Đế Bá
Chương 488 : Cướp đế binh (2)
Một số lão bất tử luôn núp trong bóng tối bàng quan hút ngụm khí lạnh, hoảng sợ nói:
- Âm Dương Luyện tiên kính! Báu vật trấn quốc của Trung Châu cổ quốc!
Hôm nay lão bất tử đến Thiên Đạo Viện không chỉ có liên minh muốn giành
Thiên Đạo Viện, còn một số lão bất tử ẩn ở bên ngoài Thiên Đạo Viện quan sát.
Đối với bọn họ thì Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử lây tiên đế bảo khí ra không có gì đáng ngạc nhiên, cá lão bất tử đã thấy rất nhiều sóng gió. Nhưng khi Lý Thất Dạ cầm Âm Dương Luyện tiên kính làm đám lão bất tử chấn động.
Âm Dương Luyện tiên kính có lai lịch cực kỳ bí ẩn, không ai biết rõ ràng. Âm Dương Luyện tiên kính là báu vật trấn quốc của Trung Châu cổ quốc, một trong các cổ quốc cường đại nhất thời đại khai hoang.
Trong thời đại đó từng có câu nói: Trời nếu có tiên kính sẽ luyện, có thể tưởng tượng tấm kính này đáng sợ biết bao.
Tiếc rằng vào thời đại Thiên Đồ tiên đế, gã tiêu diệt Trung Châu cổ quốc, từ đó Âm Dương Luyện tiên kính lạc mất. Thiên Đồ tiên đế trong thời đại đó từng tìm kiếm tấm kính này.
Nhìn Lý Thất Dạ cướp đi hai tiên đế bảo khí, Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền
Thiên Tử bị thương nặng giật mình hết hồn, miệng phun chân ngôn:
- Quay về!
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử dùng vô thượng bí quyết triệu hoán tiên đế bảo khí, muốn cướp về.
Ong ong ong ong ong!
Đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn rung lắc muốn giãy khỏi tay Lý Thất Dạ.
Nét mặt Lý Thất Dạ sa sầm, dùng đại thần thông trấn áp hai tiên đế bảo khí. Âm Dương Luyện tiên kính lơ lửng trên đầu Lý Thất Dạ.
Phụt!
Đôi mắt âm dương ngư trong Âm Dương Luyện tiên kính bắn ra tiên quang, một âm một dương rơi vào hai tiên đế bảo khí làm chúng nó như bị đóng đinh. Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử không triệu hoán về được, tiên đế bảo khí của bọn họ hoàn toàn bị kiềm chặt.
Lý Thất Dạ kiềm chế hai tiên đế bảo khí xong chậm rãi nói:
- Nếu đã rơi vào tay ta thi đừng hòng triệu về được.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử vừa kinh vừa giận, bọn họ không ngờ tấm kính của Lý Thất Dạ có thể trấn áp tiên đế bảo khí. Trừ phi là tiên đế chân khí, nếu không trên đời không có báu vật nào trấn áp tiên đế bảo khí được. Chẳng lẽ tấm kính của Lý Thất Dạ ngang ngửa với bản mệnh chân khí của tiên đế?
Thanh Huyền Thiên Tử lạnh lùng nói:
- Dù ngươi có cướp đi thì chỉ là tạm thời. Đế binh có đế tỏa, tử đế chuy ở trong tay ngươi thì ngươi cũng không dùng được!
Mỗi tiên đế bảo khí đều có đế tỏa, tiên đế bảo khí có đế tỏa nghĩa là nó và 30 tiên đế, hoặc huyết thống hậu nhân tiên đế trói buộc nhau. Trừ hậu nhân truyền thừa hoặc tử tôn của tiên đế ra, những người khác dù có được tiên đế bảo khí cũng không thể sử dụng. Trừ phi có thủ đoạn nghịch thiên né qua đế tỏa, hoặc truyền thừa tiên đế bị hủy diệt. Người ngoài nắm giữ tiên đế bảo khí chỉ như đồng nát.
Lý Thất Dạ cười tươi rói:
- Đế tỏa không làm khó ta được!
Lý Thất Dạ cực kỳ trịnh trọng lấy một bảo bình ra, nhỏ hai giọt thọ huyết vào đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn.
Răng rắc!
Mọi người nghe tiếng mở khóa, tiên đế pháp tắc khóe tiên đế bảo khí, truyền thừa tiên đế bỗng chốc thả lỏng.
Hai tiên đế bảo khí tỏa ánh sáng rực rỡ trong tay Lý Thất Dạ, đế uy tiên thế càng thêm cường đại.
Đinh!
Đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn ngân vang trong tay Lý Thất Dạ. Đế uy tiên thế càng tăng lên, thậm chí cường đại hơn lúc Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ
Hoàng Võ dùng thọ huyết lây ra.
Trông thấy cảnh tượng đó, Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử hoảng sợ biến sắc mặt, hét to một tiếng:
- Không thể nào!
