Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương
Chương 183 : Đưa Cô Ta Đi Bệnh Viện Tâm Thần
Tôi cũng đồng ý ý nghĩ của Mực Cận, quyết định ngày mai cùng cô ấy đi tới bệnh viện.
Thế nhưng ngay tại thời điểm tôi cùng Mực Cận trao đổi, ta đột nhiên ngừng lại, nghĩ đến một việc.
Ngày mai, tôi có vẻ như đã hẹn cùng sắc quỷ đi công viên trò chơi……
Tôi còn sợ mình nhớ lầm thời gian, vội vàng lấy điện thoại di động ra nhìn ngày một chút.
Không sai, ngày mai đích thật là thứ tư.
Tôi mím môi, lại nhìn thời khoá biểu thứ Năm tới thứ sáu, tôi ngượng ngùng mắt nhìn sắc quỷ, cho anh một ánh mắt.
Có thể để sau không ? Tôi nghĩ ta ánh mắt hẳn là đem điều tôi muốn biểu đạt truyền lại cho anh.
Sắc quỷ rất tùy ý một lần nữa nằm lại giường tôi, không có cho tôi cái gì đáp lại, tôi thở dài, trong lòng không khỏi nhiều chút áy náy.
Cả ngày hôm nay hẹn hò đã rất không như ý, sớm định ngày mai muốn cùng đi công viên trò chơi kế hoạch cũng bởi vậy chịu ảnh hưởng, dời lại.
Mực cận gặp sắc mặt của tôi rất xấu hổ lại rất ảo não, giống như là minh bạch cái gì, thân thiết hỏi: “ Cậu ngày mai không phải là có chuyện chứ? Thấy cậu có vẻ rất khó xử “.
“Nếu quả thật có chuyện, cậu cứ đi , tôi đi một mình.
”
Nhưng tôi lại lo lắng Mực Cận xảy ra chút chuyện gì đó, dù sao cô ấy có thể nhìn thấy quỷ kia, vạn nhất đối phương muốn động thủ thì liền không ai giúp cô ấy.
Tôi vỗ vỗ bờ vai của cô ấy, cười nói: “Không có việc gì, tôi cùng cậu đi.
”
“Thật sao”? Mực cận giống như là bộ dáng không tin, lại lo lắng hỏi , tôi chắc chắn gật đầu.
Cô ấy nhẹ nhàng thở ra, giống như là an tâm, nói:” Vậy là tốt rồi, tuyệt đối đừng bởi vì tôi mà làm trễ nải sự tình gì, dù sao Sở Thiến phiền phức là tôi gây nên trước, cậu không cần bởi vì tôi mà chậm trễ chuyện của chính mình.
”
Bút tích lời nói này, khiến cho hảo cảm của tôi với cô ấy chợt tăng không ít, tôi lúc đầu cho rằng cô ấy là tiểu nữ sinh cổ quái kỳ lạ, ăn mặc rất kì lạ không nói, tính cách cũng là quỷ linh tinh quái.
Nhưng không thể không nói, cô ấy phẩm hạnh thật mười phần được người thích, nhiều khi sẽ cân nhắc đến lập trường người khác, cũng không tự tư. tính tình của cô ấy, quả thực cùng An Bình giống nhau như đúc, ví như tính nôn nóng.
Nghĩ tới đây, cặp mắt của tôi lại không khỏi rủ xuống, liếc mắt cái bàn quen thuộc kia, còn có chồng giường chiếu chỉnh tề, trong lòng cô đơn lại thêm một phần.
Chỉ là mấy ngày không gặp An Bình, tôi liền bắt nhớ cô ấy.
Bình thường cái phòng ngủ này không thể so với bốn người ngủ, chỉ có tôi cùng An Bình, rất ít người, yên tĩnh rất nhiều, An Bình ở thời điểm này đã mang lại sinh động bầu không khí tác dụng.
