Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương
Chương 154 : Đừng Mạo Hiểm Nữa
“Nhìn xem, thành công rồi”!
Điện thoại của tôi Cầm trong tay của hắn quơ quơ, tôi lập tức tiếp nhận xem xét, thấy nguyên bản bên trong thanh ghi nhớ vốn không có gì giờ lại có một cái văn bản.
Bên trong ghi chép một mẫu địa chỉ hoàn chỉnh.
Giống như An Hiên chưa hề động tay xóa đi thứ gì, tôi kinh ngạc nhìn Chris, tôi vốn là lần đầu nhìn thấy kỹ thuật như vậy, tôi còn tưởng rằng hắn chỉ là một khu ma sư rất lợi hại, lại không nghĩ rằng hắn lại có loại bản sự về công nghệ như vậy.
Hắn rất thành thạo đem địa chỉ đưa vào điện thoại trong địa đồ, trên điện thoại di động nhảy ra vị trí địa chỉ chỗ ở , lông mày của hắn rõ ràng vẩy một cái.
Trong mắt mang theo quang mang quỷ dị.
Tôi tự nhiên lưu ý đến thay đổi của anh ta, đem đầu đưa tới, nhìn thấy phía trên lít nha lít nhít viết tiếng Anh, con mắt của tôi lập tức khóa chặt đến điểm đỏ tọa độ vị trí.
Tôi dù cho Anh ngữ kém thế nào đi nữa, tốt xấu cũng có trình độ bốn sáu cấp , ngay tại điểm đỏ tọa lạc vị trí bên cạnh, tôi thấy được liên tiếp tiếng Anh.
Tôi bị một cái từ đơn trong đó khiến cho trong lòng run rẩy.
Mộ địa.
Không sai, chính là mộ địa.
Đồng thời, vị trí của An gia gia bọn họ còn không phải vốn là ở đây, là tại một nội thành khác, muốn đi qua nhất định phải di chuyển bằng máy bay hoặc xe lửa, muốn nhanh chỉ có thể đi bằng máy bay.
Tôi cắn cắn răng, trên điện thoại di động tìm xuống dưới bảng vé xe lửa, phát hiện đêm nay vé cũng có, chính là đến bên kia , thời gian tương đối trễ.
Chris trực tiếp gọi điện thoại, tôi chỉ nghe được hắn dùng tiếng anh trôi chảy êm tai đối bên kia nói thứ gì đó tôi thoáng có thể nghe hiểu một chút, hắn đang là đặt trước vé máy bay sao?
Không đến Mấy phút liền cúp điện thoại, sắc mặt nhu hòa nhìn tôi nói: “Đêm nay chúng ta hãy xuất phát, cô thuận tiện cùng đi hay không? Tốt nhất cùng cha mẹ của cô hỏi trước một tiếng.
”
Tôi yên lặng gật gật đầu, trong lòng kỳ thật một mực nhớ chuyện mộ địa.
Còn nhớ đến lúc ấy An hiên nhận được điện thoại bô cùng khẩn trương và lo lắng, trong lòng của tôi làm sao đều không thể yên ổn được.
Chuyện về Tiểu Như mới trôi qua, ông trời có vẻ như không muốn cho tôi nghỉ ngơi hay tiêu hóa thời gian, cho dù lần này tôi không tham dự đến trợ giúp An gia gia hành động, nhưng là ông trời lại để cho tôi biết được dị địa mà bọn họ đang phát sinh nguy nan, cái này khiến tôi làm sao có thể bình phục tâm tình?
An hiên có tiết lộ qua, An gia gia và mấy hậu bối cùng đi khu quỷ thất bại không nói, còn đưa tới vật gì khác.
Về phần cái ác quỷ khác này tôi không cần nghĩ, khẳng định là rất khó khăn nguy hiểm.
