, thấy cô ấy thật lâu chưa hề nói một câu, trong lòng cũng giống như là minh bạch thứ gì, nói:” Tốt, cậu đã không nói, vậy tôi cũng không nói cho cậu”.
“Dung hoa……”
Cô ấy bỗng nhiên ngẩng đầu, trợn to mắt nhìn tôi, một mặt biệt khuất cùng bất mãn, tôi thấy cô ấy như vậy dáng vẻ ủy khuất, trong lòng cảm thấy buồn cười.
“ Cậu không nói, nếu như tôi nói cho cậu biết, tôi chẳng phải là rất ăn thiệt thòi sao”?
Mực cận cắn cắn miệng môi dưới, trong ánh mắt lóe ra quang mang ảm đạm không rõ, giống như là tại do dự có nên hay không nói cho tôi.
“Như thế nào, nói hay không?”
Tôi lại dẫn dụ cô ấy một chút, cái nữ sinh mảnh mai ngây thơ này giậm chân một cái, thanh âm cơ hồ là kêu ra.
“Được rồi, tôi cho cậu biết rồi!”
Tiếp theo cô ấy liền đem tất cả bối cảnh gia đình mình đều nói ra, toàn bộ tư liệu hoàn toàn chính xác tương đối giồng như suy nghĩ trong lòng tôi.
Nhưng là vẫn có rất nhiều tin tức ngoài ý liệu.
“Cậu nói, các người là thế gia xem bói?” Tôi sờ lên cằm, nghiêng đầu.
“Thế gia này xem như một phần tử trong vòng khu quỷ sao?”
Kỳ thật gia tộc bọn tôi cũng không tính là một phần tử giới khu quỷ, nhiều nhất xem như giới Thông Linh, bởi vì người gia tộc chúng tôi sinh ra đã có năng lực nhìn trộm thiên cơ nhất định.
Trên mặt của cô ấy lộ ra một chút bất đắc dĩ cùng thương cảm:” Đương nhiên rồi, ngang nhau, cái giá phải trả cũng vô cùng khắc nghiệt và tàn nhẫn.
”
“Nhìn trộm thiên cơ ……”
Tôi có chút thương hại nhìn qua Mực Cận, cô ấy lại cười khổ, giật giật khóe miệng: “Có được năng lực nghịch thiên như vậy, sẽ hao tổn tuổi thọ chúng ta.
”
Mỗi một lần xem bói, mặc kệ nghĩ dự báo chuyện lớn gì, đối với chúng ta đều có nhiều hoặc ít ảnh hưởng.
“Quả nhiên, tôi nghĩ đến từng người trong gia tộc, người tráng niên cũng có thể mất sớm, trong lòng không khỏi liền thắt lại.
”
“Gia tộc bọn ta đại đa số đều sẽ có rất nhiều khu quỷ sư có Âm Dương Nhãn, tôi không có, nhưng tôi vẫn là có thể lờ mờ nhìn thấy chút quỷ hồn lưu lại tại dương gian quá lâu.
”
Mực cận tay nắm thật chặt lấy y phục của mình, trên mặt tái nhợt vẫn không có rút đi, giống như vừa trải qua một cuộc đấu tranh sinh tử vô cùng khốc liệt, khiến cơ thể cô suy yếu nhanh chóng trong thời gian ngắn.
Tôi không khỏi muốn biết càng nhiều tin tức liên quan tới Mặc gia, nhưng tôi thấy Mực Cận chỉ tiết lộ như vậy, không có ý nghĩ nói thêm, tôi cũng biết mình hỏi nữa thì càng không nên.
An gia gia có lẽ sẽ biết chút ít tin tức bí ẩn gì.
Dù sao về sau, An Bình nếu là tiến về Nước M tiến hành rèn luyện khu quỷ , cô ấy hơn phân nửa có mấy năm sẽ không trở về.
