Decade tối thượng hệ thống
Chương 164 : đến thế giới tu tiên, diệt phi tinh tông
Diệt Thiên vừa đứng dậy nhìn xung quanh, thì cách chỗ hắn không xa nứt ra một khe hở, một bàn tay thò vào không ngừng biến lớn, dùng tốc độ cực nhanh chụp tới chỗ của hắn.
Diệt Thiên:"Bực rồi đó, thích ăn đấm thì ông chìu, tăng chút thuộc tính nào.
Tên:Diệt Thiên - Decade Ultimete.
Sức:100ngàn tỉ=100 ngàn tỉ tấn.
Tốc:100ngàn tỉ=Siêu việt tốc độ ánh sáng ngàn tỉ lần.
Phòng:100ngàn tỉ=uy lực dưới 100 ngàn tỉ tấn không thể bị thương.
IQ:30=không biết nói sao.
Thể lực:100ngàn tỉ=không biết nói sao.
Haki vũ trang:100ngàn tỉ/100ngàn tỉ.
Haki quan sát:100ngàn tỉ=không biết nói sao.
Tự kỉ:1000=max (không thể thêm bớt).
Không biết xấu hổ:1000=max (không thể thêm bớt).
Clock Up:100ngàn tỉ=di chuyển với tốc độ siêu việt tốc độ ánh sáng trăm ngàn tỉ lần.
....
Diệt Thiên:"Cỡ nhiêu đây đủ rồi nhỉ? hôm nay ông còn không tin, còn đập tụi bây ra shit không được.
Tiến vào trạng thái Clock Up, nhìn cánh tay đó không nhúc nhích nữa, hắn giẫm một cái đạp bể ngôi sao dưới chân, dùng tốc độ siêu việt ánh sánh phóng cái vèo tới chỗ vết nứt mà cánh tay đó thò ra, dọc đường tông bể nát cánh tay đó luôn, xông vào trong vết nứt, vì tốc độ quá nhanh Diệt Thiên cũng chưa kịp thấy gì, loáng thoáng hắn chỉ nghe ầm một tiếng, cảm giác mình đụng phải thứ gì đó.
Sau một hồi hắn bò ra một cái hố, nhìn xung quanh thì thấy xung quanh toàn là máu, ở đây nhìn như mới bị thiên thạch đập xuống vậy, khắp nơi tàn tạ mà còn có mưa máu từ trên trời rơi xuống nữa chứ.
Diệt Thiên:"Chỗ này là chỗ quái nào thế nhỉ? mà thằng đánh lén ông đâu? đệch, đừng có nói là mình tông chết nó rồi nhá? nhưng nó chết rồi sao không có tiếng thông báo? bộ tại tụi nó là người không phải quái vật nên không thông báo à? mà thôi kệ đi, trước tìm hiểu thử coi mình đang ở chỗ nào cái đã.
Không thèm quan tâm có mưa máu với vụ thông báo nữa, chọn đại một phương hướng, Diệt Thiên bắt đầu chạy bộ tới trước, tốc độ hắn rất nhanh, lưu lại từng cái tàn ảnh ở sau lưng luôn, chạy được chưa tới mười giây hắn gặp một đám người từ đằng xa bay tới, hầu như bốn phương tám hướng đều có người đang bay tới chỗ này, thấy thế hắn dừng lại, nhìn một vòng xung quanh nói:
"Ừm, quả là thế giới tu tiên có khác, ai cũng biết bay hết nhỉ? mà tụi này mới nhìn là biết tới tìm mình kiếm chuyện rồi, giết tụi nó luôn không ta? mà thôi nghe tụi nó nói gì đó trước cái đã, rồi mới quyết định giết hay không đi, chứ mình cũng không phải thằng thích giết người làm niềm vui.
Dẫn đầu là một người đàn ông nhìn bản mặt khoảng 30-40 tuổi có râu, mặc đồ cổ đại màu trắng trong phim tu tiên thường thấy, chân ổng đạp phi kiếm cùng những người khác đứng trên phi thuyền ừm là phi chu chứ bay tới đây, bay tới khoảng cách Diệt Thiên vài chục mét, ổng và những người khác dừng lại, bao vây xung quanh hắn, ổng nhìn đằng trước khu phế tích lại nhìn hắn nói:
"Là ngươi giết Vân nhi, phá hủy một nửa Phi Tinh Tông?
Nghe không hiểu ổng nói gì, thế là hắn dùng năng lực bánh mì chuyển ngữ của doremon, bây giờ nghe hiểu ông nói gì rồi, Diệt Thiên nói:
"Chắc thế.