Nếu Không An Hiên sẽ không như thế mà vội vàng rời đi, càng sẽ không nghĩ chu đáo như vậy , còn đem địa chỉ ghi lại ở trong điện thoại di động của tôi mà xóa đi.
Chris phảng phất cũng cảm giác ra tính nghiêm trọng của sự kiện lần này.
Miệng bên trong lặp lại mấy lần mộ địa này, sau đó thở dài, nói:” Phen này thật sự là gặp gỡ đại phiền toái.
”
Tôi cũng biết.
Khi tôi gởi tin nhắn báo cho cha mẹ xong, cha mẹ tôi trả lời thật ngoài ý liệu của tôi.
Phải nói ba mẹ của tôi đều là kiểu không cho tôi một mình đi xa nhà , bọn họ nói tôi chính là loại người khác dùng một chút đường, một cành hoa tôi liền theo đi, là người dễ dàng bị người ta lừa.
Không có trải qua cái gọi là thế gian lòng người hiểm ác, quá mức đơn thuần, cho nên một mực không dám để cho tôi một mình đi xa nhà.
Chớ nói chi là để cho tôi một thân một mình lên xe lửa đi thành thị khác.
Chỉ là bọn họ lần này, không có ngăn cản tôi mà là ——
“Trên đường nhớ kỹ bảo vệ tốt mình.
Bình an trở về.
”
Lời của hai người đều để tôi cảm giác ra một tia ý vị thâm trường.
Có thể là tôi suy nghĩ nhiều quá đi, cha mẹ có lẽ chỉ là hi vọng tôi có thể an toàn trở về, thế nhưng bọn họ cái gì cũng không hỏi, cũng không quan tâm xem tôi đi thành phó X làm gì, cũng không hỏi tôi có phải là cùng ai đi hay không.
Không nói gì, điều này khiến tôi ngược lại cảm thấy, bọn họ khẳng định là biết chút ít gì, mới có thể nói những lời này.
Chris trước khi tiễn tôi về nhà để cho tôi chuẩn bị một chút hành lý, tắm rửa, hai giờ sau anh ta sẽ đến đón tôi.
Khi tôi về đến nhà, nhìn qua không gian Phòng khách, đột nhiên có loại rất cảm giác trống rỗng.
Không, nói chính xác, là cô độc.
Từ khi sắc quỷ lần trước mặc ngoại bào màu hồng xuất hiện, đến bây giờ, anh lần nào đến đều đến vội vàng, đi cũng vội vàng, Hắc Bạch Vô Thường cũng không thế nào liên hệ, thỉnh thoảng sẽ có Hắc Hồ Điệp tới báo tin, lại đều là những câu đôi huynh muội kia cực kì ngắn gọn chào hỏi.
Tôi không biết là mình quá rảnh hay không, quá nhàn cho nên mới nghĩ lung tung như vậy.
Cho dù cùng sắc quỷ ngày ngày đều có thể bên nhau, cũng không thể thỏa mãn tôi.
Ngay từ đầu tôi từng nói với mình, thân phận của anb, là không thể nào mỗi lúc làm bạn bên cạnh mình.
Thế nhưng dần dà, loại cảm giác tịch mịch không người làm bạn nayg , cảm giác trống rỗng theo thời gian gia tăng đang không ngừng.
Tôi cũng là người, tôi cũng muốn mình một nửa khác yêu thương, đối phương nếu một mực không có thời gian làm bạn bên người, tôi thật rất sợ mình đối với tình cảm sẽ theo thời gian trôi qua bị chậm rãi làm hao mòn đến hầu như không còn.
Đừng nói hai người trong tình yêu, phải ở bên nhau cùng nhau trải nghiệm vun đắp, có như vậy mới có thể xúc tiến tình cảm.
Loại thuyết pháp này tự nhiên là không có sai lầm, nhưng câu nói này không thể nghi ngờ.