Mực cận có thể sẽ trở thành bạn tôi một đoạn thời gian rất dài , chuyện nhà cô ấy , nếu như không phải rất tư mật, tôi hi vọng nhiều ít có thể hiểu một chút.
Dù sao, như loại gia tộc có truyền thống cổ xưa này, nhiều ít sẽ có chút cấm kỵ, vì để tránh cho về sau tôi cùng cô ấy ở giữa phát sinh một chút xung đột không cần thiết, có hiểu biết sẽ tương đối tốt.
Mực cận đem thân thế của mình nói ra sau, cả người giống như là tháo xuống một cái gánh nặng , tôi nhìn cô ấy bỗng nhiên hít thở sâu khẩu khí, buông lỏng hai vai.
Ánh mắt của tôi cũng nhu hòa xuống , Mực Cận nhưng không quên hỏi thăm tình huống của tôi.
“Tôi lúc ấy không có cảm giác sai, phòng ngủ chúng ta thật sự có đồ không sạch sẽ…… Không, nói chính xác, vật kia một mực quấn lấy cậu, vừa rồi chúng ta đi bệnh viện, hắn cũng một mực đi theo!”
Có vẻ như tất cả mọi người sẽ đối những thứ không biết mà tràn ngập sợ hãi, kể cả quỷ hồn nào đó mà cô ấy không thể nhìn thấy.
Sắc quỷ lẳng lặng đi ở bên cạnh tôi, thời điểm chúng tôi rời đi bệnh viện, anh nhận được tin báo từ một con Hắc Hồ Điệp, về phần Âm sai âm phủ hướng anh báo cáo cái gì, tôi cũng không biết.
Nhưng tôi mơ hồ có thể cảm giác được chuyện gì, mặc dù anh không nói một lời, trên mặt cũng nhìn không ra cái biểu lộ gì khác, tôi lại có thể cảm giác được nội tâm của anh.
Tôi vừa nghĩ tới sự tình Nước M ở xa còn chưa giải quyết, có lẽ cái Minh Vương tên Caesar kia lại hướng sắc quỷ cầu cứu rồi, cũng khó nói.
Kỳ thật sự tình âm phủ, còn không có hoàn toàn giải quyết.
Nguy cơ vẫn tồn tại như cũ, giờ phút này tất cả sinh hoạt thái bình, có lẽ chỉ là một loại giả tượng.
Tôi nghe Mực Cận miêu tả sắc quỷ như thế, không biết nên cười hay là khóc, đành phải lập tức giải thích nói:” Không, cậu nói sai, anh ấy không phải thứ gì.
”
Tôi muốn nói với cô ấy một cách hàm ý hơn một chút, nhưng ai biết rằng miệng tôi gần như vượt qua đầu tôi, và tôi đã phun ra những lời đó trước.
“Anh ấy là chồng tôi.
”
“Hả “!
Tôi phảng phất nghe được một cái búa nặng đập vào trên đầu Mực Cận, cô ấy cả người thân thể lung lay, hai chân giống như là bị nhựa cao su dính chặt, một bước đều nhấc không nổi, đứng ở nơi đó lăng lăng nhìn qua tôi.
“Cậu…… Cậu nói cái gì……”
Tôi trong nháy mắt kịp phản ứng mình nói cái lời nói gì hãi tục kinh thế, ảo não vỗ đầu của mình, vốn định nhìn trái phải mà nói , lại phát hiện mình vừa căng thẳng, cũng không biết nên như thế nào chuyển đổi đề tài.
“Được rồi được rồi, đã đều thẳng thắn, vậy liền thuận nói tiếp đi.
”
“HắnAnh ây là chồng của tôi”.
Mực cận hai chân lắc một cái, kém chút té lăn trên đất, cô áy khó có thể tin nhìn qua tôi, mà tôi cũng là có chút xấu hổ, đứng ở nơi đó.
“Cậu đang gạt tôi ư!”