Thường ngày lúc này, nàng sớm kỷ kỷ tra tra kéo lấy cánh tay của ta, cho ta nhìn nào đó bảo phía trên các loại quần áo cùng đồ trang điểm, hỏi tôi cái này đẹp mắt hay là cái kia đẹp mắt, trêu đến tôi rất là bực bội.
Hiện tại tưởng tượng, cô ấy có thể sẽ chuyển trường đi Nước M, ngọn lửa vô danh trong lòng kia , còn có oán khí liền từ từ bốc lên.
Được rồi được rồi, đây là chuyện An Bình , để cô ấy quyết định, tôi cũng không thể can thiệp quá nhiều.
Hết thảy vẫn là thuận theo tự nhiên đi.
Ban đêm, lúc gần mười một giờ, Mực Cận dưới lầu xấy xong tóc, trở lại phòng ngủ bò lên giường.
Cô ấy hai tay mang theo cuốn sách dày cộm kia đi vào , kéo lên cái màn giường, ở bên trong bật lên một cái đèn bàn nhỏ, nhìn lại.
Tôi cũng ngủ rồi, mơ hồ có thể nghe được thanh âm cô ấy lúng túng, giống như là đang học nội dung bên trên.
Giọng của cô ấy rất nhẹ, cho nên taôicơ hồ nghe không rõ nàng đang nói cái gì.
Tôi vừa nằm xuống, sắc quỷ một tay lấy cái màn giường giải xuống dưới, xoay người đem tôi đặt ở giường.
Tôi bị anh làm giật nảy mình, thân thể run lên một cái, giường trên rung Động Mực Cận có vẻ như đã nhận ra, lo lắng hỏi câu:” Dung Hoa, cậu sao thế?”
“Không có việc gì, không có việc gì, lúc đi lên…… tôi vấp một chút , hắc hắc” Tôi khẩn trương trả lời, giọng nói chuyện gập ghềnh lắp bắp.
“ Cậu cẩn thận một chút, vạn nhất ngã xuống, đầu đều sẽ nổ tung”.
Thời điểm cô ấy nói câu nói này, thanh âm đều đang run rẩy, giống như vừa nói còn đang vừa tưởng tượng tràng cảnh tôi từ trên giường rơi trên mặt đất, run rẩy vì đau đớn.
Trong phòng ngủ tối thui, tôi thấy không rõ mặt sắc quỷ, chỉ có thể từ ngoài cửa sổ chút ánh sáng xuyên thấu vào , lờ mờ thấy được anh bên cạnh.
Đột nhiên, hắn cặp con mắt kia thâm thúy như là đêm tối lóe sáng lên hồng quang, tại trong đêm, tựa như hai cái quang mang hồng ngọc phát ra, mỹ lệ để cho người ta không thể rời mắt đi.
Ngay khi tôi không ngừng ra hiệu anh từ trên người chính mình rời đi, ai ngờ anh tay mắt lanh lẹ mà đem hai tay tôi trói buộc chặt, đặt ở đỉnh đầu chỗ, mặt lập tức đè ép xuống.
Bờ môi buốt Lạnh hung hăng đặt ở trên bờ môi của tôi, khí lực mười phần bá đạo.
Số lượng không khí không nhiều bên trong Miệng tôi lập tức bị anh hút đi, bởi vì khẩn trương, tôi một mực nín thở, theo thời gian trôi qua, ta cảm giác đầu của mình bắt đầu choáng choáng, cảm giác thiếu dưỡng nhanh chóng đánh tới.
Sắc quỷ giống như là muốn trừng phạt tôi, hai tay trực tiếp đem áo ngủ đẩy lên chỗ cổ, hai cánh tay bắt đầu không an phận ở bốn phía trên người tôi.
Gương mặt của tôi bắt đầu nóng lên, thân thể cảm giác quen thuộc lại lần nữa đánh tới.
Cái tên hỗn đản này! Hắn muốn làm gì!
