Đế Bá
Chương 4642 : Chiến
Từ Nam, với cường giả thế hệ trước, đây không phải cái tên lạ lẫm gì, đối với người biết hắn, bọn họ rất rung động.
- Thiên Đao Khách Từ Nam!
Có trưởng lão môn phái thì thào tự nói.
- Hắn có lai lịch gì?
Có tu sĩ hỏi cường giả thế hệ trước bên cạnh, thấp giọng nói.
Cường giả thế hệ trước nhìn lão nhân này, cuối cùng mới nói:
- Khách khanh của Âm Dương Thiện môn!
- Âm Dương Thiện môn!
Thời điểm nghe cái tên này, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả rung động, xưng hô khách khanh, chưa chắc đã trọng yếu như vậy.
- Âm Dương Thiện môn nha.
Không biết bao nhiêu môn phái đều ngưng trọng khi nghe cái tên này.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít người nhìn nhau, cho dù đệ tử Thần Huyền tông không biết Thiên Đao Khách Từ Nam là ai, nhưng vừa nghe bốn chữ Âm Dương Thiện môn lại ngưng trọng, không ít cường giả Thần Huyền tông rùng mình.
Âm Dương Thiện môn, đó là cổ phái cường đại nhất Bắc Tây Hoàng, có thể nói là bá chủ của Bắc Tây Hoàng.
Tại Tây Hoàng có một câu nói: bắc Âm Dương, nam Phật Đà. “Bắc Âm Dương” chính là Âm Dương Thiện môn, mặc dù nói, có rất nhiều người cho rằng Âm Dương Thiện môn còn kém “Nam Phật Đà” thánh địa Phật Đà, nhưng không hề nghi ngờ, Âm Dương Thiện môn là môn phái truyền thừa cường đại nhất Bắc Tây Hoàng.
Huống chi, Bắc Tây Hoàng và Nam Tây Hoàng cách nhau một vùng đất tử vong, xa không thể chạm tới, cho nên tại Bắc Tây Hoàng, chỉ sợ không có môn phái truyền thừa nào có thể rung chuyển địa vị của Âm Dương Thiện môn.
Bình Thoa Ông cũng nhận ra Từ Nam, hắn vừa nhìn thấy Từ Nam, sắc mặt hắn trầm xuống, hắn cũng có dự cảm xấu.
Tuy Từ Nam không phải đệ tử Âm Dương Thiện môn, cũng không phải trưởng lão của Âm Dương Thiện môn trưởng, nhưng hắn là khách khanh của Âm Dương Thiện môn, với tư cách một khách khanh, việc này nói rõ thực lực Từ Nam cường đại cỡ nào, hắn cũng là cường giả nhập Thánh.
Hơi trọng yếu hơn là, Từ Nam với tư cách khách khanh của Âm Dương Thiện môn, vào lúc mấu chốt, hắn đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, từ ý nghĩa nào đó, hắn đã đại biểu thái độ của Âm Dương Thiện môn.
Tại Bắc Tây Hoàng này, thực lực Thần Huyền tông không tính là yếu, nhưng so sánh với Âm Dương Thiện môn, thực lực Thần Huyền tông không đủ thành đạo, dù sao, truyền thuyết Âm Dương Thiện môn có Thiên Tôn còn sống, hơn nữa không chỉ có một Thiên Tôn.
Một Thiên Tôn, chỉ sợ bằng sức một mình cũng có thể diệt mất Thần Huyền tông, tồn tại cường đại như thế, đối với bất cứ tông môn nào mà nói đều là một uy hiếp vô cùng đáng sợ.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người ngừng thở nhìn Từ Nam, nhìn Thần Huyền tông, tất cả mọi người muốn biết kế tiếp Thần Huyền tông sẽ lựa chọn thế nào, có lẽ, lúc này sẽ là lựa chọn quan hệ tới sinh tử tồn vong của Thần Huyền tông.
- Từ lão, ngươi đại biểu thái độ của Âm Dương Thiện môn hay đại biểu cho thái độ của ngươi?
Cuối cùng nhất, Bình Thoa Ông mới nói.
Trên thực tế, Bình Thoa Ông nói ra lời này, trên dưới Thần Huyền tông ngưng trọng, dù sao, đối mặt quái vật khổng lồ như Âm Dương Thiện môn, bất cứ người nào cũng sợ hãi.
Từ Nam ho khan một tiếng, nói ra:
- Việc này quan trọng sao? Thoa Ông đạo hữu, ngươi cho rằng ngươi có thể thủ được bao lâu? Cho dù ngươi thủ được hôm nay, sau này thì sao? Chắc chắn sẽ gây ra tai họa ngập đầu cho Thần Huyền tông.