Tôi đã sớm liệu đến Mực Cận không thể nào tiếp thu được sự thật này, nói chính xác, là không có người nào sẽ tiếp nhận được.
Bao gồm cả cha mẹ của tôi, tôi đến nay không biết lúc ấy bọn họ vì giúp tôi thoát ly khỏi ác mộng, cố ý trở về tiểu sơn thôn một chuyến, lúc hướng linh môi tìm kiếm phương pháp, lão phù thủy kia nói cho bọn họ cái gì.
Dẫn đến bọn họ có thể tiếp nhận sự thật sắc quỷ đã cùng tôi kết hôn này.
Tôi nín cười, giải thích nói: “Tôi lừa cậu làm cái gì?”
“ Cậu cùng quỷ kết hôn?” Cô ấy tại kia lớn tiếng thét lên, dọa tôi đến lập tức che miệng cô ấy lại, vị trí chúng tôi cũng không vắng vẻ, ngẫu nhiên còn sẽ có một số người cci qua nơi này.
“Xuỵt, nhỏ giọng một chút.
Tôi sợ câu nói này bị người khác nghe thấy”.
Tôi nhìn thấy Mực Cận một bộ dáng vẻ tùy thời muốn ngất đi, trong lòng đem một cái chân tướng khác yên lặng chôn giấu.
Nếu như tôi còn nói cho cô ấy, trong bụng tôi có hài tử sắc quỷ, cô ấy có thể trực tiếp hai mắt khẽ đảo, đã hôn mê hay không.
Chúng tôi vừa mới ra bệnh viện , cũng đừng lại tiến vào.
Cuối cùng tôi vẫn là quyết định, chờ Mực Cận tiêu hóa xong sự tình tôi cùng sắc quỷ về sau, lại đem sự tình tiểu gia hỏa nói cho cô ấy, không vội.
Mực cận cũng không biết thân phận sắc quỷ, cho là tôi bị thương tổn, khẩn trương nắm tay của tôi, đem tôi hướng lớn trên đường kéo đi: “ Cậu là người sống, cậu không thể cùng quỷ kết hôn, hắn sẽ hại cậu, sẽ hao tổn tuổi thọ cậu, thậm chí sẽ ảnh hưởng hậu đại cùng người bên cạnh cậu”!
“ Cậu đi cùng tôi , đi nhà tôi, tôi tìm cha, còn có gia gia giúp cậu nghĩ biện pháp, để cậu thoát khỏi hết thảy chuyện này, khôi phục lại dáng vẻ nguyên bản.
”
Tôi thấy cô ấy nói như vậy,
Trong lòng nhất thời ấm áp.
Nói thế nào, tôi cùng Mực Cận quen biết, cũng chỉ được mới mấy ngày, cô ấy đã vì tôi nghĩ đến tình trạng như vậy.
Nhìn qua bóng lưng của cô ấy, trên mặt của tôi không khỏi phủ lên một tầng mỉm cười, nhưng là, tầng mỉm cười này lập tức bị một loại lăng lệ sát khí khác che giấu đi.
Bên cạnh sắc quỷ nghe xong, có người mưu toan muốn đem tôi cùng anh phân tán ra , cặp con mắt đen như mực kia vẩy một cái, một đạo hồng quang hiện lên bên trong con ngươi đen nhánh của anh.
Tôi lập tức từ trên người anh cảm nhận được khí thế uy hiếp, chợt cảm thấy đại sự không ổn, đem Mực Cận ngăn lại.
“Tôi không sao, chuyện này cha mẹ tôi cũng biết, cũng xảy ra rất lâu rồi.
”
“ Dung hoa!”
Cô ấy hiện tại giống như là lâm vào một cái ngõ cụt, cô ấy mặc kệ tôi nói cái gì, trải qua cái gì, cũng mặc kệ tôi giải thích cái gì, cô ấy chỉ muốn để cho tôi thoát khỏi sắc quỷ.
Tôi vội vàng giữ chặt cô ấy, ngăn lại hành động này.