Dù cho trước kia An Bình ở đây, hắn cũng không dám đối tôi làm chuyện này, hiện tại Mực Cận ngay tại giường bên cạnh tôi, liên tiếp giường của tôi, đèn bàn phát ra ánh sáng yếu ớt còn từ màn cửa bên trong lộ ra, nói cho tôi cô ấy còn chưa nghỉ ngơi.
Sắc quỷ là muốn hiện tại, ở đây động tay động chân với tôi sao?
Thế nhưng tôi lại không dám làm động tác quá lớn, giường ký túc xá nhỏ muốn chết, bình thường vẻn vẹn hơi xoay người, là vang lên két két.
Hắn giống như là biết tôi không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngược lại càng không kiêng nể gì cả, ánh mắt tôi cảnh cáo anh đều bị anh làm như không thấy.
Tôi cảm thấy cơ thể mình sắp tan ra dưới tay anh, tan thành một vũng nước mềm mại.
Sắc quỷ rốt cục chịu bỏ qua tôi, bờ môi từ trên môi của tôi rời đi, khắc ở trên cổ của tôi, trải qua chỗ, lưu lại điểm điểm vết tích mập mờ.
Tim tôi đập thình thịch, toàn thân nóng ran, mặt nóng bừng như sắp bị bỏng.
Anh làm xằng làm bậy sau đó, ngừng lại động tác, ngay khi tôi nghĩ rằng anh ta sẽ ngừng làm điều ác với tôi thì diễn biến tiếp theo khiến tôi gần như hét lên.
Hắn một thanh lột xuống một khối che chắn cuối cùng trên người tôi!
……
Thẳng đến sáng ngày thứ hai tỉnh lại, tôi cũng không biết buổi tối hôm qua tôi là thế nào vượt qua.
Mắt của tôi trợn trợn mà nhìn xem giường đối diện bên trong ánh đèn vụt tắt , sắc quỷ vẫn không có dừng lại.
Bất mãn Phảng phất cả ngày hôm qua, ghen tuông tất cả đều phát tiết tại trận này bên trong thoải mái vận động lâm ly.
Trùng hợp hôm qua ban ngày tiết khí còn có chút oi bức, hiện tại lúc tôi chui ra ổ chăn, cũng có thể cảm giác được trên người mình dinh dính.
Sắc quỷ còn một thân người ngủ ở bên cạnh tôi, tóc dài màu đen rối tung tại giường rất nhỏ, cho nên cả đêm tôi đều là sát bên hắn ngủ.
Thậm chí có thể nói, là trực tiếp ngủ ở trên người hắn, cũng không đủ.
Điều đầu tiên tôi thức dậy giống như muốn bóp cổ người đàn ông đã làm tôi trằn trọc suốt một đêm này! Tuy nhiên, tôi không xuống tay được.
Vừa nghĩ tới hôm qua đủ loại phá sự theo nhau mà đến, hôm nay kế hoạch vốn hẳn nên cùng đi công viên trò chơi cũng đẩy lên ngày mai, sắc quỷ một mực chịu đựng, không có đối tôi biểu thị bất mãn gì, trong lòng tôi áy náy lại không khỏi nhiều hơn một phần.
Có thể nghĩ đến chuyện anh làm mấy tiếng trước, cái gì áy náy trong nháy mắt lại biến mất tan thành mây khói.
Tôi vốn hẳn nên nổi trận lôi đình mà đem hắn nắm chặt, vấn tội một phen, hoặc là tỏ ra nóng nảy.
Không biết bắt đầu từ khi nào, hắn loại hành vi bá đạo này, trong tim tôi ngược lại tiếp nhận, cũng không cảm thấy tức giận, trên gương mặt dâng lên sóng nhiệt.
Nhưng điều này không có nghĩa là những thứ anh làm là đúng!
Loại chuyện này, đương nhiên là bí mật làm, nơi này là phòng ngủ ktx, dù thế nào cũng không thể làm loại chuyện này!
Anh không phân trường hợp hành vi, để cho tôi sinh lòng bất mãn.