Từ Nam nói lời này là ý ở ngoài lời, hắn tới vì thần tàng của Chiến Tiên Đế, hắn cũng biết bí mật này, cũng chính bởi vì như thế, cho nên hắn mới làm chỗ dựa cho Tam Chân Giáo.
Từ Nam nói rất rõ, cho dù Thần Huyền tông hiện tại có thể ngăn cản Tam Chân Giáo xâm lấn, sau này thì sao? Một khi bí mật tổ phong Thần Huyền tông được công khai, chỉ sợ đại giáo tông môn khắp thiên hạ đều lao tới, đến lúc đó, cho dù Thần Huyền tông có thực lực cường đại, có thể ngăn cản người trong thiên hạ hay sao?
Bình Thoa Ông căng thẳng, đây là chuyện hắn sợ nhất, cũng là chuyện hắn kiêng kị nhất, trên thực tế, trước đó, hắn vẫn lo lắng chuyện này, bởi vì tổ phong Thần Huyền tông có thể đi thông đại mạch, cho dù không có thần tàng của Chiến Tiên Đế cũng làm người trong thiên hạ thèm muốn.
Tất cả mọi người đều ngừng thở, tất cả mọi người nhìn Bình Thoa Ông, mặc cho ai cũng biết, lúc này Bình Thoa Ông gánh vác sinh tử tồn vong của Thần Huyền tông, nói không quá lời, vận mệnh tương lai của Thần Huyền tông đều nằm trong một ý niệm của Bình Thoa Ông.
- Âm Dương Thiện môn muốn nhúng chàm ranh giới hay sao? Tu sĩ đứng xa quan sát nhỏ giọng nói ra.
Mặc dù nói, Âm Dương Thiện môn là truyền thừa cường đại nhất Bắc Tây Hoàng, nhưng bất kể là Âm Dương Thiện môn hay Tam Chân Giáo đều cách Thần Huyền tông khá xa, ở giữa cách còn có không biết bao nhiêu truyền thừa khác.
Cho dù Âm Dương Thiện môn cố tình khuếch trương, bọn họ phải tự mình động thủ với Thần Huyền tông mới đúng, hiện tại khách khanh Âm Dương Thiện môn Từ Nam lại xuất hiện tại trận doanh Tam Chân Giáo, việc này làm bọn họ miên man bất định.
Đương nhiên, việc này cũng làm nhiều người khiếp sợ, nếu như Âm Dương Thiện môn thật sự muốn nhúng chàm Thần Huyền tông, một khi Âm Dương Thiện môn thành công, các đại giáo truyền thừa chung quanh khó mà chống nổi.
- Thoa Ông đạo hữu, việc này rất khó khăn, nhưng song phương đều lui một bước được chứ? Tam Chân Giáo nguyện hóa giải huyết cừu, chỉ muốn leo lên tổ phong mà thôi.
Bình Thoa Ông vẫn im lặng, Từ Nam mở miệng khuyên bảo, nói ra:
- Lui một bước trời cao biển rộng, có thể bảo hộ cơ đồ vạn năm của Thần Huyền tông.
Vào lúc này, trong nội tâm Bình Thoa Ông vô cùng rõ ràng, Tam Chân Giáo cũng không phải thật đến báo thù, bọn họ muốn chỉ lên tổ phong, tiến vào cánh cửa đại mạch để vào thần tàng của Chiến Tiên Đế.
Đối mặt với ánh mắt của mọi người, cuối cùng Bình Thoa Ông hít sâu một hơi, hắn trịnh trọng nói:
- Từ lão có hảo ý, Thần Huyền tông ta tâm lĩnh, nhưng mà tổ phong chính là vô thượng thánh thổ của Thần Huyền tông ta, không cho phép bất cứ kẻ nào nhúng chàm! Cho dù là ai muốn bước vào tổ phong Thần Huyền tông chúng ta, như vậy phải bước qua thi thể của ta trước đã.
Bình Thoa Ông nói rất bình thản nhưng câu nói sau cùng vô cùng khí phách, có thể nói hắn quyết tâm vô cùng kiên định.
- Thề sống chết bảo vệ tổ phong, cùng tồn vong với tổ phong!
Các đệ tử Thần Huyền tông đều cảm giác nhiệt huyết sôi trào, không ít đệ tử hét lớn một tiếng, nguyện xông pha khói lửa, nguyện huyết chiến đến cùng với địch nhân.
Bình Thoa Ông đưa ra quyết định như vậy, các tu sĩ đứng xa im lặng, việc này không có gì đáng chỉ trích, đổi lại người nào, bất cứ tông môn nào cũng đưa ra lựa chọn như vậy, đối với bất cứ môn phái nào, tổ phong là nơi không cho phép người khác nhúng chàm, bao nhiêu môn phái tình nguyện chết trận cũng không cho phép địch nhân bước vào tổ phong.
- Ta cũng tận lực.
