Đế Bá

Chương 549 : Đại chiến Bát sí thần hổ (2)

- Đây là khúc dạo đầu muốn bắn chìm Hổ Khiếu tông sao? Vào giờ khắc này, không biết có bao nhiêu lão bất tử của các đại giáo ở Đông Bách thành cảm nhận được cỗ khí tức Tiên đế chân khí kia, đều không khỏi sắc mặt đại biến! - Phục Ma Côn, chân khí của Phục Ma tiên đế! Chân Thủy Long Côn, Thần Hỏa Phượng Côn, Thiên Mộc Hổ Côn! Thấy ba kiện Tiên đế bảo khí, một Tiên đế chân khí này, có người hoảng sợ thất sắc ní: - Hôm nay một bộ Đế khí của Phục Ma tiên đế đều đến đông đủ! Phục Ma tiên đế của Diêu Quang cổ quốc từng để lại một bộ đế khí, đó chính là chân khí cùng Phục Ma Tứ Tượng Côn của hắn! Nghe nói một bộ đế khí này của Phục Ma tiên đế có thể tạo thành một bộ đế trận vô địch! Hôm nay lại tính cả Huyền Thổ Quy Côn trong tay Lý Thất Dạ, một bộ Đế khí của Phục Ma tiên đế đều xuất hiện ở trong tổ địa tông thổ của Hổ Khiếu tông rồi. Trừ ba kiện Tiên đế bảo khí, ngay cả Tiên đế chân khí cũng tới, thấy một màn như vậy, tất cả mọi ngời không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, hôm nay quả thực là chiến tranh của Tiên đế chi khí! - Thủ bút thật lớn, tất cả đế binh của một vị Tiên Đế đều tới đủ rồi, thủ bút này cũng chỉ cổ quốc mới có được! Thấy bốn kiện đế binh trấn áp tứ phương Hổ Khiếu tông, không biết có bao nhiêu người vì đó mà phát mộng. - Đây là Hổ Khiếu tông, Nộ Tiên thánh quốc cùng Diêu Quang cổ quốc liên thủ, đây không phải là một mình Hổ Khiếu tông hành động, có lẽ đây là chiến tranh do Diêu Quang cổ quốc chủ đạo! Có một vị giáo chủ nghĩ thông suốt huyền cơ trong đó, không khỏi mặt liền biến sắc. Tràng chiến tranh này, Hổ Khiếu tông chỉ là chiến trường mà thôi, chủ đạo chân chính tràng chiến tranh này chính là Diêu Quang cổ quốc! - Diêu Quang cổ quốc rốt cuộc đã tới! Lý Thất Dạ híp mắt, phân phó cho đám người Lý Sương Nhan: - Các ngươi đi trước, để ta đối phó với bọn họ! - Hiện tại muốn đi, đã muộn rồi! Vào lúc này một cái thanh âm đáng sợ vang lên, một cái bóng dáng nhàn nhạt xuất hiện ở trên bầu trời, lúc cái bóng dáng này vừa xuất hiện, thiên địa thoáng cái trở nên nhỏ bé, hắn đứng ở nơi đó tựa hồ hắn chính là thần, hắn chi phối thiên địa. Thấy bóng dáng nhàn nhạt kia không biết bao nhiêu người sinh ra một cỗ vọng động quỳ xuống đất cúng bái, một cỗ bản năng sợ hãi phát ra từ chỗ sâu nhất trong nội tâm tràn ngập vô số người. - Thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc! Hai mắt của Lý Thất Dạ híp lại, nhìn chằm chằm vào bóng dáng mơ hồ không được rõ ràng ở trên bầu trời kia, nói. - Thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc! Nghe được danh xưng này, có người hét lên một tiếng, thậm chí là lão bất tử nấp ở trong bóng tối quan sát đều sắc mặt đại biến, lẩm bẩm nói: - Đây là tồn tại bất hủ sao? Tồn tại bất hủ, đây không phải là xưng hô mà người nào cũng có được, đừng nói là lão bất tử giống như lão tổ Hổ Khiếu tông còn chưa có tư cách được gọi là tồn tại bất hủ, ngay cả cường nhân trong truyền thuyết cũng không có tư cách thừa nhận được xưng hô như thế. Có người nói, chỉ có người mở bảng phong thần mới có thể được gọi là tồn tại bất hủ, mặc dù loại xưng hô này không có tiêu chuẩn quy định, nhưng mà người có thể được xưng hô là tồn tại bất hủ, đây không phải là Đại Hiền bình thường có thể so sánh được! Đây là chuyện mà mọi người đều biết. Thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc, truyền thuyết một mực bị trần phong ở trong hoàng đô của Diêu Quang cổ quốc, bị mai táng ở trong nội