Thời gian Hai người ở cùng nhau nếu càng ngày càng ít, lại lý giải là không có ích, không thấu hiểu nhau,thì loại yêu thích kia cuối cùng từ một chỗ tình cảm tốt đẹp sẽ từ từ biến mất.
Tôi không hi vọng ngày này đến.
Có lẽ, sắc quỷ nghe được tiếng lòng của tôi, khi tôi dựa vào cửa trước trên ván cửa, khẽ ngẩng đầu cảm thụ được trong lòng cảm giác không được tốt,gió lạnh quen thuộc hướng mặt thổi tới.
Sắc quỷ đem tôi ôm vào trong ngực, nói câu nói đầu tiên là: “Thật xin lỗi, Hoa nhi.
”
Tôi nghe được câu này , con mắt liền không nhịn được chảy ra nước mắt, vô thanh vô tức từ khóe mắt chảy xuống.
Anh vuốt vuốt đầu của tôi, đem đầu của tôi ôn nhu đặt tại ngực, cánh tay chăm chú vòng lấy eo của tôi, về sau giống như là cảm thấy bất mãn đủ, cánh tay một cái dùng sức liền đem bế tôi lên.
Sắc quỷ giống như đang ôm một đứa trẻ, cánh tay nâng cái mông của tôi, một cái tay khác án lấy đầu của tôi , mà tôi rất sợ mình từ trong ngực anh té xuống, hai tay lập tức vòng lấy cổ anh ôm chặt.
Anh không có mang mặt nạ trên mặt, có chút mệt mỏi tôi chưa từng thấy qua, tôi không biết âm phủ xảy ra chuyện gì , lúc đầu muốn mở miệng hỏi thăm, lại muốn nói lại thôi.
Sắc quỷ ôn nhu cười, một cái lắc mình ngồi xuống trên ghế sa lon, để cho tôi ngồi tại trên đùi của anh, ngồi dựa vào anh.
“Mọi chuyện đều giải quyết gần như xong rồi , ta liền lập tức trở về cùng nàng.
”
Tôi nhẹ nhàng lên tiếng, nhẹ gật đầu.
Anh đem tôi ôm một cái gấp, đột nhiên rất mập mờ hỏi câu: “Nhớ ta không?”
Vô ý thức muốn gật đầu, nhưng là lập tức ngừng lại, có chút ai oán nhìn anh, bĩu môi nói: “Không nghĩ.
”
Sắc quỷ buồn cười ngoắc ngoắc khóe môi, sau đó trêu ghẹo nói:” Nàng không nghĩ ư,vậy ta đi đây a.
”
Lần này nhưng làm tôi bị dọa sợ, tôi vội vàng ngăn cản:” Đừng, đừng, đừng, em nghĩ, ne nhớ nha.
”
Anh cưng chiều lại vuốt ve hạ phía sau lưng của tôi, cười đến một mặt xán lạn:” Thành thật chút tốt bao nhiêu “.
Trong lòng tôi hừ một cái, bấm một cái trên lưng thịt của anh, anh không để ý chút nào hôn một cái gương mặt của tôi , an ủi: “Để cho nàng chờ lâu ròi.
”
Khoảng thời gian này ra thật nhiều sự tình, cũng có rất nhiều ngoài ý muốn.
Tôi vốn muốn hỏi anh âm phủ xảy ra chuyện gì, ngau cả Hắc Bạch Vô Thường đều không thế nào liên hệ được, khó khăn nhận được đến cũng là rải rác vài câu, vội vàng xong rồi thôi.
Anh giống như là nhìn ra tâm tư của tôi , cười nói:” Hiện tại giải quyết đã ổn, nàng không cần lo lắng nhiều”.
“Ban đêm muốn đi phố X ư”?
Anh đột nhiên hỏi, tôi gật đầu, anh sẽ biết chuyện này tôi không có chút nào ngoài ý muốn, dù sao vòng tay hồng ngọc còn đang trên cổ tay của tôi, anh có thể biết động thái của tôi.