Một lão bất tử núp trong hắc ám trên bầu trời biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Khi đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn rơi vào tay Lý Thất Dạ, đám lão bất tử hốt hoảng. Dù sao tiên đế bảo khí có pháp tắc đế tỏa, Lý Thất Dạ có cướp tiên đế bảo khí đi thì bọn họ tùy thời lấy về được.
Nhưng bây giờ đã thay đổi, Lý Thất Dạ mở đế tỏa, nghĩa là cắt đứt liên kết giữa tiên đế bảo khí và truyền thừa, hậu nhân tiên đế.
Có đế tỏa, tiên đế bảo khí bị trói buộc với truyền thừa tiên đế. Chỉ cần tiên đế truyền thừa bất diệt, tiên đế bảo khí lạc đi đâu thì tiên đế truyền thừa có cơ hội tìm nó về lại.
Khi đế tỏa bị mở nghĩa là từ nay tiên đế bảo khí thành đồ của người khác, dù là truyền thừa hay hậu nhân tiên đế cũng không điều khiển được tiên đế bảo khí đó nữa.
Rất nhiều người rút khỏi Thiên Đạo Viện, đứng ở chân trời trông thấy cảnh tượng đó đều chấn động, kinh hoàng biến sắc mặt nói:
- Không thể nào!
Dù là đại hiền cũng không thể mở đế tỏa, càng đừng nói đến vãn bối như
Lý Thất Dạ dùng thọ huyết mở đế tỏa, đây là mơ giữa ban ngày, chuyện không thể nào.
Nhưng những chuyện không thể đó xảy ra trước mặt mọi người. Lý Thất Dạ dùng hai giọt thọ huyết mở đế tỏa hai tiên đế bảo khí, dễ dàng chiếm đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn.
Trong khi mọi người chấn động, hoảng sợ thì bọn họ không biết hai giọt thọ huyết ẩn chứa bí mật lớn. Hai giọt thọ huyết nhìn như là của Lý Thất Dạ nhưng thật ra trước đó hắn dùng chút tinh thần vạn vật thủy dung hợp hai giọt thọ huyết. Đó chỉ là một chút tinh thần vạn vật thủy, không phải một giọt.
Tinh thần vạn vật thủy, dù chỉ có một giọt, nó là thứ tiên đế thèm muốn. Chút tinh thần vạn vật thủy dung hợp hai giọt thọ huyết của Lý Thất Dạ mở ra đế tỏa không mấy khó khăn.
Mọi người ngây ngẩn. Hai giọt thọ huyết mở đế tỏa, chuyện này chưa từng nghe, chưa từng có bao giờ.
Lý Thất Dạ mở đế tỏa chiếm đế tử chuy, Huyền Thổ Quy Côn, hai tay cầm tiên đế bảo khí chỉ hướng Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử.
- Như các ngươi đã nói, nên kết thúc!
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử kinh ngạc ngây người lấy lại tinh thần. Thấy tiên đế bảo khí nằm trong tay Lý Thất Dạ, hai người hoảng sợ xoay người bỏ trốn.
Ầm!!!
Đế uy mênh mông, hai tiên đế bảo khí chém xuống. Tổ Hoàng Võ, Thanh
Huyền Thiên Tử dùng hết tất cả công pháp, lấy ra tất cả báu vật cũng không ngăn tiên đế bảo khí lại được.
Trên bầu trời vang tiếng gầm giận dữ:
- Tiểu bối, ngươi dám!?
Một bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Các tu sĩ rút khỏi Thiên
Đạo Viện đánh rùng mình, dưới bàn tay khổng lồ này bọn họ cảm giác mình như con kiến. Có thể tưởng tượng chủ nhân bàn tay cường đại cỡ nào, đáng sợ biết bao.
Ầm!!!
Bàn tay khổng lồ vỗ xuống nhưng không đụng vào Thiên Đạo Viện, vì Thiên
Đạo Viện dâng lên từng tầng phòng ngự chặn lại bàn tay đến từ khung trời.
Chợt vang tiếng hét thảm:
- A!!!
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử gào thét, bọn họ vô cùng không cam lòng nhưng bị tiên đế bảo khí chém, tan biến thành tro. Hai người không cách nào đỡ nổi một kích kia.
Kết cuộc này nằm ngoài sức tưởng tượng của nhiều người. Tổ Hoàng Võ,
Thanh Huyền Thiên Tử thiên kiêu một thế hệ, một thân kiêm thuật song đế xuất sắc nhất đương thời chết vào tiên đế bảo khí của mình.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa lắc lư. Sau đó là tiếng sụp đổ. Lãnh thổ bao la của Thiên Đạo
Viện lan rộng vết nứt, các ngọn núi sụp đổ, sông nứt ra, thần viện, cổ điện sập. Trong phút chốc Thiên Đạo Viện như bị tận thế.
Truyện khác cùng thể loại
151 chương
925 chương
85 chương
3 chương
65 chương
1 chương
31 chương
1641 chương