tình vô cùng thâm hậu của Diêu Quang cổ quốc, mượn Thì Huyết thạch vô cùng lớn để ngăn cản ăn mòn của thời gian! Ngàn vạn năm trôi qua, không người nào dám phạm đến Diêu Quang cổ quốc, cho dù là Đại Hiền cường đại hơn nữa cũng không dám ở trong Diêu Quang cổ quốc sinh sự, đừng nói là địch với Diêu Quang cổ quốc rồi. Rất nhiều người đều biết, trừ Diêu Quang cổ quốc có nội tình sâu không lường được ra, thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc một mực đều còn sống, Đại Hiền cũng khó là địch thủ của nó! Hôm nay thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc đích thân tới, rung động tâm linh của mọi người, không biết rõ có bao nhiêu người nghe tới cái tên này đều bị dù dọa vỡ mật! - Đây là một tử cục! Có trí giả lẩm bẩm nói: - Lý Thất Dạ có nghịch thiên đi nữa cuối cùng là khó thoát khỏi tử kiếp! Ở bên ngoài Hổ Khiếu tông, không biết bao nhiêu người lộ ra nụ cười vui sướng khi người gặp họa, Lý Thất Dạ quá nghịch thiên, quá yêu nghiệt rồi, chỉ cần hắn còn tồn tại, liền vĩnh viễn sẽ trở thành núi cao mà người trẻ tuổi khó có thể với tới! - Vì một cái tiểu bối cư nhiên để cho đạo thân bổn tọa giá lâm, tiểu bối, điều này quả thực là quá để mắt ngươi rồi. Bóng dáng nhàn nhạt ở trên bầu trời, mắt nhìn xuống Lý Thất Dạ, chậm rãi nói: - Bất quá hết thảy những cái này đều đáng giá! - Đây là đạo thân! Có người nhìn nhau một cái, nhưng mà như cũ vẫn để cho người ta vì đó mà động dung, cho dù đây chỉ là đạo thân của thủ hộ thần thú Diêu Quang cổ quốc xuất thế, đó cũng là có thể trấn áp rất nhiều Đại Hiền, đừng nói chi là mang theo bốn kiện Tiên đế bảo khí mà đến, đây đã là vô địch! Không biết bao nhiêu người hít vào một hơi thật sâu, lúc thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc xuất hiện, tất cả mọi người đều hiểu được, tràng chiến tranh này muốn kết thúc rồi! - Tiểu bối, hôm nay cho dù chư thần giá lâm cũng không thể nào cứu được ngươi! Lão tổ Hổ Khiếu tông lành lạnh nói, tràng chiến tranh này đối với Hổ Khiếu tông bọn hắn mà nói là tổn thất thảm trọng, nhưng mà vì đế thuật, vì Tiên thể thuật, đây hết thảy đều đáng giá. - Đừng làm ra giãy dụa vô ích! Bóng dáng nhàn nhạt cao cao tại thương, mắt nhìn xuống Lý Thất Dạ, nói: - Ngươi vẫn là ngoan ngoãn giao ra đế khí trong tay, giao ra tiên thể thuật của các ngươi, giao ra hết thảy của các ngươi, còn có thể cho các ngươi được chết một cách thống khoái! Tồn tại giống như thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc sẽ không dễ dàng xuất thế, cho dù chỉ là đạo thân xuất thế đối với tồn tại như nó mà nói là tổn thất hết sức thảm trọng, loại tồn tại bất hủ này cũng là thọ nguyên không nhiều lắm, sống tạm hậu thế, nói như vậy, không phải là tai họa ngập đầu đó là tuyệt đối sẽ không xuất thế. Nhưng mà vì đoạt lại Tiên đế bảo khí, vì đoạt lấy Tiên thể thuật trong tay Lý Thất Dạ, thần thú thủ hộ của Diêu Quang cổ quốc cũng cuối cùng là đạo thân xuất thế. Bất quá đối với tồn tại như thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc mà nói, coi như là đạo thân xuất thế thì đây cũng là chuyện đáng giá. Hiện tại trước mắt là có tam đại tiên thể thuật, Trấn Ngục thần thể của Lý Thất Dạ, Vô Cấu thể của Lý Sương Nhan, Nộ Tiên phách thể của Sư Hống thánh hoàng! Nếu như Diêu Quang cổ quốc bọn họ có được ba môn tiên thể thuật, loại tiềm lực này là không cách nào tưởng tượng, trong tương lai Diêu Quang cổ quốc bọn họ nói không chừng có thể đuổi theo truyền thừa như Trường Hà tông, thậm chí là vượt xa Trường Hà tông.