Tuy chả biết Vân nhi là ai, nhưng chắc là thằng chủ mưu muốn giết mình rồi, biết thế nên hắn thừa nhận luôn, còn vụ phá hủy một nửa Phi Tinh Tông gì đó ai mà biết chứ, không chừng lúc nãy không cẩn thận hắn tông hư nó cũng nên.
Ổng:"Các đệ tử trưởng lão Phi Tinh Tông nghe lệnh, đệ tử thì lùi lại bao vây khu vực xung quanh, trưởng lão sẽ cùng ta bắt sống người này, ta muốn sưu hồn hắn xem chuyện gì đã xảy ra ở đây.
Mọi người:"Vâng tông chủ.
Tuy không tin một mình hắn phá hủy một nửa Thiên Tinh Tông, nhưng vì cẩn thận ông cùng các trưởng lão tự mình tiến lên bắt hắn luôn, tại trên người tên đó, không có một chút tu vi khí tức, chắc hắn đã học một môn công pháp che giấu tu vi thật rồi, còn mặc bộ đồ trùm từ đầu tới chân lố lăng như vầy nữa chứ.
Tuy là có chút khinh thường hắn, nhưng những trưởng lão này vẫn chấp hành nhiệm vụ của mình, khi đám đệ tử lùi lại thật xa chừa lại một đám khoảng chín người, tính luôn tông chủ nữa là mười người, một ông lão đưa tay vỗ về phía Diệt Thiên, lập tức bàn tay đó hóa thành một bàn tay khổng lồ chụp tới chỗ của hắn.
Diệt Thiên:"Đệch mợ nó chứ? còn muốn sưu hồn ta luôn á? vậy giết tụi nó thôi, thời gian dừng lại.
Vừa dứt lời, Diệt Thiên lập tức dùng dừng thời gian, tác động lên xung quanh liền, nhưng có vẻ nó chẳng có hiệu quả thì phải.
Diệt Thiên:"Như mấy tiểu thuyết tu tiên loại này thường nhắc tới, thì là do pháp tắc thiên địa mạnh mẽ gì đó đi, nên năng lực dừng thời gian của mình bị suy yếu vài ngàn lần, có khi hơn trăm ngàn lần hoặc trăm tỉ lần cũng nên, dù sao thế giới càng mạnh thì áp chế càng lớn mà, thế là dừng thời gian không được thôi chứ sao, mà thôi kệ nó vậy, tăng lên 100ngàn tỉ điểm là được chứ gì.
Tăng dừng thời gian lên 100ngàn tỉ điểm, Diệt Thiên mới giơ tay lên cho thời gian dừng lại, lập tức mọi thứ xung quanh dừng lại, kể cả đám người bao vây hắn nữa, nắm tay lại lập tức mọi người xung quanh biến thành bụi biến mất hết.
Cho thời gian trở lại bình thường, hắn tiếp tục chạy bộ tới trước, tuy chả biết chỗ này là chỗ nào, nhưng có vẻ chỗ Diệt Thiên đang ở, là bên trong Phi Tinh Tông, thế giới tu tiên, nhìn xung quanh có mấy làn sương màu trắng là biết rồi, mặc dù hắn chả biết nó có phải là chân nguyên, linh khí hay một làn sương bình thường hay không, nhưng nhìn lúc nãy mấy đứa kia, biết bay với mặc đồ cổ trang là phải biết làn sương này là gì rồi chứ.
Chạy một hồi thấy chán quá, Diệt Thiên gọi ra Kamen Rider Agito cho nó biến thành dạng Agito Tornador, nhảy lên nó đứng à nhầm là ngồi chứ, khi dùng năng lực của Card nào hay là gọi Kamen Rider, hắn cũng có thể khống chế Driver phát ra tiếng hay không nữa đó, chứ không phải hoàn toàn im lặng đâu nhé.
Bay được một hồi, Diệt Thiên gặp được một cái cửa, là cái kiểu giống không gian truyền tống môn hay trận pháp dịch chuyển mà trong tiểu thuyết hay nhắc tới ấy, mặc dù hắn chả biết nó có phải là vậy hay không nữa, cửa đó nó hình như miệng hang, trong miệng hang có hình một cái lốc xoáy đang xoay xoay liên tục.
Diệt Thiên:"Cái này nhìn giống không gian truyền tống trận, hay mấy cái trận pháp dịch chuyển trong tiểu thuyết hay nhắc tới à? không biết nó dịch chuyển đi đâu nhỉ? mà thôi, qua bên đó là biết ấy mà nghĩ nhiều chi cho nó mệt, trước lưu cái tọa độ cái đã.
Dùng năng lực của từ điển định vị thế giới đã đi qua, ghi lại tọa độ của chỗ này, Diệt Thiên lập tức đi vào trong cánh cửa đó biến mất.
Truyện khác cùng thể loại
238 chương
128 chương
29 chương
78 chương
956 chương