Sắc quỷ mắt vẫn nhắm như cũ, đang ngủ say, anh không có hô hấp, tôi nhìn không thấy hắn chập trùng lồng ngực.
Sau một trận vui vẻ , gương mặt kia càng là hiện ra một loại mỹ cảm khác, yêu nghiệt bên trong lộ ra một loại mị khí giống như nữ không phải nam, làm tôi một không mở tròn mắt.
“Sớm……”
Mực cận đột nhiên kéo màn cửa sổ ra, chảo hỏi , làm tôi sợ hết hồn, tôi vội vàng cầm quần áo lên , rất sợ Thân thể mình bị cô ấy nhìn thấy.
Buổi sáng đi học lúc, sắc quỷ cũng đi cùng tôi, ngồi ở bên cạnh tôi, nhưng tôi lên lớp, anh thì là cầm mấy đồ vật giống tấu chương, cầm trong tay bút lông tại kia ngồi duyệt lấy.
Tôi thỉnh thoảng ghé đầu tới nghiêng hai mắt nhìn, phát hiện chữ phía trên tôi một chút đều xem không hiểu, tựa như là thiên thư.
Khả năng, đây là kiểu chữ âm phủ đây.
Buổi sáng một tiết giảng bài kết thúc sau, chúng tôi liền tiến về trung tâm bệnh viện.
Mực cận không biết từ nơi nào có được tin tức, rất nhanh liền mang theo chúng tôi tìm được phòng bệnh Sở Thiến Thiến.
Còn chưa đi tới , liền nghe được bên trong truyền đến một người tiếng la khóc nữ sinh:” Ta rất sợ hãi a! có thể Ta đi trên đường đều sẽ bị xe đụng chết hay không a……”
“Sẽ không, tiểu Thiến, ngươi tin tưởng ta, ngươi ngâm nước chỉ là không cẩn thận, bác sĩ nói nguyên nhân do chân ngươi căng gân, cho nên đừng suy nghĩ lung tung.
”
Thanh âm này……
Tôi nhíu mày, thanh âm này ta rất quen thuộc, chính là giọng người phụ nữ trẻ hôm qua dẫn đầu đám người đến kiếm chuyện.
“Đường tỷ, ta vẫn là sợ hãi…… Mực Cận kia không phải nói……”
“ cô ta là đổ điên, kẻ điên ngươi cũng tin sao? Ngươi tin tưởng đường tỷ, ta nhất định sẽ giúp ngươi báo thù, ta sẽ khiến cho cái kẻ điên kia đi bệnh viện tâm thần, để cô ta đừng có lại ra hại người!”
Tôi dừng bước, tức giận đến cắn cắn răng, Mực Cận cúi đầu, tôi chú ý tới.
Hai mắt của cô ấy bên trong lộ ra nét tổn thương , nhưng cùng lúc, cũng tràn đầy vẻ không cam tâm cùng ủy khuất.
Đối với cô, những gì cô làm trước đây hoàn toàn không có ý làm tổn thương Sở Thiến thiến , thế nhưng là ai ngờ, cô ấy lại bị ác ý phỏng đoán cùng ngôn ngữ công kích dạng này.
Mực cận thân thể run nhè nhẹ, trong tim tôi cũng dâng lên một đoàn lửa giận.
Tôi biết, những lời này thật làm người ta rất đau đớn.
Bởi vì tôi hiểu rõ, trên đời thật sự có quỷ hồn tồn tại, Mực Cận trước đó làm ra hết thảy, nhưng thật ra là vì Sở Thiến thiến tốt, đối với cô ấy mà nói, giống như cảnh cáo.
‘Trên người của cậu có mấy thứ bẩn thỉu, cậu nên đi nghĩ biện pháp đuổi hắn đi.
’
Nhưng là Sở Thiến thiến xem thường, lúc này mới có cục diện như vậy hôm nay.
Chỉ là Mực Cận phần hảo tâm này, những người này không biết chân tướng, cũng không có cách nào lãnh hội được.
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
30 chương
76 chương
95 chương
42 chương
57 chương