Cuối cùng, Từ Nam khẽ lắc đầu, nói ra:
- Ta chỉ có thể nói xin lỗi, là Thoa Ông đạo hữu đưa ra lựa chọn sai lầm.
- Nếu như thế, Từ lão muốn làm đồng lõa với Tam Chân Giáo?
Đôi mắt Bình Thoa Ông bắn ra hàn quang nhìn chằm chằm vào Từ Nam.
- Đồng lõa, đã nói quá lời.
Từ Nam lắc đầu, hắn nói:
- Thoa Ông cũng có thể nghe qua, ta có thiện duyên với Tam Chân Giáo, Tam Chân Giáo lại có thiện duyên với Âm Dương Thiện môn, cho nên ta cũng chỉ có thể làm hết sức một lần.
- Thiện duyên!
Ánh mắt Bình Thoa Ông biến thành lạnh lẽo, hắn nghe qua một lời đồn, là nghe đồn về Lộ Y Linh, hiện tại xem ra là thật.
- Cái gì thiện duyên?
Cũng có tu sĩ đứng ngoài quan sát hiếu kỳ.
Có trưởng lão môn phái nói:
- Nghe đồn nói thiên tài Lộ Y Linh Tam Chân Giáo từng đi tới Âm Dương Thiện môn, từng tu hành tại nơi đó, hắn có duyên phận không nhỏ với Âm Dương Thiện môn, hôm nay xem ra nghe đồn là thật.
Lúc này, không nói đệ tử Thần Huyền tông, cho dù tu sĩ đứng ngoài quan sát cũng cảm thấy tâm thần nặng nề.
Nếu sau lưng Tam Chân Giáo có Âm Dương Thiện môn ủng hộ, đối với bất cứ kẻ nào, việc này không phải việc tốt.
- Hôm nay, chỉ sợ Thần Huyền tông tất bại, nói không chừng sẽ gặp tai họa diệt môn.
Có cường giả nói.
Tất cả mọi người đều nhìn ra cục diện như vậy, chưởng môn Tam Chân giáo đã nhập Thánh, hiện tại có thêm một Từ Nam, hắn cũng có thực lực nhập Thánh, huống chi còn có thiên tài Lộ Y Linh còn chưa lộ mặt.
Chuyện này ý nghĩa Tam Chân Giáo có ba nhập Thánh, thực lực này đã đủ nghiền ép Thần Huyền tông, nếu như Thần Huyền tông ngăn không được, tất nhiên sẽ tan thành mây khói.
- Nếu Thoa Ông chấp mê bất ngộ, vậy thì không ai thể trách Tam Chân Giáo chúng ta cho mặt mũi.
Lúc này, chưởng môn Tam Chân giáo hét lớn một tiếng.
Bình Thoa Ông đứng trên Nam Loa phong, thần thái của hắn vô cùng nghiêm túc.
- Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu ngươi phạm ta, Thần Huyền tông sẽ huyết chiến đến cùng! Hiện tại Tam Chân Giáo triệt binh còn kịp, nếu không, thề bất lưỡng lập, không chết không thôi!
Lúc này thái độ Bình Thoa Ông vô cùng cứng rắn, hắn cũng phải buông tay đánh cược một lần, huống chi, Bình Thoa Ông còn có át chủ bài, phía sau hắn còn có Lý Thất Dạ, đây là át chủ bài lớn nhất của bọn họ!
- Thề bất lưỡng lập, không chết không thôi!
Lúc này, các đệ tử Thần Huyền tông đều hét lớn một tiếng, tiếng gào thét vang vọng tầng mây, đối mặt với sinh tử tồn vong, các đệ tử Thần Huyền tông đều đồng lòng.
- Tốt, chuẩn bị!
Vào lúc này, đôi mắt chưởng môn Tam Chân giáo bắn ra hàn quang.
Phanh, phanh, phanh…
Âm thanh vật nặng rơi xuống đất, sau khi chưởng môn Tam Chân giáo ra lệnh một tiếng, chỉ thấy một khối bảo kim bay ra khỏi cánh cửa, chỉ trong nháy mắt nó tạo thành một kỳ đàn.
Cho dù kỳ đàn này hết sức kỳ lạ, nhưng nó lại tỏa ra khí tức Đạo Quân.
- Vật phẩm của Đạo Quân!
Cảm nhận rõ khí tức Đạo Quân của kỳ đàn, cho dù không biết nó là vật gì, mọi người vẫn hiểu nó là đồ vật do Đạo Quân lưu lại.
Vào lúc này, chỉ thấy ngàn vạn cường giả Tam Chân Giáo leo lên kỳ đàn, chỉ thấy kỳ đàn tỏa ra hào quang rực rỡ.
- Khai mở!
Ngàn vạn đệ tử Tam Chân Giáo rót khí huyết của bản thân vào trong kỳ đan trước mặt.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
68 chương
100 chương
770 chương
470 chương