“Mực cận, cậu là hậu nhân Mặc gia, cậu khẳng định có sứ mạng của mình, mỗi người gia tộc gánh vác lấy sứ mệnh khác biệt, tôi cũng là như vậy.
Tôi nói đến đây, cảm giác ý nghĩ của mình giống như là bị thứ nào đó kích hoạt lên, không khỏi nghĩ thầm.
Có thể hay không, trấn quỷ khiến giáng lâm đến trên người tôi, để cho ta trở thành túc chủ của nó, cùng sắc quỷ minh hôn, đây hết thảy hết thảy, đều là sứ mệnh tôi sinh ra thượng thiên trao cho.
“Cuộc sống của tôi được định sẵn hoàn toàn khác với những người bình thường?”
“Cái gì sứ mệnh! Chúng ta là sứ mệnh gia tộc, vậy còn cậu, cậu họ Dung, theo tôi được biết, có quan hệ với một chút vòng tròn khu quỷ, nhưng không có cái gia tộc nào là họ Dung bên trong!”
Tôi vụng trộm nháy mắt cho sắc quỷ không an phận một bên một cái, đứng bình tĩnh tại bên người Mực Cận.
“Hoàn toàn chính xác không có, nhưng là tôi sinh ra ở thôn Môn Giới.
”
Mực cận vốn còn muốn khuyên bảo tôi thì lập tức ngừng lại, hai chân của cô ấy lui về sau đi một bước, run rẩy chỉ vào người của tôi, lặp lại một lần : “Sinh ra ở môn giới thôn……”
Nụ cười của tôi có chút đắng chát chát, cái thôn Môn Giới này ngăn cách thôn trang nhỏ, là không có nhiều ít người biết.
Nhưng nơi này, trong vòng gia tộc khu quỷ lại là từng thứ đều rất rõ ràng.
Mực cận nhìn tôi con mắt lập tức tràn ngập lên đồng tình, tôi không phải rất thích loại ánh mắt này.
Đột nhiên, cô ấy vỗ tay lớn một cái, chỉ vào người của tôi, liền từ dưới đất nhảy dựng lên!
“Ta nhớ ra rồi, cha ta nói, thê tử Diêm Vương đã tìm được, chẳng lẽ nói…… Không, lẽ người kia, là cậu”?
Tôi nghe được cái này, nhẹ gật đầu, mang trên mặt tiếu dung khẳng định.
“Chính là tôi.
”
Ta nhìn thấy thân thể của cô ấy lắc một cái, lập tức đưa cô ấy đỡ lấy, không để cô ấy ngồi dưới đất.
“Trời ạ, trời ạ”.
Cô ấy tại kia tự lẩm bẩm, sau đó lại có chút chậm lụt bồi thêm một câu, “hồng quang vừa rồi, chính là Diêm Vương?”
Ta lại gật đầu một cái, nhìn thấy sắc quỷ sắc mặt dễ nhìn không ít, trấn an nàng nói: Hắn bây giờ đang ở bên cạnh ta.
Tôi lại thành công thấy thân thể cô ấy run một cái, thật lâu, nữ sinh này giống như là mất hồn phách, lảo đảo từ dưới đất bò dậy, đi ra phía ngoài.
Miệng bên trong còn đang lẩm bẩm: “Ta muốn về nhà, ta muốn đem chuyện này nói cho cha ta biết, thật không thể tin được.
”
Ngay khi cô ấy lung lay đi vài bước phía trước tôi sau, cô ấy lập tức quay đầu, đối tôi rống lên câu, một mặt khó có thể tin: “Cái này không công bằng! Cho dù hắn là Diêm Vương, hắn cũng là quỷ!”
“ Cậu không nghĩ tới thoát khỏi loại vận mệnh này sao?!”
Truyện khác cùng thể loại
214 chương
151 chương
256 chương
63 chương
20 chương
61 chương
167 chương
8 chương