“An gia mấy người bọn họ tất cả đều thất bại, Chris chuẩn bị tới giúp.
”
“Chris?”
Sắc quỷ ngữ khí có chút nguy hiểm, híp mắt, uy hiếp mà nhìn tôi, tôi rụt cổ một cái, mặt của anh chậm rãi tới gần mặt của tôi, ngay lúc miệng của anh sắp đụng phải môi của tôi , hành vi của anh chợt ngừng lại.
Tôi nuốt nước miếng một cái, nhìn xem khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc, mở miệng.
“Hắn là bằng hữu của An hiên , em hôm nay…… Cùng hắn mới nhận biết.
”
“An hiên? Bằng hữu An hiên “?
Ngữ khí của anh rất nguy hiểm, nhíu mày nhìn chằm chằm vào tôi, đầu của tôi không ngừng mà ngả về sau, muốn cùng anh kéo cự ly xa.
Ai ngờ, sắc quỷ giống như là đã sớm biết ý nghĩ này , bàn tay hữu lực đem sau gáy của tôi giữ lại.
Tôi sợ anh vì trừng phạt tôi làm sự tình gì khiến cho tôi mặt đỏ tới mang tai , lập tức giải thích.
“Em thật cùng hắn mới quen biết, giữa chúng em không có quan hệ, thật, muốn thật muốn nói có quan hệ gì, thì chỉ có thể nói hắn cùng An gia có quan hệ.
”
Sắc quỷ nhìn thấy tôi dáng vẻ e ngại , cuối cùng cười ha ha.
“Được rồi, nhìn dáng vẻ khẩn trương của nàng”.
Anh ôm tôi hướng lấy phòng tắm đi đến: “Vậy là nàng không phải trước tiên cần phải đi tắm, sau đó xuất phát”?
Tôi nghe anh nói, nhìn thấy hành vi của anh, dọa đến không ngừng mà thôi táng bộ ngực của anh:” em…… Em tự mình đi, chính em có thể tự tắm”.
“Aizzzz, Hoa nhi, chúng ta rất lâu không cùng tắm.
”
Chính là câu nói này, khiến cho tôi trong lòng lập tức còi báo động réo lên!
Cái gì cùng tắm? Cái này lại không phải cái sinh hoạt bình thường hàng ngày chuyện ắt phải làm, làm sao từ trong miệng sắc quỷ nói ra chính là chuyện đương nhiên như vậy?
Tôi hắc hắc cười khan , đã dùng hết tất cả vốn liếng từ trong ngực của anh giải thoát ra, cầm quần áo nhanh chóng chen vào trong phòng tắm.
Ngay khi cửa đóng lại thời khắc đó, tôi còn nhẹ nhàng thở ra.
Thế nhưng ngay lúc tôi cởi quần áo ra, chuẩn bị tiến gian tắm, tôi giống như là nghĩ đến cái gì, thân thể lập tức cứng đờ.
Khóa cửa thì có ích lợi gì! Sắc quỷ là có thể xuyên tường!
Trong đầu của tôi mới có suy nghĩ như thế , sau lưng lập tức dính sát vào một thân thể bóng loáng lạnh buốt , lần da tơ lụa chăm chú cùng da thịt của tôi dán vào cùng một chỗ.
Nước nóng ào ào lưu lại, tôi cảm nhận được anh hữu lực ôm, cùng ghé ở bên tai tôi một câu nói nhỏ.
“Về sau đừng lại bốc lên loại mạo hiểm kia”.
Mạo hiểm?
Một hồi lâu tôi mới phản ứng được anh nói mạo hiểm là chỉ cái gì.
Hơn phân nửa, chính là hành động tôi lấy xuống vòng tay hồng ngọc, đi tới gần oan hồn Tiểu Như
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
10 chương
177 chương
126 chương
8 chương
24 chương
179 chương
10 chương